Nhưng em tức! Cô hận không thể phanh thay thằng khốn này thành trăm mảnh!
Anh là ai nữa thế! Hàn Du nhìn Cảnh Hành, trông anh có vẻ lắm tiền!
Tôi nói rồi, muốn ly hôn cũng được, tôi cần không nhiều, 500 triệu!
Anh ăn cướp à! Lê Lê hét lớn!
Muốn ly hôn thì ly, không ly hôn tôi kiện anh ra tòa! Nhà họ Lê chỉ là 1 doanh nghiệp nhỏ, lấy đâu ra nhiều tiền như thế, Hàn Du rõ ràng là đang giở trò ăn vạ!
Vậy thì không có cửa ly hôn đâu! Lê Ngữ, tôi vẫn thích em! Chúng ta còn có con, em ngoan ngoãn theo tôi về đi!
Anh là hạng người gì, đừng cho rằng lấy khẩu súng giả hù tôi, tôi không sợ đâu! Hàn Du quay mặt nhìn Lê Ngữ.
Xin lỗi, anh nói đây là súng giả? Lệ Nhẫn miệng nguýt lên, thản nhiêu rút súng ra chỉ thẳng vào mặt tên Hàn Du đang cầm dao kia.
A… con dao trên tay của Hàn Du rơi xuống.
Máu đỏ chảy ra.
Lê Lê sợ hãi núp vào trong lòng của Cảnh Hành.
Đây là súng thật!
Chứ anh cho rằng đó là giả sao? Cảnh Hành xoa đầu cô, nhưng, lấy ra đây dọa người khác là không được, Lệ Nhẫn điểm này cậu không đúng rồi, chúng ta không nên cậy thế hiếp người.
Cảnh Hành rốt cuộc muốn làm gì? Mấy người này nhìn cảnh này, ngây người ra hết cả? Súng không phải ai cũng có thể tùy tiện mang theo! Nhìn bộ dạng của họ, chắc là phạm không ít tội!
Lê Nhẫn nhìn những vết máu dưới nền nhà, Không được nhúc nhích!
Hàn Du đâu đớn kêu lên, Lê Ngữ bị làm cho hoảng sợ.
May mà đã nhốt tiểu Bộ Bộ trong phòng, nếu không thấy cảnh này, nhất định sẽ bị hoảng sợ!
Đáng đời, anh là thằng khốn, uổng công trước kia chị tôi thích anh như thế! Cho anh 1 cắc tôi cũng thấy nhiều! Lê Lê nằm trong vòng tay Cảnh Hành, bắt đầu mạnh mẽ và gan dạ lên!
Cảnh Hành sờ đầy cô 1 cách đầy nuông chiều, tiểu Lê Lê đang thuận thế mà mọc cánh gan dạ đây mà!
Rõ ràng, người Hàn Du mang theo rất nhiều, nhưng thấy Cảnh Hành và Lệ Nhẫn, không cỏn đất để dụng võ.
Nhìn dáng Cảnh Hành, vừa nhìn là biết đó là thiếu gia của 1 gia đình quyền quý, là người họ không thể đụng vào được! Nhà Lê Gia chẳng qua là có chút tiền ở thành Lợi thôi!
Đúng! Em gái nói đúng, tôi chẳng qua là bị mù mới để ý đến thằng khốn như anh, anh đừng mặt dày mà bám theo làm hại cuộc đời tôi, anh dám động tay với ba mẹ tôi, tôi đánh chết anh! Lê Ngữ cầm dao dài lên, thật là muốn đâm 1 nhát lên người Hàn Du.
Ba mẹ cô liền cản lấy cô.
Cánh tay của Hàn Du chảy máu đỏ hết 1 mảng lớn trên nền nhà, mặt Hàn Du trắng bệch nằm dưới nền.
Các người dám làm vậy với tôi, các người phải chịu trách nhiệm, giờ là xã hội pháp trị!
Ngươi còn biết đây là xã hội làm theo pháp luật. vậy mà dám đem theo mấy thằng bạn khốn nạn đến nhà tôi, anh cũng phải ngồi tù, chưa kể đến mấy chuyện xấu xa trước đây anh đã làm!
Anh đợi đấy, Hàn Du, tôi sẽ kiện anh!
Con đàn bà xấu xa, dám đối với tôi như thế! Hàn Du vùng mình đứng lên, Lệ Nhãn 1 chân đạm lên bụng hắn, động tác dức khoác, súng đặt thẳng lên bụng gắn, nếu ngươi muốn chết ta sẽ giúp ngươi!
Các người rốt cuộc là ai! Hàn Du lo lắng trợn to mắt.
Lệ Nhẫn ánh mắt lạnh lùng, hư, dựa vào người, cũng xứng để biết tên thiếu gia của nhà chúng ta.
Lát sau, nhà họ Lê đột nhiên đến rất nhiều người! Cảnh Hành nhìn thấy cảnh này, vội nhăn mày, chỉ là bảo họ đến bắt người, có cần lôi theo cả thị trưởng đến đây không? Thị trưởng Thành Lợi đứng trước mặt Cảnh Hành, chủ động đưa tay ra.
Cảnh Tam thiếu gia, anh đến đây sao mà không nói câu nào, để chúng tôi còn đón tiếp!
Bắt người trước đã, nhìn chướn mắt lắm! ánh mắt Cảnh Hành lạnh lùng, đến tay của Thị trưởn cũng không bắt. anh đang ôm tiểu Lê Lê, không rảnh!
Đúng đúng đúng! Thị trưởng ra lệnh xuống, giờ dọn chỗ này đi! Hàn Du phẫn nộ nhìn bọn họ, máu chạy không ngừng khiến hắn đau khổ vô cùng.
Khi những người khác đã đi hết, mùi máu tanh trong phòng cũng nhạt đi nhiều, thị trưởng mời khác, bắt phải ăn cơm chung, Cảnh Hành từ chối không được, cả nhà họ Lê cùng đi.
Trong 1 phòng vip vô cùng sang trọng, mọi người nói cười vui vẻ giao tiếp!
Khi Lê Lê từ nhà vệ sinh ra, mẹ cô đã chặn lấy cô.
Mẹ, sao thế? Bí mật vậy!
Con nói thật đi, bạn trai con, có thân thế ra sao? Thị Trưởng còn phải nể mặt, sợ đắc tội nó! Những người đến hôm nay, đều là người có máu mặt! Nhưng không ai, dám đắc tội Cảnh Hành!
Hừ….
Lê Lê hơi do dự 1 lát, con chi là thích anh ấy, không phải thích thân phận anh ấy!
Tính cách con mẹ còn không hiểu sao.
Nói…rốt cuộc là ai! Giọng của mẹ Lê nghiêm khắc 1 chút.
Chính là, người mà, tam thiếu gia của nhà họ Cảnh thành A! Mẹ lúc nãy chẳng phải nghe thấy rồi sao?
Cảnh tam thiếu! Lê Lê nhỏ tiếng giải thích, mẹ, không phải mẹ muốn phải đối tụi con bên nhau chứ?
Con đang nói đùa sao? Chí ít nó tốt hơn tên Hàn Du đó nhiều, con có mắt nhìn hơn chị con!
Anh rể, xí, không, cái tên Hàn Du đó mấy năm trước khá đẹp trai! nếu không sao chị con lại thích hắn đến không thể thoát ra được, nhưng thời gian thật đáng sợ, giờ hắn sao lại xấu thế, lại mập! Cô vừa nghĩ đã cảm thấy đáng sợ! Đặc biệt là cảnh tượng hôm nay, xém tí là xảy ra chuyện rồi!
Nghe nói làm ăn thất bại, nên mới tính kế lên đầu chúng ta! Mẹ cô kéo tay cô, 1 mình con ở thành A nên cẩn thận, nhà người ta giàu có nhiều nguyên tắc!
Không đâu! Ba mẹ và anh chị Cảnh Hành đều rất tốt, con gặp họ rồi!
Trời, gặp cả phụ huynh rồi! Giọng Mẹ cô bỗng lớn lên, con gái à, sao cái gì cũng không nói thế.
Con..trước đó khi gặp họ con nói con không thích Cảnh Hành, không phải là nghi thức gặp mặt chính thức, nên không cần nói!
Thôi được rồi, giờ con đã lớn, chuyện của con con tự quyết định, nhưng cũng nên cẩn thận tí! Mẹ cô nhìn cô đầy đau xót, mau vào đi!
Dêm đó Cảnh Hành có uống chút rượu, sau đó họ ngồi máy bay riêng về.
Mẹ anh nói, anh như thế, sẽ xem thường em, sau này sẽ thích người đàn bà khác, chỉ là vui nhất thời, sau này sẽ bỏ rơi em, đúng không? Lê Lê đột nhiên hỏi.
Tay cô đang đàu nghịch trong tay anh, đột nhiên bị anh nắm chặt! a….
Đau! Mặt cô nhăn lại, anh làm gì đó!
Ai bảo em nói bừa! Cảnh Hành nắn nắn lấy mặt cô, ai cho phép em nói bậy thế!
Không có, cô chu môi, hỏi thôi!
Hỏi con khỉ! Ai cho phép em nghĩ bậy hả, còn nghĩ lung tung mai anh dẫn em đi đăng ký kết hôn.
Hả? Không, em không thèm, nhưng hôm nay thật là cảm ơn anh.
Em cảm ơn anh thế thôi sao? Cảnh Hành móc môi lên nhìn cô, làm chút hành động thực tế hơn đi! Lê Lê hôn anh 1 cái, Cảnh Hành mới miễng cưỡng hài lòng.
Tội trạng của Hàn Di nhiều lắm, tòa phán quyết, ngồi tù.!.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
50 chương
56 chương
287 chương