Song Sát
Chương 26
.
Khi đầu lưỡi xâm nhập vào trong khoang miệng, mang theo cường thế ôn nhu nhẹ nhàng mơn trớn nội bích, khiến Quý Ngật Lăng trong nháy mắt trở nên run rẩy. Tựa hồ đã lường trước nơi hắn sẽ hôn tiếp theo, thời điểm hàm răng đều đặn từng chiếc từng chiếc được liếm láp, tay Triển Phi bóp nhẹ, hắn có thể rõ ràng cảm thấy người kia vì được âu yếm mà run lên khoan khoái.
Sau khi lợi bị khiêu khích, hàm răng càng thêm mẫn cảm, khi đầu lưỡi linh hoạt xẹt qua hàm trên, Quý Ngật Lăng thậm chí phát ra tiếng rên rỉ khó nhịn, nháy mắt nước bọt phân bố ra càng nhiều. Tựa hồ dường như không thể chờ thêm được nữa, chiếc lưỡi đang dây dưa từ từ tiến nhập bắt đầu nơi nơi tỏa nhiệt.
Đầu lưỡi quấn quýt uốn lượn, khiến nhiệt huyết của hai người không ngừng được hâm nóng, thanh âm hôn môi triền miên không dứt truyền đến tai cũng trở thành tiếng nhạc tán tỉnh ngọt ngào, khiến toàn thân kích động như bị thiêu đốt.
Khi ôn nhu biến thành dục vọng, đối với hai cao thủ hôn môi như bọn họ mà nói cũng không quá khó khăn, chỉ cần một bên có chủ tâm, mà bên kia không dứt khoát phản đối, kết quả nụ hôn kích động mãnh liệt sẽ biến thành không ai nhường ai, muốn triệt để từng bước từng bước thật sâu chinh phục dục vọng cường liệt của đối phương.
Tay trở nên không theo quy củ, khi đặt trên ***g ngực cách một lớp vải, Quý Ngật Lăng có thể cảm nhận được người dưới thân không những nóng rực mà còn kích động. Tháo bỏ từng chiếc khuy áo khoát, toàn bộ bàn tay dùng sức hấp thụ nhiệt độ nơi bờ ngực đang phập phồng lên xuống, cho dù bị che giấu bên trong lớp quần áo, qua tiếp xúc cậu vẫn dễ dàng cảm thấy đầu ngực của Triển Phi đã dựng thẳng.
Nụ hôn một lần nữa biến đổi, khi Quý Ngật Lăng đoạt lại quyền chủ động, bắt đầu dùng tốc độ thong thả ma sát, mút cắn môi lưỡi Triển Phi, tay cũng cực lực khiêu khích bắt đầu di chuyển, chậm rãi đi lên xương quai xanh, ra sau gáy. . . . . .
“Ô ân!” Quý Ngật Lăng hoàn toàn quên mất Triển Phi bị thương không nhẹ, khi cậu chạm vào vết bầm tím do bị côn điện đánh trúng, Triển Phi đau đến khẽ nghiến răng, không cẩn thận cắn phải đầu lưỡi Quý Ngật Lăng vẫn còn đang khiêu khích bên trong vòm miệng.
Khoảng khắc đầu lưỡi bị cắn trúng, Quý Ngật Lăng cũng đau không kém, mùi vị gỉ sắt đặc biệt hấp dẫn của máu tươi thoáng chốc chìm ngập khoang miệng, lý trí bị dục vọng khống chế nháy mắt cũng được gọi trở về.
Hai người tách nhau ra, con ngươi đen nhánh của Quý Ngật Lăng dần dần khôi phục sự bình tĩnh. Khi Triển Phi nhẹ nhàng nhưng kiên quyết nói, “Lăng, cậu vẫn còn yêu tôi.” Quý Ngật Lăng lúc ấy chỉ xoay người khởi động xe.
Không để lộ sự hốt hoảng, cũng không phủ nhận câu trần thuật kia, Quý Ngật Lăng chỉ hết sức chăm chú nắm chặt vôlăng, che khuất đi người đàn ông đang ngồi bên cạnh đối với chính cậu có sức ảnh hưởng quá lớn.
May mà Triển Phi cũng không tiếp tục làm vấn đề thêm rối rắm hay có bất kỳ hành động nào khác, để Quý Ngật Lăng có thể bình tĩnh một đường lái xe về nhà. Vốn nghĩ định vứt hắn ở một khách sạn nào đó, nhưng liếc thấy quần áo Triển Phi rách mướp, đã vậy còn điểm thêm nhiều vết máu lẫn với bùn đất, cuối cùng cậu đành chấp nhận từ bỏ ý định ban đầu, tránh gặp phải phiền toái nếu lại có chuyện gì xảy đến với hắn.
Chặng đường về nhà cũng không quá xa, chạy xe chưa tới hai mươi phút. Nhưng khi đến nơi Triển Phi đã say ngủ, có lẽ thật sự mệt mỏi cộng với thể lực bị cạn kiệt, chỉ cần hơi yên lòng một chút liền lập tức ngủ ngon lành, thậm chí còn phát ra tiếng ngáy nho nhỏ.
Nếu là Danny, Quý Ngật Lăng có thể vẫn đủ khí lực để mang y trở về phòng, giúp y cởi bỏ quần áo mà không khiến y phải tỉnh giấc. Nhưng đây lại là Triển Phi, cậu tuyệt đối không có cái sức mạnh nhấc nỗi hắn, sau năm phút đồng hồ do dự, Quý Ngật Lăng dùng sức đánh thức hắn.
Mơ hồ mở mắt, Triển Phi nhìn cảnh vật trước mặt à một tiếng, vận động cơ thể cứng ngắc, ngồi dậy mở cửa xe. Sau khi Quý Ngật Lăng bước ra ngoài, hắn một lần nữa quay lại căn phòng mà lúc trước đã phẫn nộ rời đi.
Lần này không tái tranh luận, thậm chí ngay cả một mẫu đối thoại cũng không có, Triển Phi tiếp nhận bộ áo ngủ Quý Ngật Lăng đưa cho rồi xoay người đi vào buồng tắm, một lần nữa tắm rửa sạch sẽ. Còn một mình, Quý Ngật Lăng nhìn chiếc giường mà mình đã ngủ trong chốc lát, suy tư.Nếu bây giờ lấy ra thêm một tấm chăn nữa, chiếc chăn kia đã cũ, vừa cứng lại đầy mùi mốc, liệu ai có thể ngủ với nó được?
Còn ý tưởng đến tá túc nhà Danny đã sớm bị cậu gạt bỏ, dù sao trời cũng đã gần sáng, Danny giấc ngủ vốn không sâu, không nghĩ sẽ tới quấy rầy y.
Triển Phi rất nhanh mang theo một thân nhiệt khí, trên người mặc quần áo ngủ sạch sẽ từ phòng tắm bước ra. Nhìn thấy Quý Ngật Lăng nhìn chằm chắm vào cái giường lộ ra biểu tình do dự, hắn từ sau lưng đem người một phen ôm lấy, có bản lĩnh giao phó bản thân tùy vào cảm xúc của đối phương.
“Lăng, giúp tôi ngủ một lát, tôi sẽ không làm gì đâu.” Lời này trái lại không hề giả tạo, Triển Phi dù có muốn làm gì đi nữa, với thể lực hiện tại của hắn đúng là không có khả năng, huống chi đối thủ lại là Quý Ngật Lăng, hắn cũng không nghĩ sẽ gia tăng thêm thương tích cho bản thân.
Nhíu mày, Quý Ngật Lăng không trả lời hắn, vẫn như trước đứng im không nhúc nhích.
Lúc này Triển Phi không cho cậu có cơ hội lựa chọn, trực tiếp cởi quần áo, xốc chăn, đẩy cậu vào trong sau đó chính mình cũng chui vào theo, từ sau lưng gắt gao ôm lấy cậu.
Tấm lưng lạnh như băng dựa vào bờ ngực ấm áp, tay vắt qua thắt lưng đặt ở trước ngực, tựa hồ muốn ngăn cản người trong lòng đào thoát. Sau khi đã xác nhận Quý Ngật Lăng không có ý định giãy giụa, Triển Phi mới yên tâm nhắm hai mắt, để cơn buồn ngủ bao phủ toàn thân, từ từ thả lỏng tiến vào mộng đẹp.
Hơi thở nóng hổi của Triển Phi cứ như vậy theo quy luật từng chút lại từng chút phả vào vành tai Quý Ngật Lăng, rồi dường như mỗi lần như vậy đều lướt nhẹ qua ngực cậu. Cảnh tượng bình yên đã vậy còn tự nhiên ôm nhau ngủ này, từng là nỗi chờ mong của chính cậu. Hai người ai cũng bận rộn, mỗi lần trích ra được một ít thời gian để gặp mặt, sau đó thì vội vàng làm tình, nào còn thời gian để ngủ, tắm rửa xong là lập tức tách ra.
Không nghĩ tới, hiện tại cư nhiên có thể có được khoảng khắc này.
Sau khi tới nơi đất khách này, bản thân cư nhiên còn có thể dung túng hắn từng bước từng bước xâm nhập vào lãnh địa, chạm vào trái tim của chính mình.
Quý Ngật Lăng, cú té ngã khi đó vẫn còn quá nhẹ đúng không? Ngươi còn chưa đau đến tan xương nát thịt sao? Ngươi vẫn chưa đủ hiểu tên đàn ông này hay sao?
Rốt cuộc cứ tiếp tục dây dưa như vậy còn có ý nghĩa gì nữa không? Vì cái gì ngay lúc ban đầu dư tình chưa dứt không một đao đem đoạn chỉ rối kia chặt đứt, chặt đến mức vô pháp cứu chữa.
Truyện khác cùng thể loại
7 chương
12 chương
32 chương