Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên
Chương 212 : Mục tiêu chân chính (5)
“Kirishima...Thanh niên biết mình đang nói gì chứ... ⊙▃⊙!?” - Kaminari trợn mắt há hốc suýt nữa thì hét lên.
“Đùa vậy không vui đâu, Kirishima...⊙﹏⊙!” - Mineta có chút run rẩy nói, thằng nhóc lùn nhất lớp thực sự đang choáng ngợp.
Nhưng hiển nhiên, đó chỉ là lời đánh trống lảng, bởi vì tụi nó biết, Kirishima từ trước tới nay, là một người hết sức nghiêm túc, thậm chí so sánh ngang với Lida.
Nhiệt huyết là không nói chơi, đặc biệt tại những thời điểm dầu sôi lửa bỏng như bây giờ. Khuôn mặt, thần thái của Kirishima, cho thấy thằng nhóc hoàn toàn chắc chắn với những lời vừa nói của mình.
Tuy nhiên, giải cứu...loại chuyện này, không thể cứ nói là làm được.
Kirishima ngập ngừng giây lát, không nhìn Midoriya, mà quay đầu sang phía thằng bạn tóc đỏ trắng và nói, “Thực ra, tớ và Todoroki đã suy nghĩ điều này từ hôm qua rồi...Nhưng mà, vẫn chưa quyết định được...Bởi vậy, nhân lúc mọi người ở đây, tớ muốn hỏi…”
“Yaoyozoru -san...Cậu có thiết bị có thể truy tung lũ tội phạm đúng không…(0-0)?!”
“Hở…(0.0)!?...Đúng là như thế, sao cậu biết được…(v.V)...???”
Vụ lén lút tạo ra thiết bị truy tung, là thời điểm mà cô cho nổ lựu đạn chói tên Noumu của Liên Minh Tội Phạm, thả con chíp siêu nhỏ dính vào lưng hắn.
Nhưng chuyện đấy, cô được cảnh sát và All Might cặn dặn giữ kín không nên tiết lộ, ngoại trừ Hitomi ra thì chưa ai rõ ràng về nó cả.
Kirishima vẻ mặt có chút ngượng ngùng nói, “Hôm ấy, mình và Todoroki đi vô bệnh viện, thì vô tình nghe được cuộc nói chuyện giữa cậu và phía anh hùng, cho nên là…(-.-)!”
“Khục…!” -Lida ho nhẹ, cắt ngang cuộc đối thoại, “Nói như vậy, Kirishima -kun, cậu muốn nhờ Yaoyozoru -san tạo một cái mới truy tung thiết bị...ರ_ರ?!”
“Về cơ bản là thế!” - Kirishima đáp.
“Kizari -kun...Không phải cậu nói, cậu cũng rất thất vọng vì đã không ở trại hè vừa rồi sao...Nếu như cậu gia nhập, cộng thêm tớ, Todoroki, và khả năng truy lùng nhờ Yaoyozoru -san...thì tỷ lệ thành công của chúng ta vẫn rất khả quan…!”
“Với lại, cậu đã có đặc quyền tương đương với anh hùng chuyên mà, đúng chứ...Nếu âm thầm hành động, có cậu bảo lãnh, thì hành động của chúng ta, là hoàn toàn hợp pháp...(◕︵◕)!”
Thằng bạn tóc đỏ nói xong, hơi ngừng lại lấy hơi, nhìn chằm chằm Hitomi khiến cậu cảm thấy chút ít khó xử.
Kiến nghị của Kirishima, là không sai.
Và nếu làm đúng như kế hoạch, dẫu không cứu Bakugo, thì tụi nó cũng chẳng phải phạm pháp, vì có một đặc cảnh viên trông coi, chính là Hitomi.
Nhưng mà chuyện ấy, phong hiểm quá lớn.
Cậu cần phải cân nhắc.
Đúng lúc này, Lida đột nhiên chen ngang, giải vây cho Hitomi, thằng bạn mắt kiếng to tiếng nói, “Chúng ta nên làm theo lới của All Might và cảnh sát mới phải…!”
“Đây là phận sự của các anh hùng chuyên nghiệp, không là thời điểm để các cậu thể hiện bản thân đâu, đồ ngốc...(ノಠ益ಠ)!”
“Đúng là Kizari -kun có thể, và cậu cũng có quyền hạn, nhưng chẳng lẽ vì chuyện ấy mà bắt Kizari chịu tất cả trách nhiệm cho cái kế hoạch điên rồ của cậu sao…(0~0)...Mọi người có nghĩ, nếu chúng ta thất bại, và gây ảnh hưởng đến quá trình giải cứu Bakugo, thì mọi chuyện sẽ thế nào đây...ಠ╭╮ಠ!”
“Chúng tớ biết điều đó chớ… (๑•̀ㅂ•́)!” -Kirishima cúi gầm mặt, tuy nhiên vẫn lớn giọng đáp trả, “Nhưng mà, tớ không muốn trơ mắt nhìn mọi thứ phát sinh và không thể làm gì...(^;_;^)...Chờ đợi...Từ lúc bị tội phạm tấn công, cho tới lúc này, tớ chỉ biết nhìn và nhìn, chẳng khác gì một kẻ bất tài vô dụng, thấy bạn bè bị bắt mà chẳng thể làm gì cả…. (;´༎ຶД༎ຶ`)!”
“Thật vô tích sự...Nếu cứ mãi như vậy…”
“Kirishima này, sẽ đánh mất đi ước mơ vốn có của chính tớ…(ToT)!”
Kirishima vừa hét lớn, vừa bóp chặt nắm tay, nước mắt hơi hoe đỏ lăn trên gò má của nó, rất nhanh bị thằng nhóc lấy tay lau mất.
“Bình tĩnh nào, Kirishima...⊙﹏⊙....Tụi mình còn đnag ở trong bệnh viện đấy!”
“Ừ...sẽ có cách giải quyết thôi...Đừng nóng vội…!”
“Không...(._.)!”
Kirishima lắc đầu, nó nhìn các bạn, hạ thấp âm thanh, thì thào, “Tớ biết...Mọi người nói đúng...Nhưng mà…”
Kirishia bất chợt xoay người, nhìn thẳng vào Midoriya, gằn từng chữ, “Những gì cậu đã nói ban nãy...Midoriya, cậu vẫn còn chạm được...phải chứ…ఠ_ఠ!”
“Tớ…~~~”
Midoriya sững sờ, đột nhiên hiểu ra ý tứ của thằng bạn tóc đỏ, nhưng nó trầm mặc thật lâu mà không lên tiếng.
“Tóm lại, kế hoạch của cậu, là nhờ Yao -Momo tạo trang bị, sau đó đi cứu Bakugo…!” -Ashido một bên nhảy nhót nói, “Tranh cãi qua lại, mấy cậu không thấy vô ích sao...Đằng nào Yao -Momo chan từ chối, thì mấy cậu có biết vị trí của tội phạm đâu mà đòi đi cứu…(-. -)!”
“Với lại, theo quan điểm cá nhân, thì mình nghĩ là không nên!” -Ashido bổ sung một câu, ngay tức thì, Asui gật đầu cái rụp, “Mina-chan nói đúng đó...Làm như vầy, tựa hồ đã vượt quyền rồi...Kể cả mượn sức Kizari -kun đi chăng nữa...Thì mình vẫn cho đó là hành động phạm pháp…!”
“Ừmmm...Ờmmmm….Tui nghĩ bọn mình giao lại nó cho All Might và các dân chuyên thì thích hợp hơn….(o o)!” - Aoyama nhỏ bé góp ý.
Kirishima nhìn cả bọn gần hết đều phản đối kiến nghị của mình, lòng cảm thấy phẫn nộ, đồng thời bất đắc dĩ.
“Chút nữa ra nói chuyện riêng với tớ...Kirishima!”
Hitomi bỗng nhấc chân lên trước, vỗ vai thằng bạn nhỏ giọng nói, “Đừng bàn luận vấn đề ở đây...!”
Kirishima ánh mắt trở nên phấn chấn hơn hẳn, hướng Todoroki gật đầu, chào Midoriya một cái rồi rảo bước đi ra bên ngoài.
Lida nhìn chằm chằm cậu, vẻ không tin nổi, lắp bắp, “Kizari -kun...Không lẽ cậu định…!”
“Đừng phán đoán lung tung...!”
"Tớ hiểu cảm xúc của cậu...Tuy nhiên không nên áp đặt vào người khác điều đó, Lida à!"
Hitomi nhận ra tâm trạng của Lida hiện tại, nó cũng đang giằng xé dữ dội với kế hoạch của Kirishima, thậm chí, trong mắt cậu ta còn giống như đang hồi ức lại quá khứ nào đó đau khổ lắm vậy.
[Rất có thể là vụ Hosu…(~ ~)...!] - Hitomi thầm nghĩ bung, chỉ có vụ đó mới có thể ảnh hưởng tâm tình của Lida nặng nề đến thế, bởi vì bình thường trạng thái, ắt hẳn thanh niên kia sẽ không to tiếng như vậy.
[Có điều, Việc làm của Todoroki, và Kirishima, chưa hẳn là vô nghĩa đâu, Lida à...Cậu quá xem thường sức mạnh của mọi người rồi đấy!]
Cạch!
Cửa phòng bật mở, bác sĩ chuyên khóa đi vô, là một cái trung niên đầu tóc bù xù, gãi gãi tay nói, “Xin lỗi vì sự bất tiện...Nhưng đến lúc cho Midoriya kiểm tra sức khỏe...Mấy cháu ra ngoài giùm cho!”
“Vâng!”
Lớp 1-A lục tục rời đi, tụi nó ngóng đầu nhìn Kirishima và Todoroki theo chân Hitomi, Momo hai người lên xe chạy mất hút, có chút thẫn thờ, lại lo lắng.
Đặc biệt là Lida, đôi mắt của thằng bạn lóe lóe sáng sau cặp kiếng dày cộm.
…
Nhà Yaoyozoru, sân vườn sau!
Hitomi, Momo, Kirishima và Todoroki.
Bốn người ngồi quanh bàn tròn, bầu không khí có chút im lặng.
Hitomi đằng hắng vài cái rồi nói, “Vô thẳng vấn đề chính luôn nhé...Todoroki, Kirishima, mình sẽ để Momo tạo thiết bị truy tung giúp các cậu!”
“Thật hả...⊙▃⊙?” -Kirishima sửng sốt kêu lên.
Nó cứ tưởng là sẽ nhận thêm một tràng thuyết giáo, một phen đấu mồm mỏi mệt rồi mới có thể thuyết phục Hitomi.
Nhưng bây giờ sao, hình như hơi dễ quá thì phải.
Momo cũng kinh ngạc nhìn bạn trai mình, cô bé không hiểu rõ lắm ý tứ của cậu.
“Tớ sẽ nói rõ ràng hơn...Momo có việc rất cần thiết phải đến Kamino, là khu vực thiết bị truy tung đã đánh dấu. Bên cạnh đấy...Khả năng rất cao, mấy cậu sẽ không tìm thấy Bakugo đâu...►_◄!”
“Hả...Vì sao…(0~0)?!” - Lần này là Todoroki cau mày hỏi.
“Đơn giản là nguồn tin...Tớ có nguồn tin riêng của bản thân...Các cậu không tiếp xúc được, không có nghĩa là tớ cũng vậy…!” - Hitomi ngừng một lát nói tiếp, “Theo điều tra, thì Liên Minh Tội Phạm hang ổ, có ít nhất là hai cái trở lên, và cái mà các cậu muốn theo dõi, gần tám mươi phần trăm, là nơi không có Bakugo...Mà là che giấu một thứ khác!”
“Thứ khác…(o.0)...Cậu nói cụ thể thêm đi…!”
“Còn nhớ kẻ Momo đã đánh dấu chứ...Noumu!” -Hitomi thấp giọng phun ra hai chữ, nhưng làm giật nảy mình ba người xung quanh.
“Ý cậu là...Lũ quái vật đó...ಠ▃ಠ…???”
“Chỉ là tám mươi phần trăm, không nói chắc chắn được…!”
“Tuy nhiên, tinh thần là như vậy!”
“Còn địa điểm cụ thể che giấu Bakugo, chỉ những anh hùng cấp cao nhất và ngài cảnh sát trưởng mới rõ...Họ sợ có nội gian rò rỉ thông tin!”
“Và nếu đúng như tớ nói, thì Todoroki, Kirishima, trả lời đi, hai cậu còn muốn tiếp tục hay không…॓_॔?!”
“Có!” - Hai thằng kia không hề nghĩ ngợi, lập tức thốt lên.
Chỉ vì một cái nhỏ nhoi thách thức, mà sợ hãi lui bước, thì trong lòng sẽ có bóng mờ.
Dẫu cho chỗ kia không có Bakugo đi chăng nữa, thì ít ra, với năng lực sở hữu, Kirishima và Todoroki hoàn toàn có thể che giấu thân phận mà trợ giúp đám cảnh sát đối phó với lũ quái vật.
P/S: Hôm nay lên chương trễ, vì bận, mà cx do tối đi xem AVG: Endgame mất 3h /lenlut
Truyện khác cùng thể loại
32 chương
158 chương
72 chương
215 chương
98 chương