Slytherin hắc ám ánh sáng
Chương 19 : Sủng vật của haig.
Buổi chiều là tiết học phi hành, nhưng giáo sư đã rời khỏi Hogwarts vì có việc bận, vì thế tiết học buổi chiều bị hoãn lại. Nên cô lôi kéo Lily đi thăm Hagrid.
Căn nhà nhỏ của Hagrid nhìn khá giống như trong phim, một gian nhà gỗ nhỏ nằm bên cạnh khu rừng cấm, trước cửa có một tản đá hình cung và một đôi ủng bằng cao su để đi khi trời mưa, trong nhà gỗ nhỏ chỉ có một phòng. Trên trần treo các con gà tây, gà rừng, trong chậu than là cái ấm bằng đồng đang đun nước sôi, một giường lớn được đặt ở trong góc , trên giường là những mảnh vải vụn được vá lại với nhau làm chăn. Ở phía trước lò lửa cũng để một bàn gỗ thật lớn và một chiếc ghế con, phía trên lò thì treo một đống lớn chân giò hun khói và xác chim đã ướp muối. Hagrid đang cho sủng vật nhỏ của ông ăn.
"Hi ! Bác Hagrid." Cô cười chào hỏi Hagrid.
Hagrid nghi hoặc xoay người lại, khó hiểu nhìn bọn cô "Thật xin lỗi, xin hỏi các cháu là. . . . . . Ý của bác muốn nói là trông các cháu rất lạ."
Cô cũng không quá hi vọng về việc Hagrid có thể nhớ ra được bọn cô, hơn nữa Hagrid chỉ gặp bọn cô một lần lúc đón học sinh mới, lúc đó mỗi người đều mặc trường bào màu đen, bọn cô cũng không phải là người có thể khiến người khác chú ý. Sau khi nhập học , bản thân cô lại luôn tuân thủ các quy định và điều lệ của trường. Do đó cô chưa từng bị đưa đến đây để “giáo dục lao động*”. Hagrid không biết bọn cô là điều dĩ nhiên, với lại bọn cô bây giờ đang mặc quần áo bình thường , cô mặc nguyên một bộ quần áo lông màu vàng , nếu như cô không bị bao lại thành cái bánh chưng mà nói..., cô nghĩ trông mình sẽ rất xinh; Lily thì mặc toàn màu hồng, lộ ra vẻ sôi nổi nhiệt tình ,tinh thần phấn chấn; Sievert vĩnh viễn đều là một màu đen không thay đổi, vừa mới nãy khi đề nghị đến đây, thì vẻ mặt của cậu ấy liền bắt đầu có xu thế đen lại. Nếu không phải cô khăng khăng kiên trì, chỉ sợ cậu ấy tình nguyện ở lại phòng độc dược cho đến trưa, cũng không muốn bước vào nơi này. Không giống như Lily, cô bé tràn đầy hưng phấn đang tò mò nhìn xung quanh ngôi nhà .
*Giáo dục lao động: đại khái đó là một loại hình phạt giống kiểu” phạt dọn vệ sinh” ý.
Kéo hai má Sievert, khiến má cậu ấy nổi lên một chút ửng gồng, đừng bầy bộ mặt đầy âm khí như thế, thời tiết đã rất lạnh rồi!
Cô cười Sievert cũng toét miệng cười với cô, tay vỗ nhẹ rồi nhìn về phía Hagrid, "Chúng cháu là học sinh năm nhất , cháu tên là Phùng Khả Ny, cô bé dễ thương bên cạnh là Lily Evans, còn con dơi hư này là Severus Snape." Bất chấp ánh mắt có thể xuyên thủng người của Sievert, cô và Lily nhìn nhau cười trộm, ai bảo cậu ấy luôn bày vẻ mặt thối quắt đó ra, giống như đang có người thiếu nợ tiền của cậu ấy vậy.
"Con dơi?" Hagrid cũng cảm thấy buồn cười, nhưng sau khi Hagrid nhìn vào ánh mắt của Sievert, thì có chút tránh né chỉ nhìn cô và Lily, " Ý bác nói là cái so sánh này rất có tính hình tượng." Haig cũng sợ ánh mắt Sievert sao, khi biết được điều đó khiến cho cô phải bật cười.
"Tớ cũng cảm thấy như vậy!" Lily ở bên tai cô cười khẽ.
Cô gật đầu tán thành với Lily, lại nghe thấy Sievert hừ lạnh một tiếng.
"Cháu và Severus Snape là đệ tử nhà Slytherin, Lily Evans là đệ tử nhà Gryffindor."
Cô vừa nói xong, Haig liền khiếp sợ nói: "Slytherin và Gryffindor? Merlin! Bác thật sự không có nghe nhầm đấy chứ?"
Khó tin đến vậy sao? Tại sao khi mọi người biết được thân phận của bọn cô đều có phản ứng này vậy, cô và Lily gật đầu thật mạnh.
"Chúng cháu là bạn thân của nhau! Mặc kệ Slytherin hay Gryffindor." Lily chủ trương nói.
Haig vẫn còn có chút hoài nghi nhìn bọn cô, cô biết Haig từng bị Voldemort xử oan nói lão giết người, sau đó lão bị đuổi học, cho nên không có bao nhiêu hảo cảm với nhà Slytherin!
"Slytherin cùng Gryffindor không thể làm bạn sao? Phân nhà chỉ là câu xưng hô mà thôi, mấu chốt ở chỗ con người, Bác nói đi? Haig!" Cô kiên định nói. Cô,Sievert và Lily mặc kệ ở Slytherin hay là ở Gryffindor, thì tình cảm của bọn cô vĩnh viễn sẽ không bao giờ biến mất.
Nửa ngày, Haig mới từ trong lời nói của cô phục hồi tinh thần lại, "Đương nhiên, có điều đây là lần đầu tiên bác nghe thấy một đệ tử Slytherin nói như vậy. Cháu phải biết rằng, Slytherin và Gryffindor luôn luôn là đối nghịch nhau ." Trong lời nói của Haig có mang theo ý xin lỗi.
Cô hiểu nên đã mỉm cười với Hagrid, bọn cô đương nhiên hiểu được.
Haig pha ba ly cà phê nóng đưa cho bọn cô, cảm giác ấm áp khiến cho người ta cảm thấy thật thoải mái và dễ chịu, mặc dù màu sắc có phần không được đẹp cho lắm, nhưng cô biết đây là thứ, mà Haig dùng để chiêu đãi khách quý, bởi vì nhìn vào hoàn cảnh địa vị của Haig, không phải là người thường xuyên uống cà phê mới đúng.
Sievert nhìn ly cà phê trước mặt hừ lạnh, có chút chán ghét. Cô quay đầu hung tợn nhìn Sievert, bản tính cao ngạo của Slytherin trong Sievert lại nổi lên rồi, thật không lễ phép mà! Nếu để Haig thấy quả thật không tốt chút nào.
Trong cái lòng tre ở góc phòng truyền ra một âm thanh ‘ ô ô. . . . . . ’, Haig khẩn trương, lấy nó ra từ trong lồng tre, cẩn thận nhẹ nhàng giống như đang cầm bảo bối yêu thích của mình vậy, đó là một loài động vật cô chưa từng thấy qua bao giờ, cơ thể nhỏ giống con chuột; khuôn mặt dài, và có ria mép giống mèo .
" Bác Haig, đây là con gì vậy?" Cô tò mò sờ nó, nó sợ hãi co lại về phía sau một chút.
Lily chăm chú nhìn kỹ một lát rồi nói :"Đây là chuột mặt mèo, tớ từng đọc được trong cuốn sách “nghiên cứu động vật”."
Haig mở to mắt nhìn Lily, trong đôi mắt lộ ra vẻ kính nể, "Tiểu cô nương thật thông minh, vừa nhìn qua đã biết rồi." Phải biết rằng chương trình học đó chỉ đến năm thứ ba mới có thể học tới .
Haig vừa ôm tiểu gia hỏa kia ngồi vào trước mặt bọn cô, vừa dùng tay chơi đùa với nó, "Nhưng nó còn quá nhỏ, nên có chút thẹn thùng!"
Thân hình Haig quá cao lớn, bọn cô phải đứng mới có thể trông thấy nó hoàn toàn, nó ở trong lòng Haig lười biếng duỗi lưng, đôi mắt nhỏ híp lại nửa đóng nữa mở, đáng yêu quá!
" Bác Hagrid, bác làm thế nào mà tìm được loài động vật nhỏ này vậy ?"
Hagrid sờ đầu của nó, đút cho nó một ít sữa, "Hai ngày trước bác phát hiện nó ở trong khu rừng cấm, nó bị các con thú trong rừng dọa sợ."
Hagrid đối xử với động vật nhỏ này như con của mình vậy, cẩn thận che chở, quan tâm chăm sóc. Các động vật nhỏ ở trong tay Hagrid đều được chăm sóc rất tốt. Thật là nhìn không ra, trông bề ngoài Hagrid cường tráng vạm vỡ như thế, nhưng đối với bọn chúng lại có tâm tư tinh tế đến không ngờ , cô chỉ có thể nói Dumbledore thật sự là biết cách dùng người mà. Đâu giống như cô, nuôi cái gì chết cái đó, ngay cả khi nuôi cá vàng cũng vậy, sau khi làm cho nó bị bội thực mà chết, Chị liền cấm cô nuôi thú cưng, nói đúng ra là không muốn các động vật bị tuyệt chủng!
"Rốt cuộc phải làm thế nào, mới có thể chăm sóc bọn chúng tốt như vậy?" Cô thật sự rất bội phục, truyền cho cô một vài kinh nghiệm đi!
Hagrid nhẹ nhàng bỏ chuột mặt mèo đang ngủ vào lồng sắt, "Cháu đừng bắt bọn chúng trở thành thú cưng, thì bọn chúng sẽ trở thành người bạn trung thành nhất của các cháu !"
Động vật vĩnh viễn sẽ không phản bội chủ nhân, cũng không có đa tâm và thay lòng đổi dạ như con người, ý Haig là như vậy sao?
"Khó trách tại sao bọn chúng lại không sợ bác." Lily hiểu ra nói, nghĩ đến khu rừng cấm ngoài cửa sổ , " Bác Haig, bọn họ nói nhân mã và Độc Giác Thú sống ở trong rừng cấm, chuyện đó có thật không bác?"
Haig nhíu mày, nhìn Lily rồi nhẹ nhàng gật đầu, "Nhưng mà nhân mã cũng không có nhiều hảo cảm với loài người, bởi vì có một số phù thủy hắc ám đã công kích Độc Giác Thú * trong rừng, dùng máu tươi của chúng để kéo dài sinh mệnh."
*Độc giác thú: Thú một sừng, tựa tựa giống như kỳ lân.
"Độc Giác Thú, một sinh mệnh thuần khiết như thế, mà bọn hắn cũng ra tay được, thật đáng ghét! Nên nhốt hết tất cả bọn hắn vào nhà ngục Azkaban.” Chỉ vì tham vọng của bản thân mà giết hại một sinh mệnh thuần khiết hiền lành như vậy , lương tâm của bọn họ không cảm thấy bức rứt sao? Lily nghiến răng nghiến lợi tức giận nói .
Haig cũng gật đầu, buồn bã nói " Cho nên giáo sư Dumbledore để bác trông coi bãi săn, bảo vệ những sinh mệnh đáng thương này !"
"Haig. . . . . . Haig. . . . . ." Âm thanh của James xuất hiện ở cửa, lúc bọn cô còn chưa kịp phản ứng, thì cánh cửa đã được mở ra.
James mở cửa ra, vừa thấy Lily, thì hưng phấn đi tới "Evans, cậu cũng ở đây à."
Lily xoay người không để ý tới hắn, hắn ảo não nhìn về phía bọn cô, " Phùng Khả Ny , nước mũi. . . . . . Snape, các người cũng ở đây sao." Ở dưới con mắt như muốn giết người của cô, hắn vội vàng sửa lời lại.
Tốt lắm, vẫn còn nhớ cảnh cáo của cô!
"Hừ! Gryffindor tự đại ngông cuồng, mà cũng tới nơi này sao, chẳng lẽ bị phạt đến đây giáo dục lao động à?" Sievert chán ghét nhìn hắn, cười châm chọc .
"Snape! Mày là một Slytherin đê tiện!" James tức giận lấy đũa phép ra.
Sievert cũng nhanh chóng lấy đũa phép ra chỉ vào hắn, " Từ trong Miệng Tạp chủng nói ra thì vĩnh viễn chẳng có lời nào tốt lành cả!"
"Hai người đó quen nhau hả?" Haig nghi hoặc nhìn bọn họ.
Cô bất đắc dĩ lắc đầu, ánh mắt xin lỗi nhìn về phía Haig, ám thị nhìn ông, cô nghĩ bọn cô phải đi trước rồi, cô không muốn phá hủy căn chòi nhỏ của Haig . Hai người này đúng là Gryffindor và Slytherin tiêu chuẩn , chưa bao giờ họ ở cùng một chổ mà không nghĩ tới đánh nhau (hễ gặp mặt là đánh). Haig nhìn nhìn Sievert và james, rồi trừng mắt nhìn cô, gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
"Chúng cháu đi trước, cám ơn chiêu đãi của bác! Haig." Lôi kéo tay Sievert đi ra ngoài. Cậu ấy chỉ kinh ngạc nhìn cô cũng không giãy dụa.
Haig cười nói: "Đừng khách khí! Tiểu thư Phùng Khả Ny, hoan nghênh các cháu ghé chơi thường xuyên." Haig nở nụ cười chân thành , lại khiến cho cô có chút buồn bã, có lẽ sẽ không có cơ hội lần nữa, Hagrid! Nhưng mà cô sẽ nhớ kỹ rằng mình đã từng tới đây gặp ông.
"Evans!" James thấy cô tiến lên ngăn cản, cũng bỏ đũa phép xuống, nhìn Lily đang chuẩn bị đi theo cô."Cậu không ở lại sao? Haig có rất nhiều động vật nhỏ đáng yêu, cậu sẽ thích chúng."
Lily có chút chán ghét nói: "Ở cùng một chỗ với cậu sao, thật xin lỗi! Tôi chưa từng nghĩ tới."
Cô bó tay hết nói nổi, rốt cuộc làm sao mà Lily và james sau này lại đến được với nhau hay vậy, cô thật hoài nghi. Theo tình hình hiện tại, thì sau này bọn họ sẽ trở thành kẻ thù mới đúng, không phải sao? Mặc dù đây là kết quả mà cô hi vọng, giữa james và Sievert, cô đương nhiên nghiêng về phía Sievert rồi! Nhưng cô có thể thề với trời rằng cô không làm bất cứ chuyện gì có lỗi với hai người, cũng chưa từng nói xấu james câu nào ( thật ko vậy?).
Gọi Lily, rồi mở cửa đi ra ngoài, vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy nhóm ba người Poster bên ngoài, cô đã nói mà! Bốn người này lúc nào cũng dính cùng một chổ với nhau từng giây từng phút, làm sao có thể chỉ có một mình james tới chỗ này được.
Thiên Lang Tinh Nhỏ nhìn Lily, lại nhìn cô một chút, tự động bỏ qua Sievert đang tụt lại phía sau, "Các cậu cũng ở đây à."
"Ừ ! Có điều là bây giờ chúng tớ phải quay về ." Cô cười, nói cho bọn hắn biết.
Lupin mỉm cười nhìn cô " Thế thì hẹn gặp lại cậu sau."
Cô vẫy vẫy tay, lôi kéo Lily và Sievert đang mất hứng, trên mặt tràn đầy chán ghét đi tới cổng sau trường học.
Ở thời điểm Sievert và Lily không chú ý, cô lặng lẽ quay đầu nhìn bọn hắn trong căn chòi nhỏ của Haig , vô luận là chán ghét, thù hận hay là thân thiện, đều để lại dấu của vết sinh mệnh. Mỗi sự kiện, từng vẻ mặt, từng câu chuyện xưa.
Truyện khác cùng thể loại
60 chương
21 chương
72 chương
60 chương
107 chương
44 chương
105 chương