Sở Hán Tranh Bá
Chương 316
Quân Hán sau trân, Bạch Mặc tới trước cáng Chu Quan Phu nơi hơn mười thân binh đang vây quanh. Nhìn thấy Bạch Mặc, Chu Quan Phu giãy dụa suy nghĩ phải đứng dậy chào, lại bị Bạch Mặc ngăn lại.
Chu Quan Phu chúng phải độc nỏ Quan Sở, hơn nữa nỏ độc độc tính cực mạnh, may mà Bạch Mặc cũng từng làm thầy thuốc, hơn nữa y thuật có chút cao minh, sau khi hắn khẩn cấp cứu chữa cộng thêm tự mình hút máu độc, Chu Quan cuối cùng cũng bảo vệ được tính mạng. Tuy nhiên trong thời gian ngắn đừng nghĩ đứng lên, càng đừng nghĩ ra trận giết địch.
Vỗ vỗ bả vai Chu Quan Phu, Bạch Mặc nói:
- Thắng Chi, ngươi về Nam Trịnh trước dưỡng thương.
Chu Quan Phu gật gật đầu, có chút lo lắng nói:
- Tả tướng, quân Sở phía trước đều là lão binh tinh nhuệ từng trãi qua trăm trặm chiến, hơn nữa được trang bị đầy đủ, cứ tiếp tực giằng co như vậy, quân ta cuối cùng khó tránh khởi bị thua?
Chu Quan Phu lúc này mới thở ra nhẹ nhõm, lập tức từ trên xuống dưới một trăm thân binh bảo vệ, suốt đêm trở về Nam Trịnh dưỡng thương.
Nhìn theo Chu Quan Phu năm cáng rời khỏi, Bạch Mặc chỉ vào thân binh mới nói:
- Truyền lệnh, cho Lý Giáo Úy dẫn hai ngàn quân sĩ tại Hán Trung suốt đêm rút về Kiếm Các, cho mai phục hai sườn núi Kiếm Các.
Ngừng lại một chút, Bạch Mặc lại nói:
- Phải rồi, còn có đường nhỏ kia, lệnh Lý Giáo Úy đừng quên phái binh cach gác, canh phòng nghiêm ngặt quân Sở đánh lén.
- Rõ!
Thân binh tuân lệnh hô lớn, lập tức lĩnh mệnh đi.
Bạch Mặc ngẫm nghĩ một chút, lại cảm thấy có phần lo lắng, sai một tên thân binh khác, nói:
- Tiếp tục truyền một đạo quân lệnh, toàn quân tướng đều không được giải giáp, tả hữu hai bên thay nhau nghỉ ngơi, đề phòng quân Sở thừa cơ đánh lén!
Cách đó vài dặm, hơn hai nghìn quân Sở cũng đang ở trong bóng đêm yên tĩnh nghỉ ngơi, ăn cơm.
Quả thực rất mệt mỏi, nhưng cũng không đến mức sức cùng lực kiệt, tuy rằng cùng quân Hán chém giết cả ngày, hoặc mỗi lần trực tiếp đối đầu cùng quân Hán, quân Sở chỉ có Liêu Liêu mấy chục người. Phía trước tướng sĩ sức lực đã cạn kiệt, mặt sau tướng sĩ mới có cơ hộ tiến lên đảm nhiệm, một ngày chinh chiến, rất nhiều tướng sĩ thậm chí còn không được trực diện cùng quân Hán chém giết.
Bạch Mặc tính kế đánh quân Sở, Bàng Ngọc cũng tương tự đang tính kế đánh quân Hán.
Vừa nhận tin khoái mã cấp báo, mặc dù Đại Vương ở Kiếm Các gặp phục binh, quân đội Thiên Lang vệ cũng bị tổn thất thê thảm, tuy nhiên Đại Vương cùng Hô Diên Tướng Quân vẫn bình an vô sự. Điều này khiến Bàng trong lòng cảm thấy sợ hãi nhưng cũng là may mắn, nếu Đại Vương bất hạnh chết tại Kiếm Các, thật không biết Đại Sở sẽ ra sao?
Hơn một trăm tiêu giáo dũng mãnh nhất đã tụ tập bên cạnh Bàng Ngọc, Bàng Ngọc hạ lệnh tìm kiếm trong quân tất cả rượu trắng cùng với thịt khô, sau đó giao cho khoảng một trăm tiểu giáo uống, sau đó nói:
- Chư vị, trận chiến Kim Ngưu có thể thắng hay không, Hán Trung có thể chiếm giữ hay không, Đại Sở có thể thắng Hán quốc hay không, tất cả đều dựa vào các vị! Bạn đang xem tại TruyệnFULL. vn - www.
TruyệnFULL. vnTrên dưới một trăm tiểu giáo chắp tay thi lễ nghiêm nghị nói:
- Ta nguyện chết vì Đại Sở!
- Tốt, chư vị không hổ là những dũng sĩ của Đại Sở ta!
Bàng Ngọc ra sức gõ nhịp, chỉ vào hai sườn vách đá nói:
- Đợi qua giờ tý, các ngươi leo lên đoạn vách đá kia, theo đoạn vách đá là đường lui của Hán quân, sau khi đại quân tấn công trực diện, các ngươi từ sau đánh ra, vừa chém giết vừa hô lớn, nói Thượng Tướng Quân Hoàn Sở thống lĩnh mười vạn quân đã vượt qua Phòng Lăng, hạ tuần, đánh tới Hán Trung, các ngươi chính là phụng mệnh Hoàn Sở Tướng Quân tới tiếp ứng!
- Rõ!
Trên dưới một trăm tiểu giáo hô lớn, đều đi xuống chuẩn bị tiến hành.
Bàng Ngọc hạ lệnh:
- Các tướng sĩ còn lại, sau khi ăn uống no say hãy nghỉ ngơi đi!
Huyện Nha, Thị Trấn Lãng Trung.
Hạng Trang vừa dừng lại ăn uống no nê, đồng thời " Khải hàng mão thủy ấn" sảng khoái ngâm mình trong nước ấm. Lúc tinh thần hoàn toàn phấn chấn, đang ngồi ở công đường nói chuyện cùng Bách Lý Hiền.
Khi Bách Lý Hiền đến trời đã sẩm tối.
Sau khi Bách Lý Hiền lệnh Bàng Ngọc dẫn quân tiếp ứng, trong lòng vẫn cảm thấy lo lắng, lại đem đại quân giao cho tộc đệ Bách Lý Mậu tạm dẫn, còn mình mang hai nghìn tinh binh ngày đêm cấp tốc đi.
- Đại Vương.
Bách Lý Hiền phe phẩy quạt loong, thành khẩn nói:
- Sau này người không nên mạo hiểm như vậy.
Hạng Trang bùi ngùi, nói:
- Tử Lương, ngươi yên tâm, từ nay về sau, quả nhân tuyệt đối không sai phạm như vậy!
Ngừng lại một lát, Hạng Trang lại nói tiếp:
- Tử Lương, ngươi nói quả nhân nên suy xét sắc lập Thái Tử không? Khi bị mai phục tại Kiếm Các, Hạng Trang không có suy nghĩ gì, có thể bây giờ ngẩm lại, cũng là âm thầm kinh hãi, nếu Đường Thông không đi theo, nếu mặt sau không có kẽ hở thông qua núi, nếu hắn chết tại Kiếm Các, Sở Quốc sẽ ra sao?
Kiếp này ở Kiếm Các, hắn may mắn thoát chết, thế nhưng thế sự vô thường, ai biết một ngày nào đó Hạng Trang có thể đột nhiên chết bất đắc kỳ tử thì sao? Hiện giờ Sở quốc, vương quyền Hạng Trang đã vô cùng vững chắc, chỉ cần Hạng Trang còn sống, Sở quốc không có gì đáng lo, nhưng một khi Hạng Trang chết đi, Thái Tử chưa sắc lập, sợ rằng Sở quốc lập tức sẽ lâm vào cảnh nội loạn!
Đạo lý này rất chính xác, quốc trung văn võ đại thần, lựa chọn những người khác nhau lên làm Thái Tử.
Hạng Đà, Hạng Tha, Hoàn Sở, Quý Bố và cố sở lão thần tất cả đều bằng lòng con cả Hạng Chính. Bách Lý Mậu, Tử Xa Sư, Tây Khất Liệt và Tần hệ tướng lãnh lại cho rằng Hạng Thuật thiên tư thông minh vượt xa Hạng Chính, về lý nên trở thành Đại Sở Quốc Thái Tử. Ngoài ra, Hạng Trang cảm giác được, quốc trung còn có một thế lực ẩn núp, hy vọng con trai thứ năm Hạng Vọng, Doanh Trinh sở sinh có thể thượng vị.
Tranh chấp chức vị Thái Tử, lúc này trong cuộc đua chủ yếu là Hạng Chính, Hạng Thuật, Hạng Vọng. Tuy nhiên, Bách Lý Hiền, Tất Thư hai vị này có quyền lên tiếng sắc lập Thái Tử lại thủy chung không nới rõ thái độ của mình. Hôm nay, Hạng Trang trong lòng quả thực không biết thế nào cho đúng, hắn cũng muốn mượn cơ hội thăm dò khẩu ý của Bách Lý Hiền, xem rốt cục hắn vừa ý ai?
Bách Lý Hiền nói:
- Thái Tử là quốc chi Thái Tử, nước có Thái Tử thì yên ổn, thần nghĩ nên sắc lập Thái Tử.
- Tốt!
Hạng Trang lại hỏi:
- Tử Lương mau nói, trong bảy con trai của quả nhân, người nào có thể làm Thái Tử?
Bách Lý Hiền nghe vậy im lặng, sắc mặt trầm lại, sắc lập Thái Tử hắn giơ hai tay tán thành, nhưng muốn hắn nói ra nên chọn người nào làm Thái Tử, thực sự hắn không muốn. Thái Tử chi tranh đã là quốc sự, lại là chuyện trong gia tộc Đế Vương, liên lụy tới nhiều người, Bách Lý Hiền không muốn bị cuốn vào đó, huống chi hắn còn là huynh trưởng Bách Lý phu nhân, Hạng Thuật, Hạng Dũng là cháu ruột, càng nhiều điều hiềm nghi.
Hạng Trang thành khẩn nói:
- Tử Lương, hiện tại ta không phải quân, ngươi cũng không phải thần, giữa chúng ta chỉ là bằng hữu, giữa bằng hữu hãy nên thẳng thắn tâm sự đi? Là bằng hữu, theo ngươi nên sắc lập ai làm Thái Tử?
Bách Lý Hiền bùi ngùi nói:
- Nếu Đại Vương đã thẳng thắn hỏi, thần cũng chỉ nói chơi chứ không nói thật, thần nghĩ tới, công tử Trị, công tử Quyền đều không phải minh quân chi tư, nếu theo đà phát triển, công tử Trị có thể thành tướng tài, công tử Quyền có thể làm Thừa Tướng, công tử Chính, công tử Thuật ai cũng có sở trường riêng, các công tử còn lại tuổi còn nhỏ, thần không dám nói đến.
Hạng Trang yên lặng gật đầu, sắc lập Thái Tử, ý kiến của Bách Lý Hiền không sai giống với suy nghĩ trong lòng Hạng Trang.
Hạng Trị, Hạng Quyền không giống một nhân quân, Hạng Chính tuy rằng tư chất bình thường, nhưng đối nhân xử thế rất hợp lòng người, một khi Đại Sở thống nhất thiên hạ, Hạng Chính kế vị không thể thống nhất chiến tranh có thể gây cho Hoa Hạ nhiều thương tổn, Đại Sở phần lớn cũng sẽ đâm vào vết xe đổ Đại Tần, vẻn vẹn trải qua đời thứ hai đã diệt vong.
Về phần Hạng Thuật là chư tử trung nhất trí tuệ có phần hơn người, người xưa thường nói ba tuổi nhìn trẻ, bảy tuổi nhìn già. Hạng tuy rằng chỉ có mười tuổi, phân nửa cũng thấy được tương lai trở thành kiêu hùng, nếu Hạng Trang sinh thời không thống nhất toàn bộ Hoa Hạ, không sai, khi đó Hạng Thuật là sự lựa chọn tốt nhất để trở thành quốc quân Sở quốc.
Nói cách khác, chọn Hạng Chính hoặc là Hạng Thuận, còn phải xem Hạng Trang hắn sinh thời có thống nhất được Hoa Hạ không!
Nói cách khác, Hạng Trang vẫn không thể tùy tiện quyết định người vị Thái Tử, chọn người kế vị vẫn phải cần thêm thời gian.
Thở dài, Hạng Trang lấy trong ngực ra một túi gấm, giao cho Bách Lý Hiền, nói:
- Tử Lương, bên trong túi gấm này bên trong quả nhân có chứa một đạo mật chiếu, nếu quả nhân sinh thời sắc lập Thái Tử, thì mật chiếu này tự nhiên bỏ đi, còn nếu quả nhân gặp chuyện bất hạnh không sắc lập Thái Tử, mật chiếu đó chính là di chiếu của quả nhân!
Bách Lý Hiền quỳ xuống, chắp tay thi lễ, nói:
- Đại Vương, thần tư chất còn kém, vạn lần không dám nhận trọng trách này...
- Tử Lương không cần từ chối.
Hạng Trang phẩy tay áo, lại nói:
- Ngoài ngươi có túi gấm này, ta còn giao cho Thượng Tướng Quân, Lệnh Doãn, Vệ Tướng Quân, Mạt Tướng Quân mỗi người một túi gấm. Trong túi gấm, các nội dung mật chiếu đều giống nhau, quả nhân nếu gặp chuyện bất hạnh, ngươi chỉ cần mở túi gấm ra, có thể phụng lệnh lập tân quân.
- Đại Vương.
Bách Lý Hiền lúc này mới kinh hãi nhận túi gấm.
Hạng Trang khẽ mĩm cười, lại trêu trọc nói:
- Tuy nhiên, Tử Lương ngươi không cần qua lo lắng, quả nhân còn kém ngươi vài tuổi, nói không chừng ngươi đi rồi mà qua nhân vẫn chưa đi đâu, mật chiếu này cũng chỉ là lo trước khỏi họa thôi.
Bách Lý Hiền cười nói:
- Đại Vương vẫn còn trẻ, tất nhiên còn thọ hơn thần nhiều.
- Tốt lắm, chuyện Thái Tử đã nói xong, chúng ta nói tiếp về chiến sự Hán Trung.
Hạng Trang xoa tay, lại nói:
- Hiện giờ Tử Ngang cùng Bạch Mặc đang giằng co tại Kim Ngưu. Bạch Mặc và Huyền Kiếm đều là Quỷ Cốc truyền nhân, Tử Ngang nếu muốn thủ thắng được cũng không phải là dễ, quả nhân phái một đạo tinh binh từ lối nhỏ đường ra Kiếm Các, chặn đường lui quân Hán, quân sư nghĩ thế nào?
Bách Lý Hiền trầm ngâm nói:
- Đường nhỏ này đã bị quân Hán phát hiện, quân Hán tất sẽ có phòng bị, quân ta đi bởi đường nhỏ tại Kiếm Các, quân Hán sao còn đường lui, e rằng không được,Ngừng lại một chút, Bách Lý Hiền lại nói tiếp:
- Tuy nhiên, Bạch Mặc binh lực không nhiêu lắm, vừa phải ứng phó Tử Ngang phía chính diện, vừa đối phó sườn sau đánh lén, khó tránh khỏi được chỗ này mất chỗ khác, thần nghĩ là có thể được.
Hạng Trang lập tức đứng dậy quát lớn:
- Hô Diên!
Tiếng bước chân nặng nề, Hô Diên giống như tháp sắt đi nhanh vào đại sảnh, đứng dưới Hạng Trang chắp tay thi lễ, nói:
- Có mạt tướng!
Trận chiến tại Kiếm Các, Hô Diên trên mình trúng hơn mười mũi tên, nhưng cũng không bị thương gân cốt, trở lại Lãng Trung ăn uống một phen no say, ngâm mình trong nước ấm, lập tức trở lại là long tinh mãnh hổ, một thân hảo hán bằng sắt.
Hạng Tran hô lớn, ra lệnh:
- Mau dẫn hai nghìn quân, quay lại đường nhỏ Kiếm Các, chặn đường rút lui của quân Hán!
- Rõ!
Hô Diên chắp tay lĩnh mệnh, hô lớn. Lập tức xoay người, hiên ngang đi.
Truyện khác cùng thể loại
37 chương
21 chương
11 chương
150 chương
8 chương
36 chương
62 chương