“Nhưng em thấy quan trọng!” Cô nhìn lên khán đài trống trơn, cô biết hạng mục quan trọng như thế không thể lập tức có kết quả được. Hai người đàn ông trong khoảng khắc ấy đều im lặng, ngắm nhìn khuôn mặt đang chờ đợi của cô. Cảnh Thần Hạo có chút hối hận, nếu như Te không trúng hạng mục này, cô sẽ như thế nào? Nhưng, đã không còn kịp nữa, MC đã cầm tờ giấy kết quả ra. Bùi Nhiễm Nhiễm trước đây đã từng gặp nhiều hạng mục lớn, nhưng cũng không chú tâm đến thế, vậy mà giờ đây, lại có chút lo lắng. Cô không biết kết quả cuối cùng ra sao, bất luận kết quả như thế nào, thực ra cô đều có thể chấp nhận được. Trong lòng cô vẫn có chút thiên vị. Thân làm nhân viên công ty, cô chỉ có thể mong rằng Te sẽ trúng hạng mục này, vừa mới lên làm trưởng bộ phận kế hoạch, tốn gần 1 tháng tinh lực, nếu không trúng, chắc sẽ khiến bộ phần kế hoạch bất mãn. “Người trúng hạng mục Thanh Quan cuối cùng là...” MC cố tình ngập ngừng, nhìn người dưới khán đài, “Tập đoàn Cảnh Thiên, chúc mừng Cảnh Tổng.” Hội trường vang lên tiếng vỗ tay nồng nhiệt, nhưng khuôn mặt anh tuấn cuuar Cảnh Thần Hạo không chút vui mừng. Bùi Nhiễm Nhiễm tâm không trạm đất, cứ lơ lủng giữa không trung. Cô nghiêng đầu nhìn bộ mặt bất cần gì của Tề Viễn Dương, “Xin lỗi, tôi không làm được.” “Không sao, tháng này vất vả rồi, cùng team của cô nghỉ ngơi 3 ngày! Tối nay cùng ăn tối!” Tề Viễn Dương đứng dậy, “Đi thôi’ Xung quanh Cảnh Thần Hạo có vô số người cung kình, khuôn mặt anh bỗng nhăn mày, nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm và Tề Viễn Dương cùng đi khỏi. Trời đang mưa, cô mặc chiếc đầm mỏng,cs chút lạnh. Cô rút vai lại, nhìn khuôn mặt bất cần gì của v, “Haix,hay là tôi giáng chức, làm nhân viên.” Tề Viễn Dương cười, “Sao cô lại mất lòng tin thế? Chỉ 1 hạng mục thôi, cô còn là Bùi Nhiễm Nhiễm tôi quen không?” “Tôi chỉ sợ anh tổn thất quá lớn, bị người ta nói!” Bùi Nhiễm Nhiễm cười, “Dù sao anh cũng biết tôi được làm thư ký nhàn rỗi quá lâu, có thể khó làm chiến lược được.” “Sao lại làm không được, tôi thấy kế hoạch của cô rất tuyệt!” Tề Viễn Dương nghe thấy sau lưng có tiếng bước chân, cầm dù, che lên đầu cô, “Có ngàu để anh làm hộ sĩ không?” “Tề tổng, anh làm vậy sẽ có người dùng mắt giết tôi đó.” Cô Bùi Nhiễm Nhiễm nghe thấy đằng sau có tiếng bước chân, không do dự cùng bước đi trong mưa với Tề Viễn Dương. Cảnh Thần Hạo khi ra thấy họ cùng che dù rời khỏi, vừa rồi còn nói đi đón Dương Dương Noãn Noãn, giờ lại rời khỏi cùng Tề Viễn Dương. Những người đi theo sau Cảnh Thần Hạo đều phát hiện anh đang rất tức giận, người phụ nữ vừa rời khỏi đó với Tề Viễn Dương, là vợ anh đó! Nhưng là vợ trước! Cảnh Tổng dường như vẫn còn tình cảm với vợ cũ. Nhưng giờ, cả người Cảnh Thần Hạo phát ra hơi lạnh, dáng vẻ vô cùng tức giận đó, họ nên đi trước thì tốt hơn! Mà Bùi Nhiễm Nhiễm và Tề Viễn Dương giờ đã mỗi người ngồi vào 1 xe. Bùi Nhiễm Nhiễm vừa nãy còn từ chối lời đề nghị đi ăn cùng với Tề Viễn Dương, anh và nhưng người khác cùng đi, cô vẫn không nên đi. Cô đi đón Dương Dương Noãn Noãn, dó với việc tạo dựng mối quan hệ dù quan trọng, đặc biệt khi cô là 1 người sếp không tốt, nhưng cô thấy Dương Dương Noãn Noãn quan trọng hơn. Cô đến nhà trẻ đón Dương Dương Noãn Noãn tan hoc, trên đường đi, Dương Dương nhìn cô, đột nhiên hỏi, “Mami, con nhớ hôm nay có kết quả, sao rồi?” Bùi Nhiễm Nhiễm hai tay nắm lấy điều khiển xe, nhìn đồ đang lau mưa đang chuyển động, “Thắng rồi, daddy tụi con thắng.” “Daddy thắng rồi!” Noãn Noãn hào hứng hét lên, ngay sau đó nó nhanh chóng nhớ đế ba mẹ nó không cùng 1 công ty. “Vậy là mami thua rồi.” Noãn Noãn nói nhỏ, “Mami...” “Daddy thắng rồi, chúng ta nên vui.” Cô từ kính chiếu hậu nhìn mặt chúng, “Tối nay muốn ăn gì, mưa lớn thế, mami làm gà hầm nấm đông cô nhé?” “Dạ, mami làm con đều thích!” Noãn Noãn gật đầu. Dương Dương Noãn Noãn ngồi ghế sau, cùng nhìn vào mắt nhau. Làm sao? Mami hôm nay thua daddy, nhất định không vui, bọn chúng không được làm mami giận! Hai đứa nhóc gật đầu chắc nịt, bọn chúng ngoan ngoãn nghe lời mami. Bùi Nhiễm Nhiễm lái xe đến 1 khu nhỏ, đằng xa đã thấy chiếc Roll Royce, thấy bảng số xe quen thuộc. Cô từ từ giảm tóc, đúng là Cảnh Thần Hạo! Anh trúng hạng mục, hôm nay phải đi chúc mừng mới đúng? Chạy đến đây làm gì? “Daddy,!” Noãn Noãn kích động la lớn. “Ừ.” Bùi Nhiễm Nhiễm gật đầu, dừng xe. Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn chiếc xe màu đỏ đằng sau, lập tức đi khỏi xe. Nhiễm Nhiễm của anh không đi khỏi cùng người đàn ông khác, Nhiễm Nhiễm của anh đi đón Dương Dương Noãn Noãn thật. Tay Dương Dương Noãn Noãn cầm cái dù nhỉ, tay Bùi Nhiễm Nhiễm cầm 1 cái dù lớn màu xanh lam. “Daddy không có dù” Dương Dương nhìn Cảnh Thần Hạo đang đi về hướng họ, quan tâm nói 1 câu. Nhớ năm đó Dương Dương không thích người daddy này lắm, giờ lại quan tâm anh rồi! Bùi Nhiễm Nhiễm hướng về phía anh đang đi tới, đưa dù lên đỉnh đầu anh, sau đó anh nắm lấy dù, cô rút tay alij ngay, từ trong túi lấy chìa khóa ra. 4 người cùng vào nhà, Bùi Nhiễm Nhiễm rót 4 ly nước nóng., “uống nước trước đi!” Dương Dương Noãn Noãn ngoan ngoãn bưng nước lớn, chỉ có Cảnh Thần Hạo nhìn cô, đưa ly nước trên tay mình đến miệng cô, “Bà xã.” “Em có.” Bùi Nhiễm Nhiễm bưng ly nước trên bàn, không hỏi anh vì sao đến. Dù cô có hỏi, anh cũng không rời đi. “Em đi nầu cơm trước, mọi người chơi với nhau đi.” Uống nước nóng vào, ấm bụng hẳn lên, thoải mái nhiều. Cảnh Thần Hạo cũng đi vào theo, sắn tay áo lên, “Anh có thể giúp.” “Em nói Cảnh Tổng nè sao tối nay không đi ăn bữa tiệc lớn? Yến tiệc dành cho nhân viên chiến lược của anh, anh đến đây làm gì?” Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn động tác anh, cô nghi ngờ nhìn 10 ngón tay chưa từng chịu sương gió, anh giúp được gì. “Em chẳng phải là công thần lớn nhất sao, cho nên ăn cơm với em, mấy người khác không cần anh bên cạnh.” Anh chỉ muốn ở bên cô. Đúng là em là công thần lớn nhất, chi nên Cảnh Tổng sau này nhớ chia hoa hồng cho em đó.” Cô cười, đưa đông cô trước mặt anh, “Rửa sạch!” Cảnh Thần Hạo nhìn đám đông cô trước mặt, anh thật là muốn giúp, nhưng khi nó ở trước mặt anh thật, anh đột nhiên không biết làm sao. Anh nghiêng đầu nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm, trong tay cầm dao, 1 dao chặt lên mình gà, khuôn mặt cô không chớp mắt. “Nhiễm Nhiễm, hay là để anh?” Chuyện cầm dao anh làm mới đúng. “Anh?” Tay Bùi Nhiễm Nhiễm đang cầm dao, nhìn khuôn mặt của anh, “Em rât nghi ngờ, anh thật muốn nấu ăn, chắc phải đi học lớp nấu ăn đó!”