Nhất định là đang nói dối! Điện thoại cuối cùng cùng có người bắt máy, sự kiên nhẫn của cô sắp hao tổn hết rồi, thế là vẫn chưa đợi Đường Sóc nói chuyện, cô liền lập tức chất vấn, “Anh trai, anh là tình hình gì thế! Tại sao hôm nay không đi học! Lại chẳng phải ngày cuối tuần!” Lúc này Đường Sóc vừa từ phòng họp bước ra, đang đi về hướng phòng làm việc, nghe được lời của cô, khuôn mặt cười dịu dàng dần dần dịu đi, “Em đi trường mầm non làm gì? Đừng nói anh nghe là em đột nhiên thích trẻ con nhé.” “Anh trai, anh có phải cố ý không, đến hôm nay nhất định sẽ có phóng viên đến trường học, cố ý hôm nay làm vệ sinh gì đó!” Tuy biết rằng có khả năng như thế, nhưng trong lòng cô chính là không thoải mái. Đó là anh trai của cô, tại sao lại giúp người ngoài chứ? “Em đừng tưởng rằng anh có cái lòng nhàn nhã đi quản lý cái căn mầm non bé nhỏ đó chứ?” Đường Sóc bước bước chân nặng nề nhìn vào thư kí bên cạnh, đôi mày khẽ nhíu lên. Thư kí lập tức lấy iPad trên tay đưa đến trước mặt anh, trên đó là tin tức tối hôm qua của Cảnh Thần Hạo và Bùi Nhiễm Nhiễm, Cảnh Thần Hạo hình như không hề lo lắng, mặc cho tin tức lưu truyền khắp nơi, càng ngày càng nghiêm trọng. Ánh mắt Đường Sóc hơi tít dời mặt qua, “Chuyện của Cảnh Thần Hạo anh nói với em bao nhiêu lần rồi, bảo em đừng lo, nếu như bị anh ta biết được địa chỉ là do em tiết lộ ra, em phải làm thế nào?” Đường Tư Điềm vừa nghe, không hề quan tâm bĩu môi, “Em mới không sợ đâu! Có anh trai anh ở đây! Nhưng tại sao anh biết được là em?” “Chuyện em đi phòng lưu trữ văn kiện tra thông tin không lẽ giấu được anh sao? Chuyện này nếu như thế cũng thôi rồi, nếu sau này có chuyện nữa, anh ta giận rồi. anh cũng không bảo vệ nổi em!” Anh có cảm giác khó lo cho bản thân được nữa. Bọn họ gặp mặt nhau rồi, nói không chừng Dương Dương Noãn Noãn đã nói cho anh ta nghe chuyện bọn họ quen biết nhau. Nhưng Đường Tư Điềm đã gọi điện đến, bên Cảnh Thần Hạo không hề có tin tức gì, tuy rằng biết anh ta vẫn luôn điềm tĩnh, nhưng chuyện này có chút khác thường rồi. Liên quan đến Bùi Nhiễm Nhiễm, không thể nào điềm tĩnh như thế. “Anh trai, em mặc kệ, ả phụ nữ già tí xấu tí kia đã thôi rồi, còn có hai đứa con, anh nhẫn tâm nhìn thấy anh em tốt của bản thân anh làm ba kế sao!” Trong mắt của cô Cảnh Thần Hạo tuyệt đối không thể làm ba kế của con người khác được, nghĩ cũng đừng nghĩ. Tin tức tối qua vừa tung ra, đúng là làm tổn thương một dàn phụ nữ giàu có ở thành phố A, còn có trái tim của cô nữa. Ngày xưa cô không tin, nhưng bây giờ cô không tài nào không tin, những tấm hình đó không phải là giả. “Như tự trải nghiệm qua sẽ biết cam khổ, em tốt nhất bản thân biết lượng sức, em là đương kim đại tiểu thư Đường gia, có bạn trai gì mà không tìm được, Cảnh Thần Hạo không được!” Đường Sóc ngồi xuống ghế da, đã thay đổi sắc mặt. Đứa em gái này từ nhỏ bị chiều đến lớn, nếu như không phải chuyện của Cảnh Thần Hạo, anh ngày xưa cũng chưa từng nghiêm khắc qua với cô lần nào, càng đừng nói là lần trước trước nhà hàng trực tiếp bỏ lại cô. “Anh nói không được thì không được!” Đường Tư Điềm nói xong liền cúp điện thoại, tại vì cô nhìn thấy cổng của trường mầm non lại đỗ một chiếc xe. Đường Sóc nghe thấy trong di động truyền đến tiếng tút tút, lấy di động vứt lên bàn, liền đưa tay với thư kí trước mặt. Thư kí lập tức cầm văn kiện ở một tay khác đưa đến trước mặt anh, cung kính đứng chờ, nhưng Đường Sóc lại không có tâm trạng làm việc. Một bên khác lúc Đường Tư Điềm nhìn thấy người trên xe xuống là Liêu Vi, có hơi kinh ngạc một chút, cô ta lại không có con, chạy đến đây làm gì? Liêu Vi nhìn thấy bên trong không có người đi học, lúc đang định lên xe rời khỏi nhìn thấy Đường Tư Điềm xuống xe, nhìn thấy đèn dành cho người đi bộ đang sáng lên, liền bước qua đó. Đường Tư Điềm đứng ở vị trí lái chính nhìn thấy cô ta bước đến, “Âu Dương thái thái, cô vẫn chưa có thai liền bắt đầu tìm trường mầm non cho con rồi? Có khi nào sớm quá không!” Liêu Vi bước chân hơi khựng, ả phụ nữ này đúng là không biết nói giảm nói tránh, cô có mang thai hay không có liên quan gì đến cô ta sao? “Cô ở đây làm gì?” Liêu Vi đi đến trước mặt cô hỏi, theo như cô ta biết, Đường Tư Điềm là đại tiểu thư cái gì cũng không lo, Đường thị nhiều sản nghiệp như vậy, chắc chắn sẽ không có hứng thú với một trường mầm non bé nhỏ như thế. “Tôi thích thế, cô quản được sao?” Đường Tư Điềm cười ha ha một tiếng, đưa tay mở cửa xe, “Tôi vẫn còn có việc, Âu Dương thái thái xin tự nhiên.” “Đợi chút!” Liêu Vi đột nhiên lên tiếng, thần thái nghiêm túc nhìn vào cô, “Cô không muốn biết tin tức liên quan đến Bùi Nhiễm Nhiễm?” Cô ta nhớ rằng Đường Tư Điềm hình như có ý với Cảnh Thần Hạo, vậy cô xuất hiện ở đây nhất định có liên quan đến bọn họ. Đường Tư Điềm là người phụ nữ không có óc, vừa đúng lúc có thể lợi dụng. Đường Tư Điềm vừa nghe, tay cầm lấy cửa xe buông lỏng ra, có hứng chí hỏi, “Cô biết được gì?” Liêu Vi nhìn vào người đi đường và xe cộ qua lại xung quanh, “Chúng ta lên xe nói.” Cô vừa nghe cũng đúng, lập tức lại mở cửa lên xe, Liêu Vi cũng nhanh chóng vòng qua đầu xe, chui vào vị trí phó lái. Liêu Vi vừa lên xe, Đường Tư Điềm liền nôn nóng nhìn vào cô ta, “Cô có tin tức lá cải gì? Tốt nhất là hữu dụng đấy!” “Không lẽ cô không cảm thấy Bùi Dĩ Hàn giống một người sao?” Cô ta cười hỏi ngược lại, nhìn thấy bộ dạng của Đường Tư Điềm chắc vẫn chưa suy nghĩ theo hướng đó. “Cô ta một ả phụ nữ vừa già vừa xấu cho dù giống ai tôi cũng không quen biết.” Đường Tư Điềm bất mãn nói, trên mặt đối với cái kiểu có thể nói rõ ràng được nhưng lại cố ý giấu diếm của Liêu Vi rất không vui. Liêu Vi không quan tâm thần sắc bất mãn của cô, cười nhạt lắc đầu, “Tôi cảm thấy cô ta khá giống Bùi Nhiễm Nhiễm, đặc biệt là đôi mắt đó.” Tuy rằng đeo mắt kính vàng tơ kiểu cổ, nhưng mảnh kính trong suốt thể hiện ra ánh mắt rõ ràng rất giống Bùi Nhiễm Nhiễm, nếu không như thế, lúc Âu Dương Lập nhìn vào đôi mắt của cô ta sẽ không như là người mất hồn vậy. “Bùi Nhiễm Nhiễm?” Đường Tư Điềm lớn tiếng, nghi hoặc đọc ra cái tên đã rất lâu chưa xuất hiện, “Làm sao có thể, bọn họ hai người mặt hoàn toàn không giống nhau, làm sao có thể cùng một người, cô gạt tôi rất vui sao?” “Nếu như cô biết được tôi không cần thiết gạt cô, cô tại sao không tin thế?” Tuy rằng cô biết cô không có chứng cứ rõ ràng, nhưng trực giác của phụ nữ vẫn luôn rất đúng. Cô tin rằng trực giác của bản thân sẽ không sai. Đường Tư Điềm cảm thấy bản thân cần phải điều chỉnh suy nghĩ lại, nếu như Bùi Dĩ Hàn là Bùi Nhiễm Nhiễm, vậy con của cô ta là của ai chứ? Con của Âu Dương Lập sao? Vậy anh Hạo càng không thể ở bên cô ta được, tuyệt đối không thể nuôi con cho Âu Dương Lập! Vẻ mặt Đường Tư Điềm không tin tưởng nhìn vào cô ta, “Cô có chứng cứ sao? Không có chứng cứ đừng nói bậy, đừng tưởng tôi không biết ngày xưa bạn gái của Âu Dương Lập là Bùi Nhiễm Nhiễm, không phải cô. Nếu như cô ta là Bùi Nhiễm Nhiễm thật, cô ta chắc chắn sẽ cực ghét cô, còn im hơi lặng tiếng như thế sao?” Cô nhớ Bùi Dĩ Hàn hình như cũng không có làm gì cô ta, cô tại sao không thể nào liên tưởng được Bùi Dĩ Hàn và Bùi Nhiễm Nhiễm với nhau. Liêu Vi trong lòng lạnh hứ, nói cô ngốc hay là ngây thơ, rõ ràng Bùi Nhiễm Nhiễm như thế là có mục đích khác. “Cô không tin cô có thể tự dò thám, nếu như cô ta là Bùi Nhiễm Nhiễm thật, cô ta trở về liền xin vào Cảnh thị, tại sao?” Cô ta không nói rõ ra, nhưng nói đến mức độ này, cộng thêm chuyện gần đây, cô chắc chắn sẽ hiểu được ý của cô ta. Đương Tư Điềm đột nhiên đưa tay nắm chặt lấy vô lăng, không lẽ vì muốn ở bên anh Hạo?