Dưới cái ô che nắng màu lam thật to, trong tay Bùi Nhiễm Nhiễm cầm ly nước ép trái cây, đối diện với nụ cười dịu dàng của Vivian.
“Quy Hảo đâu?” Từ lúc Bùi Nhiễm Nhiễm vào đã không thấy cô ấy.
“Ở nước ngoài.”
Cô khẽ vuốt cằm, “vụ hôn lễ thực sự......rất xin lỗi.”
Vivian dịu dàng nhìn cô, giống như một người mẹ vậy, “phụ nữ thường cảm tính hơn lý tính, nếu quả thật xảy ra chuyện khiến trong lòng cô không thoải mái, vì xúc động mà làm ra chuyện khiến mình hối hận, có thể hiểu được, tin rằng Cảnh Thần Hạo nhất định cũng có thể hiểu em.
Anh ta......
Hai tay của Bùi Nhiễm Nhiễm nắm chặt một cách mất tự nhiên, vừa rồi cô đột nhiên đi ra, đoán chừng trong lòng anh ta thật sự không thoải mái.
Tối nay vẫn nên nói cho anh ta biết chuyện của tụi nhỏ, chuyện hôn lễ đã rất có lỗi rồi, không thể có lỗi với anh nữa.
Nhưng lúc nghe anh ta nói đây là con của họ, mặc kệ ba của đứa trẻ đó là ai đều muốn cô sinh nó ra, cô thật sự rất cảm động.
Dù là bất kỳ người đàn ông nào đều nhịn không nổi chuyện như vậy, huống chi là Cảnh Thần Hạo, một người cao ngạo như anh ta, trong lòng phải quan tâm cô biết bao, mới có thể chịu đựng nổi.
Trong lòng anh ta nhất định khổ sở hơn cô.
Thấy cô cúi đầu rất lâu không nói gì, Vivian bình tĩnh nói, “Âu Dương Lập đang trong giai đoạn tìm người bảo lãnh chờ phán quyết, có thể vào tù bất cứ lúc nào. Chuyện trước kia của Bùi gia, em định thế nào?”
Cô có thể làm thế nào?
Cảnh Thần Hạo nói có liên quan tới mẹ, cô quả thật sợ chân tướng sự thật rồi!
Cô tưởng là có liên quan đến Cảnh Thần Hạo, chuyện năm đó phức tạp như vậy sao?
“Chúng ta đi dạo phố đi! Bỗng nhiên muốn mua cho anh ấy vài thứ.” Ở đây ngồi cũng nhàm chán, mẹ cũng không có tin gì.
“OK.”
Trung tâm thương mại Thịnh Cảnh.
Bùi Nhiễm Nhiễm thân mật kéo Vivian, giống như là chị em vậy, bây giờ suy nghĩ một chút hình như cô quả thật chưa tặng gì cho Cảnh Thần Hạo.
Hôm sinh nhật cô quả thật không biết phải tặng anh cái gì, lúc đó cô cảm thấy anh cái gì cũng có, cái gì cũng không thiếu, nhưng bây giờ đột nhiên cô hiểu ra, cái gì anh cũng có, nhưng so với đồ cô tặng có lẽ sẽ không giống nhau, mặc dù cũng là mua.
Đi vào một cửa hang thời trang nam cao cấp, Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn đồ tây bên trong, rất lạ, trong đầu lại có thể hiện ra dáng vẻ lúc Cảnh Thần Hạo mặc nó vào.
“Anh ấy có rất nhiều áo sơ mi trắng rồi, chị, chị nói có nên mua một cái áo hoa không?” Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn vào cái áo sơ mi hoa màu hồng đang treo trên tường ở bên trong.
Người lạnh lùng đơn điệu như anh ta mặc cái áo sơ mi này nhất định rất thú vị.
“Được chứ!” Vivian cũng nhìn một chút, người trẻ tuổi mặc một chút hoa không có gì.
Người như Cảnh Thần Hạo có lẽ cái gì cũng có thể hold được!
Bùi Nhiễm Nhiễm càng nhìn càng cảm thấy thích, quyết định mua cho Cảnh Thần Hạo mua một cái, sau đó tiếp tục đi dạo những nơi khác, hai tiếng mua được không ít đồ.
Có áo sơ mi, giày, cà vạt, còn có một bộ vest màu xanh đậm, tất cả đều là của Cảnh thần hạo, ngay cả Dương Dương Noãn Noãn cũng quên mua.
Hai người đi thang máy xuống tầng trệt, xa xa đã nhìn thấy một cửa hàng trước mặt chật ních người bu lại xem.
Nếu như cô nhớ không lầm, chỗ đó hình như là cửa hàng đá quý của tập đoàn Âu Á, đã xảy ra chuyện gì?
“Chị, em đi xem một chút.” Cô xách theo túi đi qua đó, tập đoàn Âu Á cho tới bây giờ đã đầy rẫy nguy hiểm, nếu tiếp tục xảy ra chuyện, đoán chừng sẽ không còn đường sống.
Cô vừa mới đi đến phía sau đoàn người, bên trong bỗng nhiên truyền đến tiếng cãi ồn ào, người trước mặt cô bỗng nhiên gấp rút lui lại.
Mọi thứ xảy ra quá nhanh, bước chân của cô cuống quít lui lại, hai tay theo bản năng che bụng dưới lại.
Khuỷu tay của người đằng trước bỗng nhiên đụng một cái, người cô ngã ra sau.
Đại não cứng ngắc trong một khoảnh khác, làm sao bây giờ?
Sắp ngã rồi! ------Nhóm dịch Boss - App iNovel----------
Cơ thể lại không ngã xuống đất theo dự đoán, mà rơi vào một cái ôm dịu dàng, vững vàng bắt lấy cô.
Chung quanh vẫn ồn ào như cũ, cô giãy dụa đứng dậy, sau lưng vang lên một giọng nói êm dịu, “cô không sao chứ?”
Giọng nói này rất quen thuộc.
Đường sóc?
Sao anh ta lại ở chỗ này?
Cô quay lại nhìn anh, áy náy cười cười, “vừa rồi cám ơn anh.”
Hù chết cô rồi!
“Cô không sao thì tốt, ở đây nhiều người, cẩn thận bị ngã.” Đường sóc dịu dàng cô, chú ý tới trên cổ tay cô đang xách đồ hiệu nam, vả lại đều là hàng rất cao cấp.
Mua cho Cảnh Thần Hạo sao?
Bọn họ làm hòa rồi sao?
Đường Tư Điềm đứng sau lưng Đường Sóc kinh ngạc nhìn anh trai mình, bình thường mà nói Đường Sóc sẽ không xuất hiện ở đây, chỉ là bởi vì cô kéo anh ấy đến đây.
Lúc mới vào đây nhìn thấy ở đây nhiều người, anh hai chỉ nhàn nhạt quét mắt qua, bước chân bất tri giác đi xa, thế nhưng sau một khắc, anh lại giống như điên vậy từ chạy nhanh qua từ bên cạnh cô.
Chính là vì bắt lấy Bùi Nhiễm Nhiễm sao?
Vợ của anh Hạo mà anh ấy khẩn trương như thế làm gì?
Đường Tư Điềm nhìn anh trai nhà mình, trong mắt đầy sự nghi hoặc, anh hai luôn dịu dàng, trên mặt luôn mang theo ý cười nhạt, nhưng không có khi nào trông thấy anh hai giống như bây giờ, phản ứng trong mắt anh hai rõ ràng không giống với lúc nhìn những người phụ nữ khác.
Nói chuyện dịu dàng hơn bình thường rất nhiều, hơn nữa trên mặt rõ ràng lo lắng, trong mắt tựa hồ có một chút xíu tình ý......
Có phải cô nhìn lầm không?
“Còn chưa cút!” Một giọng quát chói tai truyền đến.
Quần chúng ở trước mặt bỗng nhiên sơ tán, cửa của cửa hàng hiện ra, bên trong có một người phụ nữ mặt đỏ tới mang tai đứng đó.
Tào Lệ Phỉ cũng nhìn thấy nàng, kéo trầm mặt hướng phía nàng đi tới, nhiễm nhiễm, ngươi cũng ở nơi đây a! Chúng ta cùng đi uống một chén đi?
“Cô có ý gì, dây chuyền tôi mua là giả, cô không xử lý thì thôi, không cho tôi một lời giải thích thì thôi, cô còn muốn đi?”
Trước mặt Tào Lệ Phi, một người phụ nữ trung niên chặn bà lại.
Tào Lệ Phỉ dừng bước, nhìn vị khách trước mặt, “tôi nói rất nhiều lần rồi, món đồ này của cô không phải của cửa hàng tôi!”
“Sao có thể không phải của chỗ cô, hóa đơn của tôi còn ở đây đây!”
“Hóa đơn của cô là giả, tập đoàn Âu Á ở trong ngành đá quý này lâu như vậy, sao có thể là hàng giả, không có hàng giả, cũng sẽ không làm hàng nhái, không nên tin những lời đồn trên mạng, chuyện này tòa án sẽ chỉ trả lại công đạo cho chúng tôi!” Tào Lệ Phỉ không hổ danh là người phụ nữ đã lăn lộn trên thương trường nhiều năm, đối mặt với chuyện như vậy còn có thể mặt không đổi sắc nói láo, đem khách hàng lừa tới ngây người.
“Không thể nào, tôi không hề mua ở những chỗ khác, chính là mua ở chỗ các người, cô không chịu trách nhiệm, chỉ có thể tìm người phụ trách của trung tâm đến đây!” Thế nhưng người khách trước mặt Tào Lệ Phi cũng không phải người dễ gạt.
Cảnh tượng này Bùi Nhiễm Nhiễm không muốn nhìn thấy lần nữa, nhưng vừa nãy Tào Lệ Phi nói cùng cô uống cà phê gì đó, cô vẫn có hứng thú.
Cà phê thì cô không thể uống.
Bọn họ còn đang tranh cãi, Bùi Nhiễm Nhiễm lấy điện thoại ra, gọi điện thoại kêu người phụ trách trung tâm, người đó tới rất nhanh.
Người đó vừa nhìn thấy là phu nhân tổng giám đốc nhà mình, mặc dù lần trước kết hôn không thành, nhưng mọi người đều biết tổng giám đốc và cô ta đã đến với nhau, hơn nữa còn có hai đứa con đáng yêu.
Anh ta đi đến trước mặt Bùi Nhiễm Nhiễm, vừa nhìn thấy Đường tiên sinh cũng ở đây, trong lòng càng thêm khẩn trương, “phu nhân.”
“Chuyện của vị khách này anh xử lý một chút.” Cô thản nhiên nói, nhìn Tào Lệ Phi đang tức giận ở đối diện, “tôi ở quán cà phê ngay khúc cua chờ bà.”
“Cô thật sự muốn đi sao? Bà ta không có ý tốt.” Đường Sóc có chút lo lắng nhìn cô.
- -----Nhóm dịch Boss - App iNovel----------
Truyện khác cùng thể loại
145 chương
43 chương
8 chương
84 chương
392 chương
20 chương
61 chương