Soul from another world

Chương 2 : Gia đình

Luân Đôn vào buổi sớm mai thật đẹp. Từng ánh nắng nhẹ trãi dài trên các tòa nhà cổ kính, len lõi qua lớp sương mù còn chưa tan , đưa cái cảm giác thoải mái, nhẹ nhàng thấm vào lòng người. Trong vườn thú Luân Đôn , một cô bé với chiếc áo khoác màu trắng đang thư thả ngắm những con thú qua lớp kính thủy tinh. Mái tóc dài vàng óng buông xõa xuống bờ vai, ôm lấy khuôn mặt thon gọn. Chiếc mũi cao thanh tú, môi đỏ như son, làn da trắng mịn. Và nếu nhìn kĩ ta có thể thấy được đôi con ngươi màu tím tuyệt đẹp ẩn dưới hàng lông mi dài như cánh bướm. Cô bé đó chính là Layla Mười một năm của cô trôi qua khá yên bình , trừ một chuyện, cả nhà cô đều là người xuyên không. -_- Còn gì bất ngờ hơn khi bạn phát hiện cha mẹ của mình kiếp này là cha mẹ kiếp mình trước ? Ở Tk 22 , cha mẹ cô là những nhà khoa học ưu tú, bị ám sát nhưng không chết mà xuyên không, bỏ lại cô vừa tròn 10 tuổi. Một thân một mình, Layla cố gắng sinh tồn để bảo vệ phát minh của cha mẹ mình. Để rồi cô ra đi ở tuổi trăng tròn vì nó. Bất ngờ, cô được sống lại một lần nữa và gặp lại họ.tại đây. Gia đình cô đoàn tụ không cảm động rơi nước mắt, không lâm ly bi đát,... Mà chỉ im lặng mà âms áp. Cha vỗ vai cô cười nhẹ. _ Con làm tốt lắm, cha rất tự hào. Chỉ một câu thôi,đơn giản , không màu mè, hoa lệ , không tân bốc, phê bình, nhưng cô lại thấy ấm áp cõi lòng. Giây phút ấy, Layla cảm thấy bao nỗ lực của mình đều cực kỳ xứng đáng. Mẹ ôm cô vào lòng, cái cảm giác quen thuộc trong ký ức tràn về, rõ nét hơn bao giờ hết. Bà vỗ nhẹ đầu cô, để cô tựa vào lòng mình. Cô nghe thấy mùi linh lang thoang thoảng thân quen làn trào trong khứu giác. “ Dễ chịu quá... Ấm quá...” Cái cảm giác đã mất đi bao năm nay lại quay về làm cô choáng váng. Nếu đây là mơ cô tình nguyện không bao giờ tỉnh dậy. Chính là nó , thứ cô thèmkhát bao năm, mòn mỏi trông ngóng. Hai chữ “ mẹ ” “ cha ” đơn sơ cô mong chờ được gọi. Tất cả đã kêta thúc rồi. Không còn tiếng súng, không còn mùi máu tanh, không còn những cơn acs mộng triền miên không dứt... Cô đã về nhà, về với vòng tay của mẹ cha.... Gia đình cô ăn với nhau bữa tiệc đoàn tụ, ngồi bên lò sưởi kể lại những chuyênk đã qua... Cho tới lúc thiếp đi cô vẫn nghe được giọng nói nhẹ nhàng quanh quẩn bên tai _ Mừng con trở về...