Sống Cùng Vạn Tuế
Chương 224
Vốn Lục Minh chỉ muốn ôm Ôn Hinh phu nhân, nhưng cảm ứng huyền diệu xuất hiện, nên tận lực lĩnh ngộ tri thức thần bí này.
Chỉ là Lại mập mạp đi từ thang máy ra, kích động chạy lại đây, chờ khi hắn ý thức lại thì đã quá muộn, Ôn Hinh phu nhân đã nhẹ nhàng chụp lấy tay của Lục Minh sau lưng, buông hắn ra, trong lòng Lục Minh thầm than đáng tiếc, biết rằng, Ôn Hinh phu nhân tuyệt đối sẽ không làm hành động thân thiết với mình trước mặt người ngoài, vừa rồi ôm mình để an ủi, cũng đã rất hiếm rồi.
Ôn Hinh phu nhân có thể dùng một cái ôm để cổ vũ cho mình, trong lòng mình thật cao hứng, thật ngọt ngào.
Chẳng qua tri thức huyền diệu trong đầu không hiểu được, cũng không còn lưu lại, làm cho hắn cảm thấy đáng tiếc, nếu như Lại mập mạp đến chậm một bước, như vậy...
"Thật xin lỗi, tôi không biết... khụ, tôi rất lỗ mãng!"Lại mập mạp chạy vào thang máy lại, nhưng vẫn nhỏ giọng giải thích với Lục Minh, Lục Minh không thể đổ tất cả mọi tội lỗi lên đầu của hắn được, vì thế đành cười nói : "Không sao đâu, đừng để trong lòng"
Dọc đường đi, Lại mập mạp giải thích cho Lục Minh biết về các vấn đề trong trận đấu.
Lại mập mạp nói trong sàn đấu Hồng Quán có một vạn hai ngàn năm trăm chổ ngồi, có lẽ sẽ có chen lấn, vì vé không đủ, vì dù có tiền cũng chưa chắc đã mua được vé.
Hơn nữa ban ngày đã có rất nhiều ngôi sao biểu diễn, cho đến khi trời tối, đài truyền hình vẫn tiếp tục phát sóng, ngay cả tin tức cũng phát đi phát lại cảnh Kungfu Panda phi thân cứu người, cũng như những tiết mục biểu diễn của mười đại cao thủ, cùng với rất nhiều chuyên gia bình luận.
Lần này Hồng Quán đã hủy bỏ buổi biểu diễn đặt trước đó, mời đến hơn ba mươi vị bình luận viên chuyên nghiệp của nhiều nước cùng với hơn hai mươi vị chuyên gia bình luận trong nước. Bởi vì sàn đấu quá lớn, nên bốn góc có bốn trọng tài chấp hành, bọn họ chịu trách nhiệm cho mỗi khu vực. Một khi tuyển thủ tiến vào khu vực của họ, vậy thì trọng tài đó sẽ trở thành chúa tể, một khi tuyển thủ phát sinh nguy hiểm, bọn họ có thể can thiệp, tận lực giảm bớt thương vong.
Về phần đấu pháp, hoàn toàn không hạn chế, không hạn chế cân nặng, không hạn chế chiêu thức, không hạng chế số người, không hạn chế số lượt đấu.
Chỉ cần tuyển thủ có tin tưởng, vậy thì có thể nhận khiêu chiến đủ chủng loại.
Lại mập mạp nói xong, Lục Minh nghe cười cười.
Ngoài Hòng Quán, lúc này đã đầy ấp người, là dân chúng không thể vào, lựa chọn đứng bên ngoài xem. Vố số người giơ vé trong tay lên, khi Lại mập mạp lái xe lại, cả đám bu lại, vỗ trần xe, rồi hỏi anh em có cần vé không, tôi để giá gấp mười lần.
Bên ngoài khắp nơi đều là người của đài truyền hình, người chủ trì Lặc ca, Tằng chưởng môn, còn có một đám người, đang đứng đấu võ mồm.
Ở ngoài mặt, bọn họ vẫn duy trì hình tượng, nhưng thực tế, trải qua vụ việc tóc cầu vòng và cửu chuyển dưỡng nhan dịch, tất đã các ngôi sao lớn đều đã trở thành bạn tốt của Lục Minh, tâm đều hướng về hắn, lúc nghe Lục Minh tự giới thiệu, nói mình là Kungfu Panda, mọi người xém tí đã bu lại kí tên, rồi còn nói cái gì mà phải ở lại nữa chứ. Đàm hiệu trưởng, Hoa Thiên Vương, cả đám tự nguyện trở thành khách quý được mời riêng, ngồi vài vị trí khách VIP, bình luận quan cảm cho dân chúng HongKong.
Đương nhiên, cũng có những âm thanh không hài hòa.
Rất nhiều kênh truyền thông vì muốn hấp dẫn ánh mắt của mọi người, không tiếc chửi Kungfu Panda là giả, rồi còn liệt kê ra chiến tích thảm bại của Kungfu Panda với các cao thủ các nước ra.
Những năm gần đây, cao thủ trong nước bị đánh bại bởi không thủ đạo, quyền thái, quyền anh... tất cả đều thảm bại, không thể thắng.
Cái gì mà công phu vương, nam quyền vương, bắc thối vương, đều bị đám quyền thái, không thủ đạo đấu đối kháng đánh cho tan tác.
Ví dụ như công phu vương trước kia danh tiếng vang dội, bị một tuyển thủ quyền thái đạp cho một cái, chưa đến ba mươi giây đã nhận thua.
Tình trạng thê thảm như vậy, xuất hiện nhiều đến mức không kể xiết.
Cơ hồ không có một cao thủ nào không bị đối phương đánh cho te tua, không cho mất đi năng lực chiến đấu hoặc bất tỉnh. Đám quyền thái, quyền anh bị đấm đá liên miên, cả người đầy máu tươi, vẫn kiên trì tác chiến. Ngược lại, cao thủ trong nước, vừa trúng một chiêu của đối thủ, rõ ràng là không có chuyện gì, mà đã gục xuống không chịu nổi, không thể tái chiến, làm ra vẻ đau đớn, làm cho người ta khinh bỉ ý chí chiến đấu.
Lại còn có những người giàu có, cố ý mua trận đấu, làm cho thanh danh võ công trong nước bại hoại.
Chiến bại liên tục, làm cho công phu trong nước chẳng có gì đáng khoe.
Vì thế, "thủy hóa công phu, thủy hóa quyền vương", bị người ta kêu như thế, võ thuật của Trung Quốc, càng ngày càng suy yếu, cuối cùng chỉ còn là võ thuật mang tính chất biểu diễn. Cho nên, bị một nhóm phản động liều mạng công kích, kêu gào rằng, tuyển thủ trong nước nếu đối đầu với tuyển thủ quyền anh, trong mười giây sẽ bị hạ gục. Cảm thấy rằng Kungfu Panda này cũng chẳng có gì ghê gớm, nếu đấu với một trong mười cao thủ, chắc chắn ba phút sẽ bị hạ, có những người điên cuồng thậm chí còn tuyên bố rằng Kungfu Panda còn không chịu được quá ba mươi giây.
Trước Lục Minh, nhóm MM và đám lang của đại học Lam Hải đã sớm đi vào.
Bọn họ không chỉ là những cổ động viên duy nhất, mười đại cao thủ cũng mang đến cổ động viên riêng, trước đó, bọn họ đã bắt đầu Pk nhau.
Cổ động viên mười đại cao thủ quần áo khá mát mẻ, làm cho đám lang của đại học Lam Hải không chịu nổi nhiệt độ, lại có người xem ủng hộ, trận pk đầu tiên, bọn họ giành được thắng lợi.
Trầm Khinh Vũ các nàng gọi điện cho Lục Minh, tỏ vẻ sẽ ngồi chung với chúng nữ Phương Phỉ Uyển, được đám bảo an của Phong Đan Bạch Lộ và Thiên Kiều bảo vệ, quan sát trận đấu, ý bảo Lục Minh không cần lo lắng, các nàng cũng có cao thủ bí mật bảo hộ. Người tổ chức giải cũng gọi điện cho Lục Minh, xác nhận hắn đang ở ngoài, chuẩn bị đi vào, mới âm thầm thở phào một hơi.
Nếu Kungfu Panda lâm trận bỏ chạy, vậy thì tất cả đều toi.
Lục Minh không dám đi vào cửa của tuyển thủ, bởi vì nơi đó có vô số phóng viên đang chờ chụp ảnh.
Hắn cùng Lại mập mạp giả dạng người xem, đi vào cửa người bình thường.
Đám bảo vệ và cảnh sát bên ngoài cứ kiểm tra mãi, thấy hai người không có vũ khí mới cho vào, tuy rằng làm trễ chút thời gian, nhưng vẫn tương đối thuận lợi. Hai người đi đến cánh của cuối đường, đưa ra giấy chứng nhận, chuẩn bị đi qua cửa kiểm tra thứ ba, chuyển vào phòng chuẩn bị của tuyển thủ, thật không ngờ oan gia ngõ hẹp, cánh cửa cuối cùng mà Lục Minh phải qua, là do nữ cảnh sát anh khí cùng với bạn của nàng ta gác.
Nàng vừa thấy Lục Minh và Lại mập mạp đến, hai mắt phát sáng mạnh mẽ, như là... mèo nhìn thấy chuột á.
"Hai người các ngươi, lập tức giơ tay lên... úp vào tường, để chúng tôi kiếm tra. Tôi hoài nghi hai người các ngươi có quan hệ với tổ chức xã hội đen của quán bar Khô lâu. Chuyên môn phá hư trận khiêu chiến của cao thủ tám nước, lập tức giơ tay lên, chấp nhận kiểm tra, nếu không tôi nổ súng!"
Nữ cảnh sát kia nhìn thấy Lục Minh, lửa giận trong lòng nổi lên ầm ầm.
Ngày đó mình bị hắn đùa giỡn trước mặt mọi người không nói, sau đó giả dạng là gái bao, đi đến quán bar Khô Lâu tra án, muốn lợi dụng hai người này phối hợp một chút, thật không ngờ tiểu tử này lại nhân cơ hội đó mà chiếm tiện nghi của mình, sau đó làm cho vụ án theo dõi chấm dứt. Lửa giận của mình không có chổ phát tiết, đi khắp nơi tìm hắn, nhưng cũng không tìm được người, thật không ngờ, bây giờ hắn tự dâng đến cửa. Không thể bỏ qua được! Nữ cảnh sát trong lòng vừa động, lập tức cho Lục Minh một tội danh.
Chỉ cần Lục Minh phản kháng, vậy sẽ kiện hắn đánh cảnh sát.
Trước bắt hắn về cảnh cục, sau đó qua bốn mươi tám giờ sẽ thả ra, xem hắn còn có thể đi coi trận đấu này không... Nữ cảnh sát nghĩ mà cao hứng, chỉ cần có thể làm tiểu tử này kinh ngạc và đau khổ, chắc chắn sẽ là ngày vui vẻ nhất trong tháng.
"Mỹ nữ, cô muốn sờ, cũng không cần tìm cớ chứ?"Nữ cảnh sát cô ý lục lọi trên người Lục Minh, giả bộ như kiểm tra, Lục Minh lại làm cho nàng choáng váng, xem ra đắc tội với người nào cũng được, đừng đắc tội với đàn bà là được. Nữ cảnh sát này muốn đánh hắn ghê, mà người cùng trực với nàng, biết Lục Minh muốn trêu đùa nàng, bây giờ biết nàng ta muốn trả thù đối phương, đáng tiếc là hắn cố tình không mở miệng.
"Câm mồm lại, bởi vì anh bị tình nghi đến một vụ án lớn, tôi quyết định đưa anh về cảnh cục, cho đến khi vụ án điều tra rõ ràng sẽ thả ra, bây giờ tôi trịnh trọng nói cho anh biết, anh có quyền không nói gì hết, nhưng những lời nói của anh, sẽ trở thành bằng chứng trước tòa!"Nữ cảnh sát nói xong, lấy còng tay còng Lục Minh lại.
"Anh ta sao lại là người bị tình nghi... cho chúng tôi qua, trễ giờ rồ!"Lại mập mạp khẩn trương nói.
"Cảm mồm, nếu anh còn nói nữa, tôi sẽ bắt anh về, cút, nơi này không có chuyện của anh..."Nữ cảnh sát trong lòng cao hứng, căm ghét người quấy rầy mình.
"Được, tôi với cô trở ề, mời cô nhất định phải bắt tôi trở về, đi, chúng ta về cảnh cục cùng chơi trò chế phục hấp dẫn đi, tôi không đợi kịp rồi, đi nhanh đi!"Lục Minh cười ha hả, còn thúc giục nữ cảnh sát bắt mình về.
"Anh còn cứng miệng lắm! Đi!"Nữ cảnh sát đá Lục Minh một cái, còn đẩy hắn đi, thật sự chuẩn bị đưa hắn về cảnh cục.
"..."Lại mập map biết mình nói cái gì cũng vô nghĩa, nhanh chóng kéo bạn của nàng, vội vàng thì thầm vài câu, người kia nghe xong, cái miệng há rộng ra đủ để nhét cả nắm tay vào, chỉ vào Lục Minh nói cái gì mà hắn hắn hắn hắn... cả nửa ngày cũng không nói được một câu đầy đủ.
"Đừng khuyên tôi, người này tôi đã bắt rồi, không còn chưa kiện hắn đánh cảnh sát, cản trợ công vụ, mập mạp, anh muốn chuộc người, thì mời luật sự cho hắn đi!"
Nữ cảnh sát đắc ý, sao có thể dễ dàng tha cho tên này chứ, hắn không phải muốn sờ sao.
Sờ đi, sờ tiếp đi, để hắn tiếp tục đùa giỡn với mình đi, xem hắn có chết hay không, đắc tội với mình, chuẩn bị chết thảm đi! Muốn xem trận đấu? Không có cửa đâu! Muốn kháng cự hả? Chết chắc rồi! Muốn tiếp tục trêu đùa mình? Nằm mơ! Mình phải nhốt hắn lại, cho hắn biết mình không phải dễ chọc!
Người kia khuyên bảo vài câu không được, vì nữ cảnh sát cấp bậc cao hơn hắn nhiều, nên không nói nữa, gọi điện cho cấp trên.
Đầu tiên là cấp trên gọi điện tới, lệnh cho nàng thả người, còn nói cấp trên sẽ gọi điện cho nàng, kêu nàng chờ.
Quả nhiên chưa đến ba phút đồng hồ, cấp trên của cấp trên gọi điện đến, ông ta không nói gì, chỉ nói đây không phải là tội phạm hiềm nghi, rồi nói cấp trên nữa sẽ gọi điện cho nàng. Nữ cảnh sát ngây ngốc, mình đang bắt ai vậy? Cấp trên của cấp trên không chỉ ra lệnh cho mình thả người, còn có cấp trên của cấp trên của cấp trên gọi điện cho mình? Nàng cảm thấy mình đã gây họa rồi, muốn nhanh chóng thảo còng tay cho Lục Minh, nhưng Lục Minh không chịu, còn muốn chính nàng bắt mình trở về cảnh cục.
Cấp trên của cấp trên của cấp trên gọi điện đến, hỏi nàng có thả người chưa, còn nói chờ một lát sẽ có tổng cục trưởng cục cảnh sát gọi điện cho nàng.
Tổng cục trưởng gọi điện đến, không hỏi có thả người chưa, mà chỉ hỏi đã xảy ra chuyện gì.
Nữ cảnh sát đành phải thẳng thắn, chẳng qua nàng vẫn tỏ vẻ mình đúng, người hiềm nghi có liên quan đến một vụ án lớn, bởi vì sau đó trinh sát phát hiện ra hắn có ra vào quán bar Khô Lâu, nàng phỏng chừng hắn nhất định là xã hội đen, nhất định có quan hệ với ông chủ của Khô Lâu.
Nàng nói xong, cảm thấy dở khóc dở cười.
Mình không phải phục vụ cho dân chúng HongKong sao, tận lực bắt trộm, rốt cục là sai cái gì!
Người này là cục cưng của ai đó, mình bắt được hắn sao? Rõ ràng là hắn không đúng, lại còn sờ ngực mình, cho nên mới bắt hắn...
Cục trưởng cảnh cục tiếp điện thoại, nghe xong, an ủi nàng một phen, tỏ vẻ đây chỉ là hiểu lầm, không phải là nàng sai, chẳng qua không giải thích nhiều, chỉ là nói nàng nhanh chóng giải thích với với người bị hiềm nghi, nữ cảnh sát nghe xong trong lòng có chút tức giận, trả lời một câu : "Tôi không biết hắn là con của quan lớn nào, các người là quan trên, phân phó thế nào tôi làm thế đó!"
Lần này, tổng cục trưởng cục cảnh sát nghe điện thoại, cười ha hả nói : "Hắn không phải là con quan lớn, nhưng hắn không phải là tội phạm hiềm nghi, nói như vậy, hắn... hắn chính là Kungfu Panda sẽ tham gia thi đấu với cao thủ tám nước, nếu cô bắt hắn về, chúng ta biết ăn nói thế ào với toàn bộ dân chúng HongKong?"
"Không thể nào, nếu hắn là Kungfu Panda, vậy tôi chính là công nương Diana!"Nữ cảnh sát không tin, thốt ra một câu.
Tiểu tử này trên đường ngay cả một tên trộm túi cũng không dám bắt, núp sau lưng một người con gái, làm sao có thể là Kungfu Panda phi thân cứu người.
Hơn nữa, hắn bị mình đá làm cho tiểu đệ đệ xém nữa bị thiến, ngồi chồm hổm nửa ngày trên mặt đất không nhúc nhích, nếu thật sự là Kungfu Panda, hắn sao không phải là đối thủ của mình? Sao lại để cho mình đá tiểu đệ đệ? Nhất định là giả mạo, chắc chắn là vậy.
Nữ cảnh sát càng nghĩ càng không thích hợp, nhanh chóng đem tình huống báo lên, nói xong với cục trưởng, còn đưa ra một kết luận, tên này là một tên lừa gạt!
Tổng cục trưởng hỏi quá trời, lại nghe bên cạnh lảm nhảm, cuối cùng nghiêm túc nói : "Cảnh viên cao cấp 818335279, bây giờ tôi lấy thân phận là tổng cục trưởng ra lệnh cho cô, cô lập tức phóng thích người hiềm nghi, hơn nữa bảo hộ an toàn bên cạnh hắn, nghe theo lời dặn dò của hắn, thỏa mãn tất cả yêu cầu của hắn, nghe chưa?"
"Yêu cầu gì? Hắn vừa mới nói muốn cùng tôi chơi chế phục hấp dẫn, vạn nhất là sự thật, vậy... vậy tôi phải làm sao?"Nữ cảnh sát nghe xong, thiếu chút nữa đã té xĩu.
"Đây là lệnh!"Tổng cục trưởng hét lớn một tiếng.
"Yes sir!"Nữ cảnh sát đành phải nghe lệnh, đau đớn trả lời, tâm tình đang ở trên thiên đường, lập tức lọt xuống địa ngục.
Nàng không biết rằng, ở văn phòng tổng cục trưởng, sau khi ông ta cúp điện thoại, mỗi người đều ôm bụng cười to.
Xem Kungfu Panda là tội phạm hiềm nghi, còng tay lại, còn chuẩn bị bắt trở về cảnh cục, trong ba vạn cảnh sát HongKong, xem ra chỉ có một mình nàng mới có năng lực này? Nếu không phải thời gian gấp rút, bọn họ quả thật muốn xem nàng ta bắt Kungfu Panda về cảnh cục thế nào...
Nữ cảnh sát đầy chán nản mở còng tay cho Lục Minh, đau đớn hỏi : "Anh thắng rồi, anh muốn sờ cái gì? Sờ ngực hay sờ mông?"
Truyện khác cùng thể loại
1 chương
75 chương
45 chương
45 chương
109 chương
58 chương
17 chương
90 chương