Tinh lực của Lục Minh vốn rất dư thừa rồi, mấy ngày nay liên tiếp chịu đựng sự hấp dẫn, cho nên trong lòng như bị dục hỏa thiêu sống. Vừa lúc nãy vô tình nhìn thấy quần lót và cặp ngực trần trụi của Ngu Thanh Y, xuân sắc tuyệt vời kia đã trực tiếp nhóm lên ngọn lửa dục vọng trong lòng, cảm thấy ở dưới nóng lên, muốn che dấu nên uống hết một ly trà, nhưng vẫn chưa đủ, tiếp tục nốc cạn luôn ly của Ngu Thanh Y đưa qua, mới cảm thấy đỡ hơn một chút. Nhưng, tại sao có hai ly nước ? Lục Minh kỳ quái, hắn nhìn xuống, cuối cùng phát hiện ra, trên miệng ly thản nhiên có một dấu son môi, trên đó còn lưu lại mùi thơm xử nữ. Toát mồ hôi, đây chính là ly của Ngu Thanh Y! “Có ai dạy cho anh phát minh ra những linh dược này không?” Ngu Thanh Y phảng phất như không phát hiện ra vấn đề, đổi đề tài khác, Lục Minh nghe vậy mừng thầm, vội vàng móc ra Cửu Chuyển Dưỡng Nhan dịch và Lục Hoàn Đồng Hoàn ra giảng giải. “Lục Minh, tôi cho anh một đề nghị, thế nào?” Ngu Thanh Y đột nhiên trở nên nghiêm chỉnh, nói đến chính sự. Nàng biết hấp dẫn nên có chừng mực, ngẫu nhiên hấp dẫn một lần hai lần, có thể làm cho đàn ông động tâm bùng nổ. Nhưng nếu cả ngày cứ hấp dẫn mãi, chỉ làm cho người ta cảm giác được mình đê tiện, làm cho đối phương cảm thấy phiền, một người con gái muốn lấy lòng một người con trai một cảm giác tốt, biện pháp tốt nhất không phải là làm nũng, không phải là hấp dẫn, cũng không phải là lên giường, mà làm cho người đó ở chung với mình một chỗ mà có thể có sự ngạc nhiên! Loại ngạc nhiên này có thể là năng lực công tác, hoặc có thể là tinh thông thiên phú, cũng có thể là tri thức, thái độ, phản ứng... Thậm chí, trong nháy mắt có thể thi triển mị lực. Cứ thử nghĩ xem, một người con trai quen biết một cô gái, anh ấy nghĩ rằng có thể hiểu rõ đối phương, trong lòng có định vị nào đó. Nhưng một cô gái thông minh thì biểu hiện ra phương diện nào cũng không muốn cho người khác biết, vậy mới có thể cho hắn một sự ngạc nhiên thật lớn, nói cách khác, làm cho người này nâng cao cách nhìn về cô gái. Thời điểm này, con gái có lực hấp dẫn nhất đối với con trai. Phụ nữ xinh đẹp đương nhiên rất quan trọng, có thể tạo cho người khác phái một ấn tượng đầu tiên rất tốt, nhưng quan trọng nhất là không phải là một cái bình hoa di động. Có lẽ có vài người sẽ thích thú sự xinh đẹp bên ngoài của một bình hoa, nhưng không ai lại đi quý trọng một bình hoa cả, con gái phải biết làm cho con trai từ trong ngạc nhiên mà vui sướng đến tán thưởng. Sau đó mới có thể hiểu được tâm ý của đối phương... Trong lòng Ngu Thanh Y cũng rất rõ đạo lý này, nàng quyết định trước mặt Lục Minh bày ra năng lực của mình, làm cho hắn ngạc nhiên một chút! Nếu mình có thể làm cho hắn ngạc nhiên như vậy, thì khoảng cách đến tim hắn sẽ không còn xa nữa. “Nói nghe một chút!” Thật ra trong lòng Lục Minh cũng không quá để ý đến Ngu Thanh Y, nàng không như Niếp Thanh Lam, Cảnh Hàn, Chúc Tiểu Diệp có năng lực đặc biệt, không được sự nhu thuận như Giai Giai. Hơn nữa khi cùng Giai Giai ở chung, hắn càng phát hiện ra nàng là một cô gái có năng lực làm cho người ta ngạc nhiên, ngay cả bà Ngô cũng khen không dứt miệng về trù nghệ, như chị Trang cũng rất hài lòng về năng lực tính toán. Trong lòng Lục Minh, Ngu Thanh Y rõ ràng còn một khoảng cách rất xa, ngoài việc nàng chỉ là một đại minh tinh biết ca hát ra, trong lòng hắn nàng còn kém xa thân thủ của Hạ Linh. Hạ Linh là con gái, nhưng nàng kiên cường dũng cảm, trong nguy nan có thể động thân để bảo vệ đồng bạn. Làm cho Lục Minh cảm động, hay là tình mẫu tử trời sinh đã như vậy. Tình nguyện bỏ đi tính mạng để cứu một đứa trẻ xa lạ, mặc dù lúc cứu nàng Lục Minh mắng to, nhưng nghĩ thông suốt, thì trong lòng cực kỳ cảm động, phụ nữ đúng là phụ nữ, luôn luôn có tình mẫu tử trong người. “Tôi cảm thấy Cửu Chuyển Dưỡng Nhan dịch của em không thể bán! Tuyệt đối không thể bán!” Ngu Thanh Y dùng phương thức nói chuyện, là sách lược của thời tam quốc để lại, hoặc là dựa trên triều đại Internet, làm theo một cái công thức đã có từ trước. Đầu tiên làm cho người ta ngạc nhiên, hấp dẫn sự chú ý của đối phương, rồi đột nhiên mở miệng, làm cho hắn ngoài ý muốn. Lục Minh nghĩ thầm, cái này không phải nói nhảm sao? Không thể bán thì sản xuất để làm gì? Nguồn thu của mình, hoàn toàn trông cậy vào nó! Bất quá nếu đã nói như vậy, khẳng định có đạo lý, tạm thời nghe trước cái đã. “Cửu Chuyển Dưỡng Nhan dịch bởi vì dược liệu rất hiếm, số lượng chế tạo rất thấp, chỉ có một nhân tài như em mới có thể làm ra, cho nên đây là kỳ dược hiếm có nhất trên thế gian, nếu em bán như vậy, thì cũng không khác gì Dương Thai Tố và Nhục Độc Khuẩn Châm, em làm như vậy, là chủ động làm hạ cấp độ của mình xuống, cứ bán bảo vật như vậy, thì người mua sẽ không cảm kích em, còn cảm thấy em là một tên đại ngốc!” Nhìn thấy đã hấp dẫn thành công sự chú ý của Lục Minh, Ngu Thanh Y tung thêm một quả tạc đạn. “Trời, cô nói như vậy thì phải làm sao?” Lục Minh nghe xong cũng cảm thấy bực tức, nhưng hắn cũng không cách nào cãi lại, vì Ngu Thanh Y nói rất có đạo lý. “Rất đơn giản, em không cần bán, để cho người khác đến cầu em, cầm đồ vật đến trao đổi, chọn lấy một món mà em thích nhất đến đổi!” Ngu Thanh Y nói chuyện hù dọa làm Lục Minh giật mình, nhìn không ra, Ngu mỹ nhân này lại tàn nhẫn như vậy, may mà nàng là một ngôi sao, nếu như nàng đi xuống biển làm ăn, phỏng chừng không thông báo đã đánh sóng thần vào bờ. Nhưng trong lòng hắn lại nghĩ, nàng nói cũng rất có đạo lý, bản thân căn bản là cũng không cần tiền, kỳ dược ở trong tay, cần gì phải chủ động bán ra, sao không học Khương Tử Nha buông câu, nguyện làm người cầm câu! “Cụ thể nên làm thế nào?” Lục Minh thỉnh giáo. “Tuyên truyền, để cho phú hào, quan to, danh nhân cùng các ngôi sao của giới giải trí, làm cho nhu cầu của những người này trở nên cấp bách. Cho những người này biết được tin này, đồng thời làm ra quảng cáo sống, tôi đã nghĩ rồi, tôi căn bản không phải là một người phát ngôn tốt nhất, đương nhiên, tôi chỉ có thể làm một trong những người phát ngôn. Bởi vì hình tượng của tôi không đủ hấp dẫn như chị Lan, một ngôi sao trung niên, cỡ người như chị ấy mới là một quảng cáo sống tốt nhất! Chị Lan sau khi hóa trang nhìn rất đẹp, nhưng khi bỏ lớp trang điểm, anh sẽ phát hiện ra vẻ mặt tái nhợt, vành mắt biến thành màu đen, môi không chút hồng, nhìn rất giống quỷ, làm cho người khác phải sợ hãi, đây là do hóa trang nhiều năm ảnh hưởng đến, tin chắc rằng một nữ minh tinh khi bước đến độ tuổi này sẽ có tình huống tương tự, cho nên Cửu Chuyển Dưỡng Nhan dịch tung ra, sẽ làm cho các nàng phát điên!” Ngu Thanh Y thấy Lục Minh chuyên tâm nghe, không khỏi thản nhiên cười, mị lực bắn ra bốn phía. “Cứ nói tiếp đi” Lục Minh đối với Ngu Thanh Y thật có chút ngạc nhiên, ý bảo nàng tiếp tục. “Tuyên truyền đến mức mọi người điên lên mới thôi, lúc này, ai ai cũng muốn, nhưng không chỗ nào bán, lúc này địa vị của Cửu Chuyển Dưỡng Nhan dịch trong lòng mọi người sẽ không ngừng tăng cao, anh đừng nói là một trăm vạn, nhiều hơn cũng có người mua! Cửu Chuyển Dưỡng Nhan dịch có đặc điểm lớn nhất chính là vô giá, anh phải cho thế nhân sinh ra một ý niệm như vậy trong đầu, nó là một báu vật vô giá, không thể dùng tiền được. Đến lúc này, mọi người đều sẽ cố gắng thỏa mãn yêu cầu của anh!” Ngu Thanh Y tao nhã cầm ly nước lên, uống một ngụm nhỏ, Lục Minh đang nghe nàng nói chuyện, không chú ý lắm, cái ly nàng đang cầm chính là ly của hắn. “Phương thức có thể oanh động thế nhân tốt nhất của Cửu Chuyển Dưỡng Nhan dịch, chính là đấu giá!” Ngu Thanh Y cuối cùng nói đến một thứ làm người ta kinh ngạc vô cùng. “Chủ ý tốt, ài, sao tôi trước giờ không nghĩ ra... Lục Minh nghe được mừng như điên. “Cả ngày anh cứ trốn trong phòng thí nghiệm, nghiên cứu phát minh, thì làm sao mà thông được thế sự hả nhà khoa học!” Ngu Thanh Y che miệng mà cười, nàng cười làm vai run động, cặp ngực khẽ run lên, thấy vậy Lục Minh len lén nuốt nước miếng, thầm nghĩ Ngu mỹ nhân này không phải là một bình hoa, mà cũng có chút đầu óc. “Vừa rồi nói đến đấu giá là phương thức tốt nhất, bởi vì chỉ có cạnh tranh mới làm cho nó thêm quý giá, hơn nữa, như vậy mới không làm cho người ta tuyệt vọng, làm cho con người có sự hy vọng, bởi vì đấu giá là một nơi cạnh tranh công bằng, có nó tồn tại, mới có thể làm cho người khác yên tâm!” Ngu Thanh Y mỉm cười, nhưng lại lắc đầu nói: “Nhưng chúng ta không thể đem Cửu Chuyển Dưỡng Nhan dịch ra đấu giá được, phải khống chế số lượng của nó, bảo trì sự hiếm hoi của nó, khẳng định có thể thu hút rất nhiều danh nhân. Cũng hy vọng các nàng dùng đủ loại phương pháp, dù cầu hay mua, lúc này em có thể lấy danh nghĩa tặng riêng cho một người, em chưa nghe qua, thật sự là tặng cho một người, khẳng định không cách nào tưởng tượng được, người được em tặng nhất định sẽ sinh ra sự cảm kích và ngạc nhiên chưa từng có!” “Ý của cô nói là, những người được tôi tặng, nhất định sẽ tặng lại cho tôi, sẽ hết sức hồi báo tôi” Ngu Thanh Y chăm chú gật đầu, nói: “Hơn nữa, tặng của có thể làm cho người ta sinh ra tâm hư vinh, anh lựa chọn một ít đại minh tinh có danh tiếng, vậy thì vô hình chung sẽ nâng cao tên tuổi và thân phận của họ, người khác nhìn lên người được tặng, nói cách khác, mọi người đều khát vọng muốn tạo sự quen biết với anh, đến lúc được anh tặng, sẽ đề cao thân phận của chính mình!” “Chiêu này của cô quả thực rất độc, bất quá tôi thích!” Lục Minh giơ ngón tay cái về hướng Ngu Thanh Y. “Tôi còn nhiều chỗ lợi hại lắm!” Ngu Thanh Y mỉm cười nhận lấy sự tán dương của hắn, rốt cục đã thay đổi được ấn tượng trong lòng của hắn, tin tưởng rằng qua việc này, bản thân sẽ tăng địa vị lên trong lòng hắn, ha ha! Nàng đứng lên, mang theo một mùi hương, đi đến phía sau Lục Minh, vươn cánh tay ngọc ra, quanh quẩn trước người hắn. Cặp môi thơm tiếp cận, nhẹ nhàng hôn lên mặt hắn một cái. Sau đó cười duyên nói: “Tìm một cô gái mà anh thích để tặng, chắc sẽ vô cùng vinh hạn. Đáng tiếc là tôi không có gì, không thể cho anh một hồi báo, nên chỉ biết hồi đáp cho anh bằng một nụ hôn! Đây chính là nụ hôn đầu tiên của tôi, là nụ hôn trân quý nhất!” “Như vậy cũng cho là nụ hôn đầu tiên... Lục Minh đổ mồ hôi. “Cửu Chuyển Dưỡng Nhan dịch cứ giao cho tôi, tôi sẽ thay anh tuyên truyền, tôi cũng sẽ thuyết phục chị Lan giúp anh, hơn nữa nàng ta căn bản là không cần thuyết phục, phỏng chừng nàng ta nghe được tin này chắc là mừng như điên ấy chứ!” Ngu Thanh Y không vội vã trở về, mà đứng phía sau Lục Minh, nhu thuận đấm bóp bả vai hắn, cười nói: “Thiếu gia, người có hài lòng với biểu hiện của tiểu tỳ không? Tiểu tỳ ngoan như vậy, thiếu gia có định thưởng cái gì cho người ta không?” “Nếu vậy, thưởng cho một nụ hôn?” Lục Minh cười. “Đừng có đắc ý!” Ngu Thanh Y hờn dỗi đánh hắn một cái, rồi trở về chỗ ngồi của mình, cho hắn một cái nhìn đáng yêu, phong tình vô hạn: “Anh đi tìm người khác hôn đi, người ta không muốn hầu hạ đại thiếu gia này đâu!” Nàng biết hôm nay đã thành công, bày ra một năng lực không giống người bình thường, cho hắn một sự kinh hỉ, cũng có một khởi đầu tốt với hắn. Cho nên, mang theo sự vui mừng, bữa cơm này, nàng đặc biệt vui vẻ. Lục Minh cũng đã thay đổi cách nhìn với đại minh tinh này, xem ra phương pháp của nàng, mình cũng không cần lộ diện, bảo trì sự thần bí, còn có thể thu hoạch lớn. Hắn còn được Ngu Thanh Y chi dẫn một số chi tiết, càng cuống quít gật đầu, cảm giác như ăn cơm với nàng cũng rất có giá trị, Hạ Linh trở về, Lục Minh biết các nàng còn đang bận rộn, chuẩn bị chia tay, nhưng suy nghĩ một lát, rồi lại nói với Hạ Linh: “Cho dù chị không tin em, nhà của em vẫn còn có châm cứu đại sư Chúc Tiểu Diệp, nghe nói chị bị ho khan, hẳn là do vết thương chưa lành, cho nên tốt nhất cứ đến châm cứu, hơn nữa, cho dù thân thể không có vấn đề gì, châm cứu cũng có thể kích thích tiềm năng của cơ thể!” “Rãnh rỗi nói sau” Trong lòng Hạ Linh chợt xấu hổ, ho nhẹ một cái che dấu sự xấu hổ trong lòng, không phải có bệnh. Bất quá đây là hắn quan tâm mình, coi như là có ý tốt. Chào tạm biệt Ngu Thanh Y và Hạ Linh, Lục Minh đón xe đến Phương Phỉ Uyển. Thương thế của Hoắc Vấn Dong rốt cuộc thế nào rồi? Khẳng định nàng vì lên cao trào do bàn tay của mình, nên mới thẹn thùng rời đi, xem ra mình phải giải thích với nàng một chút, lúc ấy quả thật là chữa bệnh, bản thân không có phi lễ với nàng. Chợt nhớ ra, trong đầu Lục Minh hiện về những hình ảnh của Hoắc Vấn Dong khi lên cao trào, nhớ lại vẻ mặt cực lạc của nàng, còn thở dốc rên rĩ, không khỏi đập nhanh tim. Khi gặp nàng, bản thân nên nói cái gì để không bị xấu hổ?