Sự Trở Lại Của Ice Demons

Chương 9 : Chương 9- Gặp Mặt

Học được nửa tiết thì cánh cửa bỗng Rầm. Cả lớp cũng không lấy làm gì lạ khi cảnh tượng này diễn ra thường xuyên. Riêng chỉ có hai con người ngồi dưới không biết chuyện gì xảy ra nhưng bọn nó vẫn mặc kệ, nó tiếp tục ngủ, nhỏ vẫn chơi game. Mặc kệ cả lớp đang điên đảo trước hai con người vừa mới bước vào. Bọn hắn mặc kệ ông thầy bước vào lớp không nói gì. Ổng tức lắm nhưng không làm gì được, mặc cho bọn hắn làm gì thì làm, vì sợ gia thế của bọn hắn. Một khi đã đụng vô thì ổng mất việc như chơi, nên ổng không dại gì đụng vô. Bọn hắn đi xuống bàn mình thì thấy bàn của mình bị chiếm, nhiều lời bàn tán lại vang lên: -Con nhỏ kia thể nào chả chết với anh Khánh Nam (bằng tuổi mà kêu bằng anh) dám ngồi chỗ của anh đấy- girl 1 -Đúng... Đúng ảnh có cho ai ngồi gần mình đâu kể cả chị Mai Ly cũng không được động vào người anh ấy đấy thôi- girl 2 -Xuỵt nói bé thôi. Ngồi mà xem kịch kìa- girl 3Hắn vừa vào chỗ ngồi thì nhìn thấy một người con gái ngang nhiên ngồi ở chỗ hằng ngày hắn thường ngồi, giận tím mặt hắn đập tay cái Rầm xuống bàn. Hắn nói bằng giọng lạnh như băng: -Cút... Nó đang ngủ nghe thấy tiếng động thì nhíu nhẹ hàng mi, nhưng vẫn không chịu dậy tiếp tục sự nghiệp cao cả của mình là ngủ (Angels quên không nói chị này ham ngủ lắm á), nhỏ ngồi dưới chỉ biết than thầm số phận của hắn. Hắn không thấy nó trả lời, khuôn mặt điển trai của hắn bỗng chốc tối sầm, giọng lạnh hơn nói: -Cô... Cút... Ra khỏi bàn tôi nhanhNó thấy ồn ào ngước đôi mắt lạnh tanh lên , khuôn mặt không cảm xúc nhìn lên thủ phạm làm mình thức giấc. Nhưng nó đâu biết lúc nó vừa ngẩng mặt lên, hắn đã đứng hình hắn lẩm bầm trong miệng nhưng chỉ có một mình hắn nghe thấy: - "Đấy không phải Băng Nhi của mình không phải đâu. Khánh Nam bình tĩnh lại đi, mắt BN màu ruby, không phải màu cafê chỉ là người giống người thôi"Hắn không nói lời nào chạy ra cửa làm cái Rầm, cánh cửa bị một lực mạnh rơi xuống. Cả lớp khó hiểu nhìn hắn, ngay cả anh cũng vậy mặc dù chơi với hắn suốt 12 năm qua nhưng vẫn lắc đầu khó hiểu nhìn hắn bước nhanh ra khỏi lớp. Anh quay người bước xuống chỗ ngồi của mình, thấy 1 người con gái xinh đẹp ngồi nghịch đt mà không để ý tới mình anh hiếu kỳ, ngồi xuống nhìn nhỏ. Nhỏ biết anh đang nhìn mình nhưng cũng mặc kệ, mắt vẫn dán vô màn hình. Anh thấy cô không để ý gì nên quay qua giới thiệu: -Chào bạn mình là Lê Quốc Bảo 17t còn bạnBây giờ nhỏ mới quay sang nhìn anh, thấy khuôn mặt điển trai nhỏ khẽ cười nhạt nói: -Oh. Hóa ra là Lê thiếu gia tập đoàn đứng t3 thế giới đây ư, nhìn anh ngoài đời còn đẹp trai hơn trên TV nhiều đấyAnh hóa đá khi thấy nụ cười nhạt của nhỏ chẳng lẽ nhỏ này miễn dịch với người handsome như anh sao. Anh cười quay ra tl nhỏ: -Oh. Bạn cũng biết mình ha? -Tất nhiên- nhỏ trả lời ngay khi nghe câu hỏi của anh rồi lại nghịch đt, mặc kệ anh cứ ngồi lải nhải bên tai. Nó thấy thế chỉ biết lắc đầu với tính cách con bạn khi thấy nhỏ có đối thủ đấu võ mồm bằng cách đá xoáy người khác, và nó tiếp tục sự nghiệp của mình là ngủ, không quan tâm đến chuyện của nhỏ nữa.* Ta là dải ngăn cách *Quay lại với hắn Sau khi ra khỏi trường. Hắn lái chiếc xe BWM mui trần màu đen phóng với tốc độ bàn thờ ra ngoại ô thành phố nơi có người con gái hắn yêu đang ở đấy. Hắn rẽ vào một cửa hàng gần đấy mua 2 bó hoa, 1 là hoa oải hương (hoa mẹ nó thích nên nó cũng thích luôn), 2 là hoa tường vi trắng là loài hoa nó thích nhất mặc dù nó cũng không biết mình thích nó vì cái gì. Hắn lái xe đi với tốc độ 120 km/h một lúc thì cũng đến nơi mà hắn mong. Hắn để 2 bó hoa trước ngôi mộ mang tên Nguyễn Hoàng Băng Nhi rồi ngồi xuống sờ lên di ảnh nó. Tấm ảnh nó luôn nở nụ cười trên môi, hắn nhìn tấm ảnh đấy nước mắt lại rơi, hắn kể cho nó nghe chuyện hnay hắn gặp phải: -E biết không. Hnay anh gặp một người giống em lắm đấy nhưng cô ấy lạnh lắm, không giống e tý nào một cô gái luôn biết cườiMỗi lời nói của hắn là từng giọt nước mắt hắn rơi xuống không có dấu hiệu ngừng-Em bỏ anh đi cũng đc 12 năm rồi nhỉ. E bỏ anh bơ vơ 1 mình trên thế giới mà k có e. E có biết anh buồn lắm k ha? E đợi anh 2 năm nữa sau khi anh thực hiện 1 chuyện thì anh sẽ xuống đấy cùng eHắn đứng đậy và ra về, vừa đi hắn vừa quay lại nhìn di ảnh của nó rồi mỉm cười. Hắn bao giờ cũng vậy mỗi lần có truyện buồn là hắn ra ngồi nhìn di ảnh của nó tâm sự. Sau khi hắn thăm mộ nó xong thì lao thẳng vô bar Demons