Slytherin hắc ám ánh sáng

Chương 27 : Yêu cầu của dumbledore.

"Ồ —— đúng rồi, tiểu thư Khả Ny." Lúc chuẩn bị rời đi với Sievert và Lily, thì cửa phòng hiệu trưởng bỗng nhiên mở ra, Dumbledore nhìn cô cười, nụ cười đó lại khiến cô có cảm giác hơi "âm tà", giống như, sắp có chuyện không tốt nảy sinh trên người cô vậy. Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của cô, cái mắt kính của Dumbledore lóe lên, lão dùng âm thanh ra vẻ thật trấn định nói: "Trò tốt nhất mau chóng bổ sung hoàn thành chương trình học mà mình còn thiếu trong mấy năm nay đi, nếu không sẽ rất khó để trò tiếp tục học lớp năm(*)." (*): chú thích cuối chương. Bổ sung! Merlin ơi, Cô biết thế nào cũng sẽ không có chuyện tốt mà, nhưng cũng không cần phải làm như vậy! Cô trợn to mắt nhìn Dumbledore, nghi ngờ mình đã nghe nhầm. Tôi biết ông có quan hệ rất tốt với Merlin, cũng đừng để tôi lúc nào cũng nhắc đến hắn chứ! Chương trình học bốn năm, bổ sung như thế nào đây? Ăn thập toàn đại bổ hoàn sao? "Giáo sư, thầy đùa đấy à!" Cô ngượng ngùng cười nói. "Đương nhiên là không." Dumbledore đan hai tay để trước ngực, vẻ mặt nghiêm túc, có điều có thể nhìn ra được ánh mắt Dumbledore giờ phút này đang lóe lên sự toan tính và thích thú rất rõ rệt, vươn hai cái ngón tay, Dumbledore nói: "Hai tháng, sau hai tháng các giáo sư mỗi khoa sẽ kiểm tra trình độ học tập của trò, đánh giá xem trò có thể tiếp tục việc học của mình nữa hay không." "Giáo sư, việc này thật điên rồ, bổ sung bài vở của bốn năm, làm sao Khả Ny có thể bổ sung trong thời gian ngắn như vậy được." Lily không thể tin được nhìn Dumbledore. Đúng! Đúng! Lily nói rất đúng, chuyện này thật thái quá rồi, căn bản chính là cố ý làm khó cô mà! "Nhưng trò phải biết rằng, tiểu thư Evans, hôm nay các trò đã tham gia cuộc thi O. W. LS, lấy tiến độ hiện tại của tiểu thư Khả Ny, thì không cách học khóa trên cùng các trò được. Chắc trò cũng không hi vọng bạn ấy sẽ gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào trên lớp học, phải không nào?! Nhất là trong lớp có một sô đệ tử lỗ mãng hay liều lĩnh." Một câu không muốn cô gặp nguy hiểm, đã cứng rắn khiến Lily nuốt lại những lời muốn nói vào bụng, Lily cũng không muốn cô gặp nguy hiểm. Dám xem thường tôi, Dumbledore, có tin tôi liều mạng đấu phép với ông bây giờ không! Dù sao phép thuật trong đồng hồ thời gian vẫn còn đầy. Chỉ cần đó là kiến thức phép thuật mà cô biết, cô đều phụng bồi! Cô đang định tiến lên thì bị Sievert lôi lại, ánh mắt lạnh băng nhìn về phía Dumbledore, "Nếu không thể đạt tới tiêu chuẩn thì sẽ thế nào? Thưa Giáo sư." "Đuổi em sao! Chứ còn thế nào nữa." Cô tức hận nói. Sievert và Lily nghe thấy cô nói như vậy, mày nhíu lại, chờ đợi câu trả lời của cụ Dumbledore. Đuổi thì đuổi, cô không sợ! Cùng lắm thì trở về, giữ nhà cho Sievert. Đừng nghĩ rằng cô sẽ không sống nổi nếu rời khỏi Hogwarts. Tạm thời đừng hòng đe dọa được cô, cụ Dumbledore! Nhưng mà —— Cô không cam tâm! Vừa trở lại đã bị đuổi, Vậy những ý tưởng mà cô nghĩ ra khi đến đây, đều không thể thực hiện được, có vẻ như nhân duyên giữa cô và trường Hogwarts quá cạn rồi. "Không phải như vậy, tiểu thư Khả Ny, Hogwarts sẽ không vì thế mà đuổi đệ tử, trò vẫn có thể tiếp tục học ở đây. Nhưng trò sẽ phải đi học lại với những bạn năm hai." Nửa câu đầu cô còn đang cảm thấy vui và may mắn, song nửa câu sau lại khiến cho cô phải há mồm nhìn chằm chằm Dumbledore. Phải học chung với nhóm tiểu quỷ năm hai ư, cô không muốn, mất mặt chết đi được. Năm đó đi học cùng bọn Sievert, cô đã cảm thấy rất khó chịu và buồn bực rồi, huống chi là thấp hơn bọn họ bốn cấp. Cô thà bỏ học còn hơn. Phải biết rằng, cô lớn hơn Sievert, Lily. . . . . . 9 tuổi. 9 tuổi đấy! Cô làm giáo sư cũng được luôn ấy chứ? Nếu không phải là cô không biết dạy cái gì cho bọn họ, cô thật sự muốn xin làm giáo sư. Tự do tự tại biết bao nhiêu! "Thầy tin tưởng trò có thể làm được, tiểu thư Khả Ny!" Dumbledore gật đầu mỉm cười với cô. Thầy tin tưởng? Thầy dựa vào cái gì mà tin tưởng? Ngay cả chính bản thân mình, tôi còn không tin vào điều đó. Cười. . . . . . Cười cái gì cười, thầy còn cười nữa tôi sẽ nhổ sạch toàn bộ râu của ông đấy, nhìn bộ râu mà ông xem như bảo bối kia, tôi thật muốn một ngày nào đó nó sẽ bị thiêu trụi hoàn toàn, tức chết ông luôn! "Em sẽ cô gắng!" Nhiệm vụ có độ khó cao như vậy, làm thế nào mới có thể hoàn thành đây. "Thầy nhớ điểm môn độc dược và môn lịch sử phép thuật của trò không tốt lắm, hãy cố gắng lên! Nghe nói năm nay đội Vilani đoạt giải quán quân rồi, thầy nghĩ trò cũng sẽ may mắn giống họ thôi." Dumbledore mỉm cười rồi nhìn Sievert và Lily bên cạnh, "Snape và Evans là hai đệ tử vô cùng xuất sắc, thầy tin tưởng dưới sự trợ giúp của hai bạn này, trò có thể sớm đạt tới tiêu chuẩn." Dumbledore đúng là một lão hồ ly thành tinh, chuyện đã qua nhiều năm như vậy mà vẫn còn nhớ rõ. Ngay cả chuyện cô học kém môn nào lão cũng biết. "Giáo sư, môn biến hình và môn phòng chống nghệ thuật hắc ám em học tốt như vậy, sao thầy không nói." "Ồ. . . . . ." "Em cũng có thể sử dụng Animagi, câu thần chú của em cũng có thể đánh bại James, kém ở chỗ nào." Nghĩ đến những cục mụn đỏ trên gương mặt củ James, thì cô chỉ muốn cười. Cô sẽ lại tìm cơ hội tiếp tục cảnh cáo bọn họ. "Tiểu thư Khả Ny, Animagi chỉ là một kiểu biến hình bắt chước thôi. Với lại, ngàn vạn lần không nên sử dụng Phép thuật hắc ám lung tung, nếu không sẽ chọc đến bọn giám ngục đấy." "Phép thuật hắc ám?" Gương mặt Sievert và Lily hiện lên vẻ khiếp sợ. "Giáo sư Dumbledore, chẳng lẽ người khác lấn đến trên đầu em, còn muốn em nhường nhịn bọn họ sao?" Trước đây rõ ràng là bọn họ bắt nạt Sievert trước. Bây giờ lại lấy cái này ra để nói lý với cô? Vả lại Phép thuật hắc ám thì sao, ngay cả chị cô cũng nói, Phép thuật hắc ám và phép thuật trắng không thể phân biệt rõ ràng được. Cô sẽ không tùy tiện lấy ra để chống lại người khác. Dumbledore, thầy lo lắng quá rồi. Sievert nắm tay cô thật chặt, từ đầu buổi cho đến bây giờ vẫn chưa có buông ra. Dumbledore nhìn cô, "Vậy cũng không cần sửa dụng phép thuật hắc ám, còn có rất nhiều bùa phép khác có thể trừng phạt đối phương mà, không phải sao?" "Nhưng. . . . . ." "Nhưng tiểu thư Khả Ny không hiểu." Hắn cười nhìn cô. "Em. . . . . ." Cô không hiểu, thì sao. Cho dù không dùng Phép thuật hắc ám, đối với phép thuật công kích cô cũng có nghiên cứu một chút . Dumbledore nóivới giọng diệu thành khẩn: "Thầy biết tiểu thư Khả Ny sẽ không dùng Phép thuật hắc ám tuỳ tiện để chống lại người khác, nhưng không thể phủ nhận đó là một loại phép thuật tàn nhẫn. Phải không? " Dạ! Đương nhiên rồi. . . . . . Nếu không thì cũng chẳng được gọi là lời nguyền không thể tha thứ. Thấy cô trầm mặc không nói, một lút sau, Dumbledore khẽ gật đầu với cô, Dumbledore biết cô đã hiểu nhưng gì ông nói rồi. "Giáo sư, em sẽ giúp Khả Ny bổ sung chương trình học đầy đủ, thầy yên tâm." Sievert kịp thời chuyển đề tài đi, trong đôi mắt lạnh lùng lộ ra vẻ kiên quyết, sáng quắc nhìn cô. Cô cũng không muốn thảo luận chuyện Phép thuật hắc ám mãi, nếu cứ tiếp tục cô cũng không biết nói gì, Dumbledore nhìn về phía Sievert, trong ánh mắt lộ ra vẻ khó lường, "Vậy làm phiền trò rồi, Snape." "Aaaaaaaaa. . . . . ." Dumbledore vừa đóng cửa, cô liền bắt đầu kêu rên, thật không có thiên lý. Mệnh của cô sao khổ như vậy! Làm sao bây giờ? Chẳng lẻ phải dùng phép thuật của chị sao? Không được! Lần trước dùng phép thuật quá nhiều, cho nên mới rời đi nhanh chóng như vậy. Lần này cô nói cái gì cũng không thể dùng phép thuật bên trong được . Bây giờ, mặc dù cô có thể lớn hơn bọn họ vài tuổi, nhưng so với người Âu châu thì dáng người phương Đông nhỏ nhắn hơn một chút, cô chỉ cần cải trang chú ý một chút, là có thể giấu được tuổi tác, cũng không khó lắm. Về phần phép thuật của đồng hồ thời gian thì cũng chỉ dùng để khôi phục và sửa chữa thời không! Như vậy sẽ có nhiều thời gian dành cho cô hơn. "Khả Ny, cậu không cần quá lo lắng đâu, sẽ có biện pháp mà." Lily an ủi cô. Đương nhiên cô cũng biết lý lẽ "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên sẽ thẳng", nhưng trong lòng vẫn buồn bực không nói nên lời. Ai gặp phải chuyện giống như cô vậy, cho dù hai tháng này có rèn luyện kiểu Địa Ngục, cô cũng không thể làm được —— Cô có thể đoán ra, đại khái là Dumbledore nhìn ra cô sẽ lén tìm James để gây phiền toái, cho nên mới ra một nan đề khó như vậy cho cô. Để cô không có thời gian làm chuyện khác. Dumbledore, ông được lắm, tôi sẽ nhớ kỹ. . . . . Bốn năm! Không phải là bốn tháng, trò đùa này cũng quá lớn lớn rồi! Quả thực không thể nói lý. Không muốn ở lại trước cửa phòng làm việc của Dumbledore nữa, nếu không lão lại xuất hiện cho cô thêm một nan đề thì nguy. Nỗi tức giận này, mãi cho đến khi về đến Slytherin vẫn chưa tiêu, đành buồn bực ngồi xuống hành lang nhà Slytherin nghĩ ngơi. Suy nghĩ xem rốt cuộc chuyện này nên làm thế nào. (*) lớp 5: lớp cho những học sinh năm thứ năm.