“Loại chuyện này em nàm mơ là được rồi, không cần phải thành thật” chiếc chân lớn của anh đột nhiên gác lên chân của cô ấy, “ngủ thôi, chúc ngủ ngon”
“Cơ thể của anh nặng như thế, có thể bỏ ra không, em vừa mới làm phẫu thuật, đón nhận không nổi trọng lượng của anh” chiếc chân lớn đè lên trên người của cô, cô cảm thấy giống như đóng bằng chì vậy, đề lên cô có chút không thở nổi
Cảnh Thần Hạo xê dịch cái chân, trên tay lại luôn ôm chặt lấy, anh làm sao đều không có nghĩ đến lần đầu tiên trong khi cô ấy mang thai được ở bên cạnh cô ấy, thế mà lại không phải là đứa trẻ của bọn họ
Anh có phải là quá độ lượng độ lượng đến mức biến thái không?
Không có người đàn ông nào có thể nhẫn nhịn chuyện này!
“Sáng sớm ngày mai anh có thể đừng đi trước, chúng ta nói chuyện” nếu như buổi tối không nói chuyện, vậy thì sáng sớm ngày mai nói thì có thể rồi chứ!
Cảnh Thần Hạo không có trả lời cô, ôm lấy cô từ từ chìm vào trong giấc ngủ
Nằm trong vòng tay của anh ấy, ngược lại ngủ ngôn đến ngoài mong đợi, kết thúc của giấc ngủ ngon là khi cô tỉnh dậy đã không có bóng hình của Cảnh Thần Hạo nữa
Đến nỗi liên tục 3,4 ngày bóng dáng của Cảnh Thần Hạo đều không có nhìn thấy, điện thoại cũng không nhắc máy, giống như là biến mất vậy
Cô chẳng qua nói một câu nói chuyện thôi, anh ta liền tạo mất tích!
Thất sự không gnhix đến anh ta lại như thế này....
“Thiếu phu nhân, thiếu gia phái người đem đến” quản gia bỗng nhiên tiến vào, trong tay ôm một chiếc hộp lớn
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn thấy chiếc hộp đó, không cần nghĩ cũng đều đoán ra bên trong là gì, “anh ta có trở về không?”
“Thiếu gia không có nói” quản gia đặt chiếc hộp tinh tế xuống, quay người đi rời khỏi căn phòng
Bùi Nhiễm Nhiễm mở chiếc hộp ra, nhìn thấy bên trong chiếc váy voan mỏng màu tím nằm yên bình, là phải đi ra ngoài tham gia dạ tiếc sao?
Bên cạnh chiếc váy là đôi giày bệt màu bạch kim, sảy thai rồi, đến giày cao gót đều không thể mặc nữa
Ít nhất có thể nhân cơ hội này gặp mặt Cảnh Thần Hạo, anh mấy ngày nay tránh mặt không gặp, có cơ hội như thế này cô tất nhiên không thể bỏ qua
Thay xong chiếc váy, đi đôi giày bệt vào, đứng trước chiếc gương trong phòng thay đồ nhìn thấy bên trong khuôn mặt không có phấn trang điểm, sắc mặt của cô có chút trắng hơn rồi, chẳng nhẽ là bởi vì nguyên nhân sảy thai, vì vậy có chút trắng bệch?
Cô nhìn sang bàn trang điểm bên cạnh người, cuối cùng vẫn là không có lấy mỹ phẩm ra, cứ thế này đi!
Cô xuống dưới lầu, trước cửa dừng một chiếc Rolls Royce, Tiểu Dương bước xuống mở cánh cửa ghế sau xe, trong xe không có bóng hình con người dự tính đến, trong lòng của cô âm thầm có chút thất vọng
Cô cứ nghĩ rằng ít ra Cảnh Thần Hạo sẽ ở trong xe
Chiếc xe nhanh chóng khởi động đi mất, đâu là lần đầu tiên cô từ sau ngày hôm đó tiến vào bước chân ra ngoài
Ban đêm của mùa hè tối muộn hơn chút, bây giờ vẫn không có tối hẳn, ở giữa bầu trời có thể nhìn thấy mặt trời lặn và đang nổi lên viền của mặt trăng, sắc màu ánh trăng đêm nay dường như rất tốt
Cả quãng đường cô không hề có hỏi là đi đâu, Tiểu Dương chú tâm vào lái xe, cô dựa mình lên ghế, nhắm đôi mắt lại đang nghĩ chút nữa gặp được anh ta rồi phỉa nói thế nào thì anh ta mới ly hôn với cô chứ!
Anh ta đều đã có gia đình rồi, tại vì sao không ly hôn với cô, như thế này trói buộc cô ở bên cạnh có ý nghĩa không?
Chiếc xe ở bên dưới một tòa biệt thự phong cách Châu Âu dừng lại, trước cửa đỗ không ít xe hạng sang, bên ngoài ánh đèn sáng hào quang, trước cửa còn có tấm thảm đỏ, cả căn biệt thự nhìn rất rực rỡ, rất là lóa mắt
Cánh cửa ở trước mặt bị mở ra, cô vẫn không có nhìn thấy bóng dáng của Cảnh Thần Hạo, “thiếu phu nhân, đến rồi!”
Anh ta chắc ở trong đó chứ?
Cơm gió lạnh của buổi tối có chút lạnh, cô không biết là có phải bởi vì duyên cơ sảy thai, vì vậy mà cảm thấy có chút lạnh, chiếc váy trên người còn theo kiểu mỏng manh như thế này
Cô nhanh chóng tiến vào trong đại sảnh, bên trong thế mà cũng mở máy lạnh, nhưng bên trong người nhiều, thì không có lạnh như bên ngoài
Cô ở trong đám người tìm kiếm bóng dáng của Cảnh Thần Hạo, trong dạ tiếc có không ít người nhìn cô, khi co và Cảnh Thần Hạo kết hôn bỗng nhiên chạy trốn, chuyện tân nương của hôn lễ biến thành một người phụ nữ khác ở thành phố A sớm đã không phải là bí mật gì
Lúc nhìn thấy cô, không ít người “chẹp chẹp” khinh thường, nghị luận
Nhưng điều này cô đều không có quan tâm, khi mà cô vẫn còn chưa có nhìn thấy Cảnh Thần Hạo, thì đã nhìn thấy Âu Dương Lập trước
Anh ta làm sao mà ra ngoài nhanh thế này?
Không đúng, anh ta tại vì sao được ra ngoài?
Nhìn mái tóc bị cạo bằng của anh ta, trong tay nâng ly rượu, dáng vẻ đang cùng với người khác nói chuyện, cô chỉ cảm thấy châm biếm, quay người đi bước sang một hướng khác
Tổng tài của tập đoàn Á Âu từ khi nào cần thiết phải gật đầu cúi mình với người khác rồi, xem ra tập đoàn Á Âu sắp phá sản rồi!
“Nhiễm Nhiễm!”
Cô vừa mới bước đi được hai bước, phía sau lại truyền đến giọng nói của anh ta, cô nghe thấy đều cảm thấy buồn nôn!
Tiếng bước chân của anh ta vẫn chưa ngừng lại, tiếp tục đi về phía trước, tiện tau từ trong tay người phục vụ nâng lên một ly hoa quả, con ngươi đảo xung quanh
Cảnh Thần Hạo ở đâu?
“Nhiễm Nhiễm, em đừng đi!”
Bởi vì tiếng của Âu Dương Lập, càng nhiều người chú ý đến cô hơn, Âu Dương Lập ở trước mặt cô bỗng nhiên dừng lại, cô cũng dừng bước chân lại, suýt chút nữa thì đụng phải người anh ta
Nếu như thật sự đụng phải, cô chắc sẽ ly rượu hoa quả trong tay hất lên mặt anh ta
“Nhiễm Nhiễm, em tối nay thật xinh đẹp” Âu Dương Lập cúi đầu tĩnh lặng nhìn cô, trong ánh mắt đều là hình ảnh phản chiếu của cô ấy
Mái tóc đen dài xõa trên bờ vai của cô, trên khuôn mặt nhỏ bé mỹ lệ không có chút phấn trang điểm, nhìn càng thêm rõ hơn, đôi mắt to trong đen nháy như hạt quả nho yêu kiều đó, chỉ là khi nhìn anh không có chút vui vẻ, không có chút hoan nghênh, chỉ có tức giận và hận
Nhiễm Nhiễm sớm đã không phải là của anh rồi!
Không phải!
“Tôi luôn xinh đẹp, tổng tài Âu Dương là con mắt mù rồi sao? Bây giờ mới phát hiện” cô lạnh lùng cười, nghiêng người dựt ính từ bên cạnh anh ta rời đi
“Nhiễm Nhiễm, em không phải cáu giận đâu, em bây giờ không phải là một mình sao? Em đi với anh đi!” anh hôm nay vốn dĩ là đến bàn chuyện hợp tác làm ăn, ở đây bao nhiêu người thế này, anh cũng sẽ lôi kéo được mấy người đầu tư
Nhưng mà lại không nghĩ đến ở đây gặp được cô ấy, đây thật sự là quá tốt rồi
Anh nghĩ rằng sau khi anh ra ngoài sẽ không gặp được cô ấy nữa, Cảnh Thần Hạo nhất định tìm đến cô ấy rồi, sẽ bảo hộ cho cô ấy kỹ càng
“Tránh ra!” cô lạnh mặt xuống, cô không phải là muốn tìm anh ta, là đến tìm Cảnh Thần Hạo, người đàn ông này không thể tránh xa cô ấy xa một chút hay sao?
“Nhiễm Nhiễm, em đều đã từ trên hôn lễ của Cảnh Thần Hạo rời đi rồi, em không phải là thích anh sao? Anh biết em là bởi vì thích anh vì vậy mới bỏ trốn, đúng không nào?” anh mắt của Âu Dương Lập đã nhận định rồi thì Bùi Nhiễm Nhiễm sẽ không vô duyên vô cớ từ trên hôn lễ bỏ đi
Giữa cô ấy và Cảnh Thần Hạo không có tình yêu, anh lập tức tin rằng cô ấy, năm đó cô ấy là bởi vì bị hạ thuốc, vì vậy mới ngủ với Cảnh Thần Hạo, Dương Dương Noãn Noãn cúng là đứa trẻ của lúc đó, bọn họ chỉ là bởi vì hai đứa trẻ không thể không ở cùng với nhau
Nhiễm Nhiễm của anh không có đội mũ xanh lên đầu anh!
“Anh có phải là trong đầu có vấn đề? Tôi nói tránh ra!” cô phải đi lên lầu xem Cảnh Thần Hạo có ở trên đó không, dưới lầu cô ấy đều tìm hết rồi
Nếu như anh ta đã kêu cô đến đây, không thể nào bản thân anh ta lại không có mặt ở đây
“Nhiễm Nhiễm, em muốn lên lầu sao? Anh đi cùng em” cơ hội tốt như thế này, nói cái gì anh đều sẽ không bỏ qua
Bùi Nhiễm Nhiễm không muốn để tâm anh ta, nhìn thấy anh ta nhường lối đi mắt không thèm liếc nhìn đi ngang qua, đặt tay lên lan can màu trắng của cầu thang, đôi mắt của cô không cố ý nhìn xuống dưới lầu, xác định lầu dưới tuyệt đối không có bóng hình của Cảnh Thần Hạo
Căn phòng ở trên tầng 2 đều là đóng kín, cô không biết ở đây có phải là bất động sản của Cảnh Gia hay không, vì vậy cô mỗi cánh cửa đều gõ lên
Một căn phòng trong số đó bên trong tràn ngập mùi khói thuốc, cô đứng ở trước cánh cửa phòng đều cảm thấy trong bụng rất không thoải mái, lập tức đóng cánh cửa lại, dựa lên bờ tường nôn khan
Trong tim cô không hiểu, cô không phải là đã sảy thai rồi sao? Làm sao vẫn ngửi thấy mùi thuốc khó chịu?
Truyện khác cùng thể loại
16 chương
133 chương
177 chương
33 chương
45 chương
41 chương