Cảnh Thị đại biểu thay cho các xưởng chế tác ngọc, khiến tập đoàn Âu Á đứng đầu ngành ngọc của thành phố A kiện lên tòa án, độc quyền thương mại
Có thú vị hơn nữa là tội này cùng với 6 năm trước, giống y đúc với một trong những tội của tổng tài Bùi Thị Bùi Chính Đông
Cảnh Thị
Bùi Nhã Phán ngồi ở phía đối diện Bùi Nhiễm Nhiễm, trong tay cầm chắc chiếc cốc giữ nhiệt, mỉm cười nhìn cô, “chị họ, em có thể ở đây làm việc không? Chị cũng biết bố em cứ luôn nuông chiều em, đều không nguyện cho em đi làm, nhưng mà em cũng không thể cả đời dựa vào ông ấy à! Em cảm thấy con gái vẫn là phải có địa vị, chị nói xem?”
“Cách nói của em chị đồng ý, nhưng mà có thể vào trong công ty hay không chị nói không chuẩn, em nếu như muốn vào làm việc, đi tìm phòng nhân sự phỏng vấn, Thần Hạo anh ấy không thihcs người khác chạy cửa sau” cô biết em họ mình thích chơi đùa, nếu như thật sự để cô ấy đến công ty làm việc, không biết sẽ như thế nào
Vì vậy, chuyện này cô không thể dễ dàng đồng ý
“Được thôi!” cô nghe thấy là ý của Cảnh Thần Hạo, thì không nói nữa
Thực tế, 3 ngày trước cô từ nhà bọn họ dọn ra ngoài rồi, bây giờ ở tại trang viên Bùi Gia, đây cũng là ý của Bùi Nhiễm Nhiễm
Ở đó để không cũng là để trống, không bằng để cho cô ấy vào đó ở, ở đó môi trường không tồi, vả lại cô ấy đối với nơi đó cũng khá thân thuộc
“Gần đây công việc khá bình thường, chị có thể không có thời gian bên em, em không nên ở trong công ty chạy lung tung khắp nơi” Bùi Nhiễm Nhiễm thu dọn gọn gàng tập tài liệu cần ký tên gấp, rồi liền ra khỏi phòng làm việc
Khi cô đi đến văn phòng của Cảnh Thần Hạo, phát hiện Thích Thịnh Thiên cũng đnag ở bên trong
“Anh Hạo…” Thích Thịnh Thiên điệu bộ không còn gì nuối tiếc nhìn anh ấy
Bùi Nhiễm Nhiễm không hề có ý bước nhẹ, Thích Thịnh Thiên gọi lên một tiếng, ngẩng đầu lên cũng khuôn mặt đó nhìn cô, “chị dâu….”
“Ở trong công ty, vẫn nên gọi theo chức danh thì tốt hơn” cô nét mặt không biểu cảm bước đến, lật ra trang chỉ chỗ cần phải ký tên nhìn Cảnh Thần Hạo, “cậu ta làm sao vậy?”
Cảnh Thần Hạo cầm chiếc bút máy lên, chiếc bút đưa nét có thể nhìn được một chữ Cảnh cứng rắn, “nhớ phụ nữ rồi”
Bùi Nhiễm Nhiễm trầm mặc, cô không nên hỏi
Nhưng mà nhớ phụ nữ chuyện này, làm sao có thể sẽ phát sinh ở trên người của Thích Thịnh Thiên được chứ
Anh ta không phải là cứ luôn được gọi….
“Anh Hạo, cơm có thể ăn lung tung, lời không thể nói bừa!” Thích Thịnh Thiên bỗng nhiên gào lên, cắt ngang suy nghĩ của Bùi Nhiễm Nhiễm
“Ồ…” Cảnh Thần Hạo giọng điệu lên tiếng, đôi mắt sâu thẳm liếc nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm, rồi lườm cậu ta một cái, “vậy thì chú muốn làm cái gì?”
“Muốn giết người!” Thích Thịnh Thiên nghiến răng nói
“Chú thật bạo lực” Bùi Nhiễm Nhiễm lắc nhẹ đầu
Thích Thịnh Thiên rướn mày, chằm chằm nhìn cô, “chị dâu, chị không có tư cách nói em!”
“Tôi không có giết người” cô trả lời không thẹn với lòng
Cảnh Thần Hạo nhẹ nhàng lướt nhẹ như gió ký xong tên, ánh mắt lườm Thích Thịnh Thiên, “cho phép chú bây giờ ra ngoài tìm….”
“Anh Hạo, em thật sự không phải là muốn tìm phụ nữ!” Thích Thịnh Thiên bất lực, đứng lên đi đến trước bàn làm việc, “thực tế là như thế này, hôm nay vừa mới đi làm, việc quá nhiều, em nhìn thấy mà phiền, muốn lười nhát chút”
“Việc của anh càng nhiều hơn” Cảnh Thần Hạo cúi đầu nhìn xuống một đống tập tài liệu, mong muốn Dương Dương lớn nhanh bao nhiêu, nhập kế nghiệp
Sau đó anh có thể đưa Nhiễm Nhiễm, du lịch vòng quanh thế giới, ngày ngày đều được ở bên nhau
“Em phát hiện em có bản không có tư cách nói lời này, không bằng như thế này đi! Anh Hạo, chị dâu cho em mượn trước một chút!” Thích Thịnh Thiên đưa tay ra muôn kéo Bùi Nhiễm Nhiễm, nhưng mà tay phải vừa giơ ra, còn chưa chạm đến cô ấy, anh liền cảm thấy được ánh mắt sắc bén
Còn là hai đường
Anh từ từ thu hồi lại cánh tay, “em không phải là có ý đó, chỉ là muốn hỏi câu hỏi mà thôi!”
“Ở tại đây hỏi” Cảnh Thần Hạo lạnh lùng nói, có chuyện gì mà bọn họ còn phải giấu diếm anh
Bùi Nhiễm Nhiễm cũng nghiêng đầu sang nhìn anh ta, do dự, điệu bộ ngập ngừng thực sự không giống Thích Thịnh Thiên mà cô quen biết
“Không có gì” anh có thể hỏi riêng với Bùi Nhiễm Nhiễm, nhưng ở trước mặt của anh Hạo, anh nói không ra khỏi miệng
Nếu không thì hiện rõ anh quá không có uy nghiệm của người đàn ông rồi
Thấy cậu ta không nói, hai người đều không có hỏi cậu ta tiếp, hơn thế còn rời đi trước luôn
Khi Bùi Nhiễm Nhiễm ôm tập tài liệu ra ngoài, Thích Thịnh Thiên đã đang đứng ở trước cửa đợi chờ cô, dáng vẻ nhã nhặn
“Chị dâu!” Thích Thịnh Thiên nhìn thấy cô liền bước lên đón
“Cậu muốn hỏi chuyện liên quan đến Trí Hiểu?” cô từ từ suy nghĩ thì liền hiểu ra rồi
“Chị dâu quả nhiên anh minh” Thích Thịnh Thiên đi cùng với cô về phía phòng làm việc, ngẩng đầu ưỡn ngực, điệu bộ như là không có lời nào để nói, kiên định hỏi cô, “cô ấy thích như thế nào?”
“Cậu còn chưa hạ gục?” cô nghiêm trọng hoài nghi hiểu xuất của Thích Thịnh Thiên
Thích Thịnh Thiên cảm thấy anh đã bị nội thương, cũng không quản Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn anh thế nào, mang theo cả tấm thân nội thương rời đi
Anh vẫn còn chưa hạ gục, anh sẽ hạ gục được
Lâm Trí Hiểu cái người phụ nữ gạo nếp cẩm dầu muối đều không tan đó!
Mối quan hệ không rõ ràng?
Chẳng nhẽ cô ấy muốn làm bạn gái của anh?
Thích Thịnh Thiên lần đầu tiên khúc mắc, lớn nhường này rồi, anh chưa từng có yêu đương qua, đều là phụ nữ bọn họ tự dâng lên đến trước cửa
Về phía Thích Gia….
Anh bước đi thẫn thờ đi đến bên ngoài trước văn phòng làm việc của Lâm Trí Hiểu, nghiêng đầu nhìn dáng vẻ cô ấy nghiêm túc, lại rời đi
Bùi Nhiễm Nhiễm quay lại văn phòng, Bùi Nhã Phán vẫn ngồi ở bên trong, “em dự tính làm cái gì?”
Cho dù không ở Cảnh Thị, cũng không thể như thế này cả ngày không việc ngồi chơi
Vốn dĩ cô nghĩ rằng Bùi Nhã Phán sẽ trở về thành phố S
“Bưng trà rót nước, giặt giũ nấu cơm?”
“Em một đại tiểu thư, làm chuyện này? Mười đầu ngón tau không chạm nước bẩn” Bùi Nhiễm Nhiễm vừa nói vừa sắp xếp lại giấy tờ
“Nói đùa thôi!” cô làm sao có thể làm loại chuyện này, trừ phi là làm cho người đàn ông mình yêu
Cảnh Thần Hạo…
“Ừm” Bùi Nhiễm Nhiễm thực sự có chút bận rộn, đối với câu trả lười của cô ấy không tránh có chút qua loa
Xưởng ngọc của Cảnh Thị năm ngoài bắt đầu cao điệu như thế, thế mà trong thời gian nửa năm, sụp đổ rồi
Cảnh Thị tập đoàn lớn như vậy, cho dù là xưởng ngọc đang thua lỗ, đều không có sụp đổ, hơn nữa trước đây cho dù là lượng tiêu thụ vừa đủ, đều là ở trên đường thẳng đi lên, cơ bản không thể nào đi đến bước này
Độc quyền thương mại, năm đó tập đoàn Âu Á đội lên trên đầu của bố chiếc mũ lớn như thế, bây giờ trả lại bọn họ
Nhưng mà từ trong lòng, cô không phải là muốn Cảnh Thần Hạo làm như thế này
Không đáng để…
“Vậy thì chị họ, em đi trước đây, không làm phiền chị nữa” Bùi Nhã Phán thấy cô ấy thực sự rất bận, liền tính rời đi
“Ừm”
Sau khi Bùi Nhã Phán rời đi, thời gian cả ngày, cô đều bận rộn
Phải là cả công ty đều bận quay vòng vòng, còn có không ít nhà báo đang đứng trông chờ trước cửa lớn, khi tan làm, bọn họ xuống thẳng tầng hầm lái xe ra ngoài, cắt đuôi cả đám phóng viên phía sau
Bây giờ tập đoàn Âu Á đang phải tiếp nhận điều tra, người bọn họ cần phải phỏng vấn là Âu Dương Lập, chứ không phải là bọn họ
“Anh làm gì rồi?”
Trên xe, Bùi Nhiễm Nhiễm ngoảnh đầu sang nhìn người đàn ông ở bên cạnh, hai tay của anh ấy đột nhiên đặt lên bờ vai của cô, khiến cô giật mình một cái
“Mát-xa, vợ vất vả rồi” hai tay của anh không có buông ra, ngược lại dùng chút lực
Bùi Nhiễm Nhiễm nhắm mắt lại hưởng thụ, “thủ pháp không tồi à! Tìm ai luyện tập vậy?”
“Không có” anh có thể nói là tùy tiện ấn không?
Bùi Nhiễm Nhiễm dựa vào người anh ấy một chút, cảm thấy tim thật thoải mái
Làm việc gì, vốn dĩ đều rất vất vả, cô đây cũng là điều đương nhiên
Sau khi trở về đến nhà, được thông báo Đường Sóc cũng ở bên trong, bọn họ cùng nhay lên trên lầu, còn chưa có tiến vào trong thì nghe thấy tiếng nói cười rồi
“Mami, daddy!” Noãn Noãn nhìn thấy hai người bọn họ đi vào, kích động gọi lớn
Truyện khác cùng thể loại
145 chương
43 chương
8 chương
84 chương
392 chương
20 chương
61 chương