Sốc! Sao Bảo Là Show Tài Năng Cơ Mà
Chương 79 : Nữ hoàng Đỏ
Edit by tytydauphu on wattpad
Chương trình giao lưu Crowson kết thúc, trong căn cứ biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Tòa kiến trúc dùng cho vòng loại bài Tarot đã cháy hết. Đội robot công trình tiến hành dỡ nền rồi đổ đất, bón phân, xới đất.
Trong tháp đôi, các tuyển thủ thăng cấp và giáng cấp vừa đổi phòng xong, 300 thực tập sinh chỉ còn lại 250 người.
Trên Star Network, CP Vi Cân Thập Cẩm lọt hot search nhờ màn thể hiện trong trận đấu nhỏ, nằm dưới danh sách dài các tin chuyển nhượng tuyển thủ cho giải đấu mùa hè.
Icon Khải Bạc thường xuyên xuất hiện trên diễn đàn fan Crowson Show, TAG liên quan cũng tăng vọt, sóng vai với "Vi Cân sinh tử", "Tỉnh Nghi sinh tử luyến", "Song Vi Cân /AAO/ tiêu tiêu hướng loạn đôn".
* raw là 哨哨向乱炖, cầu cao nhân
Nhà ăn Crowson.
Caesar ngậm bánh bao thịt, ú ớ gửi tin nhắn bằng giọng nói.
Charpter 12: Bạc Truyền Hỏa thẹn thùng đẩy cửa sổ ra, tình lang Caesar đạp gió đêm bay đến, xoay người tiến vào. Đúng lúc củi khô bốc lửa ý loạn tình mê, cửa phòng đột nhiên mở ra!! Bạc Phúc Thủy mặt rồng giận dữ, tung một chưởng đánh gãy 3 cái xương sườn của Caesar! Bạc Truyền Hỏa a một tiếng bảo vệ tình lang......
Ủng hộ Caesar: "3 cái xương sườn?? Buồn cươi! x2 tên dở hơi kia cũng không đụng được tới một đầu ngón tay của Caesar!"
Lâu chủ nhanh chóng trả lời lại: "Không đâu. Đại Bạc là tuyển thủ chuyên nghiệp, vẫn có khả năng! Thân ái, nên viết như thế nào?"
Ủng hộ Caesar: "Bạc Phúc Thủy thân hổ chấn động, đá bay Bạc Truyền Hỏa, ôm lấy đùi Caesar —— đại ca, thu ta đi!"
Lâu chủ: "...... Anti fan Caesar đến phá hoại phải không? Anti thì anti, còn đặt tên "Ủng hộ Caesar", định lừa ai! Biến ngay khỏi lâu!"
Bên bàn ăn, Tá Y nhìn Caesar duỗi móng vuốt sang một nhóm khác: "Mẹ nó cậu có thể ăn đàng hoàng không hả? Còn gửi tin âm thanh nữa, không thấy ngượng mồm à??"
Caesar phản bác hùng hôn: "Tôi đây là đang idol tự định kết cục cho mình, hướng dẫn sáng tác!"
"......" Tá Y: "Còn đòi làm cả idol? Caesar, cậu ngốc lắm, dân mạng chỉ nói thế để nịnh cậu tí thôi. Được rồi được rồi, hãm bớt lại đi. Dành thời gian để mà huấn luyện, đừng can thiệp vào thế giới tinh thần của fan nhà cậu nữa. Nhìn Tiểu Vu kia kìa, trên diễn đàn đã sinh mấy đứa cho tuyển thủ Vệ rồi mà sáng nay vẫn nghiêm túc chuẩn bị giáo trình huấn luyện đấy."
Tá Y hài lòng nhìn Vu Cẩn.
Vu Cẩn đang định đưa tay tới trứng cuộn thì khựng lại, không biết nghe thấy cái gì, ánh mắt hoảng hốt, nấc lên.
3 người của Bạch Nguyệt Quang vội vàng rót nước cho Tiểu Vu: "Sao vậy sao vậy? Nấc từ tối qua đến giờ, không phải sáng nay đã hết rồi sao?"
Vu Cẩn đờ đẫn: "Tôi ——"
Ùng ục ùng ục uống hết cốc nước, lại nấc hai cái. Đầu thiếu niên gục xuống, tinh thần rõ ràng không tốt.
Văn Lân an ủi: "Không sao, Tiểu Vu đừng nghĩ đến nó nữa! Lát dọa giật mình một cái là ổn!"
Vách kính bên ngoài nhà ăn bị dính hơi nước. Từ sau khi nhập thu, căn cứ trở nên lạnh hơn, xuyên qua cửa sổ lớn sát đất có thể nhìn thấy nhóm robot công trình đang vận hành.
"Không xây trường đấu mới," Tá Y nghĩ: "Trường đấu vòng loại thứ 4 —— hẳn là ở bên ngoài căn cứ."
Văn Lân chỉ vào robot chăm chỉ cuốc đất ở ngoài cửa sổ: "Đó là cái gì?"
Tá Y: "Nhìn giống như bố trí sân huấn luyện, bón phân cuốc đất để trồng cây gì đây ——"
Một chiếc xe vận tải ầm ầm ầm lướt đến, ném xuống mấy cái bao tải to. Robot thuần thục dỡ hàng, mở bao bì, quét mã nghiệm thu, rồi hợp sức đổ quái vật khổng lồ vừa được chuyển tới xuống đất.
Mọi người đồng thời há to miệng.
Thứ được đổ ra khỏi bao tải là những bó dây leo xanh đậm, có nhiều nhánh, nở hoa màu trắng, lá to đầy đặn.
Những cây dây leo khổn lồ vốn héo úa vì mất nước bỗng tự bén rễ khi chạm đất, thậm chí đất đỏ mềm xốp còn bị rễ đâm nứt. Sau khi hút nước, thân dây leo vươn dài thẳng tắp một cách kỳ lạ, thậm chí có thể lên tới cả chục mét, quấn quýt lan rộng, lay động theo gió ——
Vu Cẩn bỗng nhớ tới khói bếp trên nhà ăn Crowson hôm nay bay thẳng, cấp gió gần như bằng 0.
"......" Tá Y: "Thứ gì đây?! Tự di chuyển được?"
Caesar: "Đậu má, cây leo khổng lồ tiền sử!"
Tá Y sửng sốt: "Sinh vật cổ? Kiểu Jura ấy hả?"
Vu Cẩn cũng nhìn đăm đăm, lắc đầu: "Ít nhất phải sau kỷ Phấn trắng. Thực vật có hoa xuất hiện lần đầu tiên là ở kỷ Phấn trắng. Kỷ Jura rất hiếm cây leo khổng lồ. Còn một khả năng khác là thực vật biến đổi gen ——"
3 đôi mắt đồng thời nhìn Vu Cẩn.
Tá Y cảm khái: "Bộ não tốt thật, bách khoa toàn thư Tiểu Vu chỉ cần tìm 1 lần là thấy. Tiếc là vòng sau phải tách đội!"
Vu Cẩn lập tức lắc đầu lia lịa.
Không giống như 1000 sau khi robot thịnh hành, khoa học và công nghệ phát triển của, Vu Cẩn lớn lên ở thời đại hạn chế phương pháp tiếp cận thông tin, bao gồm cả sinh học cổ đại, nhiều ngành khác chỉ coi là đang phát triển.
Thích thời tiền sử, nghiên cứu khủng long nhỏ là con đường mỗi thẳng nam nhất định phải đi qua để trưởng thành ——
Vu Cẩn cứng đờ.
Hình như cậu đã không phải là thẳng nam nữa.
A a a a a a ——
Trên bàn cơm, Văn Lân nhanh chóng lấy nước, khó hiểu: "Sao lại nấc nữa rồi?"
Sau vòng loại thứ 3, Crowson Show bỗng điều chỉnh thời gian biểu, bởi vì "Yêu cầu của trận đấu" nên đã xếp kỳ nghỉ sau 2 tuần huấn luyện.
Sau bữa sáng, một đám thực tập sinh được PD chỉ huy xếp hàng vào phòng y tế.
Tiêm vắc-xin phòng bệnh.
3 loại vắc-xin tác dụng nhanh sẽ được tiêm trong hai tuần, tuần cuối cùng sẽ quan sát phản ứng. Đám đông xếp hàng bên ngoài nháy mắt nổ tung chảo.
"...... Sắp phải chiến đấu với loại vi khuẩn kinh khủng nào đây?"
"Nguy cơ sinh hóa? Zombie bao vây? Huyết chiến trùng thú?"
Tá Y suy nghĩ: "Nếu bối cảnh trận tiếp theo đúng là thời tiền sử thì ekip phải để tuyển thủ miễn dịch với ký sinh trùng và virus trước ——"
Hắn đẩy Caesar đang ngó nghiêng ở cửa vào: "Bịa cái gì đấy để xem là loại vắc-xin phòng bệnh gì."
2 phút sau, Caesar ôm cánh tay nhe răng trợn mắt ra ngoài.
"Hỏi được không?"
Caesar buông tay: "Không!"
Tá Y lạnh lùng: "Vậy còn cần cậu làm gì?"
Caesar: "Ấy đừng đừng! Tôi thấy hình vẽ trên ống vắc-xin, hơi giống khủng long nhỏ ——"
Mọi người bất ngờ.
Một lúc sau, Tá Y lên tiếng: "Chơi...... Chơi lớn quá rồi thì phải?"
Edit by tytydauphu only on wattpad
Ngày đầu tiên mở lại khóa huấn luyện, không một thực tập sinh nào vắng mặt.
Trên cầu thang ngoài phòng học, Huyết Cáp ôm một xấp giáo trình đang nói chuyện với nhân viên.
Nhân viên: "248 người đã được tiêm, không dị ứng không trùng, có 2 thực tập sinh đăng ký có lịch sử tiêm, đã xác nhận tồn tại kháng thể......"
Huyết Cáp ngạc nhiên nói: "Ngụy Diễn với ai?"
Vũ khí hình người do Giải trí R Code sản xuất đương nhiên sẽ không bỏ giai đoạn miễn dịch, điều Huyết Cáp tò mò là, còn công ty nào từng tiêm loại vắc-xin không phổ biến đối với tuyển thủ này cho thực tập sinh của họ.
"Tuyển thủ Vệ Thời," nhân viên tư liệu: "Lý do là mấy năm trước từng tham quan cuộc di cư vĩ đại của khủng long khi đi du lịch ở hành tinh XX......"
Huyết Cáp cảm khái: "Cuộc sống thật phong phú."
Cửa phòng học mở ra, căn phòng ồn ào nhốn lập tức thì yên tĩnh, hầu như tất cả đều nhìn giáo trình trong tay Huyết Cáp không chớp mắt.
Trừ Vu Cẩn mất tập trung.
Một bên phòng học có ánh sáng nhu hòa, ngô đồng, hoa phấn và dâm bụt đầu thu bên ngoài cửa sổ đều chỉ làm nền, phủ lên vẻ hư ảo cho Vệ Thời ngồi ở hàng áp chót bên cửa sổ.
* Hoa phấn:
<img src="https://em.wattpad.com/a3ace9406896c929ef236fa9acd7bfbb8410eb39/68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e6177732e636f6d2f776174747061642d6d656469612d736572766963652f53746f7279496d6167652f6a7a696f384b44654b70746770673d3d2d3933333734383336352e313632666362653432633238613861303339373835313631303439312e6a7067" data-original-width=1024 data-original-height=768 data-pagespeed-url-hash=1157339678 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Dường như không khí cũng trở nên ấm áp dễ chịu.
Vu Cẩn lén lút nhìn, đầu tiên là giả vờ vô tình quét từ trên xuống dưới, tầm mắt dừng lại trên gương mặt Vệ Thời nửa giây, sau đó từ trái sang phải, nhìn kỹ từng sợi tóc, lại từ phải sang trái ——
Tim đập dồn dập rồi bình phục, bình phục lại dồn dập.
Đầu óc đã hỏng rồi, đa số thời điểm đều không muốn nhúc nhích, lúc này lại tranh cãi trong ý thức của Vu Cẩn.
Nhìn 1 cái nữa thôi!
Không được! Đã nói 1 tiết chỉ được nhìn 10 lần! Đã 3 lần rồi! 2 tiếng nữa mới tan học, tiết kiệm đi!
Sao bảo muốn ngồi sau đại ca cơ mà! Trốn trong góc này làm gì!
Mặt Vu Cẩn đỏ lên: Như thì thì quá lộ liễu! Hơn nữa Ngụy Diễn ngồi ở đó, không đủ 4 ghế cho Bạch Nguyệt Quang ——
Ngụy Diễn bỗng nhiên nghiêng người, nghiêm túc nhìn Vu Cẩn.
Vu Cẩn: "......"
Ngụy Diễn: "......"
Vu Cẩn máy móc gật đầu.
Vẻ mặt Ngụy Diễn càng nghiêm túc hơn, gật đầu đáp lại.
Tầm mắt của Vu Cẩn lại không tự chủ phiêu sang lão đại. Lão đại mặc trang phục huấn luyện tiêu chuẩn, mặt nhìn nghiêng đẹp muốn chết, như thể gắn máy phát xạ tự động bên cửa sổ, bùm một tiếng bắn ra, trong đầu Vu Cẩn nổ thành pháo hoa......
Vệ Thời đặt đầu cuối xuống, nhìn vào thỏ con có vẻ khác thường kia.
"!!!"Vu Cẩn vèo một cái quay đầu đi, hoảng hốt nhìn vào bức tường trống không —— chỉ chừa lại cho Vệ Thời một cái ót, đến cả lọn tóc mềm cũng khẩn trương rụt lại.
Vệ Thời khẽ xoa tay phải.
2 lần, Vu Cẩn đều tránh nhìn thẳng vào anh. Lát nữa phải bắt lại xem sai ở đâu, sai chỗ nào sửa chỗ đó. Tiện thể vuốt tóc mềm một cái.
Trên bục giảng, Huyết Cáp rốt cuộc cũng chiếu lên bìa giáo trình.
《 Cuốn sách thứ 28 của các nhà khoa học nhỏ —— Kỷ nguyên đại trung sinh kỳ diệu, khủng long và quê hương của chúng (khoảng 250 triệu năm đến 65 triệu năm trước)》
Suy đoán trở thành sự thật, đám thực tập sinh ồ lên!
Huyết Cáp hắng giọng: "Do có sự điều chỉnh về thời khoá biểu nên giảng viên lớp lý thuyết của các cậu vẫn còn đang ở trên phi thuyền từ Perseus(1) tới đây, dự tính 1 tuần sau sẽ tới, tuần này tôi sẽ dạy thay."
(1) Perseus: chòm Anh Tiên (英仙), là 1 trong 48 chòm sao được Ptolemy liệt kê ở thế kỷ I, 1 trong 88 chòm sao hiện đại, mang hình ảnh anh hùng Perseus trong thần thoại Hy Lạp - theo Wikipedia
<img src="https://em.wattpad.com/554ae901f8fa9b6c368a89fb36bc7cd57b7900b3/68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e6177732e636f6d2f776174747061642d6d656469612d736572766963652f53746f7279496d6167652f4a6e684e53796467495059784a773d3d2d3933333734383336352e3136326663626464316337663662316132373134383736373435322e6a7067" data-original-width=900 data-original-height=616 data-pagespeed-url-hash=727654594 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
"Manh mối của vòng loại nằm ở trang đầu tiên của giáo trình, bây giờ chúng ta sẽ chuyển giáo trình từ hàng đầu tiên đến hàng sau."
"Trường đấu vòng loại nằm cách đây 600 năm ánh sáng, hãy chắc chắn có mặt ở căn cứ Crowson trước khi thi đấu, ekip sẽ tập trung mọi người để thống nhất hành động. Còn một việc nữa, trong 2 tuần tới đây, trọng điểm huấn luyện là cận chiến và thích ứng với môi trường có lượng CO2 cao. Phải vượt qua sát hạch trước khi nghỉ, tiêu chuẩn hợp lệ là vượt qua khu vực chướng ngại vật dây leo trong 6 phút —— nghe rõ chưa?"
Mọi người đồng thời đáp lại, thậm chí nhiều người còn lộ ra biểu tình hưng phấn.
Môi trường CO2 cao, đại trung sinh, vắc-xin phòng bệnh, sinh vật tiền sử —— nội dung thi đấu rất sinh động.
Huyết Cáp hài lòng gật đầu: "Trận sau, các đội sẽ được ghép ngẫu nhiên. Cổng bỏ phiếu tuyển thủ sẽ mở vào tối nay, thứ tự xếp hạng sẽ quyết định quyền lựa chọn vật tư của các cậu. Bây giờ, nếu không có vấn đề gì nữa thì mở trang đầu tiên của giáo trình ra ——"
Ở góc phòng học, tiểu đội Bạch Nguyệt Quang.
Vu Cẩn cúi đầu, Tá Y đụng đụng khuỷu tay cậu.
"Tiểu Vu —— đây là cái gì?" Tá Y hỏi.
Giáo trình được đóng tinh xảo, chỗ mở còn đóng dấu sáp, hình như là logo của nhà tài trợ. Ngoài dự đoán của Vu Cẩn, họa tiết này không phải loại sinh vật tiền sử nào, mà là chân dung của một con người.
Sáp đỏ như máu, biểu cảm của cô gái trong hoa văn phóng đại, mặc váy kiểu hoàng gia có hoa văn trái tim.
Vu Cẩn mờ mịt lắc đầu.
Không ngờ Caesar vỗ đùi: "Tôi biết tôi biết! Hồi nhỏ từng xem bộ phim hoạt hình —— Nữ hoàng Đỏ!"
Tá Y: "Hả?"
Caesar: "Loli mộng du ấy! Một cô bé xinh xắn bị rơi xuống hang thỏ, chạy tới chạy lui không biết mình đang làm gì, mấy lần phải chạy trốn —— sau đó gặp Nữ hoàng Đỏ!"
Vu Cẩn: "Alice lạc vào xứ thần tiên!"
Caesar: "Đúng vậy!"
Tá Y khó hiểu: "Cái này thì liên quan gì tới trận đấu......"
Vu Cẩn mở trang đầu tiên, một hàng chữ hiện lên trên giấy.
"Ở đất nước này, bạn phải chạy không ngừng nghỉ để tại vị. ——1973, Van Vallen, giả thuyết Nữ hoàng Đỏ."
2 tiếng sau, chuông tan học vang lên.
Theo Huyết Cáp rời đi, phòng học nháy mắt nổ tung chảo.
Vu Cẩn đặt đầu cuối xuống, cuối cùng cũng sắp xếp xong tin tức, vừa ngẩng đầu thì thấy cả 3 đồng đội cũng nhìn mình.
"Giả thuyết Nữ hoàng Đỏ được Van Vallen đưa ra vào thế kỷ 20, là một trong những quan điểm sinh học tiến hóa quan trọng sau học thuyết tiến hóa của Darwin." Vu Cẩn giải thích.
"Giả thuyết trích dẫn lời thoại của Nữ hoàng Đỏ trong《 Alice 》. Chỉ có chạy liên tục mới có thể tại vị, nó đề cập tới trong quá trình sinh vật đồng tiến hóa, sự tiến hóa của bất kỳ loài nào cũng sẽ gây áp lực lên các loài khác."
"—— Giữa các loài tồn tại sự cạnh tranh, chỉ có tiến hóa nhanh hơn kẻ thù mới giảm nguy cơ tuyệt chủng."
Tá Y: "Manh mối cho vòng loại thứ 4 là giả thuyết Nữ hoàng Đỏ sao?"
Vu Cẩn gật đầu.
Tá Y nhíu mày: "Quy tắc thi đấu là gì?"
Vu Cẩn: "Chưa biết......"
Caesar cười toe toét đáp thay: "Không phải là ý trên mặt chữ đấy sao! Bảo chúng ta phải chạy nhanh hơn khủng long!"
Vu Cẩn: "......" Hình như đúng, không phải, nói thế chẳng phải vô nghĩa sao!
Mọi người đang nói chuyện thì Tóc đỏ thò tới, tự nhiên bá vai Caesar.
Vu Cẩn chào hỏi, đột nhiên cứng cả người.
Chương trình lập trình bên trong của Tóc đỏ vô cùng đơn giản, có lão đại thì đi theo lão đại, lão đại trốn học thì mới hành động tùy thích. Như vậy là lão đại còn chưa rời khỏi phòng học ——
Sau lưng xuất hiện một cái bóng.
Vệ Thời: "Làm phiền."
Tá Y sửng sốt 3 giây mới nhớ ra: "À phải, quay quảng cáo. Các cậu định đi gặp cố vấn Ứng Tương Tương đúng không, Tiểu Vu, này Tiểu Vu đừng ngây người nữa, cộng sự của cậu tới rồi——"
Vu Cẩn ngẩn ngơ.
Vệ Thời cúi đầu.
Thiếu niên theo bản năng ngẩng cổ lên, tầm mắt xẹt qua đôi môi căng chặt của người đàn ông, chiếc mũi cao thẳng, một đường dây dưa lên trên.
Vệ Thời gật đầu với Tá Y, dẫn Vu Cẩn đang mất hồn đi qua cửa phòng học, bước trên hành lang có bụi bay trong những tia sáng, dẫm lên mặt cỏ sáng chói, đi đến sườn núi không một bóng người.
Bàn tay phủ đầy vết chai đặt lên mái tóc mềm mại: "Sao,"
Vu Cẩn khẩn trương đến rối tinh rối mù, đến cái dấu chấm câu cũng không dám rên một tiếng, tầm mắt dần dần hạ xuống.
Người đàn ông nhìn Vu Cẩn đang lo lắng đến co rúm lại, thong thả nói: "Không dám nhìn tôi?"
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
14 chương
50 chương
66 chương
5 chương
63 chương
79 chương
392 chương
37 chương