Sở Hán Tranh Bá
Chương 289
Sĩ tộc tan rã, tân thếu ruộng pháp thi hành không gặp bất cứ trở ngại nào. Mặc dù Thúc Tôn Quán cầm đầu các thế khanh, trong lòng không muốn, nhưng cũng không thể chuyển đổi cục diện. Mấy ngày sau đó, vốn hơn bốn trăm sĩ tộc từ quan về quê lại đều tự tới đảm nhiệm. Hạng Trang cũng không áp chế, làm khó bọn họ.
Hạng Trang rộng lượng khiến các sĩ tộc cảm kích, sau khi bọn họ trở về đảm nhiệm, bắt đầu toàn lực hợp tác cùng Hộ Pháp Giáo Úy chủ đao đo đạc thổ địa, không tới nửa tháng, đã có kết quả đo đạc thổ địa.
Cung Sở Vương, tại thượng thư phòng.
Bách Lý Hiền cùng Hộ Pháp Giáo Úy Tử Xa Sư suốt đêm tiến cung yết kiến.
- Đại Vương, thổ địa cả nước đo đạc đã có kết quả rồi, Ngô quận, Đan Dương quận, Hội Kê quận, Lư Giang quận, Cửu Giang quận tổng cộng trên dưới sáu mươi tám huyện, có hơn một nghìn hai trăm vạn mẫu đất canh tác! Trong đó lượng sản thu được ở những cánh đồng phì nhiêu nhiều hơn ba triệu mẫu, có hơn hai trăm vạn mẫu vùng núi lượng sản thạch thu được không nhiều, kế đến có thể trưng thu thếu ruộng hơn chín mươi vạn thạch!
Tử Xa Sư cầm tổng sách thuế ruộng, từng câu từng chữ quay về phía Hạng Trang giải thích.
- Hả, hơn chín mươi vạn thạch sao?
Hạng Trang nghe vậy mừng rỡ, nói:
- Từ khi nào thu được như vậy?
Nguyên bản còn tưởng rằng, nhiều nhất cũng chỉ thu được sáu trăm nghìn thạch thuế ruộng đất, không ngờ lại có thể thu được hơn chín mươi vạn thạch! Nếu hơn chín mươi vạn thạch thuế ruộng lúc nào đó có thể thu được nhiều hơn, quả thực nhanh chóng có thể giúp quốc khố khỏi cảnh khốn quẫn. Đến lúc đó chẳng những có thể cho các thế gia mượn lương thực, mà còn có thể túc ngạch cho vay, cấp bổng lộc cho các quan viên, thậm chí còn có thể thu được lợi nhuận.
Bách Lý Hiền, phe phẩy chiếc quạt lông, cười nói:
- Đại Vương yên tâm, cuối năm nay hẳn toàn bộ có thể thu được nhiều hơn.
Theo lịch pháp Đại Tần, trưng thu vào mười ngày đầu tháng của chín tháng cuối năm. Mà hiện tại đang là thượng tuần tháng chín, nói cách khác, nhiều nhất hơn mươi ngày, hơn chín mươi vạn thạch thếu ruộng đất có thể áp giải toàn bộ đến nhà kho Ngô Trung.
- Ngô Trung.
Hạng Trang vui vẻ gật đầu, hướng về phía Tử Xa Sư, nói:
- Tử Xa Sư Tướng Quân, đã vất vả nhiều.
Tử Xa sư vội vàng chắp tay thi lễ, nói:
- Là thần tử Sở quốc. Vì Đại Vương cống hiến chút sức lực là chuyện nên làm.
Hạng Trang khẽ mỉm cười, nhìn Hạng Tha:
- Tử Dực, lập tức thăng chức Hộ Pháp Giáo Úy Tử Xa Sư thành Hộ Pháp Trung Lang Tướng!
- Vâng.
Hạng Tha xúc động tuân lệnh, Tử Xa Sư thì vội vàng quỳ gối xuống đất, hướng tới Hạng Trang tạ ơn nói:
- Đa tạ Đại Vương!
Hạng Trang xoay người trở lại ghế ngồi, lại ra hiệu cho Hạng Tha, Bách Lý Hiền, Tử Xa Sư cùng ngồi xuống, sau đó nói:
- Tử Dực, Tử Lương, tân thuế ruộng pháp thi hành thuận lợi phi thường, hiệu quả cũng rõ rệt, như vậy tiếp đến. Có thúc đẩy phát triển canh chiến ngư thương pháp hay không?
Dựa theo Hạng Trang, Bách Lý Hiền quy hoạch. Sở quốc biến pháp chủ yếu phân theo ba bước đi.
Bước đầu tiên thi hành luật nhập hộ khẩu toàn dân, đem thế gia, sĩ tộc, dòng họ tàng trữ số lượng ruộng đất lớn phóng xuất, trực tiếp chịu quản lý trên trung ương. Đồng thời trong quá trình thi hành luật nhập hộ khẩu toàn dân, thuận tiện giải quyết các dòng họ thế lực tại các quận, huyện Kê Bắc, loại bỏ những trường hợp đáng tiếc thầm lặng xảy đến cho Sở quốc. Bước thứ hai là đo đạc thổ địa cả nước, thi hành tân thuế ruộng pháp, khiến thế gia, sĩ tộc cùng bình dân đều phải nạp phú, đồng thời mở rộng khố phú toàn quốc. Làm suy yếu những thế gia có thế lực lớn, sĩ tộc có tầm ảnh hưởng lớn tại Giang Đông, tập trung quyền lực tại trung ương, khiến các quận, các huyện trực tiệp nằm trong tay vương quyền.
Bước thứ ba là trọng yếu bước thứ nhất, chính là khuyến khích canh chiến đọc thương!
Hạng Trang quả thực rất tôn sùng hệ thống ruộng đất Đại Tần, nhưng cho tới bây giờ hắn không hề nghĩ tới việc sao chép toàn bộ. Từ khi ở Quan Trung, Hạng Trang cùng Bách Lý Hiền đã nghiên cứu thảo luận nhiều. Phải thêm một từ đọc vào giữa hệ thống canh chiến, để biến hệ thống canh chiến Đại Tần trở thành hệ thống vừa làm nông vừa học chiến của Đại Sở. Tuy nhiên hiện tại, vẫn còn muốn thêm một từ thương.
Hệ thống đất canh tác Đế Quốc Đại Tần kỳ thực cũng không hoàn mỹ, thậm chí còn có chỗ khác thường.
Hệ thống canh chiến Đế Quốc Đại Tần, bên trong chỉ đi sâu vào hai sự kiện. Một là trồng trọt, hai là đánh giặc, chiến công cùng với tước vị rất hấp dẫn, nhân dân đều biến thành cuồng nhân chiến tranh, quốc gia biến thành cỗ máy chiến tranh khổng lồ, cho nên quân đội Tần quốc càng đánh càng mạnh, quân lương tuyệt đối cũng không phải lo ngại, vì thế Tần quốc mới có thể có đủ năng lực càn quét sáu nước Quan Đông, nhất thống thiên hạ.
Nếu như Tần Thủy Hoàng không qua đời, nếu không phải Nhị Thế Hồ Hợi và Triệu Cao làm điều ngang ngược, thừa hành hệ thống canh chiến Đế Quốc Đại Tần mà còn trực tiếp mở rộng ra bên ngoài, phát ba trăm nghìn quân bắc đánh Hung Nô, sau khi xuất năm trăm nghìn binh nam chinh Bách Việt, khẳng định còn xuất hiện đại quy mô tác chiến bên ngoài, bản đồ Đế Quốc Đại Tần rốt cục sẽ như thế nào, cũng chỉ có trời mới biết.
Tuy nhiên, khi Đế Quốc Đại Tần chinh phục toàn bộ Đại Lục Á Châu, cũng tuyệt đối không phải chuyện lâu dài, bởi vì Đế Quốc Đại Tần khuếch trương động lực đối ngoại, đồng thời mạnh mẽ thưởng cho canh chiến, đặc biệt kìm hãm buôn bán, khoa học, phát triển văn hóa xã hội. Nếu mất đi văn minh, buôn bán, khoa học, văn hóa, tuyệt đối không còn gì đáng nói.
Không xuất hiện buôn bán phồn vinh, sẽ không có vật chất phong phú, quốc gia sẽ không giàu có.
Không có khoa học phồn vinh, sẽ không xuất hiện văn minh tiến bộ sẽ bị cường địch xâm lấn.
Không có văn hóa phồn vinh, sẽ không có nhận thức dân tộc, quốc gia cũng dễ dàng tan rã.
Cho nên, Hạng Trang phải tìm hiểu hai từ "Đọc" "Thương " nhiều hơn nữa, biến canh chiến đọc thương trở thành một hệ thống!
Canh chiến không cần phải nói tới, khuyến khích mọi người đọc sách, cũng không phải là cổ vũ sĩ tử phải đọc sách để đến khi đầu bạc vẫn nghèo khó, mà là khích lệ sĩ tử học hỏi những cái hay của người khác, chư tử bách gia đều siêng năng. Có như vậy, mới có thể làm cho nền văn hóa phồn vinh, văn hóa phồn vinh, tất nhiên sẽ đề cao thiên văn học, địa lý, vật lý, hóa học, y học và rất nhiều ngành học khác phát triển nhanh.
Về phần khuyến khích cho thương nhân, lái buôn, sẽ khiến cho quốc gia càng trở nên giàu có, chỉ khi quốc gia giàu có, tài lực mới có thể dư thừa chống đỡ đại quy mô khuếch trương bên ngoài. Đương nhiên, nếu muốn thương mại Sở quốc trở nên phồn vinh, phải tiến hành chế độ cải cách, chuyển đổi hệ thống từ đồng bản vị chuyển hóa thành ngân bản vị, hoặc là một cách thay thế bản vị vàng bạc.
Cổ đại Hoa Hạ vẫn không xuất hiện phương thức buôn bán khoa học giống như các nước ở Phương Tây như Rome cổ đại, Ai Cập cổ đại, Babylon cổ đại. Nguyên nhân chủ yếu chính là hệ thống đồng bản vị dùng trong buôn bán bị chế ước nghiêm trọng. Mọi người có thể tưởng tượng một chút, trong thời cổ đại không có tiền trang, thương nhân muốn sang nước khác buốn bán, nếu không có tiền vàng tiền bạc, hắn có thể mang theo một xe trở toàn tiền đồng sao?
Cho nên, thời Tống ngân lượng được định thành tiền, Hoa Hạ buôn bán mới chính thức trở nên phồn thịnh.
Tóm lại, quả thực Hạng Trang muốn tận dụng khả năng duy trì hệ thống canh chiến khuếch tán ra bên ngoài, đồng thời tận lược bỏ phần trói buộc văn minh của hệ thống canh chiến, thông qua quần chúng. Hạng Trang hiểu rõ không nông không xong, không buôn bán không giàu, không khoa học khiến đất nước sẽ không phát triển. Cho nên, cần phải có năng lực, hơn nữa nhất định phải kiên quyết!
Bách Lý Hiền có chút do dự, thấp giọng nói:
- Đại Vương, trước mắt có cần chậm rãi tiến hành hay không?
Cần biết Tần Hiếu Công trước kia tiến hành Vệ Ưởng biến pháp, mất khoảng hai mươi năm mới có thể thi hành toàn bộ các hạng pháp lệnh, mà ở Sở quốc chỉ mất một thời gian ngắn ngủn, không tới một năm đã liên tục thi hành hai nhóm tân pháp. Nếu lập tức lại thi hành nhóm tân pháp thứ ba, đúng thực là không để cho người dân có thời gian nghỉ ngơi, e rằng Sở quốc sẽ chịu không nổi.
Nói không sai, nhóm tân tân pháp thứ ba này một khi thi hành, sẽ đắc tội không ít đến các tướng già trong quân.
Thực lực phái tướng già so với các dòng họ, sĩ tộc, thế gia cũng không hề dễ đối phó, bởi vì bọn họ trong tay lắm giữ binh quyền!
Một khi thực lực phái tướng già cùng sĩ tộc thế cùng với các dòng họ có thế lực còn sót lại liên thủ với nhau, tuyệt không phải chuyện đùa, làm không tốt Giang Đông sẽ làm rơi vào cảnh đại loạn. Lúc này cục diện đang tốt đẹp, chỉ trong khoảnh khắc sẽ bị hủy hoại.
Hạng Tha cũng nói:
- Đại Vương, hai năm qua mọi việc đều trải qua giai đoạn tốt đẹp. Thế gia, sĩ tộc và bách tính đã quen hai nhóm tân pháp trước, chờ đến khi bọn họ đã nhận ra mặt tốt của tân pháp, trong lòng vứt bỏ hoàn toàn ý định chống đối tân pháp. Sau đó tiếp tục thi hành nhóm tân pháp thứ ba cũng không muôn, nếu không một khi các thế lực liên hợp gây loạn, thì đại sự không ổn.
- Đúng vậy.
Hạng Trang nghe lời phải, cười nói:
- Quả nhân có phần nóng vội.
Gặp Hạng Trang không nhẫn lại được, Bách Lý Hiền, Hạng Tha không khỏi than vãn thở dàiĐúng lúc này, Hạng Trang mơ hồ nghe thấy một âm thanh vang lên, lập tức quay đầu lại nói:
- Mau ra đi.
Tiếng nói vừa dứt, một gã Ô Mộc tử sĩ liền từ trong góc thư phòng đi ra, tiến đến Hạng Trang chắp tay thi lễ:
- Đại Vương, đại tổng quản có mật tin!
Dứt lời, Ô Mộc tử sĩ lại phun trong miệng ra một viên tịch hoàn, dâng lên.
Hạng Trang tiếp nhận tịch hoàn, nhẹ nhàng sờ, liền lấy ra bên trong một mảnh giấy nhỏ cuộn lại, bên trong là một mảnh giấy thưởng đẳng Công Thâu mỏng manh. Ô Mộc Nhai tổng quản Khuất Bất Tài dùng bút lông ngỗng viết chữ rất nhỏ lên mảnh giấy, Hạng Trang tiến đến ngọn đèn cẩn thận coi, đúng là Khuất Bất Tài sao chép lại Bạch Mặc tân pháp rất tỉ mỉ.
- Bạch Mặc tân pháp?
Hạng Trang trong lòng lo lắng, nói:
- Tên Lưu Bang rốt cục cũng muốn biến pháp sao?
Hiện giờ, không chỉ có Sở quốc kiên quyết biến pháp, Hoài Nam quốc, Tề quốc, Lương quốc, Triệu quốc, thậm chí Yến quốc, Hàn quốc, như vậy các tiểu quốc cũng đều biến pháp. Lại nói đến, Lâm Giang quốc thì không hề có động tĩnh gì.
- Ngọc dịch, bình tính phú?!
Đọc đi đọc lại mấy lần, Hạng Trang bỗng nhiên đứng dậy thất thanh hô lớn.
Hạng Tha, Tử Xa Sư nghe vậy ngơ ngác nhìn nhau, Tử Xa Sư tuy rằng là Hộ Pháp Giáo Úy, lại vừa mới được thăng làm Hộ Pháp Trung Lang Tướng, nhưng thực sự không hiểu được phục dịch toàn quân bình tính phú là có chuyện gì xảy ra. Bách Lý Hiền cũng lộ vẻ khiếp sợ, trầm giọng nói:
- Ngọc dịch, bình tính phú sao? Đại Vương, e rằng Bạch Mặc tân pháp còn có một ý nghĩa khác?
Hạng Trang không nói, chỉ có điều đang chăm chú đọc mật tin.
Sau một lúc lâu, rốt cục Hạng Trang mới bùi ngùi thở dài một tiếng, sau đó đưa cho Bách Lý Hiền, nói:
- Tên Bạch Mặc này, quả thực rất lợi hại, việc này hắn muốn chia đinh nhập mẫu và đưa ra một tiên tiên pháp à!
Trước kia từng luận về đoản văn viết trên bài thi của Tất Thư. Hạng Trang cảm thấy có gì đó quen quen, bấy giờ hồi tưởng lại, hóa ra chính là một tiên pháp và chia đinh nhập mẫu thủy chung theo một nguyên tắc chung. Hạng Trang trước kia học về khoa hoc tự nhiên chỉ ở mức trung học, theo lịch sử không hề thi vào cao đẳng, cho nên đối với tiên pháp và chia đinh nhập mẫu chỉ có đọc sơ qua, cho nên lúc bấy giờ như thế nào cũng không thể nghĩ ra.
Tuy nhiên, sau khi xem đến Bạch Mặc tân pháp do Khuất Bất Tài cung cấp. Hạng Trang cũng nghĩ tới, một tiên pháp và chia đinh nhập mẫu, nhất là việc chia đinh nhập mẫu, có thể khiến nhân khẩu tăng trưởng nhanh thế nhưng phải chém giết quá nhiều! Nghĩ tới đấy, Hạng Trang không khỏi có phần mềm lòng, Hán quốc có Bạch Mặc biến pháp, nhân khẩu tăng trưởng vọt, thực lực trong nước sắp tới sẽ tăng vọt.
Truyện khác cùng thể loại
37 chương
21 chương
11 chương
150 chương
8 chương
36 chương
62 chương