Lúc Âu Dương Lập còn muốn nói điều gì đó, đèn trước phòng phẫu thuật bỗng nhiên tắt, cửa phòng phẫu thuật mở ra, bác sĩ đeo khẩu trang bước ra từ bên trong. “Ai là người nhà của bệnh nhân?” “Tôi!” Tào Lệ Phi kích động tiến lên. “Lần sau phải chú ý! Muốn phá thai không được mua thuốc phá thai ở tiệm thuốc, phá không hết sẽ rất dễ xảy ra chuyện, rất có thể lần sau cũng không thể mang thai nữa, nhìn bộ dạng của các người không giống như người không có tiền, ngay cả phí phá thai cũng không ra nổi sao?” Vẻ mặt của bác sĩ rất nghiêm túc, chỉ trích Tào Lệ Phi một trận. “Bác sĩ, lời vừa rồi của ông là có ý gì?” Tào Lệ Phi kích động nắm lấy áo khoác trắng đã nhuốm máu của ông, vừa rồi bà có nghe lầm hay không. “Có ý gì à? Bệnh nhân đã uống thuốc sảy thai hết ba ngày rồi!” Bác sĩ quét mắt nhìn bà một cái, nhấc chân đi ra ngoài, “đứa bé mất rồi, một tháng này phải chú ý nghỉ ngơi!” Sau lưng bác sĩ, Hòa Miêu yên tĩnh nằm trên giường bệnh được đẩy ra từ phòng cấp cứu, lời của bác sĩ còn đang văng vẳng bên tai bà. Bà tuyệt đối không ngờ rằng kết quả sẽ như vậy. Tại sao phải uống thuốc, tại sao phải làm sảy mất cháu bà? Người phụ nữ này rốt cuộc đang nghĩ gì? “Mẹ, mẹ đừng kích động!” Âu Dương Lập thấy người bà từ từ hạ xuống, vội vàng đi đến bên cạnh bà. “Con nói xem mẹ chưa đủ tốt với nó sao? Dựa vào cái gì không nói một tiếng đem bỏ mất cháu của mẹ, quá tàn nhẫn mà!” “Là con không tốt với cô ấy, không liên quan gì đến mẹ, mẹ hãy chú ý cảm xúc của mình.” Âu Dương Lập cũng không tiếp tục lo chuyện mới nãy nữa, bây giờ nghe được tin này, trong lòng anh cũng rất khó chịu. Hòa Miêu luôn ở bên cạnh anh, anh hoàn toàn không phát giác ra sự khác thường gì. “Quả nhiên không xứng bước vào cửa nhà Âu Dương chúng ta, không ngờ lại làm ra loại chuyện này!” Tâm trạng Tào Lệ Phi rất lâu vẫn không thể bình tĩnh, nhìn giường bệnh của cô càng ngày càng xa, trái tim bà như bị bóp chặt vậy, đau đến thở không nổi. Xoa dịu tâm trạng của Tào Lệ Phi xong, lúc xoay người bọn họ phát hiện, bọn người Cảnh Thần Hạo đã sớm về rồi. Lời bác sĩ vừa nói, bọn họ chắc chắn cũng nghe rõ, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy. Nhưng động tác vừa rồi của Hòa Miêu, đích thật sẽ khiến những ai không rõ chân tướng cảm thấy thất vọng với tập đoàn Cảnh thị, chẳng lẽ cô ta thật sự hi sinh bản thân để giúp anh sao? Âu Dương Lập nghĩ đến cái khả năng này, lập tức nói cho Tào Lệ Phi nghe, hi vọng trong lòng bà sẽ dễ chịu một chút. “Cho dù là thế này, cháu của mẹ cũng không cần phải mất chứ! Chẳng lẽ con không biết mẹ chờ bao lâu rồi sao? Đều bởi vì người phụ nữ đó mà con cả ngày như người mất hồn, cho nên mới để tập đoàn Âu Á đối mặt với nghịch cảnh như bây giờ, lại còn muốn phụ nữ thay con ra mặt, con có còn là đàn ông hay không! Đối mặt với lời chỉ trích của Tào Lệ Phi, Âu Dương Lập không hề cãi lại câu nào. “Hôm nay con cũng nhìn thấy đấy, bọn họ ở trước mặt của chúng ta cũng show ân ái thế này, nói rõ cái gì? Nói rõ trong lòng cô ta căn bản không có con! “Mẹ, con chỉ muốn biết, chuyện mà Nhiễm Nhiễm vừa nói có phải thật hay không?” Âu Dương Lập nhìn bà một cách chân thành, trong lòng anh chỉ muốn một câu trả lời này. “Con hỏi mẹ lần cuối, có phải thật hay không? Mẹ nghĩ kĩ rồi mới trả lời con, con sẽ xem đáp án này là thật.” Âu Dương Lập nhìn bà, nghiêm túc nói. “Không phải thật, bọn họ thông đồng với nhau từ lúc nào làm sao mẹ biết, con suy nghĩ thử, dù có là thật, chuyện của đêm đó chẳng lẽ con không nhớ sao? Là Cảnh Thần Hạo cúi người xuống, trùm áo vest của hắn lên người nó, ôm nó rời khỏi!” “Nếu như bọn họ không có gì đó, Cảnh Thần Hạo sẽ làm như vậy sao? Ở thành phố A, còn ai có bản lĩnh đó có thể sai hắn ta làm việc, trừ phi là hắn ta cam tâm tình nguyện, xem bộ dạng khi đó của bọn họ đi, đều không giống như gặp lần đầu! Con trai, con tỉnh lại đi! Trong lòng của nó sớm đã không còn con nữa, đã sớm không yêu con nữa, mọi thứ mẹ làm, cũng là vì tốt cho con.” Tào Lệ Phi không thể không nói dối, hiện tại bà chỉ có đứa con trai này, nếu như không chiếm được sự tín nhiệm của con trai, bà còn có thể làm cái gì? Kiếp này của bà chẳng phải là vì nó sao? Cũng là vì trải đường cho nó, nếu không thì sao lại xảy ra chuyện của sáu năm trước chứ! ------------Nhóm dịch: Boss – app Inovel--------- “Mẹ, con biết rồi!” Âu Dương Lập nắm chặt nắm đấm, nắm tới vết thương trên tay phải của anh rất đau, nhưng đau như thế mới làm cho anh càng thêm tỉnh táo. Đoạn clip của Bùi Nhiễm Nhiễm và Hòa Miêu được phát tán khắp nơi, ai cũng mắng chửi, không ít người nói Bùi Nhiễm Nhiễm lòng dạ rắn rết, biết người biết mặt không biết lòng. Nhưng rất nhanh, các loại báo cáo xét nghiệm, đơn thuốc, giấy khám bệnh của Hòa Miêu xuất hiện trên mạng. Nhanh chóng truyền ra, dư luận lại bắt đầu thiên về một bên, nói Bùi Nhiễm Nhiễm người đẹp tốt bụng, nhìn vào không giống người làm chuyện xấu, còn nói cái gì trong video nhìn không giống như cô đẩy ngã, rõ ràng Hòa Miêu kéo cô. Tóm lại, chuyện này ảnh hưởng rất lớn đến Cảnh thị, bị bọn họ làm loạn thế này, cơ hồ là tất cả mọi người ở thành phố A đều biết, Cảnh thị sắp ra sản phẩm mới, có thể đi mua rồi. Quả thực là một cuộc tuyên truyền không phải họ mong muốn. Mà lúc bước ra từ trong bệnh viện, Lâm Tri Hiểu luôn kéo tay Bùi Nhiễm Nhiễm, “Nhiễm Nhiễm, tớ đã rất lâu không có đi thăm Dương Dương Noãn Noãn, tối nay tớ qua nhà cậu thế nào?” Bùi Nhiễm Nhiễm cười trả lời, “được thôi!” Thích Thịnh Thiên đi sau bọn họ trừng mắt nhìn bóng lưng của cô, cơ hồ là muốn đốt cháy cô. “Tôi cũng đi!” Anh đắc ý nói. “Hai người......” Cảnh Thần Hạo đang đi trước mặt họ bỗng nhiên nói, “chỉ cho 1 người đi.” “Tại sao?” Thích Thịnh Thiên tiến lên mấy bước, đi tới bên cạnh Cảnh Thần Hạo, “anh Hạo!” Cảnh Thần Hạo không để ý anh, ngồi vào trong xe. Anh không muốn những người khác ở trong nhà của anh nói chuyện thân mật với nhau lắm...... Bùi Nhiễm Nhiễm liếc mắt nhìn Thích Thịnh Thiên, cũng ngồi vào trong xe. Lâm Tri Hiểu nhanh chóng đi vào trong xe của mình, ngồi xuống, quét mắt nhìn anh ta một cái, chân mày vẩy một cái, đi theo sau xe boss lớn. Thích Thịnh Thiên đứng tại chỗ nhìn bọn họ đi xa, tức đến tim gan phèo phổi đều muốn nổ! Thịt đến miệng, thế mà cứ như vậy bay mất! Thịt của anh a! Lâm Tri Hiểu, trốn được mùng 1 tránh không khỏi 15, anh không tin bắt không được cô! Đã nói là ngủ cả đời, nhưng có thể ngủ thêm một lần thì một lần, đáng thương cho anh đến bây giờ cũng còn chưa ngủ qua một lần! Anh đã cấm dục và không thể cấm dục nữa! Thời gian này thật sự không phải con người có thể chịu nổi! Trong phòng bệnh của bệnh viện, mùi thuốc sát trùng nồng nặc, trong phòng bệnh yên tĩnh, ánh đèn màu trắng chiếu rọi xuống. Hòa Miêu yên lặng nằm trên giường bệnh, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trắng bệch, đôi môi khô cạn, cả người nhìn rất tiều tụy. “Nước......” “Muốn uống nước, tự mình đứng dậy rót!” Tào Lệ Phi nghe được giọng của cô, trong lòng không khỏi bực, “ngược lại tôi nhìn ra cô có bản lĩnh như thế, không nói tiếng nào phá bỏ đứa con của mình!” Hòa Miêu nghe được giọng nói của Tào Lệ Phi, cô chậm rãi mở to mắt, nước mắt không khỏi chảy ra ngoài, nhỏ giọng nức nở. “Không phải con muốn, anh Âu Dương luôn không cho phép con sinh nó ra, dù có sinh ra cũng không có ba thương, con không muốn con của con có cuộc sống như vậy, huống chi con cũng không phải để mất vô ích.” Cô đều đã có kế hoạch. Cô trước đó đã nghe ngóng xong, Cảnh thị muốn làm gì, cô uống ba ngày thuốc, lúc cảm giác được bụng dưới đau, cô mới đi đến câu lạc bộ. - ---------Nhóm dịch: Boss – app Inovel-----------