“Hiện giờ tớ cũng không có cảm giác. Em bé mới một tháng, vẫn còn là một hạt đậu nhỏ.
“Nhiễm Nhiễm, kỳ thật tớ có chuyện muốn hỏi cậu.” Lâm Tri Hiểu nhìn cô, hiếu kì mở miệng.
“Ừm, cậu nói đi.”
“Liên quan tới thân phận của Thích Thịnh Thiên.” Lâm Tri Hiêu hiếu kì nhìn cô, kỳ thật có thể Nhiễm Nhiễm cũng không biết.
“Thích gia nhị thiếu gia a! Còn gì nữa sao? Chẳng phải cậu biết sao? Anh ta còn che giấu thân phận? Thích tổng, giám đốc Thích, hay là......” Bùi Nhiễm Nhiễm đột nhiên ngừng lại, nhớ tới người nào đó cũng không phải chỉ là Cảnh tổng đơn giản như vậy, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp bắt đầu nghi hoặc.
Lâm Tri Hiểu càng khẩn trương và bất an nhìn cô, hay là cái gì a!
Gấp chết cô rồi!
“Liên quan tới hắc đạo chắc cậu không muốn biết, cụ thể tớ cũng không rõ lắm, hoạt động của bọn họ......” Cô cũng không có chú ý tới Cảnh Thần Hạo đang làm cái gì.
“Cai tớ nói không phải là cái này, ý của tớ là...... hôm nay anh ta nói cho tớ biết anh ta là con riêng, có thật hay không?” Kỳ thật cô vẫn rất quan tâm tới.
Thích Thịnh Thiên có vì thân phận của mình, trong lòng có chút không......
“Tớ nói thật đó, tớ không biết, tối nay tớ hỏi giúp cậu.” Cảnh Thần Hạo nhất định biết.
Nhưng tại sao họ đột nhiên lại nói tớ vấn đề này, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì sao?
“Hai cậu sao thế? Tại sao đột nhiên nói tới vấn đề này?” bỗng nhiên Bùi Nhiễm Nhiễm nghiêm túc nhìn cô.
Bản thân trải qua quá nhiều, cho nên có lúc bỗng nhiên phản ứng theo thói quen.
Thích Thịnh Thiên lúc trước là công tử đào hoa, nếu như anh ta có con riêng ở bên ngoài......
“Hôm nay ba anh ấy tới tìm tớ, nói cái gì mà tớ không xứng với anh ấy, không muốn tớ làm dâu nhà họ, tớ cũng đâu phải gả cho Thích gia, tớ gả cho Thích Thịnh Thiên mà đúng không? Cái gì tớ cũng không cần, hôn lễ cũng không có làm, tại sao ông ta cảm thấy tớ vì tiền, mới gả cho Thích Thịnh Thiên chứ!” Những lời không thể nói ở trước mặt Thích Thịnh Thiên, đều nói hết ở trước mặt Nhiễm Nhiễm.
Họ là chị em tốt, có thể ở trước mặt cô biểu đạt tâm tình của mình.
“Thích lão gia tử, tớ cũng chưa từng gặp qua, đối với ông ta không phải quá quen thuộc, trong lòng Thích Thịnh Thiên có cậu, ông ta đang can thiệp cũng không có cách nào làm gì, bây giờ cậu đang mang thai, tinh thần thoải mái là quan trọng nhất.” Bùi Nhiễm Nhiễm nắm hai tay của cô, “có chuyện gì đều có thể nói cho tớ biết, đừng tích tụ ở trong lòng, đương nhiên cũng có thể nói cho Thích Thịnh Thiên nghe, anh ta sẽ hiểu cho tâm trạng của cậu.”
“Tớ biết anh ấy sẽ hiểu cho tớ, thế nhưng tớ...... Dù sao đó cũng là ba anh ấy, tớ không tiện nói gì.” Cô cười cười, “hơn nữa anh ấy cũng không nói thêm gì, thôi bỏ đi!”
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, “thật ủy khuất, đi tìm Thích Thịnh Thiên, lỗi của anh ta, không có xử lý ổn thỏa người trong nhà anh ta.”
Mà mình cũng có lỗi, tại sao cô phải cho Thích Thịnh Thiện ý kiến đó chứ r, hiện giờ quả thật cầu hôn thành công rồi, còn kết hôn, lại xuất hiện những vấn đề khác.
Ba mẹ không chúc phúc cho cuộc hôn nhân, cũng không nhất định sẽ không hạnh phúc.
Cô chính là một ví dụ điển hình. Mẹ cũng không đồng ý cô đến với Cảnh Thần Hạo.
“Đúng, lỗi của anh ta, vậy Nhiễm Nhiễm lúc cậu mang thai có xem sách gì không, nói cho tớ nghe thử những gì cần phải chú ý đi, người mẹ mới như tớ, thật sự có chút lo lắng đó!” Mặc dù bụng của cô còn rất nhỏ, chuẩn bị sớm một chút tốt hơn.
Vấn đề này, Thích Thịnh Thiên cũng có hỏi qua.
Cô đều đã viết xong hết cho Thích Thịnh Thiên rồi.
“Cậu về nhà tìm ông xã của cậu, tớ đã nói hết cho anh ta biết rồi.”
“Anh ấy hỏi cậu lấy khi nào vậy, tớ......”Lâm Tri Hiểu phiền muộn, bản thân cô cái gì cũng không biết, Thích Thịnh Thiên lại làm ra chuyện này.
“Anh ta rất khẩn trương đó, thứ tớ nghĩ ra đều nói cho anh ta biết rồi, sau này con trai nuôi hay con gái nuôi của tớ, nhất định rất khỏe mạnh, bình an đến với thế giới này.” Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn bụng của cô, tựa như đang nhìn con gái của mình vậy.
Cô thật sự rất vui. --------Nhóm dịch Boss – app iNovel-------
“Nhất định, Mật Nguyệt của nhà chúng ta.” Lâm Tri Hiểu giờ đã chấp nhận cái tên này.
Nếu như là con gái, thì gọi tên này.
“Ừm, Tiểu Mật Nguyệt, hãy ngoan ngoãn trưởng thành ở trong bụng của mẹ nha.”
Hiện giờ một người phụ nữ đang làm mẹ, một người sắp làm mẹ, ở chung một chỗ sẽ có rất nhiều chủ đề để nói.
Kết quả chính là làm trễ nải công việc của buổi chiều.
Lúc tan ca, Lâm Tri Hiểu mới đi về một cách lưu luyến không rời.
Hiện giờ cô đã không còn ở nhà trọ của mình, lúc về cô dọn đồ đến biệt thự của Thích Thịnh Thiên.
Trong biệt thự của anh ấy không chỉ có hai người họ, còn có người hầu, hầu hạ việc ăn ở.
Kỳ thật Lâm Tri Hiểu vẫn không thích với những ngày tháng này lắm.
Cô ngồi ở trên ghế sô pha, Thích Thịnh Thiên ngồi bên cạnh, có mấy quyển sách về thời kì mang thai được đặt ở kế bên tay anh, mà lúc này đang lấy một quyển sách ra.
Một tay ôm cô, một tay cầm sách lật ra tờ thứ nhất.
Ngoại trừ chữ được in ở trên cuốn sách, cô còn phát hiện một kiểu chữ viết tay.
Phía trên rõ ràng viết: Mang thai sau ba tháng có thể làm chuyện phòng the ở mức thích hợp.
“Ha ha......” Cuối cùng Lâm Tri Hiểu đã biết tại sao anh không lật sang trang khác nữa, bởi vì anh muốn cho cô nhìn cái này.
“Đây không phải chữ viết của Nhiễm Nhiễm.”Cô không thể nào ngay cả chữ của Nhiễm Nhiễm cũng không nhận ra.
“Anh chưa hề nói đây là chữ của chị dâu, lúc anh mua sách hỏi thăm qua, người khác viết, không liên quan gì đến anh.” Thích Thịnh Thiên buông cô ra, lật ra một tờ, “Hiểu Hiểu, em xem.”
“Vừa rồi anh nói anh hỏi qua, còn không phải liên quan đến anh sao?” Anh ấy còn nói không liên quan?
“Thế nhưng anh không có kêu người đó viết vào trong sách a! Có thể là viết cho em xem, anh nghe nói phụ nữ mang thai rất dễ giảm trí nhớ.” Anh mỉm cười nhìn cô, “em xem xong chưa? Anh lật nha.”
“Anh từ từ xem đi! Vú em!” Lâm Tri Hiểu nói xong liền đứng dậy, lập tức đi.
“Hiểu Hiểu, em vừa mới gọi anh là cái gì? Vú em? Dù có làm vú em, em cũng phải sinh cho anh một đứa con, khoảng tám tháng sau mới tính đi!” Anh lập tức để sách trong tay xuống đi theo cô.
Sách khi nào xem cũng được, nhưng phải tận dụng khoảng thời gian tốt đẹp ở bên bà xã.
......
Bùi Nhiễm Nhiễm lo cho Dương Dương Noãn Noãn đi ngủ, ung dung trở lại phòng ngủ.
Đi vào đã nhìn thấy Cảnh hần Hạo đã nằm ở trên giường, lộ ra thân trên, tựa ở đầu giường đọc sách.
Bộ dạng đó chắc chắn không phải đang đọc sách, mà là đang chờ cô.
Anh ta cũng chỉ ngay lúc cô không có ở đây, mới đọc sách.
Cô chỉ là nhìn thoáng qua, mắt nhìn thẳng cầm váy ngủ đi vào phòng tắm, “đi ngủ sớm một chút, chẳng phải ngày mai anh còn có một hội nghị rất quan trọng sao? Phải đi sớm một chút sao?”
Địa điểm tổ chức hội nghị không phải ở Thành phố a.
“Không vội.” Anh tinh lực dồi dào, không chỉ có thể ngủ trễ chút, còn có thể để sau khi làm vận động mới ngủ.
Cô biết ngay mà, người đàn ông mỗi đêm đều muốn bò lên giường, sao cũng không thể nghỉ ngơi sớm một chút.
Cô nhanh chóng tắm rửa ra ngoài, so với cảnh tượng lúc cô đi vào nhìn thấy không khác gì mấy, cái khác duy nhất chính là trong tay Cảnh Thần Hạo không có sách, đôi mắt đen thâm thúy đó cứ như vậy nhìn thẳng vào cô.
“Hỏi anh một chuyện.” Cô vừa đi, vừa nói.
“Chuyện gì?” Anh bỗng nhiên có một dự cảm không tốt.
Truyện khác cùng thể loại
145 chương
43 chương
8 chương
84 chương
392 chương
20 chương
61 chương