“Chuyện Diệp Mộ Yên có em bé ồn ào như thế, lỡ như có một ngày bùng ra, có thể giấu được sao? Em nhớ là Cảnh lão tiên sinh rất thích du lịch, có cần nhân lúc vẫn chưa biết là con của đại boss, để bọn họ ra ngoài trước?” Cô hoàn toàn không thể tưởng tượng được, nếu đứa bé đó bị dẫn về Cảnh gia, vậy sẽ là tình cảnh như thế nào.
Nhiễm Nhiễm nhất định chấp nhận không được.
“Chủ ý này của em không tồi, nhưng lúc làm lớn chuyện lên thật, bọn họ ở bất kì góc nào của thế giới này đều có thể biết được, cho nên thật ra không có bất kì ý nghĩa nào.
Tạm thời rời khỏi, trừ phi lúc đó có thể xử lý tốt chuyện này.”
“Anh cũng tin đứa bé đó là của đại boss sao?” Lâm Tri Hiểu nghiêng đầu nhìn vào khuôn mặt thanh tú của anh.
Lúc đó, trong căn phòng chỉ có anh nhìn thấy vẻ mặt của đại boss.
“Hiểu Hiểu, em yên tâm, anh tuyệt đối sẽ không để xảy ra chuyện đó, sẽ không ngoại tình, cũng sẽ không say rượu loạn tính.” Anh ôm chặt lấy vai cô, từ từ sờ vào bụng cô, “Tiểu Mật Nguyệt, mẹ nên nghỉ ngơi rồi, phải không?”
“Cô ấy đã ngủ rồi.” Lâm Tri Hiểu cũng sờ vào bụng, trước đó đều có thể cảm nhận được thai động, nhưng bây giờ đều không cảm giác được gì rồi.
“Cho nên em cũng nên đi ngủ, những chuyện phiền lòng này tạm thời đừng nghỉ nữa, bất kể họ cuối cùng làm quyết định gì, chúng ta cũng không có cách nào can thiệp được.” Thích Thịnh Thiên đỡ cô nằm xuống, bụng quá lớn, một người nằm xuống có độ khó.
“Uhm……” Cô đích thực buồn ngủ rồi.
Tối nay sở dĩ ngủ trễ như vậy, đều là vì nhìn thấy tin tức liên quan đến Diệp Mộ Yên trên Weibo.
Lo lắng đại boss và Nhiễm Nhiễm, thắt lòng ngủ không được.
“Hiểu Hiểu……”
Trong căn phòng đen thui, đôi tai Lâm Tri Hiểu sắp ngủ thiếp đi vang lên tiếng của anh.
“Uhm……” Cô nhẹ nhàng đáp một tiếng.
Lại muốn cô ngủ, lại gọi cô.
“Không sao, em ngủ đi, anh canh chừng em.” Không những đêm nay canh chừng cô, cả đời đều canh chừng cô.
“Canh chừng em làm gì, bây giờ đâu phải sinh em bé, ngủ nhanh, cùng nhau ngủ.” Cô nói xong liền dựa vào lòng anh, cô buồn ngủ lắm rồi.
……
Bùi Nhiễm Nhiễm mơ mơ màng màng ngủ được một đêm, sau khi thức dậy vệ sinh xong mở cửa phòng ra liền nhìn thấy Cảnh Thần Hạo.
Tiếp đó liền nghe thấy giọng trầm thấp của anh, “Vợ yêu……”
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn thấy anh sắp ngã vào lòng cô, cô vội vàng lui một bước, “Anh làm gì thế? Cho dù là vác gậy tạ tội, vậy gậy của anh đâu?”
Cảnh Thần Hạo lên trước một bước, giọng điệu mập mờ, “Em muốn lấy, anh lập tức cho em.”
Họ nói là cùng một thứ chứ!
Đúng là đại lưu manh, cái gì cũng có thể liên tưởng!
“Anh đi thay đồ đi! Em xuống dưới trước.” Cô nghĩ cả đêm rồi, vẫn là cảm thấy không thể chấp nhận.
Chí ít tạm thời không thể chấp nhận.
“Nhiễm Nhiễm, em không nghỉ ngơi đủ.” Anh chặn trước mặt cô, nhìn vào đôi mắt cô không những hiện lên vệt máu đỏ, thậm chí còn có một ít thâm quầng.
Cô không nghỉ ngơi đủ, anh nhìn vào cũng vậy.
Xảy ra chuyện đó, họ làm sao có thể nghỉ ngơi đủ.
“Mau mau thay đồ xuống lầu, em là một thư kí đúng đắn đấy, biết đúng giờ đi làm.” Cô đã căng thẳng rất lâu rồi, hôm nay chắc sẽ không vì chuyện này nghỉ làm.
Hơn nữa họ ở nhà cũng không thể giải quyết được chuyện này.
“Vợ yêu……”
“Anh rõ ràng biết em bây giờ đang giận, anh còn vòng vòng trước mặt em, có phải muốn em càng giận thêm không?” Cô giương mắt liếc anh, đi ngang bên cạnh anh, triệt để rời khỏi.
Cảnh Thần Hạo quay lưng nhìn bóng dáng của cô, tận đến khi biến mất ở tận cùng hành lang, anh mới vào phòng.
Bùi Nhiễm Nhiễm dựa vào bức tường tận cùng hành lang, hai hàng nước mắt không tiếng rơi xuống, cô nên phải làm sao?
Nếu như kết quả xét nghiệm máu vẫn là mối quan hệ cha con, niềm mong đợi nhỏ nhoi ít ỏi của cô cũng biến mất đi.
“Phù……”
Cô mở miệng nhẹ nhàng hít thở, nhưng nỗi đau trong lòng lại không có cách nào giải bày được.
Nghe được tiếng của Dương Dương Noãn Noãn dưới lầu, cô mới lau nước mắt đi, mới xuống lầu.
Nhưng vừa ngồi vào bàn ăn, liền bị hai bảo bối lo lắng quan tâm nhìn cô.
“Mẹ không sao, có thể chỉ là chưa ngủ tỉnh, vừa nãy ngáp chảy nước mắt, ăn cơm đi!” Cô cười dịu dàng nói.
“Mẹ, ba vẫn chưa tỉnh dậy sao?” Noãn Noãn nghe được lời đáp của cô, lại bắt đầu quan tâm Cảnh Thần Hạo chưa xuống lầu.
“Ba dậy rồi, ba động tác chậm, một lát sẽ xuống, chúng ta ăn trước.” Cô nhẹ nhàng nói, lại nghiêng đầu nhìn vào Dương Dương im lặng, không yên tâm nói, “Dương Dương, mẹ không sao thật.”
“Bọn họ đều nói lúc phụ nữ nói không sao đều là có sao.” Khuôn mặt Dương Dương lạnh lùng bình tĩnh nói.
“À……” Bùi Nhiễm Nhiễm có chút bất lực, cô chưa từng dạy qua cậu bé lời nói này.
“Mẹ không có sao thật, mẹ rất tốt, các con tốt, mẹ sẽ rất tốt.” Cô nói xong liền nghe thấy tiếng bước chân trầm vững truyền đến.
Cô nhìn về phía lầu, Cảnh Thần Hạo đã ăn mặc chỉnh tề xuống lầu.
“Ba ơi! Chào buổi sáng!” Hai tiểu bảo bối đều lễ phép chào hỏi.
“Chào buổi sáng.” Cảnh Thần Hạo nhìn vào tụi nhỏ, sau khi ngồi xuống liền nhìn vào Bùi Nhiễm Nhiễm đối diện.
Nhưng vợ thân yêu một khuôn mặt chính diện cũng không bố thí cho anh.
Chuyện này là lỗi của anh, vợ giận là chuyện bình thường.
Anh nhất định sẽ nhanh chóng giải quyết.
“Dương Dương Noãn Noãn, mẹ đưa tụi con đến trường được không?”
Trước đó đều là người giúp việc ở nhà đưa đi, nhưng hôm nay cô không muốn Cảnh Thần Hạo cùng nhau đi công ty.
Dương Dương Noãn Noãn nghe được lời của cô rất vui, duy nhất không vui chỉ có đại boss.
Nhưng anh cũng không có nói gì, người phạm lỗi tạm thời không có quyền phát ngôn.
Bùi Nhiễm Nhiễm đưa hai bảo bối đi vào trường học xong, sau đó mới lái xe đi công ty.
Hôm nay hình như có cuộc họp rất quan trọng, cô ngồi ở văn phòng kiểm tra lại tài liệu, không có đi văn phòng của Cảnh Thần Hạo.
Lúc điện thoại reng lên, cô theo phản xạ nhìn một cái, nhấc máy xong mở loa lên liền đặt lên bàn.
Trong di động truyền đến tiếng vội vã của Lâm Tri Hiểu, “Nhiễm Nhiễm, Nhiễm Nhiễm, chuyện lớn chuyện lớn rồi!”
“Cậu nói, tớ nghe này.”
“Nhiễm Nhiễm, cậu làm sao có thể điềm tĩnh như vậy được?” Cô sắp sốt ruột chết đây.
“Tớ đang coi tài liệu, có chuyện gì?” Đầu óc cô bây giờ đều là chuyện của Diệp Mộ Yên, nghĩ không ra còn có thể có chuyện lớn gì xảy ra.
“Nhiễm Nhiễm, Diệp Mộ Yên nói sao thì là một nữ minh tinh rất nổi tiếng, tối hôm qua sau khi cô ta ở Weibo tung hình em bé lên, không ngờ có người đối chiếu tấm hình em bé của cô ta, từng có tin đồn scandal với cô ta, và đem người có khả năng làm đối chiếu, cậu biết người có độ tương đồng cao nhất là ai không?” Lâm Tri Hiểu càng nói sức lực càng không đủ, đặc biệt là nhìn thấy Thích Thịnh Thiên đang bưng ly nước ấm nóng qua đến.
Thích Thịnh Thiên bất lực than thở, tự mình đi rót một ly nước, Hiểu Hiểu liền bắt đầu nghịch điện thoại, anh có phải nên tịch thu điện thoại của cô đi?
Hơn nữa còn là chuyện anh Hạo, nói cô rồi đừng có lo, vẫn là cứ lo suốt.
“Cảnh Thần Hạo chứ……”
Bùi Nhiễm Nhiễm nhạt nhạt đáp lại, tức thời không còn tâm trạng kiểm tra lại tài liệu có sơ sót không, nghiêng đầu nhìn vào màn hình vi tính, cũng bắt đầu tìm kiếm.
Truyện khác cùng thể loại
145 chương
43 chương
8 chương
84 chương
392 chương
20 chương
61 chương