Cảnh Thần Hạo càng nghe sắc mặt càng chuyển xấu, anh ngoại tình rồi sao, hơn nữa còn là với một nữ minh tinh của công ty Đường Sóc, Sồ Nhi? Sao anh lại chẳng có chút ấn tượng nào cả, anh chỉ nhớ mình va phải một người phụ nữ. Đôi môi lạnh mỏng toát lên một câu, “ Không thể nào.” “ Hạo ca, điều này tuyệt đối là thật! Chính em tận mắt nhìn thấy, khi em tìm thấy anh thì anh trần như nhộng, không mặc gì cả, trên người có vô số vết hôn, trong không khí cũng phảng phất mùi vị của cuộc vui vừa dứt, còn có cả mùi nước hoa khá nồng, chị dâu lại không dùng nước hoa hơn nữa chị dâu vẫn đang ngồi ở nhà đợi anh kìa!” Thích Thịnh Thiên nhìn anh từ trên xuống với ánh mắt hàm ý, “ Không thì sao lại phải làm vậy với cơ thể anh, em nói vói chị dâu là do anh tự làm, còn anh có muốn nói ra sự thật hay không thì anh tự suy nghĩ vậy, em đã cố hết sức giúp anh rồi.” Người phụ nữ đó còn là nghệ sĩ của công ty Đường Sóc, nếu như hồi xưa thì trực tiếp để cho Đường Sóc chỉ đạo cô nghệ sĩ đó ra nước ngoài làm việc, không cần về nữa là được. Nhưng giờ quan hệ giữa hai người đang rạn nứt, khó để Cảnh Thần Hạo yêu cầu Đường Sóc giúp. “ Không thể nào.” Cảnh Thần Hạo với bất cứ lý do nào cũng không tin bản thân anh ngoại tình. Trong tim anh chỉ có mình Nhiễm Nhiễm, không có ai khác, hơn nữa lại còn là người lạ. “ Hạo ca, em không có lừa anh làm gì, anh không tin thì tự đi trích xuất camera.” Thích Thịnh Thiên lập tức đi cắt đoạn camera của khách sạn cho anh. Cảnh Thần Hạo quan sát hình ảnh trên màn hình, cơ thể anh dựa lên ngươi một người phụ nữ khá xinh đẹp, hai người dáng đi chao đảo, vào trong căn phòng khách sạn. Sau khi hai người vào trong phòng thì xảy ra chuyện gì chẳng ai biết được nữa. Hình ảnh trên màn hình được tua nhanh, hai tiếng sau, người phụ nữ kia có vẻ không được khỏe, bước chân nặng nề, cô ta trốn tránh đi nhanh ra ngoài. Thích Thịnh Thiên dừng lại tại một khung hình, zoom lớn người phụ nữ, trên cổ còn có vết hôn khá rõ. “ Hạo ca, em tra camera của căn phòng đó mấy ngày gần đây, thấy những người vào đó đều đã đi ra ngoài cho nên người phát sinh quan hệ với cô ta chỉ có thể là anh thôi. Khi em bước vào trong phòng, vết máu trên giường làm em nhó đến giờ luôn. Thực ra chính anh cũng không tin Cảnh Thần Hạo lại ngoại tình, lại đi làm chuyện đó với ngươi phụ nữ khác...... Cảnh Thần Hạo như sét đánh ngang tai, dường như có một đoạn ký ức mơ hồ của tối qua hiện lên, hình như anh đúng là đã nằm lên giường, bên cạnh còn có một người phụ nữ, nhưng anh tuyệt đối không làm chuyện gì có lỗi với Nhiễm Nhiễm. Anh đột nhiên thấy đầu mình đau buốt. Nhưng người trên màn hình lại chính là anh, chẳng thể là ai khác. “ Hạo ca, chuyện này chị dâu vẫn chưa sinh nghi! Anh cứ yên tâm đi, em đã hủy hết những đoạn ghi hình khác rồi, đoạn này trong máy tính của em là bản cuối cùng. Chỉ cần anh nói không muốn cho chị dâu biết, em sẽ lập tức xóa đi. Chỉ cần đợi cho Diệp Mộ Yên kia về nước rồi giải quyết cô ta là được.” Nữ minh tinh trong làng giải trí hơn nữa còn luôn bị đè đầu thì nhất định rất muốn có ngày được nổi, Hạo ca lại không thiếu tiền, muốn lăng xê cho cô nào nổi thì cô đó phải nổi thôi, cần cho cô ta cái cô ta muốn, rồi bịt miệng là được. Sao anh có thể nói ra được, đương nhiên không được nói! Nếu Nhiễm Nhiễm biết được thì nhất định sẽ là một trận vũ bão! Ly hôn......là điều chắc chắn. Anh lạnh lùng liếc nhìn màn hình, trong ánh mắt toàn sự khó chịu, “ Không được hé răng nửa lời.” “ Vâng, tuyệt đối không hé răng!” ...... Bùi Nhiễm Nhiễm sắp ngủ mất rồi, nghe thấy tiếng bước chân lại gần, cô lập tức ngồi bật dậy. Thấy anh đang bê bữa ăn sáng thơm lừng tiến lại nhưng sắc mặt lại hơi tái. Cô nhìn anh lo lắng, “ Sao sắc mặt khó coi vậy anh, có cần gọi bác sỹ không? Tối qua em chỉ xem qua cho anh thôi, không được chủ quan đâu, có đau không? Hay cứ gọi bác sỹ đến xử lý vết thương cho anh nhé!” “ Nhiễm Nhiễm làm tốt lắm.” Cảnh Thần Hạo đặt khay đồ ăn xuống trước mặt cô, “ Không đau, không cần tìm bác sỹ.” “ Nhưng sắc mặt anh thật sự khá xấu đấy.” Bùi Nhiễm Nhiễm đưa tay sờ lên gương mặt tuấn tú của anh, lạnh quá, “ Đừng cố tỏ ra cứng rắn chứ!” “ Anh chỉ đang tự giận bản thân sao không chăm sóc kỹ lương cho em, lại để cho em phải chăm sóc anh, còn nữa, tối qua em không ăn cơm đúng không!” Cảnh Thần Hạo nhìn cô nghiêm khắc, “ Sau này không được phép bỏ bữa nữa, không anh sẽ phạt em đấy!” “ Phạt thế nào?” Tối qua cô không ăn cơm vì để chăm sóc cho anh, sau khi Thích Thịnh Thiên đi khỏi, vì quá đau lòng nên cô ngủ một mình. “ Đương nhiên là......theo cách mà em thích rồi.” Anh đánh mắt sang chiếc giường lớn trong phòng. Bùi Nhiễm Nhiễm lập tức hiểu ý anh, gương mặt ửng hồng phút chốc, “ Mới sáng sớm đã không nghiêm chỉnh rồi!” “ Với vợ anh thì cần gì phải nghiêm chỉnh?” Anh nhớ lại lời nói của Thích Thịnh Thiên, dạo này anh cai cái đó lâu quá rồi. Anh đã 3 tháng nay không có chuyện đó. Nhiễm Nhiễm không ở cạnh anh thì anh cũng không nghĩ đến chuyện đi tìm người phụ nữ khác, sao lại có chuyện tối qua anh uống say nên có phản ứng với người phụ nữ khác kia chứ, lại còn phát sinh quan hệ với cô ta! Tuyệt đối không thể! Nhưng Thích Thịnh Thiên không thể lừa anh, tình trạng trong căn phòng đó đúng như lời của cậu ta nói, vậy phải giải thích ra sao đây? Bùi Nhiễm Nhiễm tin rằng nếu không phải bây giờ cô đang ở cữ thì có người đã ăn tươi nuốt sống cô từ lúc nào rồi, dù gì anh cũng khá yêu thích chuyện đó. Hai chữ tiết chế hình như không có trong từ điển của anh. Nhưng thời gian gần đây biểu hiện khá tốt, thấy cơ thể của mình sắp lành hẳn, không phải sau này.......lại là cuộc sống như vậy chứ? Tự cô nói muốn có đứa nữa mà lại đi từ chối thì hơi giả tạo quá! “ Ăn cơm, em đói rồi.” Bùi Nhiễm Nhiễm cầm ly sữa nhìn anh, “ Ăn xong mình kiếm bác sỹ xem xem sao.” “ Không cần, ăn xong em cứ ngủ tiếp.” Tối qua cô đã không được ngủ đủ rồi. “ Còn anh thì sao?” “ Đương nhiên là ngồi canh em rồi.” “ Ừm!” Vậy cô cứ nhận sự chăm sóc của anh vậy! Tối qua phủ phục bên mép giường, đúng là cô không ngủ ngon được, bây giờ có cơ hội ngủ bù đương nhiên phải tận dụng rồi. Cho nên, sau bữa sáng, Bùi Nhiễm Nhiễm nằm lên giường tiếp tục ngủ, nhưng Cảnh Thần Hạo từ hôm qua đến giờ đã ngủ rất lâu rồi, thêm chuyện kia nữa khiến anh khó mà ngủ nổi, anh cứ thế ngồi canh cho cô ngủ, nhìn gương mặt bình yên, hơi thở và nhịp đập đều đặn của cô, anh cảm thấy có cô bên cạnh thật là một điều hạnh phúc. Ngón tay của Bùi Nhiễm Nhiễm sờ lên ngực anh, đôi môi hồng khẽ mở, “ Sau này đừng như vậy nữa! Anh không đau, em đau.” Cảnh Thần Hạo ôm chặt cô vào lòng, “ Sẽ không xảy ra lần nữa.” Anh biết cô đang nói về chuyện anh tự làm bản thân bị thương, Thích Thịnh Thiên đúng là xuống tay hơi nặng, trên người anh không còn một miếng thịt lành lặn.