Cảnh Thần Hạo nếu như sẽ thích cô, trước khi có rất nhiều tiền đã thích rồi, còn cần phải đợi đến bây giờ?
“Anh, anh biết rồi còn hỏi!” cô cười cười nũng nịu, vòng qua bàn làm việc đi đến bên cạnh anh, “anh, chuyện anh tự ý đưa em đi em vẫn chưa có nói với bố mẹ, anh có phải muốn em nói với bọn họ không?”
Cô ở trong nhà là thực sự được nuông chiều, từ nhỏ bị che chở yêu thương đến lớn, chình là bởi vì anh ấy trước đây đưa cô ra nước ngoài
Nếu không thì khi cô ở trong hôn lễ của anh Hạo có thể ở ngay lúc đó đến bên cạnh anh ấy an ủi anh ấy, như thế trong lòng của anh ấy nhất định sẽ có cảm tình tốt với cô
Lỡ mất thời cơ tốt nhất rồi
“Em tốt nhất thành thật một chút cho anh!” bây giờ Cảnh Thần Hạo tìm không thấy Bùi Nhiễm Nhiễm, đang trên bờ tức giận, nếu không chừng sẽ phát hỏa lên
Anh bình thường không hay tức giận, nhưng mà khi thật sự tức giận rồi, không quản là ai nói đều không có tác dụng
Anh không muốn em gái của mình xảy ra chuyện!
“Anh, anh đang nói cái gì vậy! Em thích một người thì bị nói là không thành thật rồi sao? Chẳng nhẽ anh dự tính cứ luôn thành thật đến cùng sao? Độc thân cả một đời?” Đường Tư Điềm cúi đầu nhìn anh, đưa tay ra nắm lấy cánh tay cảu anh đung đưa, “anh, buổi trưa hẹn anh Hạo cùng nhau đi ăn đi? Được không mà? Cầu xin anh đó!”
“Công việc của anh ấy rất bận, không có thời gian ra ngoài ăn cơm với em” anh không có hỏi cũng biết Cảnh Thần Hạo sẽ không đi
“Anh đừng nói có em mà! Anh nói là cùng ăn cơm với anh à!” Đường Tư Điềm căng tròn đôi mắt lên nói, nũng nịu nhìn anh, “anh, em đặc biệt vì chuyện này mà quay trở về, anh nghĩ mà xem nếu như em thật sự được gả cho anh hạo, đối với chúng ta mà nói là chuyện trăm thuận mà vô hại, anh nghĩ mà xem!” cô rời đi lâu như thế, khi đi nghĩ đến bọn họ đã ở bên nhau rồi
Bọn họ là một cặp đôi tương xứng, nhưng mà chưa từng nghĩ đến Bùi Nhiễm Nhiễm bỗng nhiên ở hội trường hôn lễ rời đi
Không quản phát sinh ra chuyện gì, anh Hạo bây giờ là một mình rồi!
“Không được!” Đường Sóc sắc bén cự tuyệt
“Hứ, anh không thể bởi vì bản thân anh xem mắt không có gặp được người mình thích, thì không để em theo đuổi người đàn ông em thích! Anh, anh thật nhỏ mọn!” sau khi cô trở về điều đầu tiên nghĩ đến là đến tìm anh, không nghĩ rằng lại là kết quả như thế này
Sớm biết vậy cô chắc cứ đến thẳng tìm anh Hạo rồi
Trên khuôn mặt ôn hòa của Đường Sóc hiện nên sự bất lực, “anh cũng không có thời gian ra ngoài ăn, còn có một hội nghị cần phải họp, em muốn ở lại hay về tùy em, Cảnh Thần hạo bây giờ đang rất bận rộn, đừng có đến tìm anh ấy!”
Anh nói xong thì đứng dậy rời khỏi văn phòng, để lại một mình Đường Tư Điềm ở trong phòng làm việc
Đường Tư Điềm đôi mắt tiễn bóng hình của Đường Sóc rời đi, sau đó phút chốc ngồi lên vị trí ghế ngồi của anh ấy, ánh mắt nhìn lên màn hình máy tính, bên trên đang phát hình ảnh của trường mầm non Thất Thái Quang
Nếu như không phải là Dương Dương Noãn Noãn ở đó, anh làm sao lại có hứng thú với trường mầm non nho nhỏ này
Cô cứ thế mà đóng lại màn hình, lướt qua mấy trang web, nếu anh đã không đi, vậy thì cô tự mình đi
Cô cùng đi với anh Hạo, như thế không có người thứ ba kỳ đà cản mũi, thực sự là quá tốt rồi
Sau khi cô đặt xong nhà hàng ăn, thì nhắc điện thoại trên bàn của Đường Sóc lên, giả là thư ký của Đường Sóc gọi điện thoại cho thư ký của Cảnh Thần Hạo
Cô không dám gọi điện thoại trực tiếp cho anh Hạo, như thế anh ấy nhất định sẽ không đi, vì vậy vẫn nên là giả dạng anh mình một chút tốt hơn, đợi khi anh ấy đi thì biết là cô ấy rồi
Đường Tư Điềm bị phương pháp nho nhỏ này của mình thuyết phục, đứng dậy chỉnh soạn lại quần áo trên người, thì trước tiên rời khỏi văn phòng, dự tính đi đến chỗ hẹn trước
Cảnh Thị
Cảnh Thần Hạo vừa mới kết thúc cuộc họp đi ra ngoài, Lâm Trí Hiểu đến trước mặt của anh, “Cảnh tổng, vừa rồi thư ký của Đường tổng gọi điện thoại đến hẹn ngài trưa nay tại nhà hàng Diếc Nhiên đặt chỗ rồi, cùng nhau đi ăn”
Đường Sóc?
Anh vừa hay có chuyện muốn tìm cậu ta
Anh lạnh lùng đáp lại một tiếng, “biết rồi”
Cảnh Thần Hạo bước nhanh vào bên trong văn phòng làm việc, Lâm Trí Hiểu đứng ở trước cửa, trong tray ôm lấy tệp tài liệu, có chút thất thần
Nhiễm Nhiễm à! Cậu nhanh trở lại đi!
Đại Boss đã lạnh lùng đến mức có thể trở thành tủ băng rồi!
Rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì khiến Nhiễm Nhiễm một người phụ nữ bình tĩnh như thế lại đột nhiên rời đi, Lâm Trí Hiểu thật sự rất khó chịu, Nhiễm Nhiễm đến cô đều không có liên lạc, rốt cuộc chạy đến phương trời nào rồi
Bỗng nhiên, trên gò má cô xuất hiện một củ ẩm ướt, cô nghiêng đầu sang kinh ngạc nhìn nụ cười gian xảo của Thích Thịnh Thiên, “hôn trôm rất vui sao?
“Vui, đương nhiên vui rồi, cảm giác hôn trộm khá ổn, hoan nghênh em lần sau nhân lúc anh không chuẩn bị cũng tập kích anh” anh không thể giải thích có chút kỳ vọng thời khác đó, nếu như Lâm Trí Hiểu thật sự như thế đối với anh, vậy thì trong lòng nhất định có anh rồi
“Kiểu chuyện này vĩnh viễn đều sẽ không xảy ra, anh giết chết suy nghĩ này đi!” chuyện của lần trước cô vẫn chưa có nguôi giận, mấy ngày hôm nay lại bận rộn đến mức sắp quên đông tây nam bắc rồi
Nhưng cô cũng không biết làm sao tìm Thích Thịnh Thiên tính sổ thế nào, anh ta không ngừng làm những chuyện gần giống với hôn trộm đối với cô, cô đã phải tạ thiên tạ địa rồi
“Anh không giết chết suy nghĩ này đâu, con tim của anh sẽ không chết, trừ phi em chết rồi” Thích Thịnh Thiên cúi đầu xuống nhìn cô, đặc biệt nhìn lên chỗ vừa rồi bị anh hôn trộm qua, “Hiểu Hiểu, em không thế làm chuyện đột nhiên biến mất, tin tức không có, biết không?”
“Thích tổng, ngài quản có vẻ hơi nhiều rồi, Cảnh Thị có bao nhiêu nhân viên, anh quản qua chưa?” cô từ từ lùi về phía sau một bước, vả lại hướng về phía văn phòng làm việc của Cảnh Thần Hạo
“Ha....” Thích Thịnh Thiên tỏ ý cười nhẹ, từng bước từng bước tiến sát về phía của cô, “anh chỉ là quản một mình em thôi, Hiểu Hiểu em có phải rất cảm động à!”
Lâm Trí Hiểu đều không biết tên gọi trong miệng của anh ta từ lúc nào biến thành Hiểu Hiểu rồi, không phải quá buôn nôn sao?
Tuyệt đối quá buôn nôn!
“Thích tổng, ở trong công ty, hy vọng ngài dựa theo chức vụ gọi” Hiểu Hiểu, hiểu Hiểu thật sự quá không phù hợp với môi trường nghiêm túc ở trong công ty
“Thư ký Lâm, cô tối nay có rảnh không? Có hẹn không?” Thích Thịnh thiên từ tên gọi nổi hết da gà thành tên chức vụ, tên gọi cô thích có thể tùy ý thay đổi
Thay đổi như thế nào đều có thể
“Không có hẹn! Ông chú kỳ quái, chúng ta không có hẹn!” hai tay của cô ấy ở trước ngực mình làm động tác “bắt chéo”, lắc đầu nhìn anh, sau lưng tựa lên trên cánh cửa phòng chắc chắn
Cô không dám lại lùi về phía sau dịch chuyển nữa, làm phiền đến Cảnh Thần Hạo đang ở trong văn phòng làm việc, cô chết chắc rồi
“Hiểu Hiểu, em có phải là xem phim truyền hình nhiều quá rồi không?” anh đang độ phong hoa tươi tốt, cái gì mà chú, bọn họ không phải là mối quan hệ chú cháu
“Gần đây không có xem nhiều, cẩu huyết hàng ngày đều ở bên cạnh mình biểu diễn” uống say rượu một đêm tình gì đó, chính là đã phát sinh trên bản thân của cô rồi
“Đúng là khá cẩu huyết, anh đối với em có hứng thú chuyện này đã là chuyện cẩu huyết nhất mà anh gặp rồi!” nhưng anh chắc chết vì vẫn còn vui vẻ hạnh phúc, hàng ngày bất cứ lúc nào cũng trêu chọc cô ấy một chút, cảm thấy không quá sướng
Trước đây hàng ngày đi làm quả nhiên là quá nhàm chán rồi
“Vì vậy Thích tổng, xin ngài ngừng rải cẩu huyết” cô chỉ mong sao anh ta đối với cô không có hứng thú
Truyện khác cùng thể loại
145 chương
43 chương
8 chương
84 chương
392 chương
20 chương
61 chương