Đánh ngã hai đại tông sư Hàn Quốc xong, Lục Minh liền nhanh chóng chuồn mất. Ngoại trừ vô số phóng viên như vừa ở trong mộng mới tỉnh ra muốn phỏng vấn hắn, cũng có đệ tử Đài Quyền muốn xông lên cùng hắn liều mạng. Lục Minh thành công lui thân, chuyện còn lại , chính là việc của cảnh sát . Thanh Lam sớm đã chuẩn bị tốt, ra lệnh cho đặc công cùng với cảnh sát hình sự ra tay bắt người, toàn thể cả quyền quán một người cũng không muốn buông tha. Đám người La Cương, Đỗ Tử Liên, Đặc Cần dẫn đội, toàn thể cảnh sát hình sự đặc công đều xuất động, lại có Huyết Nhận bộ đội đặc chủng trợ giúp, thậm chí bảo an của Phong Đan Bạch Lộ cũng tham dự vào , liên thủ khống chế cục diện. Đệ tử Đại Hàn Đài Quyền nếu là đối với người thường mà nói, chiến lực đương nhiên phải xuất sắc hơn rất nhiều. Nhưng đối với cảnh sát hình sự đặc công trường kỳ đấu tranh với tội phạm, thì không đáng nhắc tới, chứ đừng nói đến bộ đội đặc chủng, chưa kể trong tay cảnh sát còn có súng. Ngoại trừ không thể thuận lợi bắt được mấy tên cao thủ cấp bậc thủ lĩnh ra, đệ tử Đài Quyền khác, vừa thấy họng súng tối om, đều ngoan ngoãn giơ tay đầu hàng, có số ít người phản kháng, cũng bị đám bộ đội đặc chủng đằng đằng sát khí như cỗ máy giết người này đánh ngã lăn . Toàn bộ bọn Kim Trí Bang cũng không thể đào tẩu, bởi vì mặc dù Lục Minh đã đi, nhưng đám Tà Dương, Lạc Vân cùng với Bá Đao vừa vặn hiện thân ra tay đúng lúc. Đừng nói ba người bọn hắn, chính là Ưng Trảo Vương, cũng đều tham gia bắt kẻ địch. "Căn cứ theo tin tức của cảnh sát chúng ta, bề ngoài Đại Hàn Đài Quyền Quán là quyền quán trao đổi võ thuật, nhưng ở trong bóng tối buôn bán thuốc phiện, buôn lậu súng ống đạn được, rửa tiền đen, trộm cắp văn vật quốc bảo của Trung Hoa v.v vô số hoạt động dơ bẩn, chúng ta sẽ tiến hành xét xử với trùm thổ phỉ, theo luật truy cứu trách nhiệm hình sự, đối với phần tử phạm tội, chúng ta đối với bất cứ dân nước nào cũng đều đối xử bình đẳng. Đương nhiên, một vài người không biết chuyện, chúng ta sẽ ở điều tra xong rồi thả, cũng điều bọn họ về chỗ tương ứng..." Niếp Thanh Lam ở hơn một giờ sau tiếp nhận phỏng vấn của các phóng viên , lúc này cục diện đã hoàn toàn khống chế, tất cả Đài Quyền đệ tử cũng đã bắt, cũng bị xe cảnh sát áp tải tới cục rồi. Người Hàn Quốc quả thực cùng thái tử có hợp tác nhiều mặt. Chủ yếu là rửa tiền đen. Nhưng bọn hắn tuyệt đối thật sự không ngờ. Cảnh sát Niếp Thanh Lam này dám can đảm động thủ trên đầu thái tuế của bọn họ. Vốn tưởng rằng có Thôi Lập Tông, Thôi Toàn Tông hai đại quốc tôn che chở. Không người nào dám động đến bọn hắn . Không nghĩ tới Công Phu Tiểu Tử một lần đem hai đại quốc tôn đánh ngã. Sau đó toàn cục bị cảnh sát Trung Quốc khống chế... Toàn bộ quá trình, từ đài truyền hình trực tiếp, người dân Lam Hải chứng kiến vỗ tay tán thưởng. Đặc biệt sau khi thấy cảnh sát tại Đại Hàn Đài Quyền Quán lục soát ra súng ống, ít thuốc phiện u. Mỗi người đều phi thường phỉ nhổ cây gậy Triều Tiên. Đương nhiên, kỳ thật mấy thứ này căn bản không phải vật buôn bán, mà là súng ống cùng thuốc phiện người Hàn Quốc tự mình sử dụng . Văn vật cổ, nhiều hơn là quà tặng của thái tử hoặc là đám quan lớn, thương nhân ... Bất quá, bây giờ lục soát ra, làm bằng chứng tang vật , cho dù cái cổ vật kia thật sự là quà tặng, ai lại dám chỉ ra và xác nhận? Về phần rửa tiền đen theo căn cứ chính xác mà Niếp Thanh Lam thu thập được trong tay, ngoại trừ tài khoản không rõ tiền gửi của công ty Hàn Quốc đăng kí cùng với các loại văn kiện buôn bán hợp tác giả ra,còn có vài hạng mục thầu công trình của chính phủ , toàn bộ đã sớm bị Niếp Thanh Lam nhìn chằm chằm. Tin tưởng trải qua lần này, thái tử sẽ lại gãy đi một tay, có thể tính là không thương tổn nặng nhưng cũng bị thương không nhẹ. Tổn thất tin rằng vượt qua hơn 1 tỷ, này vẫn chỉ là tính tương đối . Trên thực tế nếu để cho thái tử cùng với người Hàn Quốc hợp tác thành công, bọn họ chẳng những không có khoản tổn thất này, còn có vô số tiền tài thu vào trong túi. Chính là bởi vì một chiêu này dùng được, cho nên lão nhân cấp trên biết rõ làm chuyện này , trên quốc tế sẽ có một hồi mưa gió, vẫn là uỷ quyền Niếp Thanh Lam ra tay. Hơn một giờ sau. Người phát ngôn của Hàn Quốc kích động chỉ trích Trung Quốc dung bạo lực hãm hại người dân nước bọn họ, còn mưu giết quốc tôn nước bọn họ . Người phát ngôn Trung Qốc thay đổi lời trước kia, phi thường cứng rắn đáp lại, cảnh sát bắt chính là phần tử phạm tội , hỏi lại Hàn Quốc mạnh mẽ che chở phần tử phạm tội này, đến tột cùng là có dụng ý gì? Đối với phóng viên Hàn Quốc làm khó dễ đặt câu hỏi, người phát ngôn Trung Quốc nghiêm khắc hỏi lại: "Tội phạm đến nhà của ngươi cướp bóc, chẳng lẽ ngươi phải trơ mắt nhìn bọn họ cướp sạch gia sản của ngươi sao? Hành động của chúng ta, là bảo vệ an toàn cho tính mạng người dân nước chúng ta, là bảo hộ cơ bản cho bọn họ! Đổi thành một chuyện này phát sinh ở Hàn Quốc, có phần tử phạm tội nước ta ở Hàn Quốc các ngươi gây chuyện, chánh phủ của các ngươi xử lý như thế nào chứ? Chẳng lẽ bọn họ phải ngồi yên không lý đến sao?" Bởi vì có TV tường thuật trực tiếp toàn bộ quá trình cảnh sát bắt người Hàn Quốc, hơn nữa chứng cứ phạm tội vô cùng rõ ràng, các nước khác cũng không tiện mở miệng. Cuối cùng, vẫn là đề nghị " uba phải" , thông qua cách ngoại giao để giải quyết. Lục Minh căn bản không để ý tới việc này, hắn tuy rằng đánh ngã hai đại tông sư, nhưng lúc trước ký đánh cược sinh mệnh, lại có công ty cổ phần ô tô hiện đại cùng với công ty Điện Tử Tam Tinh làm tiền đặt cược, cho nên người phát ngôn Hàn Quốc hoàn toàn không đề cập tới hắn, ở trong Hàn Quốc , thậm chí nghiêm cấm các loại băng đĩa cùng clip ghi hình Công Phu Tiểu Tử đả bại hai đại quốc tôn, chỉ nói là người Trung Quốc sử dụng thủ đoạn đê tiện ám hại Thôi Lập Tông cùng với Thôi Toàn Tông... Quốc gia thông qua ngoại giao để giải quyết, nhất định là quá trình "ba phải" dài dòng. Bất quá, trên , lại bùng nổ ra xung đột lớn nhất giữa Trung Quốc cùng với Hàn Quốc, hacker Hàn Quốc điên cuồng xâm lấn các trang web lớn của Trung Quốc, lại rải bệnh virut báo thù. Liên minh hồng khách của Trung Quốc sau khi phòng ngự qua, ngay lập tức tiến hành phản kích kiểu đại hồng thủy, cây gậy Hàn Quốc trước chiến thuật biển người của Trung Quốc hồng khách lên tiếp bại lui, chỉ có hướng đến hacker của Mỹ cùng châu Âu xin cứu viện, này dẫn phát tới hacker các quốc gia xôn xao, đều gia nhập liên minh tham chiến, thiếu chút nữa loạn thành một hồi viện "chiến tranh thế giới" . Cuối cùng, tdưới sự am thầm can thiệp của chánh phủ các nước, sóng gió mới qua đi, khói thuốc súng không tiếng động bay đi. Vô luận là chiến tranh bùng nổ, hay người phát ngôn của Bộ ngoại giao miệng gào PK(đồ sát), Lục Minh đều hoàn toàn không để ý. Hắn ở trong phòng của mình ngủ khò khò, thẳng đến 9 giờ ngày hôm sau, mới đứng lên, lúc này trong TV, đang phát lại quá trình hắn đả bại cao thủ Đài Quyền! Trên , tần số xem lại nhiều vô số kể , tất cả hình ảnh tuyệt vời, đều được các fan cuồng nhiệt cắt nối biên tập đi ra, cung cấp cho mọi người download. Hiện tại đầu đề của các trang web lớn, các tờ báo lớn, đều lấy tiêu đề " Công Phu Tiểu Tử vương giả trở về, quét ngang lưỡng đại tông sư hàn Quốc". "Lục Minh đồng học, nghe nói toàn bộ đồ tử đồ tôn của Thôi Lập Tông và Thôi Toàn Tông, chuẩn bị hướng tòa án quốc tế kiện anh giết hại hai đại quốc tôn của Hàn Quốc, anh thấy sao?" Niếp Thanh Lam bận bịu một đêm, bây giờ còn chưa có nghỉ ngơi, nàng mới vừa trở về, thấy Lục Minh ngủ được thật thoải mái, không nhịn được đi lên nhéo cánh tay hắn. "Nói như vậy, anh phải mời luật sư?" Lục Minh hoàn toàn không để ý. Nếu nói luật, hắn có một văn kiện ký giấy sinh tử , đây là hai lão cây gậy tự cho là thông minh muốn hắn ký . Dựa theo điều khoản trên đó, song phương vô luận ai chết, vậy đều là " ngoài ý muốn"! Nếu không nói pháp luật, mà giảng bằng nắm tay, Lục Minh cũng không sợ... Hai lão cây gậy cũng giết, như vậy hắn còn có thể sợ đám cây gậy nhỏ sao? Nếu kiện thật sự, chỉ sợ Hàn Quốc còn có chút choáng váng đầu, bởi vì hai vị lão cây gậy tự chủ trương mà đem công ty Điện Tử Tam Tinh cùng với công ty cổ phần ô tô hiện đại làm tiền đặt cược khi thua. . "Chuyện của anh có thể không đơn giản như vậy đâu, ta nghe nói thái tử phẫn nộ đến muốn lột da anh, kéo gân của anh, ăn sống thịt của anh!" Niếp Thanh Lam cười trộm nói. "Anh rất sợ hãi, mau cho anh một chút an ủi!" Lục Minh vừa nói, giơ tay như muốn đi ôm lấy eo nhỏ nhắn của Niếp Thanh Lam. "Đi tìm được vợ nhỏ bé Giai Giai của anh đi..." Niếp Thanh Lam giơ lên đôi bàn tay trắng như phấn gạt tay hắn xuống, lại cười hì hì hỏi: "Lục Minh đồng học, hôm nay bồi tiếp Giai Giai đi gặp cha mẹ, không biết khi nào thì, cũng theo em đi gặp cha mẹ đây?" "Chờ em hết bận thì đi!" Lục Minh vừa nghe nàng nói, trong lòng không khỏi có chút áy náy, chính mình đã nói từ rất sớm sẽ cùng nàng đi gặp cha mẹ , có thể nói đã lâu, vẫn đều chưa có đi thành. Vài ngày trước đi gặp cha mẹ Hoắc yêu nữ, hôm nay lại bồi tiếp Giai Giai đi gặp cha mẹ, nhưng đáp ứng chuyện của Niếp hồ ly rồi, mà vẫn kéo dài lại kéo dài. Lục Minh hướng về phía Thanh Lam cười, lại mang một ít nghiêm túc nói: "Chờ anh trở lại, nhất định cùng em đi gặp mẹ em cùng với kẻ nhà giàu mới nổi kia, nhất định hướng bọn họ khẩn cầu, để cho gã nhà giàu mới nổi kia đem nữ nhi bảo bối tặng cho anh làm vợ!" "Hắn nào có quyền, việc này phải hỏi mẹ của em." Niếp Thanh Lam nghe thấy, trong lòng hơi vui sướng, xông lại hôn lướt hắn, lại vui mừng đi lên lầu . Hôm nay bồi tiếp Giai Giai đi gặp mẹ của nàng, vốn Lục Minh nghĩ đến Giai Giai sẽ thật cao hứng . Không nghĩ tới, nhìn qua nàng có một chút bất an. Lục Minh an ủi nửa ngày, mới miễn cưỡng làm cho nàng lộ ra khuôn mặt tươi cười. Giai Giai quyết định gọ điện thoại cho mẹ của nàng trước, Lục Minh bình thường không sẽ để ý, nhưng bây giờ nhìn nàng sợ hãi cha mẹ như thế, không khỏi cũng chú ý nghe lén một chút, kết quả vừa nghe liền thầm giận. "Mẹ..." Giai Giai trốn ra ban công, run rẩy kêu tiếng mẹ. "Là Giai Giai, mày gọi điện thoại tới làm cái gì? Tao không phải đã nói, không cần tùy tiện gọi điện thoại cho tao sao? Tao bề bộn nhiều việc! Có chuyện gì sao?" Lục Minh chạy tới phía sau cửa nghe lén, có một giọng nữ trung niên mang một ít phiền não hỏi han: "Có phải không có tiền hay không ? Năm trăm đồng có đủ hay không? Tao hiện tại không rảnh, gửi tiền vào tài khoản cho mày năm trăm , tháng sau cho mày thêm năm trăm nữa đi ! Giai Giai, mày cũng đã tốt nghiệp, lại có một phần công việc, mỗi tháng tiền còn chưa đủ tiêu, sao có thể như vậy chứ? Nếu không, để tao giới thiệu cho mày một vài ông chủ, mày chọn người xứng đáng sớm một chút mà gả đi, đỡ phải mất công mày tìm tiểu tử nghèo, đến lúc đó mày khổ cả một đời, cũng không có ngày nổi danh!" "Mẹ, con, con không cần tiền, con.. con chỉ là muốn nói với mẹ tiếng sinh nhật vui vẻ!" Giai Giai nói nhanh không cần tiền. "A..." Thanh âm nữ nhân trung niên kia hơi ngừng lại , lại hỏi: "Còn có việc gì sao?" Lục Minh nghe xong trong lòng thật không biết là tư vị gì, đây cũng là mẫu thân a? Mở miệng ra ngậm miệng lại chính là tiền! Khó trách Giai Giai bình thường rất ít hướng trong nhà gọi điện thoại, hoá ra mẹ của nàng cũng không muốn tiếp điện thoại của nàng... Nữ nhân ham lợi như vậy, thật có thể tínhlà mẫu thân sao? Ngoài ban công, Giai Giai dừng một chút, tựa hồ hạ quyết tâm lớn nói: "Mẹ, con quen một bạn trai, muốn mang hắn tới cho mẹ nhìn, cùng nhau ăn mừng sinh nhật mẹ! Con, con hôm nay muốn mang hắn qua tới chúc mừng sinh nhật mẹ, được không ạ?" "Ngàn vạn lần đừng tới đây! Hôm nay Tiểu Mai cùng với Tiểu Lan sẽ mang bạn trai lại đây ăn mừng sinh nhật tao, bạn trai của các nàng không phải bác sĩ thì là luật sư, bạn trai của mày là ai? Cũng là người làm công cùng nhau với mày sao? Giai Giai, làm sao mày đần như vậy, tao đã nói với mày bao nhiêu lần rồi , thế giới này, cái gì cũng đều phải so bằng tiền, trẻ tuổi có tác dụng gì? Mày phải nghe tao, tìm một ông chủ, vậy nửa đời sau cũng không cần ưu sầu, nói không chừng khi tao già còn có thể trông cậy dựa vào mày đó. Mày tìm người làm thuê, cái rắm tiền cũng không có, kết quả là nói không chừng còn tìm tao vay tiền, về sau sinh con trai, chỉ sợ tiền mua sữa bột cũng thiếu, Giai Giai, đến lúc đó mày muốn hối hận cũng không còn kịp rồi!" Mẹ Giai Giai nói lời này, làm cho Lục Minh không biết nói gì. Thế gian thật là có mẫu than như vậy sao, may mắn Giai Giai không giống bà ta! Đôi mắt Giai Giai đỏ lên, sau một lúc lâu mới nhẹ giọng nói: "Hắn, hắn là bạn học đại học của con, người rất tốt, chúng ta bây giờ rất khá, về sau không cần vay tiền mẹ đâu !" Thanh âm phụ nhân trung niên trong điện thoại cười lạnh , lại hừ nói: "Đừng nói trước quá vẹn toàn ! Đến lúc đó nghèo đến không gì bỏ vào nồi, cũng khóc với tao! Chúng mày muốn đến cũng không phải là không được, bảo hắn mua chút lễ vật, mặc một kiện quần áo đẹp, nếu không có, hãy thuê một bộ tây trang tốt mà mặc vào, đừng đi khắp nơi dọa người! Hắn dọa người cũng không lo, nhưng mặt mũi của tao vứt ở đâu! Tao nói rồi, làm công đã lâu như vậy, làm sao không gưi về trong nhà một phần tiền, hoá ra là trữ tiền chuẩn bị kết hôn , Giai Giai, tao không quản chuện của mày cùng với hắn, cũng không muốn nghe người nào tốt lắm, tâm địa rất thiện lương này nọ vô ích ! Mày bảo hắn cầm tới hai mươi vạn , nếu không đừng nghĩ lấy con gái của tao!" Giai Giai vừa nghe, đôi mắt đỏ hơn, nước mắt từ trong hốc mắt lăn thẳng ra, run giọng nói: "Mẹ, con ở trong lòng mẹ, còn không so được với hai mươi vạn sao? Tiền thật sự quan trọng như vậy sao?" Lục Minh nghe Giai Giai khóc nức nở, long cũng muốn tan nát, thiếu chút nữa lao ra ôm chặt cô gái nhỏ, không làm cho nàng rơi một giọt nước mắt nào nữa. Bất quá, hắn liều mạng nén giận xuống, muốn nghe xem mẹ Giai Giai rốt cuộc sẽ nói như thế nào. "Tiền không quan trọng, mày thử xem không có tiền, nhìn xem có thể sống hay không g? Tiền không quan trọng, mày có thể lớn như vậy? Từ sơ trung đến trung học, lại học ra đại học, học phí, phí sinh hoạt của mày, không phải đều là tiền của tao sao? Phụ thân chết toi của mày lưu lại bao nhiêu tiền? Một phần cũng không có, còn thiếu nợ khắp nơi, tao không thay đổi gả chồng, tao không lấy chồng là ông chủ, mày có thể sống tới ngày nay sao? Giai Giai, tao biết mày học đại học, nốc chút mực nước, nhưng muốn giáo huấn tao còn quá sớm!" Trong điện thoại, người đàn bà kia nổi giận đùng đùng quở trách nói: "Lão phụ thân chết tiệt của mày nếu như có mấy trăm ngàn một trăm vạn, tao cũng không phải tái giá, tao cũng không muốn làm mẹ kế của người khác, mày nghĩ rằng tao và mày sống dễ dàng sao? Tại đây trong cái nhà này, địa vị của tao thấp nhất, so ra còn kém chó nuôi của Tiểu Mai cùng với Tiểu Lan, tao ở trong này làm người mẹ kế, phải xem sắc mặt của người khác , đềulà vì ai? Giai Giai, mày hôm nay có thể học đại học ra, không có ta cấp cho học phí ,sinh hoạt phí, mày cho là mày ở trường học lĩnh học bổng thật sự đủ dùng sao? Những thứ khác không nói, tao nuôi màylớn đến như vậy, muốn bạn trai mày đưa hai mươi vạn rất quá đáng sao? Ngươi biết không? Có ông chủ cho tao một trăm vạn, thậm chí hai trăm vạn, tao cũng đều không đáp ứng đem mày gả cho hắn, ta cũng vẫn là tình nguyện xem mày tìm, không cần một trăm vạn, để mày tìm người làm thuê nghèo, mẹ mày chẳng lẽ làm còn chưa đủ sao?" "Mẹ..." Giai Giai không nhịn được, nước mắt chảy ròng ròng . "Giai Giai, nếu nó ngay cả hai mươi vạn cũng đều không có nổi, chứng minh nó không có bản lĩnh, mày cùng nó cũng sẽ không có hạnh phúc . Tao đã nói rồi , nó có tiền, mầy hãy dẫn nó tới , không có, mày cùng nó cút xa đi ! Xã hội bây giờ, sự thật chính là chỗ này đó !" Nữ nhân kia "ca" một tiếng rồi treo máy . "Mẹ, mẹ ơi? Đừng như vậy, không nên như vậy..." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Giai Giai rơi nước mắt như mưa, lại sợ Lục Minh trong buồng nghe thấy, che miệng nhỏ không dám khóc thành tiếng. "Đừng khóc, Giai Giai!" Lục Minh mở cửa, đem cả người cô gái đang giật mình ôm vào trong ngực, hôn nàng thật lâu, một bên lại dịu dàng lau đi nước mắt của nàng nói: "Bảo bối đừng khóc, mẹ em đối với em không tốt, đừng lo, còn có mẹ anh, còn cả mọi người trong nhà, chúng ta đều thương em! Hôm nay, anh sẽ cùng em đi một chuyến, đem sự tình trước kia đều chấm dứt hết, sau đó chúng ta đi tiếp qua ngày hạnh phúc của chúng ta , được không? Đừng khóc, bảo bối đừng khóc, đừng khóc..."