Dù sao thì ban đầu anh ấy đã nói sau này đều sẽ không muốn sinh nữa
Trong nhà có Dương Dương Noãn Noãn đối với cô mà nói, trước mắt đã rất đủ rồi
“Được, tránh thai” phúc lợi của anh cũng vẫn còn, Nhiễm Nhiễm cũng sẽ không phải vất vả như thế
Nhìn thấy cô ấy nôn ói nghén mà xót thương
“Vậy thì anh mau thả em ra, trở về làm việc đi!” anh ấy đều không có ý đi làm việc rồi sao?
Đại Boss nâng khuôn mặt nhỏ bé của cô, hôn một nụ hôn thật sâu lên môi cô xong, rồi mới luyến tiếc thả cô ra, rời khỏi người của cô
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn anh ấy cúi đầu xuống ký tên, “An Quân Huyền có phải công khai hoặc ngấm ngầm đang cạnh tranh với Cảnh Thị?”
Chuyện của Hòa Miêu, cô nghĩ rằng xuất hiện ngoài ý muốn chỉ là Tề Viễn Dương lần đầu tiên thu mua tập đoàn Âu Á, nhưng mà ảnh hưởng thì không chỉ có từng đó, tập đoàn Âu Á có thể nói không có một chút quan hệ nào với bọn họ
Nhưng lần này bị lỡ mất đơn hàng lớn như vậy, mới là thật sự trên ý nghĩa có liên quan đến Cảnh Thị rất lớn
“Ừm” Cảnh Thần Hạo giọn nói bình thản
Cô nhớ năm ngoái ở trong ngày sinh nhật của cô, một người nào đó vẫn còn đang nói chuyện công việc nữa chứ!
Vả lại đối phương lại là doanh nghiệp rượu của nước ngoài, nhành rượu của Cảnh Thị sớm đã phát triển đến nước ngoài, đối với thị trường trong nước vẫn không có bỏ quên, An Quân Huyền là tự mình tạo nghiệp, trước mắt An Thị có thể có phát triển như vậy, đều là bản thân của hắn ta tranh đấu mà ra
Chỉ có thể nói người đàn ông đó không đơn giản
Hắn ta và Bùi Nhã Phán làm thế nào mà ở bên nhau rồi?
Bùi Nhã Phán đến thành phố A không có được lâu, bọn họ....
Thôi đi, chuyện giữa bọn họ chẳng có quan hệ gì với cô hết, bản thân nghĩ cũng nghĩ không rõ
“Nhiễm Nhiễm, chẳng qua chỉ là một đơn hàng mà thôi, không sao”
“Anh là không có để tâm đến, nhưng những nhân viên khác trong công ty quan tâm à, vơi slaij hơn nửa còn nguyên nhân còn là bởi vì em, trong lòng em không có thoải mái” cô muốn làm một chút gì đó, thì phát hiện bản thân dường như làm không được cái gì
“Không phải là bởi vì em” Cảnh Thần Hạo ngầng đầu lên nhìn cô, “không cho phép suy nghĩ như thế, là bản thân bọn họ làm không được việc thì không thể trách lên người của em”
“Ừm ừm, không phải là bởi vì em, trong tim của anh cứ bênh vực em như thế đi!” nhưng trong lòng khá ấm áp
Cầm lên tệp giấy tờ anh ấy vừa mới ký xong, mỉm cười rời khỏi văn phòng
Đại Boss nhìn bóng dáng rời đi của cô, khuôn mặt lạnh lùng tuấn tú bỗng nhiên hiện lên nụ cười nhè nhẹ, Nhiễm Nhiễm của anh vừa rồi hình như khá vui vẻ
......
Nhà Lâm Trí Hiểu
Lâm Trí Hiểu rất bất lực ngồi ở giữa ghế so-pha, mà ở bên bên trái của cô là Thích Thịnh Thiên, bên phải là Tiết Mộ
Bố mẹ ở trong bếp nấu nướng, cô rõ ràng vừa rồi còn muốn đi giúp đỡ, nhưng rồi sao!
Bố mẹ kêu cô ra tiếp khách, nhưng hai người đàn ông ở trước mặt đều nói bản thân không phải là khách, vì vậy cô đến ngồi ở giữa để làm cái gì?
Vả lại tay của người đàn ông nào đó vẫn còn vòng qua eo của cô nữa, bá đạo ép đầu của cô tiến sát lại bên người của anh ta
Cô thật sự không ngờ rằng hôm nay về nhà, Tiết Mộ sẽ ở trong nhà cô, chẳng trách khi cô nói với Thích Thịnh Thiên rằng cuối tuần sẽ về nhà, anh ta nhất định muốn đi theo về
Phản ứng của anh ta so với bản thân còn nhanh hơn, cô đều không có biết rằng sẽ ở đây gặp phải Tiết Mộ
“Hiểu Hiểu, anh muốn ăn táo, em giúp anh gọt một quả nhé!” Thích Thịnh Thiên áp sát vào bên tai của cô, thân mật nói
“Không phải là anh gọt cho tôi sao?” dám kêu cô gọt, còn có thiên lý nữa không?
“Tôi làm cho!”
Tiết Mộ cầm con dao gọt hoa quả trên bàn với quả táo lên, hai con người ở bên cạnh đều nhìn theo động tác của anh ấy
Quả nhiên là một thân sĩ ga-lăng, người đàn ông đẹp trai, làm cái gì đều đẹp trai
Lâm Trí Hiểu từ từ nghiêng đầu sang nhìn người đàn ông bên cạnh mình, “Thích Thịnh Thiên, anh gọt tôi quả táo đâu? Chẳng nhẽ anh muốn tôi ăn quả táo do người đàn ông khác gọt cho?”
Anh ta quả nhiên không để bản thân làm khách, giống như là người trong nhà mình
“Hiểu Hiểu, em không có ăn món do người đàn ông khác gọt cho, anh ăn à! Còn với em...đương nhiên là của anh” cánh tay ôm lấy cô của Thích Thịnh Thiên không có thả lỏng ra, lúc quan trọng như thế này không thể thả lỏng, tình địch ở trước mặt tấn công, anh phải thủ chắc thân mình
Lâm Trí Hiểu thật sự cảm thấy cảm xúc của Thích Thịnh Thiên là âm số, anh ta trước đây rốt cuộc là làm thế nào lưu luyến hoa đán?
Chẳng lẽ thật sự là bởi vì khuôn mặt của anh ta, còn cả tiền của anh ta?
“Anh thật sự rất rảnh rỗi, rất trẻ con” cô vô cùng bất lực, không muốn bị kẹp ở giữa đối mặt với sự nhàn chán của hai người bọn họ
Cô muốn đứng dậy đều không có biện pháp nào, người nào đó cứ ôm chặt lấy cô, giống như bản thân bị anh ta ăn chắc chắn vậy
“Hiểu Hiểu, ở trước mặt người ngoài, ít nhiều để cho anh giữ chút thể diện, về nhà tùy em nói thế nào với anh đều có thể” mép miệng của anh nhếch lên cười nhìn cô
Lâm Trí Hiểu cảm thấy lời nói này của anh ta mới là lời khiêu khích trắng trợn, tự cho mình trở thanh người trong nhà của cô, tống Tiết Mộ ra ngoài
Nhưng cô từ đầu đến cuối đều không có nghĩ qua Tiết Mộ là người của mình, tùy rằng thấy anh ta khá đẹp trai, nhưng mà từ sau khi ở bên cạnh Thích Thịnh Thiên, thì không muốn ở bên cạnh người khác rồi
Anh ấy đều toàn tự mình đang dọa mình
Một quả táo đẩy lên phía trước mặt bọn họ, Lâm Trí Hiểu vẫn chưa có giơ tay ra, thì bị người đàn ông bên cạnh cướp mất rồi, cắn một miếng
“Anh lại gọt cho em một quả” Tiết Mộ lại cầm lên trong tay một quả táo khác
“Không cần nữa đâu, tôi không muốn ăn, bản thân anh ăn đi!” cô bình thản ngoảnh đầu nhìn người đàn ông bên cạnh mình, “tôi đi nhà vệ sinh”
“Cần phải...” anh nhìn thấy mẹ của Lâm Trí Hiểu bưng thức ăn ra, gắng gượng nuốt hai từ “đi cùng” với cô trong cổ họng
Lâm Trí Hiểu đợi hết câu nói của anh, thì biết lời phía sau của anh ta sẽ không nói nữa
Nhưng mà tốt ở chỗ anh ta đã thả tay khỏi eo của mình, cô liền đứng dậy rời đi
Khi ăn trưa, không khí vui vẻ hòa đồng, ít ra trên bề mặt nhìn thấy là như thế, bố mẹ đối với hai người bọn họ khá nhiệt tình, Tiết Mộ và Thích Thịnh Thiên đều biểu hiện rất tốt, nhưng mà điều này với cô chút liên quan đều không có
Cô hoàn toàn không tham gia vào trong lời đối thoại của bọn họ, cho dù bên trong lời nói có nhắc đến bản thân
Cô nhanh chóng rời khỏi bàn ăn, trở về phòng ngủ của mình, không qua mấy phút, cửa của căn phòng bị mở ra, lúc đóng lại, cô biết Thích Thịnh Thiên sẽ tiến vào
Cô nằm trên giường nhìn Thích Thịnh Thiên thần bí, “anh không phải thật sự xem đây là nhà của bản thân mình chứ? Làm sao lén lén lút lút vậy?”
“Hiểu Hiểu, anh cảm thấy cuối tuần này của em hoàn toàn có thể không cần ở lại với bố mẹ, bọn họ không cần chúng mình ở bên, anh thấy không bằng để Tiết Mộ ở lại đây bầu bạn, anh với em đi ra ngoài chơi thế nào!” Thích Thịnh Thiên nằm xuống bên cạnh người cô, vòng tay ôm lấy cô sát lại gần bản thân, “Hiểu Hiểu, chúng mình đi thôi! Đi thôi! Bây giờ đi liền”
“Đi đâu?” cô rất lâu rồi không có nhìn Thích Thịnh Thiên kích động như thế này chứ
“Chỗ tốt à!”
Cô còn chưa gật đầu, thì nghe thấy Thích Thịnh Thiên ở bên cạnh người hướng ra bên ngoài gào lên, “chú dì, chúng con có việc, đi trước đây! Tuần sau lại đến cùng hai người qua cuối tuần!”
“Được! Hai đứa đi đường cẩn thận” bên ngoài căn phòng rất nhanh chóng thì truyền đến giọn nói câu trả lời của Lâm phụ
Thích Thịnh Thiên bỗng chốc khuôn mặt bừng sáng, kéo cô ấy từ trên giường đứng dậy, “Hiểu Hiểu, chúng ta nhanh đi thôi!”
Anh ấy kích động thế này làm cái gì?
Trong lòng của Lâm Trí Hiểu có dự cảm không lành, bọn họ sẽ đi đâu?
Ngồi lên xe, sau đó lại đi đến sân bay, nhanh chóng thì lên máy bay, trong đầu óc của cô vẫn có một chút sững sờ
“Thích Thịnh Thiên, tâm trạng của tôi rất ổn, chúng ta đi sòng bạc làm cái gì?” cô vừa mới không có nhìn nhầm thì, cô hình như nhìn thấy trên vé máy bay phải chuyển chuyến bay
Đến Los Angeles trước, rồi đến McCulan, vậy là Las Vegas, anh ta đưa cô đi sòng bạc?
Truyện khác cùng thể loại
145 chương
43 chương
8 chương
84 chương
392 chương
20 chương
61 chương