“Đáng chết!” Anh hét lên 1 câu, cầm lấy điện thoại rời khỏi khách sạn! ... Lâm Tri Hiểu vừa vào công ty, đã bị Bùi Nhiễm Nhiễm kéo vào văn phòng của cô ấy, khuôn mặt tươi cười nhìn cô. “Nhiễm Nhiễm, cậu sao vậy, xảy ra chuyện gì?” Lâm Tri Hiểu lo lắng nhìn cô, chẳng lẽ có chuyện tốt? “Ừm, nói cho cậu 1 tin tốt!” Bùi Nhiễm Nhiễm kéo cô ngồi xuống, cúi đầu nhìn cô, “Giấy kết hôn của Thích Thịnh Thiên và Trần Nhan không có hiệu lực.” Tối qua cô đã tra rất nhiều tài liệu, phát hiện ra sự thật này. “Ở nước mình không thừa nhận 2 người Hoa đi lãnh giấy kết hôn ở nước ngoài, bọn họ muốn cưới trừ phi ở Trung Quốc lãnh giấy chứng nhận thêm lần nữa, nếu không thì không được, cho nên theo lý mà nói, họ không phải vợ chồng.” “Vậy đó là giấy kết hôn thật?” “Ừ thật, nhưng không có hiệu lực, nếu có hiệu lực, phải qua rất nhiều quá trình, rất phức tạp, không đơn giản vậy, chắc là Thích Thịnh Thiên đã nghĩ đến cách này, cũng thật quá là chịu khó tìm hiểu.” Cô tìm được tin này thì thấy nhẹ nhõm cả người. Lâm Tri Hiểu cuối cùng có thể yên tâm rồi! “Nhiễm Nhiễm, dù giấy đó không có hiệu lực, mình vẫn tức!” Cô coi như thấy rõ, bộ dạng ai đó khi uống say. Lại bỏ rơi cô, cô không thèm ở bên anh. “Ừ, mình hiểu tâm trạng của cậu, cậu ta tốt nay sẽ đến, cậu chuẩn bị tâm lý đi.” Bùi Nhiễm Nhiễm cũng nghe từ Cảnh Thần Hạo. “Ừ.” Lâm Tri Hiểu gật đầu, cô có gì phải chuẩn bị tâm lý chứ? 9 yên tâm rời khỏi văn phòng, chiều nay thì Thích Thịnh Thiên quả nhiên đến. Cô hiếu kỳ đi từ phòng làm việc ra, muốn biết anh và Trần Nhan có chuyện gì, nhưng chỉ thấy Thích Thịnh Thiên đi vào phòng làm việc của Lâm Tri Hiểu. Khi cô quay lại phòng, lại thấy anh ta tức giận đi ra. Chuyện gì? Chẳng lẽ Lâm Tri Hiểu không ở trong đó? “Chị dâu.” Thích Thịnh Thiên kêu cô, rồi đi vào phòng Cảnh Thần Hạo. Cô hoài nghi đi vào trong phòng của Lâm Tri Hiểu, phát hiện trong đó không có ai. Cô đã bảo Tri Hiểu chuẩn bị tâm lý, đâu bảo cô chuẩn bị chạy đâu! Lần này hết rồi! Cô vội lấy điện thoại ra gọi cho Lâm Tri Hiểu, điện thoại reng lên vài chuông, “Nhiễm Nhiễm!” “Cậu đâu rồi?” “Mình...ở nhà, không muốn gặp anh ta.” Lâm Tri Hiểu nói thẳng, “Nhiễm Nhiễm, cậu nói giúp mình, anh ta sau khi ly hôn thì đến tìm mình, dù giấy kết hôn không có hiệu lực, nhưng thái độ nhận sai anh ta cần có! Không ly hôn sẽ không đếm xỉa anh ta, mình sẽ có cảm giác mình là người thứ 3.!” “ Được thôi! Cậu cứ ở trong nha, đừng chạy lung tung.” Cô vốn muốn nói sau khi ta ca sẽ ghé thăm cô, nhưng đổi ý, nói không chừng Thích Thịnh Thiên sẽ đến thăm cô, cô vẫn nên không đi. Lâm Tri Hiểu tắt máy, nhìn ông thợ khóa đang thay khóa, “Cảm ơn chú! Vất vả rồi!” Nếu muốn chặn Thích Thịnh Thiên lại,sẽ không cho anh ta cơ hội vào đây, ban công lầu 2 cũng khóa rồi. Bùi Nhiễm Nhiễm cầm lấy điện thoại đi vào trong phòng, đi qua phòng Cảnh Thần Hạo, thấy Thích Thịnh Thiên từ trong đó đi ra, cô cười, Thích Thịnh Thiên gật đầu coi như chào lại. Anh đi khỏi, cô đi vào phòng làm việc của Cảnh Thần Hạo. “Cảnh Tổng, xin hỏi 2 người nói gì?” Thích Thịnh Thiên và Trần Nhan vẫn chưa ly hôn, chắc anh biết. “Nói cách đàn áp Trần Thị.” Cảnh Thần Hạo không có ý giấu giếm. Bùi Nhiễm Nhiễm nhăn mày, đi đến bên anh, “Cho nên Thích Thịnh Thiên vẫn chưa giải quyết xong chuyện của Trần Nhan? Cô ta không đồng ý ly hôn?” “Trần Nhan nói Thích Thịnh Thiên phải tìm bạn trai cho cô trước, mới đồng ý ly hôn.” Cảnh Thần Hạo nhìn cô đi qua, nghiêng người, ôm hôn bà xã. Buổi tối không thèm đếm xỉa anh, anh không có thời gian tiếp cận. Bùi Nhiễm Nhiễm đến bên anh, bị anh ôm lấy, tay cứ ôm vòng quanh người cô, “Trần Nhan đẹp thế, tìm bạn trai đâu khó? Tại sao phải đàn áp Trần Thị.” Đại boss vùi đầu vào cổ cô, điềm đạm nói, “Thích Thịnh Thiên tự có chủ ý của cậu ta.” “Anh ta muốn dùng Trần Thị ép cô ta ly hôn, sáng nay em chẳng phải nói với anh, giấy kết hôn của bọn họ không có hiệu lực? Anh không nói Thích Thịnh Thiên?” “Không.” “Anh thật chẳng có nghĩa khí gì, anh ta giúp anh thế, anh không giúp cậu ta.” Cô cười, lần trước lúc xảy ra chuyện, Thích Thịnh Thiên giúp anh ta giấu khổ sở đến thế nào. Tay anh du ngoạn khắp người cô, rồi tiến gần tai cô, “Anh sẽ giúp cậu ấy.” Anh sẽ giúp Thích Thịnh Thiên, đàn áp Trần Thị, đúng là anh em tốt. “Ý em chẳng phải nói là không nói sao? Cho nên mới không nói.” Bàn tay to lớn của anh thâm nhập vào áo cô. “Ngừng ngừng! Tay anh!” Cô đang nghĩ đến chuyện đó, cứ tường anh sờ tí thì thôi. Giờ, lại cởi cả áo trong của cô. “Bà xã...” Anh đột nhiên ôm cô, hai người đối mặt nhìn nhau, hai mắt giao nhau, “Tay anh...mọc trên người em.” “Vậy em sẽ chặt!” Anh có thể biết xấu hổ chút không? Mọc trên người cô? “Em nỡ sao?” Đại boss nhìn gương mặt đỏ bừng của cô, bàn tay đang tiếp tục động tác, bị cô giữ chặt. “Đừng, đây là phòng làm việc, không có bao!” Bọn họ nói không có con, hai ngày nay là ngày rụng trứng của cô, sao có thể ở đây. “Có.” “Hả?” Anh nghiêm túc chứ? Cô mở mắt ngạc nhiên nhìn anh kéo trong tủ ra 1 vậy gì đó kẹp giữa ngón tay, nói, “Trời ơi, ông xã, anh đây là lấy công làm tư?” “Thử là biết được không?” Bàn tay anh đặt sau gáy cô, ép nó tiến gần anh. Bờ môi nóng bỏng áp sát, “Ứ ứ...” Cô chỉ vào hỏi chuyện, không ngờ bị dính bẫy! Ban ngày ở phòng làm việc thật là quá không thỏa đáng. .... Lâm Tri Hiểu ngồi nhà xem ti vi, thì nghe thấy tiếng xe hơi, cô mím môi, không thèm mở cửa! Đột nhiên nghe thấy tiếng chìa khóa cửa, cô lắc đầu, không mở cửa! Đột nhiên cô thấy ai đó đang leo lầu, má! Không phải chứ! Tấm kính ban công lầu 2 chắc là khá cứng? Cô ngẩng đầu nhìn la phông, đột nhiên có tiếng động lớn, người cô co rút lại, cả đầu tê cứng nhìn lên lầu. Nhanh chóng ở đâu lòi ra khuôn mặt anh tuấn mà lạnh lùng của Thích Thịnh Thiên, khi nhìn thấy cô, lập tức tỏ vẻ uất ức, “Hiểu Hiểu, đau quá!” “Anh tự đâm vào cửa kính, không đau mới lạ.” Cô vội đứng lên, trên đời này có ai khờ như anh không? “Chạy máu không? Chạy máu không?” Cô nhìn trên dưới anh 1 lượt, sau đó dừng trên mặt anh, “Đã nói là không ly hôn thì không tìm em, em không muốn làm người thứ 3, không muốn làm đối tượng mà anh ngoại tình.” “Thực ra chúng ta thử ngoại tình cũng được mà.” Lúc nãy Thích Thịnh Thiên dùng chân đạp cửa kính, người anh đương nhiên không sao. Sớm biết Lâm Tri Hiểu quan tâm anh đến thế, anh đã dùng thân mình đâm bể cửa, vậy giờ cô sẽ nhào vào anh mà an ủi.