Sư Huynh, Rất Vô Lương

Chương 476 : Phiên ngoại 2

Editor:HamNguyetNgười muốn trụ cung điện, tự nhiên không thể là cung điện trống, bài trí bên trong, các loại khí cụ, trong mỗi tòa cung điện muốn gieo trồng hoa cỏ cây cối, đều cẩn thận chọn lựa. Bởi vì các loại lực lượng trong thân thể cũng cơ bản nắm giữ thuần thục, mấy ngày kế tiếp, Tần Lạc Y đều không tiếp tục bế quan tu luyện, bị Phượng Phi Ly bọn họ kéo đi không ít địa phương, từ nhà bán đấu giá còn có các loại cửa hàng, chọn lựa kỹ càng rất nhiều khí cụ tinh xảo, tất cả đều tồn trong trữ vật giới, chờ Huyễn Vũ cung hoàn công sau trực tiếp bỏ vào trong Huyễn Vũ cung. Lại tìm không ít kỳ hoa dị thảo, còn cố ý mở ra một kết giới gieo trồng trước, chờ Huyễn Vũ cung hoàn công liền di chuyển vào bên trong. Toàn bộ Thượng giới, hiện tại đã không chỗ nào có thể ngăn cản một hàng Tần Lạc Y, thời gian vài ngày, dấu chân bọn họ đi hết Yêu giới, tìm được không ít thứ tốt, sau đó Hiên Viên Kình đề nghị đi hai giới: Tiên, Ma. Tần Lạc Y hưng trí rất cao, tự nhiên không phản đối. Ma Kiêu lại rất buồn bực. Từ ngày ấy xuất quan gặp qua Tần Lạc Y, cùng nàng đi Huyễn Vũ thành một lần, thời gian sau, hắn rốt cuộc không thể tới gần bên người Tần Lạc Y, không...Không chỉ không thể tới gần, thậm chí ngay cả mặt nàng cũng không thấy được. Ma Kiêu từ trong thời không nước lũ an toàn đi ra sau, Ma Tang liền rời khỏi Ma giới, cách một tháng, nàng mới trở lại Lăng Hoa thành, vừa tiến vào ma cung, liền cảm thấy không khí trong toàn bộ ma cung phảng phất như đọng lại, yên lặng đáng sợ, tựa hồ có một loại áp lực vô hình ép tới người không thở nổi. Vào Cửu Trọng điện, nàng nhanh chóng tìm đến nơi tạo ra loại áp suất thấp khủng bố này, làm cho người trong cả ma cung hành tẩu đều nhẹ tay nhẹ chân sợ làm ra một chút thanh âm đắc tội kẻ đầu sỏ, không phải người khác, đúng là ca ca Ma Kiêu của nàng. Một mình Ma Kiêu ngồi trong đình tự châm tự ẩm. "Ca." Ma Tang có chút kinh ngạc hướng hắn qua đi. Nhìn thấy nàng tiến vào, Ma Kiêu chỉ lấy khóe mắt liếc nhìn nàng một cái, nói đều không nói một câu, lại cầm chén bạch ngọc rót một chén rượu, uống một hơi cạn sạch. Tuấn nhan lạnh lùng, trên mặt bị hàn khí bao phủ, bạc môi gắt gao mím. Ma Tang đi đến đối diện hắn ngồi xuống, nhìn bộ dáng hắn như vậy, rõ ràng là tức giận đến tàn nhẫn, không biết là ai chọc hắn. "Huynh muốn ở một mình." Ma Kiêu hơi nhíu mày, lại nhìn nàng một cái nữa, không chút khách khí trực tiếp hạ lệnh đuổi khách. Ma Tang suy sụp mặt xuống, có chút không thể hiểu nổi trừng mắt hắn. Sau đó quay đầu nhìn về phía Truy Phong cùng Trục Ảnh đứng thẳng nơi xa. Truy Phong cùng Trục Ảnh mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, phảng giống như không nhìn thấy ánh mắt nàng. "Ca, muội vừa trở về...Huynh liền đuổi muội đi, thực sự làm cho muội thương tâm." Ma Tang nhìn hắn lại rót một chén rượu, uống một hơi cạn sạch, chính mình dứt khoát lấy ra một chén rượu, vẻ mặt chờ mong phóng tới trước mặt Ma Kiêu: "Muội cùng huynh uống hai chén." Ma Kiêu làm như không thấy, cầm lấy chén rượu đem rượu uống một hơi cạn sạch, sâu kín nói: "Huynh muốn ở một mình." "Ca, ai chọc giận huynh?" Ma Tang nhíu mày: "Chẳng lẽ...Là huynh tu luyện ra vấn đề?" Nghĩ đến Ma Kiêu lúc trước bị trọng thương, nàng chạy đến bên người Ma Kiêu có chút sốt ruột đem hắn cao thấp đánh giá, trừ bỏ tu luyện, nàng không nghĩ ra còn có chuyện gì làm cho ca ca nàng cơ hồ không gì không làm được biến thành như vậy. "Không thể nào." Ma Kiêu thở dài một hơi, sau đó tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng: "Muội đừng suy nghĩ vớ vẩn, như thế nào nhanh như vậy đã trở lại? Không đi thực thi đại kế theo đuổi người của muội? Hay là muội đã theo đuổi người đến tay?" Ma Tang lại suy sụp mặt xuống lần nữa. Trực tiếp lấy bầu rượu Ma Kiêu đặt một bên, chính mình rót một chén, cũng uống một hơi cạn sạch, cắn răng nói: "Ca, có phải muội lớn lên khó coi hay không, không làm cho người thích?" Đem mặt để sát vào trước mặt Ma Kiêu, chỉ vào mặt mình nói. Ma Kiêu có chút không nói gì nhìn nàng: "Như thế nào sẽ, muội là muội muội huynh." Hắn đều soái như vậy, Ma Tang sẽ khó coi sao? Ma Tang suy sụp ngồi trở lại trên ghế. "Nhưng hắn không thích muội." Ma Kiêu vừa thấy bộ dáng nàng như vậy, chỉ biết nàng một tháng qua khẳng định không thuận: "Cũng không biết tại sao muội thích hắn, nếu hắn không thích muội, muội không cần thích hắn tốt lắm, nam nhân Ma giới chúng ta còn thiếu sao? Nói cho ca ca muội thích loại nào, hôm nào ca ca gom bọn họ lại trong cung, đến lúc đó muội coi trọng người nào liền chọn người đó, hắn không thích muội, là hắn không ánh mắt." "Muội chỉ thích hắn." Ma Tang thở dài. "Hắn lại không thích muội, muội thích hắn có ích lợi gì?" Ma Kiêu lắc đầu: "Ma giới chúng ta nhiều nam tử tốt như vậy thích muội, nghe ca ca, đừng mặt ủ mày ê, cũng không phải đại sự gì, đổi người khác thích không phải tốt lắm sao." Ma Tang nhìn vẻ mặt bộ dáng hắn lơ đễnh, còn nói vân đạm phong khinh, khóe mắt hung hăng co rút, càng nhịn không được không chút thục nữ nào đảo cặp mắt trắng dã: "Dễ dàng đổi như vậy, huynh cần gì chỉ thích Tần cô nương, còn cùng nàng kết thành khế ước bản mạng, lúc trước, sao huynh không đổi người khác thích?" Chậc, bộ dáng hắn đăng cơ mở ra tế đàn, nàng không quên, nhịn không được hung hăng đâm hắn. "Tần cô nương cái gì, kêu tẩu tử! Còn có, hắn như thế nào có thể so với tẩu tử muội?" Ma Kiêu có chút không hờn giận, vươn tay búng trên trán nàng. Ma Tang không nghĩ tới Ma Kiêu sẽ động thủ với chính mình, đau đến khuôn mặt đều nhíu lại. "Như thế nào không thể so sánh? Tựa như ca ca huynh chỉ thích Tần...Tẩu tử, muội cũng chỉ thích hắn! Hắn hiện tại chỉ là tạm thời không thích muội mà thôi, đó là hắn không hiểu biết muội, chờ về sau hoàn toàn hiểu biết muội, hắn nhất định sẽ thích muội." Ma Tang khẽ nhếch cằm, thập phần tin tưởng. Lại liếc mắt nhìn Ma Kiêu một cái, nàng lại nói: "Chẳng lẽ huynh cùng tẩu tử chính là nhất kiến chung tình, liếc mắt một cái liền yêu thích? Muội không tin, ca, huynh đừng khuyên muội từ bỏ nữa, muội sẽ không từ bỏ, lúc này mới một tháng mà thôi, hiện tại muội có rất nhiều thời gian làm cho hắn thích muội!" Thần sắc Ma Kiêu lại tối xuống. Nhìn thoáng qua phía đông. Đó là phương hướng Yêu Tuyết thành. Ma Tang theo hắn nhìn phía Yêu Tuyết thành, đột nhiên có chút tò mò nói: "Ca, huynh còn chưa nói cho muội biết, lúc trước huynh theo đuổi tẩu tử như thế nào?" Cùng Hiên Viên Vương đoạt nữ nhân a, nàng đều bội phục dũng khí hắn! Chậc, đáng tiếc, nàng xuất quan quá muộn, bỏ lỡ. Nhìn vẻ mặt bộ dáng nàng bát quái chờ mong, trong mắt Ma Kiêu hiện lên ánh sáng nhạt, ngón tay hướng trên đầu nàng lần nữa: "Nếu đã yêu thích không suy xét thay đổi người như vậy, muội có thời gian theo ta ở trong này hỏi thăm chuyện khác, còn không bằng suy nghĩ đem bắt tới tay như thế nào." Lần này Ma Tang có chuẩn bị, còn bị Ma Kiêu một chưởng đập trên đầu, không khỏi đầu đầy hắc tuyến: "Không phải muội đang suy nghĩ biện pháp sao? Trước hết nghe huynh theo đuổi tẩu tử như thế nào, nói không chừng lập tức có linh cảm, dường như muội nghe nói tẩu tử cùng hắn đã sớm nhận thức...Dứt khoát đi hỏi tẩu tử một chút tốt lắm, nói không chừng nàng biết..." Nói còn chưa nói xong, đột nhiên nhìn thấy một đạo thân ảnh màu tím yểu điệu dừng trước mặt, xinh đẹp như hoa sen mới nở, mắt đẹp tràn đầy tia sáng kỳ dị, môi đỏ mọng hiện lên tươi cười nhẹ nhàng. Trước mắt Ma Tang sáng ngời. "Tẩu tử!" Vui mừng kêu một tiếng, mạnh mẽ đứng lên hướng tới thân ảnh màu tím phía trước phóng qua. Thời điểm Ma Kiêu nhìn thấy đạo thân ảnh màu tím kia, đầu tiên là có chút không thể tin, lập tức hàn khí trên người phút chốc rút hết, trên mặt tràn ra tươi cười làm cho người ta loá mắt, trong nháy mắt liền dừng bên người Tần Lạc Y, giữ tay nàng lại: "Lạc Y!" Tần Lạc Y hướng hắn cười. "Tẩu tử, tỷ tới vừa lúc, muội có lời muốn nói với tỷ." Ánh mắt Ma Tang nhìn về phía Tần Lạc Y sáng kinh người, ý cười khóe môi dị thường xán lạn. Tần Lạc Y chớp mắt nhìn. Không hổ là huynh muội, tuy rằng bộ dáng hai người không phải rất giống, đặc biệt Ma Tang, tuy rằng rất xinh đẹp, chỉ là cấp bậc yêu nghiệt cùng Ma Kiêu so sánh, rõ ràng không bằng, nhưng khi cười lên, hai người thật đúng rất giống, vừa thấy bọn họ tươi cười, trong lòng có nhiều phiền não tựa hồ có thể theo gió bay mất. "Muội có chuyện gì muốn nói với ta?" Y phục Tần Lạc Y theo gió bay múa, ánh mặt trời rơi xuống sau đầu nàng, quanh thân cao thấp nổi lên một tầng ánh sáng mỏng như sương mù, tao nhã thanh diễm vô song. Ma Tang vừa mở miệng đã kêu nàng là tẩu tử, nàng nhịn không được mỉm cười liếc mắt nhìn Ma Kiêu một cái. Tâm thần Ma Kiêu hơi nhoáng lên một cái. Giữ chặt tay Tần Lạc Y kéo càng chặt chút. "Muội..." Ma Tang vừa mở miệng, Ma Kiêu trực tiếp kéo Tần Lạc Y biến mất, chớp mắt nhìn phía trước không có một bóng người, Ma Tang một ngụm buồn bực liền nghẹn tại trong ngực, thật lâu sau mới không biết nên khóc hay cười thì thào: "Gia hoả thấy sắc quên muội!" Cư nhiên liền bỏ nàng lại chạy đi như vậy. Tần Lạc Y bị Ma Kiêu kéo vào trong Cửu Trọng điện. Vừa tiến vào trong điện, Ma Kiêu rốt cục không nhịn được, hai tay ôm tiếu nhan nàng, con ngươi đen bóng rạng rỡ như bảo thạch, nhìn chằm chằm nàng, làm như phải nàng ấn nhập vào đáy lòng. Mặt hai người lúc này cách quá gần. Tần Lạc Y bị từng đợt hơi thở nam tử xâm nhập, bởi vì tay hắn đang giữ mặt nàng, nàng hơi ngửa đầu nhìn tuấn nhan Ma Kiêu, nghĩ đến hắn không quan tâm kéo chính mình vào, hơn nữa thần thức nàng rõ ràng nhìn thấy Ma Tang lúc này còn trừng mắt nhìn phương hướng bọn họ biến mất, không khỏi có chút buồn cười: "Ma Tang còn chuyện muốn nói với ta, chàng như thế nào liền kéo ta vào đây?" "Trước mặc kệ nàng, nàng mới không có chuyện gì quan trọng." Hắn vì không thấy Tần Lạc Y mà cả người buồn bực, thật vất vả nhìn thấy Tần Lạc Y, hắn không cho bất luận kẻ nào quấy rầy thời gian hai bọn họ ở chung, muội muội hắn cũng không được: "Lạc Y, ta nhớ nàng!" Trong mắt tình thâm chân thành, cúi đầu hôn lên ánh mắt nàng, sau đó là tiếu nhan, môi đỏ mọng, vừa hôn lên liền luyến tiếc buông tay, một bên hôn một bên nhẹ lẩm bẩm tên nàng, thân mình gắt gao dán trên người nàng, tựa hồ muốn hoàn toàn cùng nàng hòa hợp một thể. "Ta đã suốt mười lăm ngày không nhìn thấy nàng." Đợi thời điểm Ma Kiêu thật vất vả buông nàng ra, Tần Lạc Y đã thở gấp, tiếu nhan ửng hồng, trong mắt Ma Kiêu xinh đẹp tràn đầy mị sắc. Tần Lạc Y mềm mại dựa trong lòng hắn, mâu quang liễm diễm như nước, nhoẻn miệng cười: "Không phải chàng đang bế quan sao?" Còn đem thời gian tính toán rõ ràng như vậy. Trong bế quan, thời gian mười lăm ngày nháy mắt đã vượt qua. Nửa tháng không gặp, tu vi Ma Kiêu khôi phục rất nhiều, chỉ là thời điểm nàng vừa rồi đến, nhìn thần sắc hắn rõ ràng có chút không tốt lắm. "Đã sớm không cần phải bế quan." Ma Kiêu giữ thắt lưng nàng, ngồi xuống nhuyễn tháp một bên, ánh mắt xinh đẹp nhìn nàng, đáy mắt hiện lên tinh quang: "Mấy ngày nay nàng bận cái gì, vì sao mỗi lần ta đi Yêu Tuyết thành, nàng đều không ở, ngay cả buổi tối cũng không ở trong Yêu Tuyết thành?" Trong mắt Tần Lạc Y hiện ra kinh ngạc. Ma Kiêu cư nhiên đi Yêu Tuyết thành tìm nàng? Còn không chỉ một lần? Đem chuyện mấy ngày nay chính mình làm nói cho hắn, sau đó cười cong mắt: "Chàng muốn tìm ta, trực tiếp nói cho ta biết là được rồi." Hai người bọn họ là khế ước bản mạng, cần gì một lần hai lần chạy đến Yêu Tuyết thành? Khó được hắn sẽ phạm loại hồ đồ này. Ma Kiêu kéo kéo khóe môi, tựa tiếu phi tiếu nhìn tiếu nhan nàng: "Ta thật ra muốn nói cho nàng...Nhưng hiện tại ta nói với nàng, nàng nghe thấy sao?" Tần Lạc Y ngẩn ra. Thu liễm ý cười trên mặt. Cẩn thận hướng hắn nhìn lại, lúc này mới phát hiện, trên người Ma Kiêu bị người hạ cấm chế, nếu loại cấm chế này đặt ở trước kia, tất nhiên không làm gì được Ma Kiêu, nhưng hiện tại tu vi Ma Kiêu còn chưa khôi phục tới đỉnh phong. Cấm chế trên người Ma Kiêu không phải mới hạ hai ngày, từ thời điểm hắn từ trong thời không nước lũ đi ra, bị thương rất nặng, tu vi gần hao hết, khẳng định là khi đó bị người động tay động chân. Trở lại Yêu Tuyết thành, Tần Lạc Y tìm được ca ca Tần Thiên. Tần Thiên đang cùng Đại Hắc, Hắc Đế một chỗ. Còn có Tuyết Hồ. Hai khế ước thú của nàng, trừ bỏ Tuyết Hồ ăn huyễn hình quả, tu ra hình người, Đại Hắc cùng Hắc Đế đều không ăn huyễn hình quả, vẫn đang là thú thái, hiện tại trên tay nàng có hai quả huyễn hình quả, nhưng Ngục Thất ở Thượng giới là Viễn cổ thần thú, tu vi càng cao, bản thể bọn họ càng uy vũ cao quý, Đại Hắc cùng Hắc Đế không nguyện ý hóa thành hình người. Chỉ cần bọn họ cao hứng, Tần Lạc Y tự nhiên sẽ không miễn cưỡng bọn họ. Sau khi phi thăng Thượng giới, Tần Thiên ngẫu nhiên được đến một quyển bí cập, tu luyện ra bí kỹ đủ chặt đứt cảm ứng giữa khế ước giả, lúc bắt đầu tu luyện, hắn chỉ có thể tạm thời chặt đứt cảm ứng giữa khế ước giả của tu sĩ cấp thấp, theo tu vi tinh tiến, bí kĩ càng ngày càng lợi hại, thậm chí hắn có thể chặt đứt cảm ứng vĩnh viễn giữa tu sĩ bình thường cùng khế ước giả! Tần Thiên đang nghiên cứu thời không thuật, không chỉ hắn, nàng biết Nhị sư huynh, Sở Dật Phong, Giản Ngọc Diễn bọn họ buổi tối chỉ cần không bồi bên người nàng, đều nghiên cứu thời không thuật. Tần Lạc Y đứng ở nơi xa nhìn Tần Thiên. Sau một lát, lặng yên xoay người rời đi. Tần Thiên hình như có phát giác, hướng phương hướng nàng biến mất nhìn thoáng qua, một lát sau, một đạo thân ảnh màu trắng chậm rãi đi ra, đúng là Hiên Viên Kình. "Ngươi tránh ở nơi đó nhìn ta làm gì?" Tần Thiên hướng Hiên Viên Kình đi qua. Nhíu mi hỏi. Hiên Viên Kình lắc đầu: "Không phải ta, vừa rồi là Lạc Y ở nơi đó nhìn ngươi." Ngừng lại một chút hắn lại nói: "Vừa rồi nàng đi xem Ma Kiêu." Tần Thiên có chút ảo não. Lập tức truyền âm kêu Phượng Phi Ly bọn họ lại đây.