Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên
Chương 46 : Những thách thức đầu tiên (1)
Ngay lúc này đây, học sinh năm nhất đang gặp phải một phiền toái lớn.
Tồn tại chặn trước mặt tụi nó, không phải một, mà là cả bầy robo hồi đi thi tuyển sinh.
Đám cơ giới sắt thép này, không bị chia tách để từng học sinh hạ gục một cách dễ dàng, mà đứng chụm lại với nhau thành một chum, đấy là còn chưa kể tới đằng sau lóc nha lóc nhóc mấy con “Zero Point” to khổng lồ nữa, quả thật độ khó đã tăng lên rất nhiều…
“Là bọn Tội Phạm Giả đó…!”- Học sinh A la lên.
“Nhưng mà sao nhiều quá vậy trời… {•̃̾_•̃̾}!”
“Ai mà biết được…Mẹ nó…trường mình chuyên gia làm những thứ này để bóp dái học sinh mà… ఠ_ఠ!”
PÍP…PÍP…!
“Mục tiêu…XÁC NHẬN!!!”
Chẳng chừa chút thời gian nào cho đám học trò suy nghĩ, từng đạo laze màu đỏ chói từ cặp ống kính điện tử của mấy con robot đã chiếu lên người từng đứa, phát ra thanh âm cơ giới cứng ngắc và nặng nề.
Nhìn xếp thành một hàng dài đằng đặc những kẻ “hủy diệt” to lớn, mắt lửa sắc lạnh quét qua từng đứa học sinh khiến chúng phải rùng mình.
“Chướng ngại vật…Là mấy cục bự tồ này sao…(T^T)…?!”
“Nhiều vê lù vậy, hồi đó tụi khoa anh hùng thi kiểu gì mà đậu vầy trời…@[email protected]!!!”
“Bộ trường U.A rảnh tiền quá hay răng, ăn rồi toàn đầu tư cho cái thể loại ni…Sao không chia bớt cho tui(╥.╥)!”
Tiếng réo la, bàn tán, bình luận sôi nổi ngút trời…Tuy nhiên vẫn chưa có thanh niên nào dám đi lên trước thử hàng cả.
Mấy chục đứa học sinh thuộc khoa Thương mại, Nghiên cứu,…đứng sau Todoroki mồ hôi ướt đẫm cả áo, chân run run đứng đối diện với “kẻ thù”.
Tụi nó bây giờ mới hiểu được, sự chênh lệch của bản thân với khoa Anh Hùng…Đó là cả một đạo lạch trời rào chắn. Không phải không có nguyên do mà lại có sự phân chia các khoa khác biệt.
[Những con robot này, chính là thứ ở bài kiểm tra đầu vào người ta dùng để thử thách học sinh sao!?]
Todoroki cau mày nhìn phía trước khổng lồ vật cản, trong lòng đã có cân nhắc…
[Không thể câu kéo thời gian, khỉ thật…]
Todoroki quay đầu liếc mắt, vẫn không trông thấy bóng người cậu đang hướng tới ở đâu cả.
[Có điều, Present mic sen-sei không hề lên tiếng bình luận, nghĩa là cậu ta cũng chưa vượt qua được mấy con robo này…Mình phải tốc độ thôi…!]
[Cứ tưởng trường sẽ cho ra thứ gì khó nhằn hơn cơ…Dù gì thì ông già khốn nạn của mình cũng đang theo dõi mà!]
Chân của Todoroki dẫm thẳng xuống đất, cánh tay cậu hơi nhếch lên, ngay khoảnh khắc mà cánh tay robot to lớn vươn tới.
“AGE OF ICE BERG!!!”
Todoroki hất mạnh bàn tay lên, tạt ngang một hàng dài Robot…
Răng…Rắc…rắc…rắc…!!!
Hàn khí tỏa ra bức người, lạnh lẽo thấu tim gan, gần năm sáu mét khoảng cách tức thì hóa thành một mảnh băng giá, mấy con robot còn chưa kịp nhích gần Todoroki trong vòng hai mét đã bị đông cứng tại trận.
Từng tòa tượng băng khổng lồ khiến người xem phải rùng mình vì năng lực của thằng bé.
“Phù…!!!” – Todoroki lạnh buốt thở ra một khẩu khí.
“Đi thôi!”
Vù…u…u…uuu…!!!
Gió rít gào, bóng hình Todoroki lay động trong nháy mắt rồi phóng nhanh qua mấy con robot đã đơ cứng không thể di chuyển.
Có vài thanh niên nhận thấy Todoroki đã vượt qua chướng ngại đầu tiên, há miệng la lớn.
“Cậu ta cản nó rồi kìa!”
“Khoảng giữa hai chân nó…Chạy qua được đấy!”
[Bị ngu à,"…"!?]
Todoroki không hề quay đầu, nói vọng lại:
“Biết khôn thì đừng có qua…Tôi đóng băng ngay lúc chúng không giữ được thăng bằng.”
“Lát nữa chúng sẽ đổ hết thôi!”
Ầmmm…mmm…!!!
Như để chứng thực lời nói của cậu chàng, hàng loạt tiếng đổ rầm rầm xuất hiện ngay sau khi Todoroki vừa mới chạy mất.
Mấy con robot mới đóng băng vừa rồi, đã ngã sụp xuống vỡ nát thành từng khối tạo thành một cơn sóng khí mãnh liệt tỏa ra bốn phía.
“LỚP 1-A, TODOROKI…TẤN CÔNG VÀ PHÒNG THỦ CHỈ TRONG MỘT ĐÒN! THẬT LÀ HOÀN MỸ…ĐÂY CHÍNH LÀ NGƯỜI ĐẦU TIÊN VƯỢT QUA ĐẤY!”
“Anh biết không, Eraser Head, tôi cứ thấy nó bất công sao sao ý…!”
“Những động thái đấy đều hợp lý và có chủ đích cả…!”
Aizawa vừa nói, hai mắt nhìn chăm chú vào màn hình. Học sinh thần bí nhất trong lớp 1-A, đến giờ khắc này, vẫn chưa chịu chủ động xuất trận ư…
Giọng của Present mic sen-sei tiếp tục vang vọng qua loa phát thanh.
“QUẢ ĐÚNG LÀ NGƯỜI ĐƯỢC TIẾN CỬ CÓ KHÁC! DÙ CHO LÀ LẦN ĐẦU TIÊN CHIẾN ĐẤU VỚI BỌN ROBO INFERNO NÀY, CÁC ĐÒN ĐÁNH CAO SIÊU CỦA CẬU TA QUẢ THẬT NGHIỀN ÉP HẲN CHÚNG NÓ!”
“…”
Lớp khói bụi dày đặc phong tỏa tầm nhìn của đám trẻ, tụi nó chỉ nghe thấy tiếng chân huỳnh huỵch vượ qua bản thân, cố tiếp cận cơ hội “trời ban” mà Todoroki tạo ra để đánh bại chướng ngại vật.
Thế nhưng…
“Hình như…có ai đó bị kẹt bên dưới kia kìa… ໖_໖!?” – Học sinh C chỉ vào đã gục ngã robo run run nói.
“Hả…!!!” – Học sinh E khó hiểu hỏi…
“Có chết không vậy trời…⊙▃⊙!?”- Học D vẻ hoảng loạn hét lên.
“Trong hội thao lần này sẽ có đứa lên dĩa à~~~~(°,,°)~~~~?!”
(`・ω・´)!!!
Dưới sự chú mục của hàng trăm con mắt, thân thể con robot đột ngột truyền ra những thanh âm ngột ngạt…
Răng…Rắc…!
Rắc…Rắc…~~~~!!!!
OÀNH…HHHH…!
Phần chính giữa cơ giới máy móc, bỗng nhiên nứt toác ra, rồi nổ tung, một thằng cha tóc đỏ bất ngờ phá kén chui lên…Thanh niên này…Lại là…
“Mơ đi con…Thằng khỉ Todoroki ►.◄!”
“Nó lại lựa chọn đúng thời điểm để khiến lũ robo đó ngã mà…”
“Nếu không phải là tui thì đã có người bỏ mạng rồi đấy…!”
@@@@[email protected]@@@!!!!
“THẬT KINH KHỦNG QUÁ ĐI…KHÔNG NGỜ NGƯỜI BỊ KẸP BÊN DƯỚI, LẠI LÀ KIRISHIMA CỦA LỚP 1-A…!”
“Kirishima Ejiro…Năng lực hóa cứng…Cơ thể của cậu ta có thể trở nên cứng rắn như đá…Muốn trở thành tấm kh…”
Giọng của ông thầy còn chưa dứt, một tiếng “OÀNH” to không kém động tĩnh của Kirishima lúc nãy, đồng thời vang lên ở ngay con robo bên cạnh thằng nhóc.
“HỂ…!?”
“Còn có tên nào dưới đó nữa sao!?”
(0,0)???
“CÁI LŨ LỚP 1-A…QUẢ THẬT TOÀN LŨ KHỐN NẠN KHÔNG MÀ(ノಠ益ಠ)!”
“Á…Á…THIỆT LÀ KINH DỊ…TETSUT TETSUT CỦA LỚP 1-B CŨNG BỊ CHÔN VÙI Ở ĐẤY…THẬT KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC…!”
Thanh niên vừa mới la lối om xòm…không ngờ chính là thằng cha tóc bạc hôm bữa qua lớp 1-A hóng chuyện, mặt nó xạm lại, hướng mọi người la lớn:
“May mắn là tao, chứ nếu người khác là tạch mợ rồi◘_◘!”
“TETSUT TETSUT…QUIRK STEEL, THÂN THỂ CẬU TA CÓ KHẢ NĂNG CỨNG RẮN NHƯ SẮT THÉP, TRỞ THÀNH TẤM KHIÊN HAY NGỌN GIÁO TỐT NHẤT ĐỀU ĐƯỢC…NÓI CHUNG GIỐNG VỚI KIRISHIMA…”
Kirishima: ⊙▃⊙!!!
“Ơ đệch…”
“Mịa nó…năng lực vậy mà cũng trùng…Tui đã cố gắng để làm nổi bật bản thân rùi mà…Hic ಠ,ಥ ~~~”
“Đợi đã thằng kia…!”
Tetsut hét lên, chạy vọt đuổi theo Kirishima, hai thằng xô đẩy rồi biến mất tiêu sau vài nhịp thở.
“Mấy tên này hên thật đó…” – Kaminari than thở.
“Không cần sợ bị đè bẹp, cứ thế mà tăng tăng đi qua…!”
“Nói chung hiện giờ hợp sức để vượt tụi robo cái đ…”
Một diễn viên học sinh quần chúng, tự cho mình làm dẫn đầu, đứng ra định hô hào cả đám tụ tập, bất chợt…
BOOM…!
Boom…!
“HỂ…!?”
“Bakugo…(0o0)???”
Chỉ thấy Bakugo nhanh chóng bật hết hỏa lực, thả mấy đợt pháo, thân thể lập tức nương tựa lực đẩy, nhẹ nhõm lướt qua hai con “Zero Point” đang chắn trước mặt.
“Còn lâu tao mới để mày vượt trước nhé, Todoroki!”
“…”
“Vl… thanh niên kia Quirk ghê thế…!”
“Khỉ thật, nhìn bọn này lao đi mà tao thấy ức chế quá!”
“Chúng ta không muốn lạc hậu, tiến lên thôi bà con!”
Mặc kệ bên kia bàn tán, Bakugo đã sắp hoàn thành xong giai đoạn tiếp đất của bản thân…
“Cậu ngộ phết nhỉ…(^.^), cứ tưởng là thanh niên sẽ gồng xô bem hết đám này luôn cơ!”
“Cho quá giang chút xíu…Hãy cùng nhau đi thôi nào!”
Sero và Tokoyami, một bắn dây, một bóng tối, hai thằng điêu luyện xài năng lực bám luôn theo Bakugo khi hàng này làm phân tán sự chú ý của tụi Robo.
“Quá toẹt vời☜(˚▽˚)☞…Lớp 1-A đã thành công vượt qua ba người. Rất thông minh, không tốn thời gian đối đầu trực diện mà leo qua luôn…Cờ-Lé-Vờ!!!”
Xa xa, trên hàng ghế khán giả, nơi mà đông đúc giáo viên đang ngồi quan sát và bình luận về trận đấu…
“Quả nhiên hầu hết tốp dẫn đầu đều từ lớp 1-A mà ra cả!” – Juusan Gou sen-sei nói.
“Các khoa khác và cả lớp B cũng không tệ chút nào…Tuy nhiên…”
“Chỉ là…Các em lớp 1-A, đã hết thời gian để mà đứng im đó chơi rồi!”
“Mấy đứa ấy…đã hiểu được thế giới này tàn khốc như thế nào, thông qua vụ USJ…Vì thế nên, hành động ngay bây giờ, mới là lựa chọn đúng đắn nhất!”
“Có những em còn chất chưa nỗi sợ sâu trong tim, vài đứa khác lại đương đầu và phá tan rào cản đó…”
“Điều trọng yếu nhất, chính là, các em ấy đã tận dụng được cái kinh nghiệm này, và xóa bỏ đi sự lưỡng lự của bản thân khi chiến đấu!”
Và như để chứng thực những lời bình luận này, quay lại trận tranh tài, ai ai cũng nhìn ra lớp 1-A đang nổi bật vô cùng bởi khả năng quyết đoán và hạ gục các tên tội phạm giả.
Lida nhanh như gió dùng tốc độ áp sát một con robo, rồi mạnh mẽ nhảy lên cho nó một đạp, tiễn em nó về nơi chín suối.
Ear Jack của Jiro chỉ cần duỗi dài và khẽ châm và mấy con robo là bọn này tự động tê liệt và ngã xuống hàng loạt.
Kaminari chích điện thiêu đốt...
Uraraka Không trọng lực phá hủy…
Asui ếch ộp, Aoyama laze rốn, Ojiro đuôi dài…
OÀNH…OÀNH…OÀNH!!!
Tiếng pháo nổ rầm trời, mọi học sinh sửng sốt khi lần lượt từng con Zero Point bị bắn ngã nhào xuống đất…
“Cứ như là đùa ấy chứ!!!” –Momo bình tĩnh điều chỉnh lại khẩu đại bác của mình, nhếch miệng nói.
[Rốt cuộc thì…Hitomi đã dặn không nên bại lộ thực lực bản thân quá sớm ở vòng đấu này, mình chỉ nên làm tới đây thôi…Mấy bạn, tui cũng giúp hết sức rồi đó…Còn phần kế tiếp phải tự lo liệu đi nhá…!]
[Cậu ấy hạ gục con Không Điểm một cách dễ dàng đến thế ư!?]
[Quả nhiên là người được tiến cử có khác…Còn Kizari –san, ngay từ đầu trận chả thấy cậu ấy, nhưng có lẽ cũng đã vượt qua mình từ lâu rồi!]
[Phải nhanh lên thôi…Mình…Cũng có ước mơ cần thực hiện!]
Midoriya siết chặt nắm tay, One For All FullCowling đã khởi động, thằng nhóc đá hư một đài máy móc đang tiếp cận bản thân, rồi lao đi với tốc độ nhanh như gió, thậm chí có phần sắp tiếp cận Lida ở trạng thái Engine bình thường.
[Bài tẩy duy nhất của mình…One For All Full Cowling Ba Phần Trăm…Đó là tất cả những gì hiện tại…Nhưng là…Mình bắt buộc phải dùng thôi!]
Tất cả chướng ngại vật đều bị hạ gục…Obstacle một, đã bị đánh bay!
Học sinh, rốt cuộc…đã thông quan chướng ngại vật đầu tiên!
Truyện khác cùng thể loại
32 chương
158 chương
72 chương
215 chương
98 chương