Sống Lại Mang Theo Không Gian: Quân Thê Đừng Xằng Bậy
Chương 741 : Ngu Dốt
Bệnh viện của Sở Từ chủ yếu dựa vào y học cổ truyền là chính.
Dù sao rất nhiều thiết bị Tây y cung không đủ cầu.
Những bệnh viện nhà nước đó cũng không kiếm được mấy cái.
Nàng muốn mua cũng khó có được.
Hơn nữa thuật nghiệp có chuyên tấn công, so sánh với những thuật ngữ y học kỳ quái đó nàng càng am hiểu về khái luận âm dương hơn.
Tất nhiên, tuy là bệnh viện y học cổ truyền.
Nhưng bên trong vẫn có một số cơ sở hạ tầng cần thiết, chẳng hạn như: thiết bị cung cấp oxy, bộ dụng cụ khám bệnh, ống nghe, máy đo huyết áp cơ, nhiệt kế, ống tiêm.
Thậm chí cả đèn cực tím, thiết bị khử trùng, tủ giữ vô trùng khép kín.
Những thứ này chắc chắn phải có.
Nàng cũng không ngốc.
Nếu y học ngày càng tiến bộ thì không đạo lý còn giữ quy tắc có sẵn.
Những cách đó của người xưa ngày nay không nhất định thực dụng, vẫn phải tuân theo xu hướng của thời đại là tốt hơn.
Diện tích bệnh viện không nhỏ, cũng tương đương với diện tích bệnh viện nhỏ ở huyện.
Nhưng sự phát triển của thủ đô tương đối nhanh, so sánh với những bệnh viện nhà nước cũng nhỏ hơn nhiều.
Nhưng Sở Từ không chuẩn bị ăn một cái thành người mập.
Trước tiên thử nghiệm và tạo dựng tên tuổi, cho dù diện tích nhỏ cũng có thể kiếm tiền được.
Kinh doanh bệnh viện nhỏ này phải tốn rất nhiều tiền, chỉ trong chớp mắt đã tiêu tốn hàng trăm nghìn đồng, nước lại chảy về biển đông.
Nhưng có Đại tá Bạch ở phía sau giúp đỡ, mọi chuyện thuận lợi hơn rất nhiều.
Chỉ khoảng hai tháng sau, tất cả cơ sở vật chất đã hoàn thành.
Ngay trước khi khai trương, Sở Từ đã gặp phải vấn đề lớn.
Không có y tá.
Nhân viên trong các bệnh viện nhà nước đó vốn đã rất ít, mấy người có bản lĩnh tự nhiên vào làm cho nhà nước.
Làm sao có ai sẽ nhận lời mời đến bệnh viện của nàng chứ? Kết quả là hai tòa nhà và một sân rất yên tĩnh, chỉ có gia đình Sở Từ.
Nhưng việc mời y tá và bác sĩ cũng không thể quá tùy tiện, càng làm cho Sở Từ bất lực.
“Em họ, chị nói cho em một tin tức tốt.
Hôm nay rốt cuộc cũng có người đến đây xin việc.
Chị dựa theo em yêu cầu hỏi một số kiến thức cơ bản, cũng xem qua giấy chứng nhận, rất phù hợp yêu cầu.
Cho nên chị kêu người này ngày mai đến đây đi làm.
Bởi vì ít nhân viên, nên chị đổi thành phòng khám trước, đúng lúc cũng có thể để cho em làm quen.” Ngày thứ ba sau khi thông báo tuyển dụng, Tần Trường Tố lộ vẻ mặt ngạc nhiên chạy đến sân sau thông báo cho Sở Từ.
“Kẻ ngu dốt nào đến chỗ chúng ta vậy?” Sở Từ hơi ngạc nhiên.
“Đó là một cô gái rất xinh đẹp, lớn tuổi hơn em một chút, trông rất có kiến thức.” Tần Trường Tố cười nói.
Sở Từ nhướng mày.
Mặc dù hơi bực bội, nhưng cho dù không có ai, chỉ cần muốn làm nghề y, không sợ không làm được.
Cho nên nàng đã chuẩn bị sẵn tạm thời một mình điều hành phòng khám này.
Nhưng không ngờ thực sự có người dám đến.
“Người đi rồi?” Sở Từ lại hỏi.
“Ừh, nhưng 8 giờ sáng mai sẽ quay lại, chúng ta có thể mở phòng thuốc trước.
Chị chỉ biết tính sổ, về mặt y dược cũng không biết nhiều, có người giúp em cũng tốt.” Tần Trường Tố lại nói.
Phòng thuốc này không có nhiều loại thuốc, hầu hết là loại thường dùng.
Ngoài ra đều là sản phẩm do nhà máy dược phẩm của nàng sản xuất.
Nhà máy dược phẩm Thiên Trì bây giờ không chỉ sản xuất ra bốn loại dược phẩm, mà đa dạng hơn gấp đôi, bán cũng rất chạy.
Chỉ là thủ dô dù sao cũng cách xa hơn, nên sản phẩm của nhà máy bán ra ở đây cũng ít hơn.
--- ---
Sở Từ hơi tò mò với y tá đến xin việc này.
Bởi vậy sáng hôm sau đã chờ ở phía trước.
Nhưng khi người này bước vào cửa, nàng thậm chí cũng không muốn nhướng mày.
“Thế nào? Sở Từ, là tôi nên cô không dám
<img src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3492517.png" data-pagespeed-url-hash=1439350659 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>.
Truyện khác cùng thể loại
79 chương
37 chương
21 chương
87 chương
50 chương
49 chương