“ Hiểu HIểu......” Thích Thịnh Thiên đột nhiên ôm chầm lấy cô, nhưng cô liên tục vùng vẫy bất chấp cố gắng của anh.
“ Thích Thịnh Thiên, đồ khốn, bỏ tôi ra, anh muốn ngoại tình cũng được nhưng đừng có đến tìm tôi nữa, tôi không hứng thú với đàn ông có vợ!” Cô điên mất rồi, không tưởng tượng được cô lại đến với anh trong khi anh còn có tiền nhiệm hôn thê.
Lời của đàn ông quả nhiên không thể tin được, đặc biệt là kiểu đàn ông ưa nịnh phụ nữ như Thích Thịnh Thiên, tình sử của anh ta dày như vậy, một con nai vàng ngơ ngác như cô sao có thể là đối thủ của anh.
“ Cái gì mà ngoại tình? Hiểu Hiểu, em là vợ anh thì sao anh có thể ngoại tình được! Trừ phi......em muốn chơi trò gì đó đặc biệt.” Như vậy thì anh có thể thử suy nghĩ.
“ Anh có còn là đàn ông không mà có thể nói những lời như vậy, tôi không giỡn với anh, chúng ta chấm dứt rồi!” Cô dẵm mạnh lên chân anh, “ Bỏ tôi ra! Bỏ tôi ra!”
Phản ứng của Lâm Tri Hiểu kịch liệt như vậy, Thích Thịnh Thiên lúc này đầu có đau đến mấy, rượu có say nhường nào cũng đã nhận ra giữa họ chắc chắn có sự hiểu lầm.
Nhưng anh càng lo lắng hơn nếu như anh thả tay ra, cô sẽ chạy mất!
“ Hiểu Hiểu, có phải em hiểu lầm gì không? Ý tưởng này không được hay cho lắm, chúng ta có thể đến với nhau không tốt hay sao? Chúng mình trở về sẽ làm một đám cưới linh đình, nhẫn cưới anh cũng đã chuẩn bị cả rồi!” Một tay anh ôm chặt lấy eo cô, tay còn lại sờ ngón tay trái của cô.
Trên đó không có một chiếc nhẫn nào.
Có phải tối qua anh mơ mơ màng màng không đeo nhẫn cho cô không?
Lẽ nào những người khác không nhắc anh hay sao?
“ Anh sờ cái gì mà sờ?” Lâm Tri Hiểu quát.
“ Hiểu Hiểu, em đợi đã, đừng kích động như vậy có chuyện gì mình nói chuyện từ từ với nhau!” Anh đã nhận được đủ hậu quả của việc không nói chuyện cho rõ ràng. Nếu có vấn đề phải giải quyết ngay tại trận nếu không càng để lâu càng khó.
Ví dụ điển hình là Hạo ca và chị dâu.
“ Tự anh đi mà xem! Tim gan phèo phổi tôi tức đến muốn nổ tung lên đây!” Thực ra cô vẫn chưa xem nội dung của dv, vì nhìn hai tờ giấy chứng nhận kết hôn kia cô đã bực bội rồi.
Cô cầm trong tay khá lâu mà không dám mở ra, không biết bên trong có gì, cũng không biết tối qua đã xảy ra chuyện gì.
Thích Thịnh Thiên vẫn không dám buông cô ra, anh ôm cô đến bên giường, cho dù có ngồi xuống anh cũng vẫn ôm chặt lấy cô.
“ Anh có thể nhẹ nhàng một chút không? Bụng tôi không làm bằng thịt chắc?” Lâm Tri Hiểu vẫn bực tức, động tác và tư thế này có chút không thuận lợi cho cô.
Cái cảm giác gì thế này, có phải thai song sinh dính liền đâu? Một bước cũng phải dính lấy nhau.
“ Hiểu Hiểu, thả lỏng đôi chút thì được thôi nhưng không buông ra được, nhỡ em chạy mất thì sao. Nơi này lạ nước lạ cái, nếu em mà gặp phải người xấu thì sao?” Đến lúc đó cô bảo anh phải làm sao đây, nên anh kiên quyết phải giải quyết mọi khúc mắc hẵng hay.
Thích Thịnh Thiên cầm lấy hai tờ giấy mỏng tang trong chiếc hộp, anh nhìn cái tên trên đó bỗng chốc cơ mặt đơ ra, xem ra còn khó coi hơn sắc mặt của Lâm Tri Hiểu.
“ Uầy! Chuyện gì thế này?” Rõ ràng anh đã định kế hoạch sẽ dụ Lâm Tri Hiểu kết hôn, cuối cùng sao lại thành Trần Nhan.
Người đàn bà đó......
“ Anh cũng không biết?” Chính anh và Trần Nhan lĩnh giấy chứng nhận kết hôn mà còn không biết.
“ Sao mà anh biết được, không phải chứ, tối qua anh cũng uống say rồi nhưng em phải tin anh, trong lòng anh chỉ có em thôi, thứ này tuyệt đối không có nghĩa lý gì cả.” Anh rất muốn xé nát nó ngay bây giờ. Mẹ nó, tối qua rốt cục đã xảy ra chuyện gì!
Anh cầm lấy dv, mở ra, hai người cùng ngồi xuống trước màn hình xem xem đã có chuyện gì xảy ra.
3 người rượu say tiến vào hội trường hôn lễ, đứng trước đức cha, rồi đột nhiên Lâm Tri Hiểu đi nôn gần đó nên đức cha làm lễ kết hôn cho Thích Thịnh Thiên và Trần Nhan.
Họ còn đọc cả lời thề trong hôn lễ, cả đám cưới chỉ có một đức cha chủ trì và Lâm Tri Hiểu đang nôn gần đó, giữa nửa đêm cũng chẳng còn ai khác.
Nhưng giấy chứng nhận kết hôn lấy lúc nào thì trên dv không thấy, điều này có hoang đường quá không!
Hơn nữa nơi đó được trang hoàng bóng bay, hoa hồng và nhiều thứ khác, chắc đã được sắp đặt cho buổi lễ.
Nhưng vẫn đơn giản quá!
Hôn lễ này......
Cô chẳng cần!
“ Hiểu Hiểu, thực ra là như vầy, anh muốn kết hôn với em, nhưng......” Thích Thịnh Thiên ngập ngừng, xảy ra chuyện như vậy đương nhiên anh khó lòng ăn nói.
Mẹ nó, đáng lẽ tối qua không nên dùng bữa với Trần Nhan, còn rời đi cùng cô ta nữa. Giờ thì hay ho rồi, không ngờ cô ta còn tham gia một chân trong cuộc hôn nhân của anh!
Đ M!
Sau này sao anh có thể xứng với Hiểu Hiểu đây!
Anh đột nhiên quăng đi dv trong tay rồi ôm chặt lấy cô, “ Hiểu Hiểu, em đừng có chê anh, đừng bỏ rơi anh, anh lập tức đi tìm cô ta để ly hôn!”
“ Ha ha, anh bị người khác dùng qua rồi thì thôi, tôi còn phải suy nghĩ cho kỹ đã!” Anh uống say nhưng cũng không phân biệt được người phụ nữ bên cạnh mình là ai sao?
Cô chỉ mới bẵng đi mấy phút mà anh đã kết hôn với người phụ nữ khác rồi.
Đúng là được lắm!
“ Hiểu Hiểu, đừng suy nghĩ nữa, anh lập tức ly hôn, ngay sau đó chúng mình tiện đường làm đăng ký kết hôn luôn có được không?” Anh cười, nói.
“ Đăng ký kết hôn khỏi cần làm, nhưng......anh lập tức đi làm giấy ly hôn đi, không thì đừng có ôm tôi, tôi không muốn dính líu với một người đàn ông đã có vợ, giờ này thân phận anh là một người đã có vợ, anh còn ôm tôi là ngoại tình đấy!” Lâm Tri Hiểu vùng vẫy tìm cách thoát khỏi anh.
Thích Thịnh Thiên lại càng ôm chặt hơn.
Đột nhiên cô nhớ lại lời của Thích Thịnh Thiên khi trước, sau khi kết hôn anh tuyệt đối sẽ không ngoại tình, trừ phi đối tượng kết hôn của anh không phải là cô, điều này quả nhiên ứng nghiệm với một người đàn ông tồi như Thích Thịnh Thiên.
“ Hiểu Hiểu, anh muốn ôm lấy em, em đừng có cựa quậy nữa.” Anh lấy điện thoại ra gọi cho Trần Nhan, tim anh cũng đập nhanh lên thấy rõ.
Đáng chết, mau bắt máy đi!
Chắc giờ này Trần Nhan cũng không rõ cô ta đã lĩnh giấy kết hôn cùng anh rồi!
Điện thoại reo mấy tiếng, cuối cùng cũng có người nghe máy, “ Cô ở đâu?”
“ Tôi đang ngồi máy bay trở về rồi, tắt đây!”
Phía này, Thích Thịnh Thiên lập tức chỉ nghe thấy tiếng, “ Tút tút tút......”
Vãi! Người đàn bà này đúng là......
Nói xong cúp luôn.
Thích Thịnh Thiên nghiêng đầu nhìn Lâm Tri Hiểu, tay nắm điện thoại cũng phải ôm lấy cô, “ Hiểu Hiểu của anh đừng có giận mà, mình trở về kiếm cô ta được không!”
“ Ha ha, ai là của anh cơ, người của anh là Trần Nhan kìa, anh đi mà tìm cô ta!” Cô vẫy vùng đôi chân, cô muốn rời khỏi anh!
Rời xa anh ta!
Nếu giờ này không phải Trần Nhan đang ở trên máy bay thì Thích Thịnh Thiên nhất định sẽ phóng đến lột da cô ta, ai ngờ động tác cô ta nhanh như vậy.
“ Hiểu Hiểu, chúng mình về!” Bây giờ anh không thể đợi thêm một khắc nào, chỉ muốn về để ly hôn với Trần Nhan, trở về với thân phận độc toàn thân của mình. Cho dù không dụ được Lâm Tri Hiểu kết hôn với anh thì cũng không khiến cô kháng cự lại anh như bây giờ!
“ Ừm.” Cô cũng muốn về, từ đầu định du lịch, kết hôn vui vẻ hưởng thụ, cuối cùng lại thành ra như vậy.
Chắc khi trở về kể lại cho Nhiễm Nhiễm sẽ bị cô cười thối mũi.
Hai người nhanh chóng rời khỏi đó, trên cả quãng đường, cô đều không có tâm trạng màng đến Thích Thịnh Thiên.
Truyện khác cùng thể loại
145 chương
43 chương
8 chương
84 chương
392 chương
20 chương
61 chương