“Hiểu Hiểu, cái gì cũng chưa làm, em đã phản kháng kịch liệt như vậy?” Nhìn cái đầu nhỏ lắc qua lắc lại của cô, Thích Thịnh Thiên nhếch miệng, nhàn nhạt cười.
Cô ngừng lắc đầu, “đợ lúc anh làm, phản kháng cũng vô dụng, đương nhiên phải chọn lúc anh còn chưa đạt được mục đích để phản kháng chứ!”
“Thật thông minh, vậy em còn giận không?”
“Tình anh em của đàn ông các anh chính là như vậy sao? Giấu giếm cho nhau? Chắc sau này em không thể tin anh nữa!” Lời anh ta nói, rất có thể là đang nói dối gạt cô.
Nói không chừng Trần Nhan thật sự có quan hệ với anh ta.
“Chẳng lẽ em và chị dâu không có?”
“Thế nhưng tụi em không có làm gì có lỗi với các anh!” Lần đầu của cô, mối tình đầu cái gì cũng cho anh ta hết, thế mà lại nói cô như vậy.
“Lời này anh thích, không có làm gì là tốt nhất.” Thích Thịnh Thiên chậm rãi buông hai tay của cô ra, nhưng một khắc sau, tay của anh liền nằm trên người cô.
“Em đói rồi! Bụng rất đói, muốn ăn đồ, chúng ta ra ngoài ăn cơm đi!” Cô phản kháng không được, thì có thể dời đi sự chú ý của anh a!
Tay của anh một khắc sau liền sờ đến bụng của cô, cảm giác dường như đúng là xẹp rồi, nghĩ đến bộ dáng khóc nức nở vừa rồi, khóc lớn như vậy nhất định tiêu hao không ít năng lượng.
“Muốn ăn cái gì?”
“Món Trung.”
“Đi thôi!”
Hai người rất nhanh liền ra khỏi cửa phòng, Lâm Tri Hiểu mắt nhìn trên lầu, “có cần gọi bọn họ hay không?”
“Không cần, bọn họ không đói.” Thích Thịnh Thiên kéo cô rời khỏi.
Lúc này đi lên quấy rầy, không cần mạng à!
......
Bùi Nhiễm Nhiễm ngủ rất say, lúc tỉnh lại phát hiện không phải đang ở trong nhà của Lâm Tri Hiểu, mà là ở trong nhà mình.
Cô nghiêng đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, tròng mắt đen nhánh cũng đang theo dõi cô, thấy tinh thần anh tốt như vậy thì biết anh đã dậy rất lâu rồi.
“Chúng ta trở về từ lúc nào?” Hơn nữa trên người cô đến giờ cái gì cũng không có mặc!
Anh ấy mang cô về nhà bằng cách nào thế? Có bị phát hiện hay không đây!
“Được hai tiếng rồi.” Cảnh Thần Hạo ôm cô vào lòng, “thấy em ngủ ngon, nên không có gọi em.”
Cô ngủ ngon sao?
Sao anh đang ngủ mà còn rõ hơn cô.
Cô nghiêng đầu nhìn sắc trời bên ngoài, đã là hoàng hôn.
Cô chỉ ăn một ly kem lớn, sau đó cái gì cũng không có ăn nữa.
“Bụng em rất đói, em phải dậy rồi, còn anh...... Tùy anh!”
Dựa vào lòng anh, sẽ có dũng khí làm nũng không giới hạn.
“Ừm, dậy thôi.”
Ở bên ngoài xảy ra chuyện lớn như vậy, nhưng ở trong nhà, Cảnh Thần Hạo và Bùi Nhiễm Nhiễm hai người vẫn giống như trước đây.
Trong lòng Bùi Nhiễm Nhiễm đang tức giận, thế nhưng giận cũng không thể thay đổi gì, thời gian lại cũng không thể làm phai nhòa đi mọi thừ, ngược lại sẽ khiến cho đứa trẻ trong bụng càng lúc càng lớn, áp lực mà bọn họ phải chịu khi ở bên nhau sẽ ngày càng nhiều.
Cô nghĩ đến ngày thứ hai còn phải đi làm, nói chuyện với Dương Dương Noãn Noãn một lát, liền trở về phòng ngủ tắm rửa đi ngủ.
Nằm ở trên giường mới nói với anh một câu, “ngày mai em đi làm, anh sẽ không đuổi việc em phải không? Kỳ thật anh đuổi việc em không được.”
Cô có thể đi chỗ khác rồi!
“Nhiễm Nhiễm, em muốn đi thì đi.” Sao anh có thể đuổi việc cô chứ
“Dạ.”
Nhưng cô không ngờ là, vừa đi làm đã gặp phải một vấn đề khó giải quyết.
Một bảng kế hoạch của phòng kế hoạch đưa đến trước mặt của cô, cô cảm thấy cái này quả thật rất hay, thế nhưng ải của Cảnh thần hạo tuyệt đối qua không được.
Cô càng nhìn càng hài lòng, cho nên cuối cùng vẫn cầm bảng kế hoạch đến phòng làm việc của anh.
Cảnh Thần Hạo thấy cô đi tới, có chút kinh ngạc, cho là bây giờ cô đang ở trong công ty sẽ không tới tìm anh.
Cảnh tổng, bảng kế hoạch này em cảm thấy không tệ, anh xem thử đi.” Cô đặt ở trước mặt anh, thế nhưng ánh mắt của anh lại nhìn chằm chằm vào mình.
“Cảnh tổng, trong thời gian làm việc xin anh làm việc nghiêm túc được chứ?” Anh lại đi nhìn chằm chằm vào cô.
Boss lớn vẫn nhìn cô như cũ, “em xem qua rồi?”
“Dạ.”
“Em cảm thấy ok?”
“OK.”
Cảnh Thần Hạo cầm bút, chuẩn bị ký tên, anh tin vào mắt nhìn của cô.
Lúc anh đang muốn ký tên, trước mặt lại rơi xuống một cánh tay che đi chỗ ký tên.
Anh ngước mắt nhìn cô, “Nhiễm Nhiễm?”
“Anh vẫn nên xem qua trước đi!” Cô cảm thấy anh nhất định sẽ không đồng ý, dù không đồng ý, cô cũng không muốn anh cứ thế mà ký tên.
Mặc kệ có thể thông qua không, vẫn nên xem tốt hơn.
Bùi Nhiễm Nhiễm rút tay về, nghiêm túc gật đầu, nhìn kỹ hẵn nói.
Cảnh Thần Hạo lật vài tờ, đơn giản xem qua một chút, cây bút trong tay liền rơi trên bàn, sắc mặt trở nên u ám, “không phê!”
Cô biết ngay là thế này.
“Tục ngữ nói không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn, cái này không tệ, anh xác định không cần?” Chẳng qua bởi vì hợp tác với công ty của Đường Sóc, cho nên anh mới không chấp nhận.
“Lợi ích của anh có thể không cần. Cảnh thị nhiều hạng mục như vậy, không đầu tư cái này, đối với anh mà nói không mất cái gì.
Bùi Nhiễm Nhiễm không muốn bỏ qua cơ hội này, cũng không muốn anh ký đại, sớm biết anh ấy không dễ nói chuyện thế này, vừa rồi cô không ngăn cản ảnh đâu.
Có lẽ có thể thông qua việc hợp tác làm dịu mối quan hệ của họ, xem ra dường như có chút khó khăn.
“Nhiễm Nhiễm, anh biết ý của em. Trước lúc kết hôn cô đã có suy nghĩ đó, hiện giờ vẫn không có từ bỏ.
“Cho nên có phải anh vẫn sẽ không làm theo ý của em?” Vẻ mặt lạnh nhạt của cô nhìn anh.
Chẳng qua là một mối làm ăn mà thôi.
Ngành đá quý ngọc khí của Cảnh thị mới bắt đầu vào năm ngoái, truyền thông Đường thị năm nay đang chuẩn bị quay một bộ phim mới, nhân vật nữ chính chính là một nhà thiết kế đá quý, cho nên nếu như Cảnh thị hợp tác chung, để Hòa Thảo diễn vai nữ chính, quảng cáo trực tiếp phát vào phim truyền hình, như vậy đối với việc phát triển đá quý ngọc khí của Cảnh thị nhất định có thể mở rộng.
“Phương án không tệ, em muốn làm, có thể tìm công ty khác hợp tác.” Về phần Đường thị, vẫn là quên đi.
“Trước đó lúc em đang nghỉ ngơi vẽ được rất nhiều bản thiết kế, vừa hay có thể dung tới, hơn nữa kịch bản này là của Đường thị, anh nói hợp tác với người khác là hợp tác sao?” Cô vòng qua bàn làm việc đi tới trước mặt anh.
“Ông xã, anh đồng ý đi, lúc trở về bàn bạc cho xong, bây giờ đã trở về rồi, chuyện bàn bạc anh nói đâu?” Bùi Nhiễm Nhiễm ôm cổ anh, mập mờ dựa vào anh, “Cảnh tổng, ông xã, boss lớn, anh hãy đồng ý đi! Được chứ?”
“Nhiễm Nhiễm......” Đưa tay kéo tay cô, rất không muốn buông ra.
Nhưng càng không muốn đồng ý yêu cầu vừa rồi của cô.
Bị anh kéo tay, cô có thể không buông ra, “nếu không anh chính người nói chuyện không giữ lời, hơn nữa anh đừng quên bây giờ anh là thân phận gì!”
“Thân phận gì?” Boss lớn nhíu mày, hai con ngươi chăm chú nhìn cô.
“Lập công chuộc tội, bây giờ anh đang trong thời kỳ quan sát, em còn đang giận, anh không nghe lời em, em sẽ càng giận, anh muốn tối nay ngủ trong thư phòng, hay là ngủ trong phòng khách, tóm lại chính là không thể vào phòng của em!” Thời cơ tốt như vậy, cô không muốn bỏ qua.
Hạnh phúc tình dục của anh tại sao phải xây dựng trên những chuyện này chứ?
“Nếu như anh không đồng ý, sau này không có ngày tốt lành sao?” Anh cấm dục lâu như vậy, mới vừa ăn mặn, liền bị nhốt vào phòng tối lần nữa sao?
Truyện khác cùng thể loại
145 chương
43 chương
8 chương
84 chương
392 chương
20 chương
61 chương