Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên
Chương 308 : Bá Khí (1)
Tatsuya bộc lộ bí mật, cái khác tạm thời chưa nói, liền Hitomi đều cảm nhận được ánh mắt của toàn bộ nhân viên nơi đây, từ tôn kính, sùng bái, bắt đầu lóe lên từng tia cuồng nhiệt.
Tựa hồ mới thần tượng của đang được dần nảy sinh và đắp nặn vậy.
Mà siêu năng lực của Tatsuya không hiện lên trong bảng thông số, đồng nghĩa với việc nó tương tự là một cái dị biến thêm vào năng lực, giống như Hitomi.
Tuy nhiên, theo nhận định của cậu, siêu năng lực của Tatsuya yếu hơn bản thân không ít, xét theo đẳng cấp mà bảng thông số biểu hiện, chắc niệm lực của Tatsuy chỉ tầm LV1+7 đến LV2 khoảng đó.
Hưng phấn thời gian qua nhanh, công việc quay về vận hành như thường ngày, Tatsuya men theo nguồn cảm hứng lấy từ Hitomi, lập tức tiến hành điều chỉnh CAD.
Tuy chỉ thay đổi một vài chi tiết về mặt phần cứng, công hiệu của thuật thức lại đạt được kết quả đáng kể. Thu hoạch lớn nhất ngày hôm nay chính là xác định pháp sư bình thường sử dụng CAD hàng chợ cũng có thể dùng phép bay.
Không bỏ phí một chút thời gian, sau khi chỉnh lý kết quả thử nghiệm lần này, tuần sau sẽ lấy danh nghĩa Taurus-Silver công bố chi tiết về phép bay. Việc này tốt nhất nên làm nhanh, bởi vì sức ảnh hưởng của "Đầu tiên trên thế giới" và "Thứ hai trên thế giới" hoàn toàn khác nhau. Thực sự "Người đầu tiên" có khả năng tuyên truyền rất lớn.
Nếu kéo dài thêm một khoảng thời gian nữa, Tatsuya có lẽ sẽ dựa vào nguồn khổng lồ tri thức và kỹ thuật của bản thân để cải thiện ra một phiên bản upgrade.
Hitomi cũng được thỏa nguyện vọng, sao chép một phần mới nhất bản sửa chữa, đương nhiên trong tương lai, khi kỹ thuật này thành thục, cậu không ngại thay đổi nó một lần.
Thậm chí, kể cả không có Tatsuya, kết hợp Kuro tin tức và cơ bản kỹ thuật, Hitomi có thể tự mình cải tiến nó.
Chung quy lại, may mắn lớn nhất hôm nay, chính là Hitomi phát hiện ra một con đường khác gia tăng thực lực bản thân, thông qua kết hợp các loại sản phẩm ma pháp và khoa học kỹ thuật, gần giống thiết bị U do giáo sư David sáng chế.
…
Hội nghị kết thúc, đương nhiên là không có sự tham dự của Hitomi, dù gì đây vẫn là công ty nhà người ta, cậu vẫn “thức thời” mà lui trước ra ngoài.
Có điều, đại khái ý chính Hitomi đã nắm bắt được. FLT phải bắt đầu thiết kế lại kiểu dáng CAD dùng riêng cho phép bay trở nên đa dạng, đặt mục tiêu là tháng Chín (Tháng quyết toán nửa năm đầu) phải đưa sản phẩm ra thị trường.
“Làm phiền Kizari-san, Miyuki, để hai người đợi lâu…(^.^)!” - Tatsuya lấy tấm áo khoác lên mình, ra hiệu có thể đi được rồi.
“Em ổn...Oni sama…!” - Miyuki dịu dàng đáp
Ushiyama, đang bận rộn vẫn bớt chút thời gian - thực ra là nằng nặc đòi ra tiễn, áy náy gãi đầu, nói:
"Thật xin lỗi, tôi đã liên lạc với tổng trường, chỉ là…(-.-)!"
“Tổng trưởng…(0.0)!?”
“Là ba của em…!’ - Miyuki nhanh nhảu đáp lời.
Nhưng Hitomi thấy được cô bé tựa hồ không muốn cho anh hai mình nhắc đến cái tên đó.
“Vậy anh ra ngoài trước nhé…ᕕ( ಠ‿ಠ)ᕗ!”
Hitomi chỉ chỉ, cũng không đợi Miyuki đáp lời liên rời đi.
Kế tiếp câu chuyện, tựa hồ khúc mắc.
Mà lại, nhà của Tatsuya, rất có vấn đề!
Đấy là Hitomi kết luận khi đứng ở ngoài chờ đợi hai anh em thảo luận với ông chú Ushiyama.
Thính lực cường đại, nên không cần tận lực lắng nghe, Hitomi cũng hiểu rõ tám, chín phần nội dung đoạn hội thoại.
Đơn giản tóm tắt là, bất kể lúc thử nghiệm hay xác định thử nghiệm đã thành công, tổng trưởng quản lý toàn bộ trung tâm nghiên cứu và phát triển của FLT - chính là cha của anh em Tatsuya vẫn không xuất hiện, nên Ushiyama rất băn khoăn về chuyện này.
Mà thực tế rằng, cha của hai anh em không chỉ nhận chức vụ quan trọng, mà còn là cổ đông lớn nhất ở FLT. Việc người đàn ông này không xuất hiện, mang đến rất nhiều mặt trái ảnh hưởng, đặc biệt là nhận xét và thái độ của Hitomi đối với ông ta.
Có lẽ, đây là một người cha lãnh huyết.
Không khó để nhận ra, cả Tatsuya và Miyuki khi nói đến cha mình đều lộ ra thần sắc chán ghét, dường như còn rất mừng rỡ khi nghe tin ông này không đến.
[Đáng buồn gia đình...Thật đáng tiếc…~.~!]
So sánh bản thân, cho dù mất đi cha mẹ, nhưng có sơ Manila, bạn bè bên cạnh, Ryoko, Minami, Yao -Momo...và còn cả ông bà Yaoyozoru thu dưỡng.
Thời điểm tuổi trẻ, Hitomi cảm giác mình vẫn còn tốt chán.
Ít nhất, mái ấm hạnh phúc của cậu, đã được bù đắp trọn vẹn.
“Ổn chớ, Tatsuya…(~.~)?!” - Hitomi hạ giọng hỏi khi hai anh em lần nữa xuất hiện.
Tâm tình của hai đứa nhóc đều trầm xuống không ít, chẳng qua cố gắng gạt ra một nụ cười đáp:
“Không có gì, Kizari-san...Để anh chê cười, bây giờ tụi mình về thôi!”
“Ừm…Tối nay nên liên hoan tí gì đi...Có lẽ lúc nào cho leo đám bọn họ chút ít kinh hỉ a…”
“Ý kiến hay, để em về…”
Két!
Miyuki mới khôi phục lại chút điểm sáng thần sắc, đột nhiên ngưng trệ, lời nói thả giữa chừng như gặp đả kích to lớn vậy.
Theo ánh mắt của cô bé, Hitomi tức thì nhìn thấy hai thân ảnh đang chậm rãi đi ra sau cánh cửa sắt, tới trước mặt họ.
Đó là hai người đàn ông, một cái trung niên nhân cao gầy, khuôn mặt mệt mỏi, chẳng khác nào một phiên bản Tatsuya khác nhưng già hơn vậy.
Bên cạnh là một ông quản gia, ước chừng năm, sáu mươi tuổi, mái tóc chớm bạc, thần sắc có chút không đúng nhìn về phía Hitomi.
Sau đó, ông ta hướng về phía Miyuki, hơi khom lưng, mỉm cười hành lễ:
“Đã lâu rồi không gặp, Miyuki Ojou-sama…!”
“"Đã lâu rồi, Aoki-san. Tôi nên chào lại, nhưng hình như ở đây không phải chỉ có một mình tôi. Otou-sama, trông cha vẫn mạnh khỏe, cảm ơn cha đã gọi điện thoại hỏi thăm, nhưng con nghĩ thi thoảng gọi cho con trai ruột của mình cũng không bị trừng phạt chứ...ಠ~ಠ?"!” - Miyuki bình thản đáp lại, đồng thời quay sang người đàn ông kia, giọng điệu ẩn chứa phẫn nộ lại không mất đi phần sắc bén, kèm theo chất vấn.
"Ojou-sama, xin thứ cho tôi nói thẳng, Aoki tôi là quản gia quản lý tài sản nhà Yotsuba, cô yêu cầu tôi chào hỏi tên vệ sĩ thì không đúng cho lắm, dù sao gia có gia quy...◤(¬‿¬)◥"
Đáy mắt của quản gia Aoki lóe lên sự khinh thường, nụ cười của ông ta bây giờ trong thật giả dối.
“Vả lại…” - Aoki đột nhiên kéo dài giọng nói của mình, “Một tên vệ sĩ, miễn cưỡng còn chấp nhận được, nhưng kẻ lạ mặt này là ai...Nếu tôi nhớ không nhầm thì nội bộ công ty chưa hề tuyển dụng một nhân viên như vậy…!”
Đầu mâu nhanh như chớp chĩa về Hitomi, ngay cả ba của Miyuki và Tatsuya, người đàn ông cao gầy kia, cũng nhíu mày tỏ vẻ phật lòng.
“Đây là bạn học của tôi, Aoki-san, anh ấy đến đây tham quan, tựa hồ cũng không có vấn đề gì chứ…(- -)!” - Tatsuya mắt hơi híp, lóe lên hào quang nguy hiểm, lạnh lùng đáp.
“Dĩ nhiên là có...Một cái vệ sĩ, lấy tư cách gì để cho kẻ ngoại lai tiến vào đây…”
“Nếu là tôi cho phép thì sao…(0~0)!”
Miyuki cắt ngang nói lớn.
“Thứ lỗi thưa tiểu thư, cho dù là cô, cũng không nên làm vậy...Phải biết công ty tài liệu cơ mật là trên hết!”
Oanh!
Từng câu chữ kết hợp với giọng điệu của lão quản gia, giống như một hồi thuốc súng châm ngòi không khí ở đây, nắm tay siết chặt của Tatsuya hơi cứng lại, dường như chuẩn bị bạo phát.
“Bình tĩnh nào!”
Đúng lúc này, một cái ôn hòa giọng nói chợt vang lên bên tai Miyuki và Tatsuya.
“Kizari-san...T.T?!”
Hitomi đáp lại bằng một đạo ánh mắt “yên tâm”, đồng thời nhấc chân tiến về phía trước, đối mặt với người đàn ông cao gầy kia, bỗng mở miệng:
“Chào ngài, Kizari Hitomi, bạn của con trai ngài, hôm nay mạo muội đến quấy rầy, mong thứ lỗi cho…!”
“Ồ, không có gì…!”
Người đàn ông nhẹ nhàng nói.
Hitomi ngạc nhiên bởi vì cha của hai anh em Shiba không hề “cục súc” như trong tưởng tượng của cậu, khí thế hòa ái trái ngược hoàn toàn với lão quản gia hung hăng kế bên.
“Hôm nào mong rằng tôi sẽ được đến bái phỏng gia đình, rất tiếc hiện tại không có mang theo lễ vật…”
“Nếu là bạn của hai đứa, ta nghĩ cậu không cần đâu!”
Người đàn ông lắc đầu đáp.
Hitomi cười cười, nhưng thái độ phớt lờ và chủ đề câu chuyện của cậu rõ ràng đã chọc giận một người ở đây.
“Thằng nhóc...Không biết ngươi là ai, nhưng FLT là địa bàn của nhà Yotsuba...Và đấy không phải là nơi mà ai thích thì tới, cẩn thận ngôn từ của mình... (☄ฺ◣д◢)!” - Lão quản gia Aoki sắc mặt âm trầm đáng sợ, gần như gằn lấy từng chữ đối diện với Hitomi phun tới.
“Ai cho ngươi dũng khí nói chuyện với ta như thế…॓_॔!”
Lạnh lẽo thanh âm truyền từ Hitomi ra.
Oanh~~~~
Trong nháy mắt, kinh khủng hàng lâm.
Truyện khác cùng thể loại
319 chương
513 chương
101 chương