Bàn tay to lớn như 1 ổ khóa đặt lên người cô, bộ dạng ấy nếu bị người khác nhìn thấy, thì hình tượng lạnh lùng của anh sẽ không còn.
“Cảnh Tổng thật thương bà Cảnh, cô vừa đến, cậu ấy lập tức đi ngay.” Ưng Thường Nguyệt đặt ly rượu trên tay xuống.
Từ trong túi lấy ra hộp màu xanh, đưa đến trước mặt cô, “Gửi cô món quà tân hôn.”
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn chiếc hộp khá quên mát, tuy đồ trong hộp có thể là do mình thiết kế, nhưng cô nghĩ lại họ đâu có thân với mình thế?
Sao Ưng Thường Nguyệt lại tặng quà cho cô?
Chắc không phải Đường Sóc tặng chứ?
Cô nhìn kế bên Ưng Thường Nguyệt, Đường Sóc đã uống hơn say say, anh nhẹ lắc đầu trên, dường như nhìn ra ý đồ cô muốn hỏi.
“Cảm ơn!” Cô cười nói.
“Xem có thích không, nếu không thích, có thể đổi.” Ưng Thường Nguyệt còn kích động hơn cô.
Cảnh Thần Hạo ôm cô thật chặt, cô thẳng eo lên, cầm lấy chiếc hộp rồi mở ra, nhìn sợi dây chuyền kim cương màu xanh biếc, may là không phải của mình thiết kế, là do Vivian thiết kế.
“Rất đẹp, tôi rất thích, chỉ là quá đắt tiền rồi?” Bọn họ cũng chỉ gặp nhau vài lần, đã tặng quà mắc thế.
“Không sao! Bà Cảnh có tiền, đợi tôi kết hôn, tặng cái quý giá hơn là được.” Ưng Thường Nguyệt cả mặt thư giản nói.
Bên cạnh họ đột nhiên có giọng người đàn ông vang lên, “Cô có bạn trai chưa? Kết hôn!”
“Ít ra có người thích tôi, anh có không?” Ưng Thường Nguyệt đột nhiên đứng dậy, mắc nhìn Tống Thủ trước mặt, “Tôi thật không hiểu sao trong phim tôi lại yêu anh đến đòi sống đòi chết chứ.”
Tống Thủ giơ hai tay biểu hiện sự không biết sao, anh nói 1 câu thật lòng thì sao?
Nhưng người cô thích là ai!
“ Tiểu Nguyệt Nguyệt, cô thích ai cô còn chưa nói?” Tống Thủ cứ vặn hỏi.
Nam chính nữ chính trong phim đều đi rồi, chỉ còn lại 3 người, mà Cảnh Thần Hạo không biết là đã say thật hay là giả say.
“Nãy giờ hai người chả nói gì, chỉ lo uống thôi?” Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn Đường Sóc đối diện mình, giờ thấy Cảnh Thần Hạo như thế, chắc cũng không nói được gì.
“Đưa anh ta về đi!” Đường Sóc lấy điện thoại ra.
Chỉ có thể như thế.
Cô 1 mình không khiêng nổi anh, Tiểu Dương nhanh chóng đến, họ rời khỏi.
Trên xe, tay ai đó bắt đầu sờ mó trên dưới, không có nghi kỵ gì.
“Cảnh Thần Hạo, anh tỉnh nhanh thật!” Vừa rồi bộ dạng như con heo vậy, giờ thì!
Lập tức tỉnh lại!
“Không muốn đợi.” Nên tự chuốc say mình, sau đó 2 người cùng đi.
“Lần sau nói thẳng là được, đừng như vậy.”
“Được.”
Được là được, nhưng tay anh có thể ngưng lại không?
“Từ giờ trở đi, sau khi anh say đừng đụng vào em! Trong lòng em bị ám ảnh” Sau khi anh uống say đã đụng người khác.
Cho nên sau khi anh uống say, cảm giác không thoải mái.
Đại Boss bực mình, nhưng cũng có thể hiểu tâm trạng cô.
Đôi tay không hành động nữa, ôm chặt cô, trong xe đầy mùi rượu.
Chỉ là tối đó, đối với anh đã là 1 bi kịch rồi, đối với người đàn ông mà máu đang lên thế, mà vợ không cho đụng vào, thật khó chịu.
Đại boss tắm rửa xong, ôm lấy cô, “Trên người anh không còn mùi rượu.”
“Em ngửi thấy, có!” Mùi rượu, sao nói không là không được.
“Anh uống nhiều thế, ngủ sớm không được hả? Ngủ mau!” Cô chả chút động lòng.
“Bà xã...”
“Kêu cũng không có tác dụng.”
Đi 1 ngày đàng học 1 sàng khôn, anh quyết định để bảo vệ cuộc sống hạnh phúc, sau này nhất định ít uống! đã bắt đầu khai chiếu, phim chụp lúc Bùi Nhiễm Nhiễm mang bầu cũng được gửi đến.
Những sản phẩm đã được đưa vào sản xuất, lúc quay phim, đều có thể mua được ngoài thị trường.
Cô cho rằng chuyện này có liên quan đến cô, nhưng hôm nay nhận được điện thoại, trong phim cần quay cảnh nữ chính vẽ bản thiết kế, nên muốn mời cô diễn thế.
May là hôm nay cô không bận, nên nhận lời.
Cô nhanh chóng dọn đồ, vẫn quyết định báo cho Cảnh Thần Hạo 1 tiếng.
Trực tiếp đẩy cửa xông vào, cười nói, “Cảnh Tổng, có việc đột xuất, xiin nghỉ nửa ngày.”
“Đi làm gì?” Cảnh Thần Hạo thấy cô đi vào, đến túi cũng xách theo, nhất định đã có ý định đi từ trước?
“Chúc mừng anh, sắp có 1 bà xã minh tinh, em phải đi theo ngành!” Cô cười đưa tay ra, “Không phải em theo ngành, mà là tay em!”
Đại boss nhìn tay của bà xã, từ từ phán câu lạnh lùng: “Không được!”
“Đồ nhỏ mọn nhà anh! Chỉ là quay vài cảnh, còn có thể bị xóa.” Cô ngày nào cũng xuất đầu lộ diện, chẳng lẽ 1 cánh tay đưa lên thôi không được.
“Nếu đã bị xóa, thì càng không cần đi, nếu em muốn, có thể quay để ở nhà từ từ xem.” Tay cô mà ra trước công chúng, để mọi người ngắm, thật là không được!
“Em chỉ thông báo anh, không hỏi ý kiến anh, mà cái, anh có đầu tư, em thân là vợ của nhà đầu tư, đi giúp đỡ.” Cô chạy đến bên anh, “Cảnh Tổng, Đại Boss, Chồng, anh có thể không đi, mà Đường Sóc cũng không đi, anh yên tâm đi?”
“Không yên tâm, người thay thế sao lại tìm em.” Diễn viên chuyên nghiệp để làm quái gì, không tìm được người khác sao?
Lại để Nhiễm Nhiễm của anh đóng thế?
“Vì trong đó có bản vẽ giấy của em! Em còn chưa đi qua, đi chơi chắc được chứ?” chỉ có cánh tay thôi, độ chiếm hữu của anh có cần mạnh vậy không?
Đại boss nghe thấy lời cô, bà xã muốn đi chơi, anh không muốn dập tắt huwnugs thú của cô, “Anh đi cùng em.”
“Anh bận, em tự đi là được.”
Anh đã đứng lên, lấy áo vest, ôm cô đi ra ngoài, “Em đi 1 mình anh không yên tâm.”
Sao lại không yên tâm, đoàn phim đông người như thế, cô đâu thể lần nào cũng làm mình bị thương.
Đã lên xe, nhưng vẫn muốn tranh luận.
“Anh xuất hiện chỗ làm phim, chỗ như thế, anh muốn thu hút sự chú ý của mọi người sao? Chẳng phải anh không thích những chỗ náo nhiệt sao?” anh là người muốn đi thì đi, không đi cũng được, mà phải chạy đến đoàn phim.
“Không có chỗ không thích, phải xem chỗ đó có em không.”
Trong không gian nhỏ bé của xe, âm thanh anh cứ thế truyền thẳng vào tai cô, lời cảm động thế, sao anh lại nói ra được.
Chỗ có cô là anh thích.
“Vậy anh đi đi! Đoàn phim nhiều người thế, đến lúc đó bị bao vây, anh đừng trách em không cứu anh.” Cô còn phải bận cho tay mình lên sóng.
“Sao em có thể bỏ mặc anh, em đi đâu anh đi đâu.” Cô quay, anh đứng bên cạnh nhìn.
“Tùy anh!” Xem ra anh đã hạ quyết tâm đi theo, người đến dốn họ tưởng chỉ có mình Bùi Nhiễm Nhiễm, ai ngờ còn có Cảnh Tổng.
Quả nhiên người đàn ông sau khi cưới, đều thành những ma vương cuồng vợ.
Truyện khác cùng thể loại
145 chương
43 chương
8 chương
84 chương
392 chương
20 chương
61 chương