Sư Phụ Ma Quân, Đồ Đệ Thượng Thần
Chương 25
Edit: susublue
Một lần ăn hết ba viên Ma quả trăm năm nên A Sửu trưởng thành chỉ trong một đêm. Dáng người cao gầy, đầu tóc biến từ màu đỏ rực lửa thành màu đen, dài tới thắt lưng. Khuôn mặt vốn dĩ đáng yêu này lại trở nên tinh xảo mê người.
Ma nữ Lăng Sương hầu hạ A Sửu, sáng sớm tinh mơ đi vào tẩm điện nhìn thấy A Sửu như vậy thì ngây ngẩn, ngay cả nước trong chậu đồng vương vãi ra ngoài cũng không biết.
"Lăng Sương? Giờ gì rồi?" A Sửu mơ mơ màng màng vươn tay dụi mắt, nửa ngồi, hỏi.
Cuối cùng Lăng Sương cũng hoàn hồn, chỉ A Sửu kinh hô: "Tiểu chủ! Người trưởng thành rồi!"
A Sửu không rõ chuyện gì, ngơ ngác cúi đầu, vẻ mặt mê hoặc. Hỏi: "Ngươi đang nói cái gì?"
"Tiểu chủ! Thuộc hạ nói người trưởng thành rồi! Không tin thì người soi gương đi!" Lăng Sương để chậu đồng xuống, dienxdafnllequysdoon cấp tốc chạy tới trước bàn trang điểm cầm lăng kính, chạy về bên cạnh A Sửu, đưa gương lên cho A Sửu xem.
Nhìn thấy người trong gương, A Sửu có chút tò mò, vươn tay sờ sờ mặt mình, còn nhéo mấy cái. Thấy người trong gương cũng làm cùng một động tác với nàng, A Sửu đột nhiên nở nụ cười."Lăng Sương, ta lớn rồi phải không?"
"Đúng! Tiểu chủ, người trưởng thành rồi! Mau đứng lên cho thuộc hạ xem thử người thay đổi thế nào!" Lăng Sương kích động nói. Trừ Ma quân ra, nàng sống mấy trăm năm mà vẫn chưa từng gặp được mỹ nhân nào ở Ma giới như thế!
A Sửu ngoan ngoãn vén chăn lên, xuống giường. Bởi vì thân thể lớn lên, nên chèn ép áo lót tối qua mặc, cũng vì vậy mà phác họa sắc nét được đường cong cơ thể nàng. A Sửu vừa đứng lên thì đã cao hơn Lăng Sương một cái đầu. Vốn dĩ A Sửu luôn ngưỡng mộ Lăng Sương cao, nhưng bây giờ lớn lên thì lại thấy không quen.
Lăng Sương hưng phấn vươn tay sờ soạng người A Sửu. Nàng sờ eo nhỏ, sau đó sờ cái mông có chút vểnh lên của A Sửu, sờ soạng mái tóc đen như mực dài đến giữa lưng, cuối cùng từ phía sau mò lên trước ngực A Sửu, nhéo hai cái. Cảm giác được thịt rất mềm, tay Lăng Sương có chút run rẩy.
A Sửu bị Lăng Sương mò mẫm có chút không được tự nhiên, lúc này mới chú ý tới nàng đang sờ phần căng tròn trước ngực mình. A Sửu hiếu kỳ hỏi: "Lăng Sương, sao chỗ này của ta lại nhiều thịt như vậy?"
"Tiểu chủ, người đã trưởng thành rồi, nữ tử trưởng thành thì nơi này đều to lên. Giống như lúc người ở học viện, bên dưới bị chảy máu vậy. Tiểu chủ, nhớ kỹ, sau này người là đại cô nương, ngàn vạn lần không thể để cho yêu ma nam giới đến gần! Càng không thể để nam giới chạm vào người!" Lăng Sương nghiêm túc dạy bảo A Sửu. Trong lòng bắt đầu lo lắng: Ai da, tiểu chủ đẹp như vậy, sau này nhất định bị rất nhiều nam giới ngấp nghé! Tuy rằng Lăng Sương chăm sóc A Sửu thời gian không dài, nhưng tối thiểu vẫn nhìn A Sửu lớn lên. Vừa nghĩ tới ánh mắt nhìn tiểu chủ của những tên yêu ma kia thì trong lòng Lăng Sương cũng có chút tức giận, có cảm giác khó chịu vì hài tử mình lớn lên lại bị sói hoang ngấp nghé.
A Sửu hiểu rõ gật đầu, tiếp đó đột nhiên cúi đầu nhìn chằm chằm bộ ngực bằng phẳng của Lăng Sương, chỉ ngực Lăng Sương hỏi: "Lăng Sương, vậy sao nơi đó của ngươi không có nhiều thịt?"
Nghe vậy, Lăng Sương lúng túng, trong lòng hơi buồn bã. Qua một hồi lâu mới gượng cười giải thích cho A Sửu hiểu: "Tiểu chủ, không phải ngực của nữ tử nào cũng giống nhau. Có vài nữ tử ngực không nhiều thịt nên mới bằng phẳng. Cũng có vài người ngực nhiều thịt nên đầy đặn. Trên đời nhiều nữ tử như vậy nhưng tất cả đều không giống nhau."
A Sửu cái hiểu cái không gật đầu, nói: "Giống như vậy phải không, ngực Tiểu Hoa cũng hơi to. Thì ra ngực mỗi nữ nhân đều không giống nhau. Vậy Lăng Sương, rốt cục là ngực lớn tốt hay là ngực bằng phẳng mới tốt vậy?"
Lăng Sương cảm thấy mình bị đả kích, nhưng nhìn vào đôi mắt hiếu kỳ của A Sửu, nên đành phải kiên nhẫn giải thích: "Cái này, mỗi cái đều có chỗ tốt. Ví dụ như, lúc làm việc, ngực phẳng sẽ không mệt như ngực lớn. Nếu có ngực phẳng khi làm việc sẽ tương đối dễ dàng hơn một chút. Nhưng từ góc độ nam tử thì họ lại thích nữ nhân ngực lớn hơn."
"Nam nhân thích ngực lớn hơn sao? Như vậy thì sư phụ cũng thích đúng không?" A Sửu mở to hai mắt cúi đầu nhìn Lăng Sương.
---- susublue ~ diendanlequydon ----
Đối với câu hỏi của A Sửu, Lăng Sương cảm thấy có chút đau đầu. Suy nghĩ một chút rồi đáp: "Tiểu chủ, cũng không phải tất cả nam nhân đều thích nữ nhân ngực lớn. Nói như thế, nếu như một nam nhân yêu ngươi thì dù ngực ngươi phẳng hay lớn, hắn đều không để ý. Yêu ai yêu cả đường đi, tất cả mọi thứ thuộc về ngươi hắn đều thích."
"Yêu? Ta từng thấy chữ này rất nhiều lần trong sách, nhưng ta vẫn không hiểu ý của nó." Vẻ mặt A Sửu khó hiểu.
Nghe thấy bên ngoài có động tĩnh, Lăng Sương biết có yêu ma mang đồ ăn sáng đến Thượng Duyên Điện. Thấy quần áo A Sửu không chỉnh tề thì vội vàng nói: "Tiểu chủ, chúng ta thay quần áo rửa mặt trang điểm trước, dùng bữa sáng xong rồi mới thảo luận vấn đề này tiếp được không?"
Cúi đầu nhìn bộ dáng của mình bây giờ, A Sửu gật đầu."Ừ, chờ ăn xong bữa sáng, chúng ta bàn tiếp."
Lăng Sương hưng phấn xoa tay, đi lấy y phục cho A Sửu. Nàng nhất định phải giúp tiểu chủ mặc thành mỹ mỹ, xinh đẹp làm mù mắt mọi người!
Tóc A Sửu quá dài, Lăng Sương gặp chút khó khăn nên nàng lấy một nửa tóc quấn vài vòng rồi dùng dây cột tóc màu xanh ngọc buộc lại. Những sợi tóc còn lại thì đã nó xõa xuống sau lưng. Bởi vì bên trong điện không có y phục phù hợp với A Sửu nên Lăng Sương chạy ra ngoài, tìm một bộ quần áo màu xanh đậm thay cho A Sửu.
Chuẩn bị xong, A Sửu như hoa được thêu trên gấm, vốn đã đẹp nay lại càng gợi cảm hơn. Lăng Sương hết sức hài lòng với cách ăn mặc của A Sửu, lúc này mới dẫn A Sửu ra khỏi tẩm điện.
Linh hộ pháp đã sớm dẫn yêu ma đưa đồ ăn sáng đến đợi một lúc lâu, nghe thấy có tiếng bước chân, hắn ngẩng đầu nhìn qua. Khi thấy một nữ tử xa lạ nhưng lại hơi quen thuộc thì kinh ngạc. Không chỉ là Linh hộ pháp, các yêu ma khác trong Thượng Duyên Điện nhìn thấy A Sửu đều bị kinh sợ.
"Tiểu chủ?" Linh hộ pháp hoàn hồn, có chút không dám tin.
"Là ta! Linh, ta trưởng thành rồi! Ngươi xem, ta cao hơn!" A Sửu chạy đến trước mặt Linh hộ pháp, dạo quanh một vòng.
Thấy có vài yêu ma nam trợn mắt nhìn chằm chằm A Sửu, miệng mở rộng đến sắp chảy nước miếng. Lăng Sương lớn tiếng quát: "Các ngươi nhìn cái gì đó! Bất kính với tiểu chủ, cẩn thận căn cốt của các ngươi!"
Bị Lăng Sương đột nhiên mắng to, mấy yêu ma nam vội vàng cúi đầu xuống. Mặc dù mỹ nhân nhìn đã mắt, nhưng mạng nhỏ và tu vi của mình vẫn quan trọng hơn!
Lăng Sương hét xong, Linh hộ pháp cũng chú ý đến mấy ánh mắt phía sau hắn, bất mãn nhăn mày lại, lên tiếng dặn dò: "Các ngươi để đồ ăn sáng xuống, ra ngoài phòng canh chừng đi!"
Mấy yêu ma nam không có bất kỳ dị nghị, làm theo lời dặn dò dọn hết thức ăn ra bàn rồi sau đó cúi đầu lui ra ngoài.
Chờ bọn họ đều đã đi hết, Linh hộ pháp mới mở miệng hỏi A Sửu: "Tiểu chủ, người đã ăn hết ba viên Ma quả rồi sao? Người vẫn còn có thể nuốt trôi đồ ăn nữa sao?" Nếu biết sớm A Sửu dùng Ma quả thì hôm nay Linh hộ pháp sẽ không kêu người đưua đồ ăn sáng tới Thượng Duyên Điện nữa. Dù sao ăn một viên Ma quả là có thể không ăn cơm tới mấy ngày.
A Sửu sờ bụng, chắc chắn gật đầu."Có thể! Chờ ta ăn sáng xong, ta muốn đến Lăng Hoa Điện gặp sư phụ! Nhìn thấy ta trưởng thành, nhất định sư phụ sẽ rất vui mừng!" A Sửu kiêu ngạo nâng cằm lên.
"Tiểu chủ, Quân Thượng đang bế quan, người đừng đi quấy rầy." Linh hộ pháp khuyên nhủ.
"Ta không có quấy rầy! Ta đứng ngoài điện thôi, sẽ không đi vào!" A Sửu bĩu môi.
Linh hộ pháp không phản bác được, không còn gì để nói nên ngậm miệng lại.
A Sửu không thể chờ đợi được nữa, nghĩ phải nhanh chóng đến Lăng Hoa Điện, ăn qua loa gì đó rồi nuốt nguyên một quả táo, dien;dafn*lle#quysdo0n Linh hộ pháp nhìn thấy có chút không đành lòng, nhịn không được lên tiếng nói: "Tiểu chủ, người ăn từ từ thôi, không có ai giành với người!"
Ô ô ư ư một tiếng, A Sửu tiếp tục ăn, không dừng động tác lại.
Chờ A Sửu ăn xong, súc miệng xong, liền chạy về phía Lăng Hoa Điện. Linh hộ pháp theo đuôi phía sau, liên tục kêu A Sửu, nói nàng chậm một chút, chú ý hình tượng!
Thấy A Sửu đi cùng Linh hộ pháp thì Lăng Sương mới thở phào nhẹ nhõm. Dặn dò yêu ma thu dọn đồ ăn dư, còn mình thì đi tìm sách viết về tình cảm, bắt đầu nghiên cứu. Tuy tiểu chủ không để bụng, nhưng khó bảo toàn sau này lúc nhàm chán sẽ không hỏi lại, hỏi nàng "Yêu" là cái gì. Nàng phải nghiên cứu kỹ một chút, đến lúc đó mới có thể giải thích rõ ràng cho tiểu chủ nghe.
Truyện khác cùng thể loại
131 chương
38 chương
119 chương
41 chương