Lúc nghe tập đoàn Cảnh thị, bảo vệ biến sắc, lúc tiếp xúc ánh mắt lạnh lẽo, trên trán đã có người giọt mồ hôi lạnh.
Bộ dạng cực kỳ nghiêm túc lúc nãy, giờ nói chuyện bị cà lăm, “Cái này… cấp trên nói hôm nay Cảnh tổng sẽ đến, tôi lập tức báo quản lý, các vị xin đợi tí.” Nói xong bảo vệ quay người chạy vào.
Không lâu sau quản lý Hà thị mặt cười đi ra, “Cảnh tổng đại giá quang lâm, Hà thị lấy làm vinh hạnh!”
Vừa nói vừa đưa tay, lễ phép muốn bắt tay.
Cảnh Thần Hạo mím môi, nhưng vẫn nể mặt anh, đưa tay bắt nhẹ.
Mặt mập mạp của quản lý sắp cười đến nở hoa, “Không biết Cảnh tổng hôm nay đến, có chuyện gì?”
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn Cảnh Thần Hạo 1 cái, anh không có ý muốn trả lời, hiển nhiên, muốn cô trả lời giúp, “Trước khi đến, chúng tôi có điều tra Hà thị 1 lượt, biết nội bộ Hà thị có vấn đề. Hôm nay đến nói về chuyện thu mua.”
Nghe 2 chữ thua mua, mặt quản lý hiện lên sự hoang mang, “Hà thị chúng tôi không thiếu tiền, kinh doanh rất tốt, không biết tại sao Cảnh thị có suy nghĩ muốn thu mua?”
Bùi Nhiễm Nhiễm vừa muốn trả lời, liền nghe giọng lạnh băng, người nói đương nhiên là Cảnh Thần Hạo.
“Tự nhiên muốn thôi.”
Bùi Nhiễm Nhiễm tí nữa nghẹn hơi chết, lại là tự nhiên muốn, ở công ty người ta, nói với quản lý là tự nhiên muốn thu mua, cũng quá không nể mặt rồi.
Chẳng qua, dám nói vậy, là bởi vì anh thật sự có năng lực.
Nghĩ đến đây, trong lòng cô thịch 1 tiếng, nếu ngày đó anh tự nhiên muốn thu mua Bùi thị thì sao?
- ----------- --------------
Rất nhanh, cô lại phủ nhận cách nghĩ này.
Cô bây giờ không phải cô 5 năm trước nữa, cô cần dựa vào sức mình, dùng kinh nghiệm và năng lực 5 năm tôi luyện, tìm ra chứng cứ Âu Dương gia dùng thủ đoạn, trả lời sự trong sạch cho Bùi gia.
Quản lý Hà thị đã nói năng lộn xộn rồi, ông mở to mắt, không thể tin đáp, “Tự nhiên muốn?”
Nhưng mà, Cảnh Thần Hạo lại không kiên nhẫn với ông, trực tiếp đi vào.
Quản lý không nhẫn nại, nếu Cảnh thị cứng rắn muốn thu mua Hà thị, Hà thị cũng không chặn được.
Nhà máy rất sạch sẽ, nhân công bận đồng phục, mỗi người đều chú ý vào công việc, ai cũng vui vẻ làm việc.
Bùi Nhiễm Nhiễm cảm thấy lạ, Hà thị đã xuất hiện lỗ vốn, theo lý, lương nhân công bị giảm, hoặc là cắt giảm nhân công. Mà những người này, sao có thể làm việc vui vẻ!
“Thấy được vấn đề rồi chứ?” Giọng trầm thấp của người đàn ông vang lên.
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn anh, gật đầu, nói ra nghi vấn của mình, “Tôi cảm thấy nhân công ở đây rất kỳ lạ.”
“Đi hỏi thử.”
Theo chỉ thị của Cảnh Thần Hạo, Bùi Nhiễm Nhiễm đi về hướng 1 nhân công, cười hỏi, “Xin hỏi, lúc làm việc sao mọi người vui vẻ vậy? Có phải có chuyện gì tốt không?”
Nhân công mặt mang ý cười, “Đương nhiên vui, 3 tháng gần đây lương cao hơn trước 2 lần, phúc lợi cũng tốt hơn nhiều.”
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn Cảnh Thần Hạo, mắt càng thêm nghi ngờ, nếu tiếp tục như vậy, nhất định bị lỗ vốn.
Cô lại nghĩ, tin Thích Thịnh Thiên điều tra được, cấp quản lý của Hà thị xảy ra mâu thuẫn nội bộ.
Trong tình trạng lỗ vốn, còn tăng lương, nhất định là do nội chiến gây nên.
Nếu lúc này thu mua Hà thị, thì quá tốt rồi.
Chỉ là, cô vẫn không hiểu, Cảnh thị tại sao muốn thu mua Hà thị?
Thu mua công ty năm, thời gian ngắn thậm chí trong 3 năm, cũng không mang lợi ích cho Cảnh thị, ngược lại kéo công ty xuống nữa.
Quản lý đứng bên Cảnh Thần Hạo lau mồ hôi lạnh, “Cảnh tổng, nhà máy có vấn đề gì?”
Cảnh Thần Hạo nhìn ông 1 cái, “Trong 3 ngày sẽ thu mua Hà thị, cấp quản lý chuẩn bị thật tốt.”
Hai chân quản lý run rẩy, nếu bị thu mua rồi, cấp quản lý Hà thị hoàn toàn bị đuổi, chức quản lý của ông cũng không bảo đảm. Cũng có thể bị đuổi, thất nghiệp.
Cho nên ông dùng giọng cầu xin nói, “Cảnh tổng, xin cho tôi 1 con đường sống.”
- ----------- --------------
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
50 chương
56 chương
287 chương