Sự trở lại của những siêu quậy
Chương 13
Hôm nay cả bọn cực kì nghiêm túc vì chuẩn bị thi học kì
-Ê cố lên nha cả lớp- Min
-Chaizo nha mấy má-Nó
-Thi tốt nha-hắn
-Thi tốt-all
Nó làm bài đc 30 thì gục xuống ngủ
...
Cứ thi liên tiếp 3 ngày liền
-Yeah thi xong rồi khỏe-Jen
-Hihi làm tốt ko-Gin
-Tốt-all
-Đi chơi ko-Nó
-Đi đâu đây-hắn
-Biển đê-Min
-Ok như vậy đê-Gin
*Sáng hôm sau quần áo chỉnh tề đi chơi tới biển nó nhào ra
-yeah biển hihi-nó vừa chạy vừa cười,
-Trẻ con quá- hắn nghĩ thầm
-Thôi đi bà cứ làm như chưa thấy biển bao giờ-Jen
-Ừ đúng á-Jun
-Kệ tui xí xọn quá à- nó chạy tới nhéo má Jun
-Á đau Game ko thương Jun nữa à-Jun mè nheo
-Thương thương nắm cơ-Jen chen vào nhéo má khác làm Jun la làng
-Thôi lên khách sạn đi cất đồ rồi đi chơi-Hắn
-ừ-all
Dạo này hắn cứ để ý nó Hắn muốn nhìn nụ cười của nó nụ cười chân thật hồn nhiên
Vừa đi vừa nghĩ cách tỏ tình nó thì đã lên đến phòng lúc nào ko hay.Đang thay áo quần cộc...cộc...cộc
-Bun ơi mở của-giọng nó vang lên
-Gì vậy-Hắn
-Đi chụp ảnh với Game ko-Nó
-ừ đi đợi chút nha-hắn
5 sau
-Đi thôi-hắn
-Ừ-nó
2 đứa chụp rất nhiều ảnh,dạo này nó có linh cảm gì đó ko tốt nên giờ nó muốn đi chơi với mọi (người để lúc nào đó giữ kỉ niệm đó thật đẹp.
Reng...reng...chuông điện thoại nó vang lên
-Alo
....
-vâng con về ngay
... nó quay qua hắn
-Tí anh nói với mọi người là em đi về Anh nha
-Em đi làm gì vậy có việc gì???-hắn
-Anh cứ nói đi em đang gấp-nó
-ừ-trả lời giọng buồn trong tim hắn tự dưng nhói lên ko muốn cho nó đi.
Nó kiễng chân hôn lên môi hắn nụ hôn tạm biệt vừa xong máy bay tư nhân đáp xuống.Nó bước lên vẫy tay tạm biệt hắn.Càng lúc tim hắn, càng nhói kinh khủng như có ai đâm vào vậy,Đang đi chơi Gin cũng có cảm giác đó tim nhói cảm giác bất an như sắp mất thứ gì đó.
Chơi xong cả bọn về khách sạn ăn tối
-Ê con Game đâu-Jen
-Đi về Anh rồi-hắn trả lời
-Nó đi làm gì vậy-Gin
-Ko biết-hắn vừa nói vừa đứng lên bước đi thì tiếng tivi ở đại sảnh khách sạn vang lên"hôm nay có chiếc máy bay tư nhân YXXY đã bị nổ trên đường từ Việt Nam sang Anh hiện tại chúng tôi đang quan sát hiện trường ko còn 1 ai sống xót"
Ầm...như xét đánh ngang tai quay lại nhìn cả bọn
-Game đang đi trên chuyến bay đó Gin à-hắn khụy xuống như muốn hét lên
-Ko...Ko...Ko đó ko phải sự thật-Gin rơi nước mắt
-Huhuhu-Min&Jen nghe vậy thì nức nở
-Ko phải sự thật đúng ko Game của chúng ta chưa chết..t..t-Jun thất thần hét lên
Ai cũng thương xót cho Game
Ngày đưa tang hắn ko khóc mà khuôn mặt lạnh lùng đôi mắt vô hồn hắn nhớ nó nhớ nụ cười ấy vô cùng hắn trách nó cũng như trách mình hèn nhát"Sao anh chưa tỏ tình với em mà em đi vậy quay lại với anh đi,tim anh trao cho em rồi mà nhỏ ngốc kia quay lại đi mà anh yêu em" .
Về phần Gin anh ko ăn ko uống sự ra đi đột ngột của đứa em gái anh yêu thương khiến anh như chết đi anh tự nhốt mình trong phòng lặng rơi nước mắt mặc ai khuyên nhủ.
Ba mẹ nó thì khóc như mưa trách mình tại mình mà đứa con gái thân thương ra đi như vậy.
Bạn bè ai cũng đến thăm vì ở lớp mọi người rất quý nó nhưng đâu đó 1 nụ cười cay độc vang lên
-Hahaha tao ko có đc anh Bảo thì mày cũng ko có đc đâu hahaha tất cả của mày sẽ thuộc về tao-Người lạ mặt.
Liệu Gia Hân đã chết chưa hay vẫn tồn tại ở nơi nào đó,Liệu tình cảm của Bảo có thay đổi,Liệu Con người ác độc kia có bị trả giá các bạn chờ xem chap tiếp nha
Truyện khác cùng thể loại
38 chương
35 chương
11 chương
47 chương
34 chương