Sau khi nói chuyện với Đường Huy Hoàng và Tiêu Chiến Minh, Tiêu Hạo Thiên bưoc ra khỏi phòng. Khi anh đi ra, Cao Ánh Vy đã đứng gắn đo đoi. "Sao lại đi ra ngoài? Anh tính di đâu thế?" Cao Ảnh Vy cười hỏi Tiêu Hạo Thiên. Cô và Tiêu Hạo Thiên dường như có thấn giao cách càm, cô có thể hiểu anh muốn làm gì. Trong cảm nhận của Cao Ảnh Vy, Tiêu Hạo Thiên là một người rất mạnh mẽ. Rõ ràng lúc trước anh ấy đã phài gồng mình suốt máy ngày nay, thời gian mà Tiêu Hạo Thiên nghỉ ngơi cũng rất ngắn ngùi, chỉ vòn vẹn có hai đêm mà thôi! Vậy mà bây giờ tâm tình của anh thật sự rất sàng khoải, giống như những mỏi mệt trước đây anh phải chịu đựng chưa từng xuất hiện. "Anh tính đi tới nhà họ Tiêu bây giờ! Em có muốn đi với anh không?" Tiêu Hạo Thiên cười nói dịu dàng với Cao Ánh Vy, Thấy anh cười cô cũng cười theo. Ngày hôm nay cô ăn mặc rất đẹp, chiếc áo gió cô mặc có màu trắng thuần, kết hợp với đó là một đôi ủng màu trắng cao để đầugối. Mái tóc dài của cô bồng bénh, khuôn mặt thì thanh tú không mảy may chút tì vết. Sau khi Cao Ảnh Vy nói: "Đồng ý, cô bưoc toi gắn anh, khoác lấy cánh tay của anh. Đường Huy Hoàng không đi cùng họ, còn Tiêu Chiến Minh thì lại đi sau. Khoảnh khắc tiếp sau đó, hơn mười chiếc xe màu đen mang khí phách đến cực điểm từ phía sau hậu viện lái tới. Tiêu Hao Thiên và Cao Ánh Vy chọn chiếc xe ở giữa mà ngoi. Rồi hơn chục chiếc xe cứ thế mà rời khỏi dinh thự nhà họ Đường, hướng về nhà họ Tiêu mà lao di Trên xe, Cao Ảnh Vy không khỏi quay đầu lại liếc nhìn Tiêu Hạo Thiên. Đây là lần thứ hai mà Tiêu Hạo Thiên đến nhà chính. Cô sơ rằng anh vẫn còn khúc mắc trong lòng. Chỉ là hiện tại trong nội tâm của Tiêu Hạo Thiên anh không có chút khúc mắc nào cả. Một là bởi vì chuyện năm đó dù gì cũng đã qua. Mà chuyện năm đó ẩn tinh quà thực rất lớn. Không chỉ vậy, khả năng mà Tiêu Hạo Lam tạo ra sai lắm thật sự khó như lên trời. Mà quan trọng hơn hết cái tên kia biết đâu lại có quan hệ đến mẹ của anh, Đường Ngọc Hiển. Cho nên nếu kết quả thật sự là như vậy thì Tiêu Hạo Thiên anh nhất định phải quay về nhà họ Tiêu một lần nữa. Đương nhiên cái sản nghiệp mà mà nhà họ Tiêu hiện tại đang sở hữu thật khiến cho anh cảm thấychường mắt. Tư thế ngôi bây giờ của Tiêu Hao Thiên tràn đầy khi phách. Mặc dù anh không hề tận lực bộc lộ ra khi thể cấp cường già cùa mình nhưng trên người anh vẫn tràn đầy uy áp khiến người ta sợ hãi. Còn về phần Tiêu Chiến Minh, người đang ngồi trên chiếc xe phía sau. Sau cái lần trở về khi trước, ông vẫn luôn sống tại nhà họ Đường, cũng không có quay trở về nhà họ Tiêu thêm bất cử lần nào nữa. Mà hôm nay ông ta lại trở về, trong lòng không khỏi có chút phức tạp. Mà cùng lúc, tin tức về việc Tiêu Hạo Thiên quyết định quay trở lại nhà họ Tiêu đã được truyền về cho người bên đó. Sau khi nghe tin mọi người trong nhà họ Tiêu đều tranh thủ thời gian chuẩn bị cho mọi việc. Toàn bộ người nhà họ Tiêu đều bước ra ngoài cổng lớn để chào đón họ. Tất nhiên, người nhà họ Tiêu ở đây đều là dòng dõi của Tiêu Phong Minh và Tiêu Phong Vân, Đây chính là ông nội và chủ hai của Tiêu Hạo Thiên. "Phong Vân à, cuối cùng Tiêu Hạo Thiên nó cũng nguyện ý quay trở về Nhà họ Tiêu rồi.." Tiêu Phong Minh phần khích nhin chằm chằm vào phía cuối con đường, tim ông ta đập vô cùng, vô cùng nhanh.gối. Mái tóc dài của cô bổng bénh, khuôn mặt thì thanh tủ không mày may chút ti vet. Sau khi Cao Ảnh Vy nói: "Đồng ý, cô bước tới gần anh, khoác lấy cánh tay của anh. Đường Huy Hoàng không đi cùng họ, còn Tiêu Chiến Minh thì lại đi sau. Khoảnh khắc tiếp sau đó, hơn mười chiếc xe màu đen mang khí phách đến cực điểm tử phía sau hậu viện lái tới. Tiêu Hạo Thiên và Cao Ảnh Vy chọn chiếc xe ở giữa mà ngối. Rối hơn chục chiếc xe cứ thế mà rời khỏi dinh thự nhà họ Đường, hưởng về nhà họ Tiêu mà lao đi. Trên xe, Cao Ánh Vy không khỏi quay đầu lại liếc nhìn Tiêu Hạo Thiên. Đây là lần thứ hai mà Tiêu Hao Thiên đến nhà chính. Cô sợ rằng anh vẫn còn khúc mắc trong lòng. Chỉ là hiện tại trong nội tâm của Tiêu Hao Thiên anh không có chút khúc mắc nào cả. Một là bởi vì chuyện năm đó dù gì cũng đã qua. Mà chuyên năm đó ẩn tình quả thực rất lớn. Không chỉ vậy, khả năng mà Tiêu Hạo Lam tạo ra sai lầm thật sự khó như lên trời. Mà quan trọng hơn hết cải tên kia biết đâu lại có quan hệ đến mẹ của anh, Đường Ngọc Hiển. Cho nên nếu kết quả thật sự là như vậy thì Tiêu Hạo Thiên anh nhất định phải quay về nhà họ Tiêu một lần nữa. Đương nhiên cái san nghiệp mà mà nhà họ Tiêu hiện tại đang sở hữu thật khiến cho anh cảm thấychưởng mắt. Tư thế ngôi bây giờ của Tiêu Hao Thiên tràn đầy khí phách. Mặc dù anh không hề tận lực bộc lộ ra khí thể cấp cường già của mình nhưng trên người anh vẫn tràn đấy uy áp khiến người ta sợ hãi. Còn về phần Tiêu Chiến Minh, người đang ngồi trên chiếc xe phía sau. Sau cái lần trở về khi trước, ông vẫn luôn sống tại nhà họ Đường, cũng không có quay trở về nhà họ Tiêu thêm bất cứ lần nào nữa. Mà hôm nay ông ta lại trở về, trong lòng không khôi có chút phức tạp. Mà cùng lúc, tin tức về việc Tiêu Hạo Thiên quyết định quay trở lại nhà họ Tiêu đã được truyền về cho người bên đó. Sau khi nghe tin mọi người trong nhà họ Tiêu đều tranh thủ thời gian chuẩn bị cho mọi việc. Toàn bộ người nhà họ Tiêu đều bước ra ngoài cổng lớn để chào đón họ. Tất nhiên, người nhà họ Tiêu Ở đây đều là dòng dõi của Tiêu Phong Minh và Tiêu Phong Vân. Đây chính là ông nội và chú hai của Tiêu Hao Thiên. "Phong Vân à, cuối cùng Tiêu Hạo Thiên nó cũng nguyện ý quay trở về Nhà họ Tiêu rồi..." Tiêu Phong Minh phần khích nhìn chằm chằm vào phía cuối co đường, tim ông ta đập vô cùng, vô cùng nhanh.dù thể nhà Tiêu Tiêu cuốigia đình họ lập tức cầm vũ khí, bào vệ người nhà họ Tiêu. Trên thực tế, với sức mạnh của Tiêu Hạo Thiên hiện giờ, những binh lính này căn bản đối với anh là vô dụng. Nhưng quy tắc nhất định vẫn phải tuân theo. Việc làm này cũng giúp anh làm phân tán sự chú ý của một số người không có liên quan. Ngay sau đó, cửa xe mở ra, dẫn đầu là Tiêu Hao Thiên mặc cả cây vest đen. Bên cạnh anh chính là Cao Ảnh Vy đang mặc chiếc váy màu trắng, cả hai cùng nhau bước xuống xe. "Tiêu Hạo Thiên...!" Sau khi nhìn thấy Tiêu Hạo Thiên bước xuông xe, Tiêu Phong Minh cùng Tiêu Phong Vân lập tức hét lên một tiếng. Cả hai người họ đều cho rằng kiếp này Tiêu Hạo Thiên nhất định sẽ không bao giờ quay lại nhà chính nữa. Và lần này Tiêu Hạo Thiên trở lại nhà họ Tiêu chi đơn giàn là đến đây để xem chút tình hình mà thôi. Anh gật đầu chào hai người: “Ông hai, chú hai!" Sau khi Tiêu Hạo Thiên mờ miệng chào hỏi, Cao Ánh Vy đứng bên cạnh cũng mim cười lịch sự củi chào Tiêu Phong Minh và Tiêu Phong Vân: "Ông hai, chủ hai... "Này này.." Lúc này đôi mắt của hai người họ đã đò lên vìphần khích, ba con Tiêu Phong Vân muốn tiến lên để chào hỏi Cao Ánh Vy nhưng họ không dám. Sau cùng, vợ của Tiêu Phong Vân đã tiến tới đỡ Cao Ánh Vy. Sau đỏ Tiêu Phong Minh và Tiêu Phong Văn đă với Tiêu Hạo Thiên hàn huyên một lúc. Đương nhiên, chủ yếu vẫn là hai ông lão trò chuyện với noi lòng của hai ông lão này thực sự vô cùng phức tạp. "Tiêu Hạo Thiên... Thực xin lỗi..ông đã không thể quản lý tốt mọi việc trong nhà. Để bây giờ mọi chuyện lại thành ra như thế này. Với ánh mắt phức tạp đến cực điểm Tiêu Phong Minh nói lời xin lỗi đầy ăn năn với Tiêu Hao Thiên. Lúc này anh chỉ thở dài, lắc đầu một cách đầy chua xót, anh vỗ vai Tiêu Phong Minh nặng nề nói: "Bây giờ mọi thứ đã qua rối, không sao cà, không sao cả, tất cả đã kết thúc, chúng ta đi vào bên trong nói chuyện..." “Vâng." Tiêu Phong Minh cùng với toàn bộ người nhà họ Tiêu vội vàng chào đón Tiêu Hạo Thiên và Cao Ánh Vy. Và ngay sau khi Tiêu Hạo Thiên bước vào nhà, anh liền cảm thấy khí tức đầy ma quỷ ở nơi đây. Anh dừng lại ở cửa đại sảnh hưởng đến chỗ của Tiêu Phong Vân hỏi: "Chủ hai, có phải trước đây ba của cháu đã từng ở đây giết hại hết tất cả các trường lão rồi sau đó ông ấytự mình hủy dung đủng không?" Tiêu Phong Vân nghe anh nói vậy trên mặt lien hiện lên một tia chua xót, sau đó cực kỳ phức tạp mà gật đầu: "Ừ, chính là vậy... Anh cả năm đó sau khi đã làm xong tất cả mọi thứ đã rời đi và không bao giờ quay lại nữa. Tiêu Hạo Thiên, thật ra ba của cháu.." Tiêu Phong Vân chưa kip nói xong Tiêu Hao Thiên đã ngắt lời ông nói: "Chủ hai không cần nói nữa, một số chuyên trong lòng cháu rõ ràng hơn ai hết. Sau khi làm xong chuyện này, vụ việc của năm năm trước chính cháu sẽ là người điều tra rõ rång!" "Ừm.." Tiêu Phong Vân lập tức buông xuống lo lắng trong lòng khi nghe Thúy Hồng Hạo Thiên nói như vậy. Điều mà ông không muốn nhìn thấy nhất chính là cành tượng ba con Tiêu Hạo Thiên và Tiêu Hạo Lam tương tàn. Sau đó, dưới sự chỉ dẫn của Tiêu Phong Vân nhóm người Tiêu Hạo Thiên đã đi đến phòng khách. Trong phòng khách, Tiêu Chiến Minh Thiên cùng Tiêu Phong Minh đang ngồi trên ghế chủ vị, hai người cùng nhau nói chuyện phiếm. Còn Tiêu Hao Thiên và Tiêu Phong Vân ngồi đối diện với nhau. Chẳng qua là trong giờ phút này, khi đổi mặt với Tiêu Hạo Thiên, Tiêu Phong Văn ông cảm thấy đượcmột cổ sức mạnh cường đại đang đè ép ông. Cháu trai của ông hiện tại thực sự quá mạnh, không chỉ là thực lực của bàn thân, mà còn là thế lực dưới trường. Tất cá đều khiến ông càm thấy áp lực. Nghĩ về hơn ba tháng truớc, sau khi ông đến thành phố Sài Gòn để thuyết phục Tiêu Hạo Thiên trở về Hà Nội để kế thừa nhà họ Tiêu, ông bây giờ không khỏi càm thấy có chút xấu hổ. Mà giờ phút này, người đang ngồi đối diện với Tiêu Phong Vân cũng đã cảm nhận được sự sợ hãi và căng thằng của ông. Vi vậy anh không khỏi cười nói: "Chú hai, cũng đã khá lâu rối từ lần trước chúng ta gặp mặt, từ khi nào mà chủ trở trở nên căng thắng như vậy? Haha... Khi còn bé, chủ không có ứng xử như vậy đâu..." Tiêu Phong Vân nghe vậy có chút cười khổ: "Tiêu Hạo Thiên, hiện tại đã khác. Bây giờ cháu đã là anh hùng thiên hạ. Mà chủ, chủ..." "Được rồi, chủ Hai à, trước sau đều như một mà thôi, cháu vẫn là..Tiêu Hạo Thiên mà!" Anh nhìn Tiêu Phong Vân một hồi lâu mới bỏ. Nói thật Tiêu Hạo Thiên anh không hề có chút ác cảm nào về người chủ này của mình cả, hơn nữa con người của Tiêu Phong Vân cũng rất tốt. Năm đó khi Nhà họ Đường lâm vào nguy hiểm, cả một đám trưởng lão của Nhà họ Tiêu không một ai có ý định phái người đi giúp đỡ, chi duy nhất cóTiêu Phong Vân một mình dẫn đội cận vệ đi giúp đỡ. Sau đêm hôm đó, Tiêu Phong Vân còn bị thụ thương rất nặng. Giờ phút này, sau khi nghe được câu nói ấy, ánh mắt của Tiêu Phong Vân có chút ươn ướt. Ông có thể càm giác được lời nói của Tiêu Hạo Thiên thật sự đến từ nội tâm của anh. Ngay sau đó, Tiêu Hạo Thiên khẽ nhíu mày, anh nhận thấy được trên người Tiêu Phong Vân vẫn còn ẩn chửa rất nhiều vết thương. Có lẽ đây chính là những di chứng từ lần trước còn sót lại. “Chủ hai, vết thương của chủ... vẫn chưa lành sao?" Tiêu Hao Thiên hỏi. Tiêu Phong Vân vội nói: "Không sao, được rối, không sao cả. Chi là thân thể có chút hơi yếu mà thôi, tất cả những thứ khác đều ổn thoà rồi. Chú chi cần nghỉ ngơi thôi, một lát nữa sẽ có thể khôi phục..." Tiêu Hạo Thiên gật đầu, sau đó thân hình của anh đột nhiên xuất hiện trước mặt ông. Anh liên lục vỗ ra mấy chưởng sau lưng của Tiêu Phong Vân khiến ông đột nhiên phun ra máu, là máu đen kịt. Mà sau đó, trong sự kinh ngạc của Tiêu Phong Vân, khí tức của ông bắt đầu tăng vọt. Trong chốc lát, ông trực tiếp thăng lên cấp Chiến Thần. Trong cảmnhân của ông, toàn bộ rào cản ngăn ông tiến cấp đều biến mất. Chi cần năng lượng đầy đủ, bất cứ lúc nào ông cũng có thể đột phá tôi Chiến Thần đình phong! Lúc này, Tiêu Phong Vân ngây ngan cà người, ánh mắt không thể tin được nhìn về phía Tiêu Hạo Thiên nói: "Hạo... Tiêu Hạo Thiên, cái này, cái này, chu...? Châu đã giúp chủ đột phá đến Chiến Thần?" Anh gật gật đầu mỉm cười nói: "Ứm, đúng vậy, chủ Hai, khỉ nẫy chủ đã đạt tới Bán Thần đỉnh phong cách đây không lâu. Thật ra, chú chi còn cách một bước không xa mà thôi. Trên thực tế, chủ đã tích lũy đủ lâu rồi. Chủ Hai, bây giờ chủ đã đạt đến được đỉnh cấp Chiến thần, có lẽ đã không có vấn đề gì nữa, nhưng chủ hiện còn thiếu một chút năng lượng. Cháu sẽ đưa người đưa đến cho chủ sau. Chủ sớm ngày đột phả cấp Chiến Thần đình phong và đạt đến cấp Thiên Vương, lúc đó hẳn là có thể..." Tiêu Phong Vân vui mừng khôn xiết, Chiến Thần đình phong đấy! Đây chính là cường giả đó. Đừng nhìn tới những cường già Chiến Thần đình phong ấy, bây giờ cho dù bọn chúng có ở trước mặt ông đi chăng nữa thì thực lực bây giờ vẫn còn chưa đủ. Đó là bởi vì bây giờ đối thủ của Tiêu Hạo Thiên có thể là cường già đứng hàng đầu thế giới hoặc là các cường già đứng đấu các giáo phái. Cho nên thoạt nhìn cấp Chiến Thắnquà thực quá không dáng giá. Tuy nhiên, trên thế giới, nếu quốc gia nào có nhân vật thuộc cấp Chiến Thần quốc gia đó liên trờ thành đại quốc gia,còn tại Hà Nội người như vậy có thể tạo ra một gia tộc đứng trên đình Vinh quang. Lúc trước không phải nhà họ Tiêu cũng như vậy sao? Cho nên hôm nay giúp Tiêu Phong Vân đột phá đến Chiến Thấn cũng không là gì đối với Tiêu Hạo Thiên cả, nhưng việc này đối với Tiêu Phong Vân vẫn có sức ảnh hưởng rất lớn. Sau đó, sau khi Tiêu Hạo Thiên ở lại trò chuyện với Tiêu Phong Vân một lúc, rồi anh rời đi cùng với Cao Ảnh Vy. Lần này trở lại nhà họ Tiêu anh cũng chỉ định xem qua một chút mà thôi. Anh vốn đã có rất nhiều công việc phải giải quyết không nên ở đây quả lâu. Hơn nữa nếu còn ở lại đây Tiêu Hạo Thiên anh sẽ còn cảm thấy ngại ngùng. Mặc dù Tiêu Hạo Thiên rời đi nhưng Tiêu Chiến Minh vẫn ở lại. Vi vậy, lần này, sự xuất hiện của Tiêu Hao Thiên cùng với Cao Ánh Vy và Tiêu Chiến Minh cũng là cơ hội để nhà họ Tiêu thu hẹp lại khoảng cách. Còn chuyện tương lai sau này thôi thì để nói sau đi, Cho dù nhà họ Tiêu có được gây dựng lại thì cũng chỉ là một gia đình giàu có trên thế giới mà thôi. Tiêu Hạo Thiên anh còn lâu mời để ý cái này vào mắt.Sau khi ra khỏi cổng nhà họ Tiêu, Cao Anh Vy cười hỏi anh: "Tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu?" Tiêu Hạo Thiên suy nghĩ một lúc, do dự quay lại nhìn cô nói: "Ánh Vy, cái lần đấu tiên chúng ta di thành phố Hài Phòng, trước khi anh đi anh đã có gặp qua ông của em. Hơn nữa ngày hôm qua anh cũng nhận được tin tức của Giang Minh Chính, tình hình bệnh tật của ông em có chuyển biến xấu. Lần trước nói rằng có thể kéo dài hơn hai đến ba tháng nữa, lần này chỉ còn có một tháng..." Sau khi Tiêu Hạo Thiên nói xong, ánh mắt của Cao Ảnh Vy cũng lộ ra vẻ phức tạp. Dù sao thì ông mình cũng đang sắp chết mọi chuyện có thể gác lại làm sau. Cao Ảnh Vy ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Hạo Thiên hỏi: "Tiêu Hạo Thiên, ý anh bây giờ như thế nào? Chúng ta đi đến thành phố Hài Phòng sao?" Anh suy nghĩ một lúc rồi nói: "Ánh Vy, lần này anh đi ra ngoài và trài qua rất nhiều điều. Anh cảm thấy ông Cao Ngọc Huy lần này sẽ chết. Chúng ta nên đi gặp ông ấy, tiễn ông ấy một đoạn đường cuối cùng, em thấy thế nào?" Sau khi suy nghĩ về câu hỏi của anh Cao Ánh vy gật đầu đáp: “Ừm, em sẽ nghe lời anh..." Đối với Cao Ngọc Huy, cảm xúc trong lòng cô vôcùng phức tạp. Khi còn trẻ, cô không được Cao Ngọc Huy yêu quỷ. Cao Thái Duy và Cao Cẩm Hằng là những người duy nhất yêu thương Cao Ảnh Vy, Hơn nữa, sau khi Cao Ảnh Vy tốt nghiệp đại học và mang thai Cao Thủy Hồng, cô thậm chí còn bị nhà họ Cao duoi ra khôi nhà. Nhưng dù sao thì Cao Ngọc Huy cũng là ông nội của cô. Bây giờ ông ấy sắp chết rồi, Cao Ánh Vy cũng muốn gặp mặt ông ấy một lần cuối nên ngay sau đó cô liền gật đầu đồng ý với Tiêu Hạo Thiên: "Chúng ta đi thôi. Mau đi gặp ông một lần cuối... Phải rồi. Đi ngay thôi." Cao Anh Vy lúc này liên cảm thầy điều gì đó không đúng. Mỗi lần Tiêu Hạo Thiên đi giải quyết công việc anh đều làm rất nhanh gọn giống như lần trước vậy, vì thế cho nên anh không thể ở nhà trong vòng mười ngày. Rốt cuộc, Tiêu Hạo Thiên có quá nhiều bí mật. Chi khoảnh khắc tiếp theo, khi cô chuẩn bị lên xe, anh vẫn không nhúc nhích. Cao Ánh Vy quay lại, nhìn Tiêu Hạo Thiên hỏi: “Có chuyện gì vậy anh? Sao anh không lên xe đi?" Đôi mắt Tiêu Hạo Thiên có chút phức tạp, anh nhìn Cao Ảnh Vy với về lo lắng và nói: "Ánh Vy, kỳ thật có chuyện anh muốn nói với em. Vấn đề này là về sự việc của nhà họ Cao...."Cô nhìn anh một lúc rối nói: "Tiêu Hạo Thiên có phải anh đang muốn nói về Cao Thái Duy và Cao Cẩm Hång đúng không?" "Um... làm sao mà em biết anh muốn nhắc đến hai người họ?" Lần này đến lượt Tiêu Hạo Thiên thắc mắc. Sau đó Cao Ánh Vy cười nói: “Thật ra sáng nay Thiên Nhất đã nói chuyện này với em. Anh ta đã giết Cao Cẩm Hằng sau đó lại vu oan cho Cao Thái Duy. Bây giờ Cao Thái Duy cũng đã chết. Lần này, Thiên Nhất không làm điều đó mà chính là anh ta đã đụng độ với người trong tù và chết." Sau khi Cao Ánh Vy nói xong, cô im lặng nhìn Tiêu Hạo Thiên thật sâu và nói: “Chồng, có rất nhiều chuyên em biết... Anh không nên tạo áp lực cho bản thân như vậy bởi đẳng sau lưng của anh vẫn còn có em, được không?" "Ừm." Sau khi Tiêu Hạo Thiên im lặng hồi lâu, anh nặng nể gật đầu với Cao Ảnh Vy.