Sứ giả hạnh phúc
Chương 10 : Lạnh trong tâm
-Anh ơi!
Bé con hoảng hốt, ngỡ ngàng bật khóc. Có một vòng tay ôm chặt lấy cô bé.
-Ngoan…Không khóc. Không khóc nữa…
-Anh ơi. Sao lại như vậy? Mẹ em mang thai rồi. Vậy sao em lại…
Duyên phận của Thiên Vũ và Đồng Ái kiếp trước vốn không có. Thiên Vũ đã định là một người cô độc. Đứa bé của họ chẳng thể ra đời…Nhưng nếu họ thành đôi thì đứa con của Hà Lam Giang sẽ thay thế vào vị trí ấy. Tuy nhiên bất ngờ lại có một biến cô. Hà Lam Giang đêm qua đã xảy ra quan hệ cùng Tô Nhã -là mẹ kiếp trước của bé con.
-Anh ơi…
Chuyện xảy ra ngoài tầm kiểm soát. Hắn phải đích thân đi giải quyết, tạm thời để bé con ở lại. Không ngờ nhân lúc ấy lại có một linh hồn khác chiếm chỗ của bé con. Linh hồn này…
Không phải là tinh linh bình thường. Đó là một con quỷ có không ít khả năng đặc biệt. Một khi đã bám rễ vào vật gì đó nó sẵn sàng tấn công, loại trừ tất cả chướng ngại đến sự ra đời của mình. Một khi chuyển sinh cũng sẽ giữ lại ký ức quỷ, là một đứa trẻ ngỗ ngược, độc ác, là mối hiểm họa của đồng loại sau này.
Một linh hồn như vậy lại ở trong thân thể Đồng Ái, cương quyết không ra.
Hắn cũng không dám dùng hết sức. Con quỷ vô cùng tinh ranh. Nó sẵn sàng làm đau Đồng Ái, khiến cô rên rỉ. Một dòng máu đỏ rỉ ra khiến cô bé con hoảng hốt, vội kéo tay người đàn ông:
-Đừng anh…Mẹ đau. Mẹ sẽ đau.
Thở dài, lại một tiếng thở dài. Bé con mềm lòng, lo lắng cho mẹ. Bản thân hắn không thể xuống tay..
Bác sĩ thông báo cho Thiên Vũ.
-Cái thai khá yếu, cần phải chăm sóc kỹ lưỡng, không nên cho cô ấy vận động nhiều.
-Cảm ơn bác sĩ…
Thiên Vũ nhanh chóng dọn đồ đạc của Đồng Ái về nhà mình. Đó là một ngôi nhà chung cư nho nhỏ, bày trí ngăn nắp. Nhà có 2 phòng, một căn phòng bếp, một phòng khách rộng. Trên tường là hình ảnh một người phụ nữ đang cười rất tươi.
-Mẹ tôi.
Thiên Vũ giới thiệu ngắn gọn. Anh đặt Đồng Ái xuống giường.
-Cô ở trong phòng tôi. Nếu có chuyện gì thì báo cho tôi biết.
Anh ta đối với chuyện mang thai của cô không có thái độ bài xích, còn tỏ ra đầy trách nhiệm. Đồng Ái chợt lên tiếng:
-Có một cô gái tên là Bành Vũ Yến đã tới tìm tôi.
Thiên Vũ nhíu mày. Rồi cũng không nói gì. Đồng Ái tiếp lời:
-Cô ấy nói…Cô ấy từng có thai với anh. Hai người…
-Đúng vậy -Thiên Vũ không phủ nhận – Bác sĩ xác định, đó là một bé gái.
Không có giải thích gì thêm. Nhưng nhìn Thiên Vũ, Đồng Ái không muốn xác minh gì nữa. Anh ta nói chuyện một cách bình thản nhưng cô lại cảm thấy, bên trong như là ẩn chứa một nỗi đau.
-Cô có muốn ăn gì không? Tôi mua về, nấu cho cô.
…Thiên Vũ nấu ăn không thể nói là ngon nhưng cũng không phải là quá tệ. Anh mua thịt về nấu cháo, cẩn thận và tỉ mỉ, còn hỏi Đồng Ái đã vừa miệng cô chưa?
Một người rất tận tâm. Đồng Ái mơ hồ hiểu, tại sao Bành Vũ Yến hiện giờ có trong tay tất cả lại lưu luyến một anh trợ lý gia tài thua xa những đại gia quyền quý khác cạnh cô.
– Ngon lắm. Cảm ơn anh.
– Cô cứ nằm nghỉ đi. Tạm thời lúc này không cần vận động nhiều.
-Anh Mạnh này…
Cô chợt gọi khi thấy anh ta định bước ra ngoài.
-Có chuyện gì?
-Tôi chỉ…chỉ muốn cảm ơn anh thôi.
-Cô cứ nằm nghỉ đi. Cô đang mang thai mà.
Thiên Vũ lại nhớ. Những hình ảnh mình từng thấy trong quá khứ. Cô gái không ngớt líu lo đặt lên bàn những tấm phim siêu âm về cái thai trong bụng. Chỉ là một chấm tròn, sau đó là một túi nhỏ, cuối cùng đã có hình dạng….Cuộc sống của Thiên Vũ từng ngập tràn những hình ảnh về một đứa trẻ sắp chào đời.
Khi đó lương tháng của Thiên Vũ chỉ hơn 8 ngàn nhưng khi cô gái nói, mua cái xe nôi tự động cho bé giá tới 7 ngàn, anh cũng không ngần ngại. Thiên Vũ cũng mua rất nhiều quần áo đẹp. Cô ấy nói con gái thích một căn phòng toàn màu hồng, Thiên Vũ cũng cặm cụi làm…
Cái gì cũng có thể cho con gái. Chỉ duy nhất một thứ. Một thứ khiến mẹ của nó đau lòng. Nhưng Thiên Vũ không hối hận. Anh không muốn lừa mình, gạt cả người, đau khổ mãi về sau.
Không hối hận…Song có đau lòng, thực sự rất đau lòng.
-Khi tôi khỏe hơn, tôi sẽ….
-Cô mang thai mệt mỏi, cứ an tâm dưỡng thai đi. Tôi sẽ kiếm tiền để lo cho hai mẹ con tới khi cô sinh con. Sinh con rồi, nếu cô muốn chúng ta cũng có thể đến luật sư làm thỏa thuận cùng nuôi dưỡng con. Mỗi tháng tôi sẽ chu cấp tiền cho cô nuôi con. Nếu cô chưa có chỗ ở thì ở lại nhà chung với tôi cũng được. Mọi thứ tùy cô quyết định.
Đồng Ái không còn mơ hồ nữa. Cô đã dần cảm nhận được khí chất toát ra từ Thiên Vũ. Anh là người lạnh lùng nhất cô từng thấy. Cái lạnh toát ra từ tâm hồn khiến người khác không khỏi dè dặt. Riêng Đồng Ái, cô lại thấy xót xa….
* Thử 50 like nhé. 10 phản hồi nhé! Cảm ơn!
Truyện khác cùng thể loại
14 chương
53 chương
59 chương
68 chương
52 chương