Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống
Chương 301 : Nói chuyện với cha mẹ
Cả nhóm Hạo Thiên rời nội viện, chuẩn bị bước qua cánh cửa qua ngoại viện. Gương mặt lạnh lùng không ngó nghiêng mà nhìn thẳng về phía trước...
Ngoại viện như đã được biết, chất lượng học viên ngày càng tệ, thậm chí mức chỉ tiêu vào nội viện đã giảm vào 4 năm trước mà 4 năm sau cũng chỉ có 10 học viên vào được. Cho nên đối với học viên ngoại viện mà nói thì nội viện là một giấc mơ xa vời và luôn muốn cố gắng để đạt được thành tích tốt và vào được nội viện. Ánh mắt của học viên ngoại viện đối với nội viện luôn là ngưỡng mộ ngất trời, tôn sùng, kính trọng vạn phần. Như đối với thần linh mà nhìn.
Hạo Thiên đi giữa dòng người ở ngoại viện, biết bao ánh mắt liền dồn về phía nhóm cậu. Hò hét dữ dội như thần linh tái thế, cuống cuồng lên không giữ được bình tĩnh.
Hạo Thiên lia mắt nhìn quanh, thở dài ngao ngán với tình trạng hiện nay. Bỗng....
" Ca ca.... Ca ca... Đợi ta... "
Một giọng nói lớn vang lên, Hạo Thiên quay sang nhìn. Thiên Tuyết trong chiếc váy ngắn chạy lại, khuôn mặt hớn hở mà nhào vào lòng Hạo Thiên, ôm chầm lấy cậu, để cậu bế mình trên tay. Môi nhanh chóng áp mặt và hôn cậu một cái trong chớp mắt, cười hì hì nói
" Ca ca... Lâu rồi không gặp, người ta nhớ ca chết đi được "
Thiên Tuyết, cô bé năm nay cũng đã 11 tuổi rồi, đã cao thêm không ít. Dễ thương hơn, hoạt bát hơn và đặc biệt mạnh hơn trước rất nhiều. Cô bé từ lâu đã có thể vào nội viện rồi, hiện nay 11 tuổi lv 250 cấp nhưng lâu nay bận bịu vả lại còn quên mất việc sắp xếp cho muội ấy vào nội viện.
Hạo Thiên cười nói
" Tiểu Tuyết a, muội càng lớn càng xinh nha, cũng càng nặng rồi mà còn muốn ca bế sao? "
Thiên Tuyết phồng má mím môi, bảo
" Người ta không có nặng. Với lại Thiên ca ca rất mạnh a, chút kí lô này có là bao chứ. Nhưng mà nếu Thiên ca ca ghét tiểu Tuyết, không muốn bế tiểu Tuyết nữa cũng không sao... Tiểu Tuyết biết Thiên ca ca hết thương tiểu Tuyết rồi.... "
" Ấy, ca nói vậy khi nào? Được rồi, ca sai rồi. Chúng ta hiện tại về nhà chứ? "
Hạo Thiên lúng túng nói. Thiên Tuyết ngược lại trêu ghẹo được Hạo Thiên liền cười đáp
" Vâng! "
Lúc này, khi Hạo Thiên vẫn bế Thiên Tuyết trên tay và bước đi thì học viên ngoại viện xung quanh lại tỏ ra vô cùng ghen tỵ cùng ghanh ghét, thì thào bàn tán...
" Này, con nhóc đó là ai vậy hả? "
" Thân thiết như vậy với các nam thần nội viện, còn là nhóm nam thần nằm trong top 10 nữa chứ. Ghen tỵ quá đi mà! "
" Con nhóc đó quen với cả các nữ thần nội viện kìa, ước gì chúng ta cũng được như thế. Aaaa, ghen tỵ quá đi..... "
" Các người không biết đó là ai sao? "
" Không biết! "
" À đúng rồi, không biết là phải. Các người có thấy cậu trai đi cùng với cô bé đó không, hai người đó đều ở lớp V từ 5 năm trước lận. Lớp V 5 năm trước và cho đến hiện tại đều có những thiên tài tuyệt thế được sinh ra. Hai người đó là người có thành tích cao nhất và tốt nhất lớp V. Nhưng cậu trai đó các người có hiểu biết nhỉ? "
" Ừ, chúng tôi có biết. Cậu nhóc đó là Hoắc Phong Lam phải không? Nghe bảo hình như là đứng thứ 2 lớp V thì phải! "
" Đúng, đứng thứ hai lớp V, mới 11 tuổi lv 235 cấp. Nhưng còn cô bé đó thì sao? Cô bé đó là Đường Thiên Tuyết, tam tiểu thư Đường gia tộc. Đứng đầu lớp V 5 năm liền với thành tích học xuất sắc, 11 tuổi lv 250 cấp. Do thành tích tốt và kiến thức rộng, cô bé đó không cần thiết phải đến lớp, thích thì đến, không thích thì ở nhà đi đây đi đó. Mỗi năm có đợt kiểm tra chỉ cần đến 1 lần để kiểm là xong "
" Nói như vậy, cô bé và cậu bé đó đều có khả năng vào nội viện rồi. Chưa kể đến, cô bé đó lại còn là muội muội của những nam thần và nữ thần nội viện sao? Sao có phúc quá vậy chứ.... "
..................
Nhiều tiếng nói ồn ào cứ liên tiếp mà vang lên không ngớt. Tiếng kinh hô bất ngờ cùng kinh ngạc.
Nhóm Hạo Thiên căn bản là không để ý tới làm gì. Nhưng Thiên Tuyết lại nói
" Nhắc đến top 10 nam thần và nữ thần nội viện mới nhớ. Mọi người đều nằm top cả đấy. "
Hạo Thiên mỉm cười, nói
" Ồ, vậy chúng ta top mấy? "
Thiên Tuyết bảo
" Top 10 nam thần thì Thiên ca ca top 1 này, Siêu ca top 2 này, Kiệt ca top 3 này và Vân Mộng ca ca top 4 này. Còn top 10 nữ thần thì Tuyết tỷ tỷ top 1, Nguyệt tỷ tỷ top 2 đó! "
An Lam Nguyệt " ồ " một tiếng, nói
" Tiểu Tuyết muội rành quá nhỉ!? "
Thiên Tuyết liền đáp
" Vì bên ngoài này người ta cứ bàn tán hoài nên muội mới biết đấy "
Lăng Giang Tuyết kế bên cũng nói
" Vậy hẳn top 10 nữ thần ngoại viện là của tiểu Tuyết đi, tiểu Tuyết của chúng ta đáng yêu, dễ thương như thế này cơ mà! "
" Hì hì, Tuyết tỷ tỷ quá khen rồi! "
Nhóm Hạo Thiên vừa đi vừa cười nói vui vẻ nhưng tốc độ di chuyển cũng không chậm. Ngay sau đó đã quay trở lại Đường gia rồi.
Hạo Thiên tiến vào, đưa Thiên Tuyết cho Vân Mộng bế rồi nói
" Mọi người đi xung quanh chơi đi. Ta với tiểu Siêu hiện tại vào gặp cha mẹ chúng ta một chút "
Cả bọn gật đầu rời đi. Còn Hạo Thiên với tiểu Siêu thì tiến thẳng về phía phòng làm việc của cha cậu.
Bế Thiên Tuyết trên tay, Vân Mộng nói
" Tiểu Tuyết, muội có nơi nào muốn đưa chúng ta đi chơi không? "
Thiên Tuyết gật đầu nói
" Có ạ. Chúng ta tới sân tập tìm Ngọc Lam tiểu ca đi, chắc chắn mọi người sẽ thích cậu ấy "
An Lam Nguyệt liền bảo
" À, cũng lâu rồi chúng ta không gặp lại Ngọc Lam, không biết cậu bé đó hiện giờ sao rồi! "
Thiên Tuyết vừa chỉ đường vừa nói
" Ngọc Lam tiểu ca tập luyện rất chăm chỉ, huynh ấy hiện tại đã mạnh hơn rất nhiều rồi đấy. Còn có Vô Song tỷ tỷ rất dễ thương, tỷ tỷ đối xử rất tốt với Ngọc Lam tiểu ca! "
An Lam Nguyệt "ồ" một tiếng, bảo
" Là con bé lần trước bảo vệ cho Ngọc Lam khi cậu bé bị bắt nạt sao? Cô bé đó trông cũng được "
Vừa nói vừa đi tới sân tập của Đường gia, Thiên Tuyết phóng xuống từ trên tay của Vân Mộng, chạy lại chỗ đám học viên. Vừa thấy Thiên Tuyết, đám người liền dừng tập, cúi đầu chào
" Kính chào tam tiểu thư! "
Thiên Tuyết chạy sang, " ưm ưm " vài tiếng lại nói
" Mọi người cứ tiếp tục đi "
Còn mình thì chạy lại chỗ Đường Ngọc Lam, kéo tay cậu mà cười nói
" Ngọc Lam tiểu ca, chúng ta sang này chơi đi! "
Cậu bé Đường Ngọc Lam năm nào đã lớn hơn một chút, gương mặt đáng yêu vẫn còn ẩn hiện. Nhưng mái tóc ngắn đã dài ra, có thể buột cao lên được rồi. Đườngg Ngọc Lam lắc đầu nói
" Tam tiểu thư xin người thứ lỗi. Hiện tại chúng tôi vẫn đang trong buổi học, khi nào xong chúng ta cùng chơi sau "
Thiên Tuyết mặt không vui, liền nói
" Ể, nghỉ một bữa đi. Ra này chơi với ta một lát "
An Lam Nguyệt tiến tới, xoa đầu Thiên Tuyết mà nói
" Được rồi. Không làm phiền Ngọc Lam tiểu đệ nữa, chúng ta đi nơi khác chơi "
" Aaaaaaa "
Bỗng nhiên Đường Ngọc Lam la lên, miệng lắp bắp mà nhìn An Lam Nguyệt nói
" Nguyệt.... Nguyệt... Nguyệt tỷ tỷ, lâu rồi không gặp! "
Đường Ngọc Lam bổ nhào tới, ôm chầm lấy người An Lam Nguyệt. Cười một cách vui vẻ cực kỳ.
An Lam Nguyệt có chút kinh ngạc trước hành động của Đường Ngọc Lam, nhưng nhanh chóng bình tâm lại. Cậu bé này vui mừng như vậy cũng phải thôi, cũng 4 năm rồi chưa gặp cơ mà. Mấy lần có qua đây nhưng cũng không đi gặp nó, lần này qua đây mới cùng Thiên Tuyết đi gặp một lần sau 4 năm. Giờ đây cũng trở nên cao lên một chút, đẹp trai hơn, dễ thương hơn rồi.
An Lam Nguyệt cũng cười nói
" Chào đệ, lâu rồi không gặp "
" Đi, đệ đưa mọi người đi gặp mẹ đệ. Bà ấy nhắc mọi người hoài luôn ấy "
Đường Ngọc Lam mới vài phút trước đây còn từ chối đi chơi vì còn phải luyện tập, nhưng ngay sau khi nhìn thấy An Lam Nguyệt liền muốn bỏ tập dắt cô đi gặp mẹ cậu vì lí do mẹ cậu rất nhớ An Lam Nguyệt, tiểu Siêu và cả Hạo Thiên.
Đường Ngọc Lam tay lôi kéo An Lam Nguyệt liền rời đi, Thiên Tuyết, Lăng Giang Tuyết, Vân Mộng và Tử Kiệt nhanh chóng theo sau....
Truyện khác cùng thể loại
108 chương
64 chương
17 chương
76 chương
27 chương
53 chương