Sử Tiền Nam Thê Hàm Ngư Phiên Thân Ký
Chương 46 : Lưới cá…
Thời gian cứ thế trôi qua, bảy ngày sau ống thổi tên không chỉ mỗi người một cái, còn chuẩn bị mấy chục cái dự phòng, đều đã trải qua tinh chế lần hai, một là dùng để thay thế nếu bị hỏng, hai là đợi thợ săn dự bị của bộ tộc gió biển đến thì có cái dùng.
ống thổi tên này thao tác đơn giản, sau một thời gian sử dụng ngay cả phụ nữ và trẻ con trong bộ tộc đều có thể dùng rất tốt. Hay nhất là nó dễ làm, thợ săn không cần tự chuốt tên mà giao cho thành viên khác trong tộc, bởi vậy những người không đi săn thì làm công tác hậu cần, có thể tiếp viện vũ khí cho thợ săn. Tôn Chí Tân vui vẻ thấy chế độ phân công làm việc xuất hiện, nó có nghĩa là tiền phương và hậu phương được phân chia rõ ràng, mọi người đều có thể phục vụ tộc quần càng thêm hiệu quả.
Ngoại trừ ống thổi tên của trẻ con sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn không cho thối độc, của phụ nữ có bôi độc , uy lực giống thứ thợ săn sử dụng. Một đám trẻ con và phụ nữ ở trong rừng hái nấm, phát hiện con mồi lấy ống thổi tên bắn nó, thường là có thể bắt được, thu hoạch của toàn bộ bộ tộc bởi vậy lại được đề cao. thỏ hoang, hoan thú nhỏ, rất khó tránh được ống thổi tên. Trong bộ tộc da thỏ, thịt thỏ, da hoan, thịt hoan cũng nhiều lên. Nhưng trái lại, theo một lượng lớn tộc nhân ngắt hái, số thực vật hoang dại trong rừng như nấm đều giảm mạnh, sớm hay muộn sẽ không còn gì để thu hoạch nữa.
Tới lúc này, Tôn Chí Tân xuống lệnh đình chỉ ngắt hái đồ hoang dại, chỉ cho phép lúc phụ nữ trẻ em vào rừng thu gom củi có thể dùng ống thổi tên bắn động vật nhỏ mà thôi. mệnh lệnh như vậy một là bởi vì sau khi thu thập nhiều rồi mà tiếp tục làm nữa sẽ chỉ mất nhiều sức mà thu hoạch chẳng được bao nhiêu, hai là cũng muốn để cho rừng cây nghỉ ngơi lấy lại sức, đây là nhận tri quan trọng mà Tôn Chí Tân dưỡng thành từ lúc mới đến thời tiền sử. Đối với phần thưởng của thiên nhiên cần vĩnh viễn bảo trì một trái tim biết cảm kích, vĩnh viễn không được đuổi tận giết tuyệt, cũng không được đòi hỏi vô độ, nếu không, gieo quả xấu rồi sẽ có lúc tự mình phải thu hoạch.
Hiện tại địa vị Tôn Chí Tân ở trong tộc ngoại trừ Naaru, ai cũng không bằng. Naaru mang theo đám thợ săn ra ngoài săn thú , hắn chính là lão đại. thái độ Trí giả Esuike đối đãi Tôn Chí Tân là chăn dê ăn cỏ, hắn muốn làm gì thì làm, bởi vậy Tôn Chí Tân phân phó chỉ cần truyền xuống, mỗi người đều tự giác tuân thủ. Cũng may Tôn Chí Tân cũng không có tật xấu người khác cho hắn ba phần nhan sắc liền đòi mở phường nhuộm, sẽ không tự nghĩ mình là thiên hạ đệ nhất, hắn đối với ai cũng đều nhiệt tình mà tôn trọng, điểm xuất phát của tất cả những phân phó ban ra đều vì mỗi người trong bộ tộc, bởi vậy mọi người cũng nhiệt tình yêu thương tôn kính hắn, làm việc vô cùng tận lực.
Tôn Chí Tân vừa hướng dẫn thành viên bộ tộc một ít kỹ xảo sinh hoạt, vừa tìm cách xuất phát thăm dò sơn động. Hỏi qua Tiger , nhưng Tiger lại nói ấn tượng đối với sơn động cũng là mơ mơ hồ hồ , cho nên ngày xuất phát cứ bị Tôn Chí Tân lần nữa rồi lại lần nữa, chuẩn bị thật đầy đủ. Trước mắt là thời đại tiền sử, điều kiện cực kém không nói, hoàn cảnh rất ác liệt, một thoáng sơ ý đều có khả năng đánh mất tính mạng, cho nên nhất định phải cẩn thận rồi lại càng cẩn thận.
Không đi thu lượm, thành viên không đi săn lại nhàn rỗi. những người lớn tuổi tiếp tục bắt đầu chế da, đem da đi bảo quản.
Tôn Chí Tân cẩn thận quan sát phương pháp chế da của bọn họ, nó vẫn mới chỉ dừng lại ở giai đoạn sơ bộ nhất. Chính là tiến hành xử lý đơn giản tấm da vừa lột xuống, cạo sạch mỡ bám ở mặt trong, lại ngâm vào nước sạch một hai ngày, cuối cùng phơi nắng là được. Da thu được sau đó chưa trải qua bước xử lý đặc chế, nên cứng mà dễ rạn, dùng rất không tốt. Tôn Chí Tân chỉ điểm, các lão nhân đem da lột mỏng hơn, độ dày đạt đến mức không nhìn thấy gốc lông nữa, sau đó chịu khó xoa vò thật lâu, sẽ thu được da thành phẩm tốt hơn rất nhiều, nhưng chưa qua đặc chế vẫn không cải thiện được đáng kể về chất lượng. Mà thuộc da, tức là đặc chế da vừa xử lý để cuối cùng thu được da thuộc mềm mại, chắc chắn, lại chống ăn mòn cao, không dễ hủ bại biến chất thì Tôn Chí Tân nhất thời vẫn chưa tìm được cách, chỉ có thể chấp nhận dùng tạm cách như vậy trước đã.
ý nghĩ chế da bị chặt đứt, ánh mắt Tôn Chí Tân một lần nữa dặt lên cây đay. Sau khi ngâm, hắn đã thu được nhiều sợi đay, vun ở bãi sông thành gò cao. Trước vì đi thu thập không có thời gian xử lý nó, giờ chấm dứt thu lượm, liền có thời gian chế nó thành thứ mới.
Suy xét điều kiện, se sợi Tôn Chí Tân vẫn quyết định dùng biện pháp nguyên thủy nhất, tức là guồng đá. Cách làm guồng đá thật sự rất dễ, một thanh ngang, một phiến đá tròn mài nhẵn cộng thêm một cây cọc là thành. Lợi dụng trọng lượng của chính guồng đá và trục xoay, tay kia từ trong búi đay rút sợi ra không ngừng nối tiếp vào là có thể se ra sợi đay.
Hiện tại Tôn Chí Tân chính là bạn tốt của phụ nữ, một tay cầm sợi đay thô, một tay cầm guống đá cổ xưa, làm mẫu se sợi đay như thế nào. Guồng đá được ngón tay hắn kéo trục không ngừng xoay tròn rất nhanh, tay kia liên tục rút sợi từ trong đống đay ra nối tiếp vào, nhờ lực chuyển động, sợi được xoắn chặt, se lại, rồi bị kéo thành từng sợi mảnh. Chỉnh thể động tác làm cho Tôn Chí Tân trăm phần trăm giống một nương tử dệt vải…
Không phải hắn muốn thế, thử nghĩ một đại nam nhân đi se sợi, trong lòng sao lại có thể không nghẹn khúc. Nhưng không hướng dẫn mọi người học được kỹ năng này, bước phát triển tiếp theo liền không thể tiến hành. Cho nên Tôn Chí Tân dù nghẹn khuất, vẫn là mặt dày ngồi làm mẫu làm sao dùng công cụ giản dị nhất se sợi.
Tay làm mà trong lòng miễn bàn có bao nhiêu rối rắm. Cho dù là trên bãi sông hơn hai mươi nữ nhân cùng nhau dùng ánh mắt sùng bái mà ngạc nhiên nhìn Tôn Chí Tân, Trong lòng Tôn Chí Tân vẫn là rất khó dâng lên cảm giác tự hào. Cái loại cảm giác này tựa như một tên hề bị bắt ra biểu diễn, giải trí cho mọi người, hy sinh tôn nghiêm bản thân……
Bạn của phụ nữ a…… Phàm là nam nhân không muốn đem danh hiệu này dán trên đầu.
Đáng sợ nhất là các nàng còn đều khỏa thân…… So với nam nhân còn nuy hoàn toàn. To to phía trên, nhỏ nhỏ phía dưới, nhìn không sót một cái gì,……. một chút cảm giác thần bí cũng không có. Đều nói xem nữ nhân phải như xem hoa trong gương, nhìn trăng trong nước, muốn nhìn lại không thể nhìn rõ mới là đẹp nhất. Không phải đã được công nhận rồi sao? tư thái đẹp nhất của nữ nhân vẫn là tư thái nguyên thủy kia: một bàn tay níu chăn che trước ngực, toàn bộ thân mình nửa nằm nửa dựa bên giường, nửa bộ ngực sữa kín kín hở hở chỉ có thể nhìn thấy một khối trắng mơ hồ, đó mới là kinh điển nhất, dụ hoặc nhất. trần hết như vậy , một đám còn thản nhiên như không có việc gì khoa khoa nói chuyện với nhau, giống như trong chợ, bị đả kích nhất kỳ thật chính là người nhìn — Tôn Chí Tân đồng học, ảo tưởng tốt đẹp về thân thể nữ giới nháy mắt tan biến sạch sẽ, một chút cũng không dư.
Đổi vị trí tự hỏi một chút, làm một người đàn ông thể xác và tinh thần khỏe mạnh, ban ngày ban mặt bị vây giữa một đám phụ nữ quang lỏa sẽ là tình cảnh gì? Đừng nghĩ lung tung, không liên quan đến tư tưởng có lành mạnh hay không, với quang cảnh này muốn không lành mạnh cũng không có phần tâm tư đó, không khí không đúng nha……T_T…… giống như đem một nữ nhân một cước đá vào phòng tắm nam, mà toàn thể nam đồng chí như chẳng có việc gì tắm rửa, coi mọi người như vẫn đang quần áo chỉnh tề xem ngươi chẳng khác gì một hạt bụi nhỏ. Đổi lại là ngươi, ngươi sẽ thế nào? dù sao Tôn Chí Tân không có cái gan hùm mật gấu đó, lúc bắt đầu còn không chớp mắt chỉ dám nhìn đồ trong tay mình, nhưng rồi một lúc sau thể xác và tinh thần đã mệt nhọc, xem toàn thể nữ nhân đều là khô lâu phấn hồng……
Chúng phụ nữ không biết Tôn Chí Tân suy nghĩ cái gì, chỉ thấy mặt hắn như táo bón, thực thần kỳ chỉ dùng cái thứ đơn giản trong tay liền đem một đống bùi nhùi biền thành sợi dài. quả thực quá thần kỳ, giống như mà thuật……. Ách, lúc này không ma thuật, ma pháp đi……
Truyện khác cùng thể loại
90 chương
20 chương
9 chương
13 chương
39 chương
68 chương
103 chương
18 chương