Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên
Chương 134 : Tiếp xúc (1)
Oành!
Oành!
Oành!
Trong sân trước biệt viện, hai bóng người liên tục đấm đá, tung ra quyền cước thăm dò lẫn nhau. Xung quanh người xem không hò reo mà lại nín thở chăm chú vào trận chiến.
Càng đánh, Hitomi càng cảm thấy giật mình vô cùng. Yamata lực lượng chẳng thể nói là mạnh, tuy nhiên lại vận dụng hết sức nhuần nhuyễn.
Câu, liêm, móc, trảo, gối đầu…Những động tác cơ bản ấy được đối phương sử dụng cứ như là bản năng thuần túy.
Yamata hóa giải các đòn thế của Hitomi nhẹ nhàng mà đơn giản.
Nói cho cùng thì Hitomi trước giờ tiêu chỉ nhất lực phá vạn phá, lấy lực lượng tuyệt đối đè bẹp tất cả.
Nhưng trận chiến này đã giúp cậu ngộ ra một điều, không phải lúc nào, bản thân cũng mạnh mẽ hơn so với đối thủ với cách biệt to lớn để có thể chiến thắng bằng sức mạnh mặc kệ mọi âm mưu của kẻ thù.
Hiện tại, dù toàn bộ phương diện, Hitomi đều nhỉn hơn Yamata, rốt cuộc lại bị đối phương đè ra đánh khó lòng chống trả.
[Đây chính là Ninjutsu tác dụng sao… ఠ_ఠ]
Hitomi có thể khống chế toàn thân bắp thịt, máu huyết và phát huy được công suất toàn bộ đòn tấn công. Nhưng đánh không trúng thì có tác dụng quái gì?
Không để cho Hitomi có thời gian kịp phòng bị…
Pặc!
Yamata hư chân quét dưới, bất chợt chồm người lên móc thẳng vào mắt cậu.
[Nguy hiểm… ►_◄!]
Hitomi giác quan lập tức vang lên thần sắc báo động, hai tay bắt chéo trước mặt phòng thủ. Chiêu này không thể nói không thâm. Dù có là mình đồng da sắt thì con mắt vĩnh viễn là yếu điểm của của sinh vật.
Trừ phi Hitomi luyện thành chân chính kim cương bất hoại, cả người không còn nhược điểm, thì mới không cần quan tâm đến những chiêu thức như thế. Cơ mà Tekkai muốn lên cảnh giới đó, chỉ sợ chí ít LV4, LV5 mới thấy được công dụng.
Hai tay móc thẳng nhưng bị đối phương cản trở, âm mưu không thành Yamata, nhanh chóng thay đổi chiến thuật, chuyển hướng sang tấn công hạ bộ của địch thủ.
Có điều, chân của Hitomi cứng rắn vô cùng. Dù hạn chế thực lực, tố chất thân thể vẫn còn đó, chạy đi đâu được.
Bốp!
“Ui cha…!”
Yamata chỉ cảm thấy mình giống như sút trúng phải cục sắt.
“Cậu mang theo khối kim loại nơi chân à, Kizari –kun… ಠ▃ಠ!?”
Yamata xây xẩm mặt mày kêu lên, may mắn mà bản thân cũng không có ý định mạnh tay nếu không thì chắc lãnh đủ.
Chân này không gãy thì cũng bó bột nằm một hai tuần là ít.
“Cậu sao vậy Yamata –kun…~,~!?”
“Làm gì mà đá người khác rồi lại nằm lăn ra thế…!”
“Đừng chơi ăn vạ kiểu đấy chứ…Kizari –kun là khách mà…(0~0)!”
Bên ngoài ăn dưa quần chúng mấy vị tăng lữ thấy Yamata ôm chân xuýt xoa, cứ ngỡ bạn mình đang đùa vui với đối phương, vội vàng la ó bảo ngừng lại.
Chỉ có Kokonoe Yakumo là hơi nhíu mày nhìn Yamata, rồi mới quay sang Hitomi nhìn từ trên xuống dưới, trong con ngươi lộ rõ vẻ kinh ngạc.
Yamata có nỗi khổ tâm mà không nói được.
Quả thật thì cảm nhận trung bản thân chỉ đá dính chân của Hitomi. Nhưng thế quái nào mà nó lại đau vậy chứ (T^T)!?
“Anh còn tiếp tục được không…Yamata –san (0,0)?!”
“Tôi còn có thể…Xem ra tôi có chút coi thường cậu rồi…”
Yamata bỗng bắt chéo tay trước ngực, vừa nãy vẻ lông bông đùa cợt đã biến mất, thay thế vào đó là sự trịnh trọng chưa từng thấy.
“Tôi muốn dùng tuyệt học đấy, Kizari –kun…(`・ω・´)!”
Yamata hai tay đột nhiên kết một cái ấn kỳ quái, tiếp đó dẫm chân xuống mặt đất và hét to: “Nhẫn Thuật…Vô Hình Vô Ảnh – Daikin No Jutsu!”
~~~ Chiu ~~~
Chẳng có gì đặc biệt xuất hiện, Hitomi bất chợt co rụt hai con ngươi lại khi thấyYamata đột ngột biến mất tại chỗ.
[Không đúng…(0~0)!]
[Không phải là tự dưng tan biến, mà là, ngụy trang hòa với hoàn cảnh xung quanh…►_◄]
Hitomi lần đầu tiên trông thấy siêu tự nhiên sức mạnh nơi đây.
Khiến cho con người tựa hồ bốc hơi nhẫn thuật, cùng thuộc về Ninjutsu một dạng, nhưng bình thường nhân loại chắc chắn không thể làm được.
Hitomi cảm giác được, mình đang dần dần tiếp xúc đến bản chất của thế giới này.
Hitomi tập trung tinh thần cao độ, cảnh giác mọi thứ bên cạnh mình.
Bởi vì sức mạnh mười không được một, bao nhiêu thủ đoạn lại tự chặt đứt hết, nên giờ cậu chỉ có thể nhận biết Yamata thông qua giác quan thứ sáu của bản thân.
Ngoài nhìn nín thở, trong thì chăm chú…
Hốt nhiên, đằng sau lưng Hitomi nổi lên tiếng gió lạnh sưu sưu, cậu tức thì quay người lại tung một cú đá toàn lực.
Phốc!
Tảng đá bị chia năm xẻ bảy, nhưng không hề có ai sau lưng cậu cả.
[Trúng kế…( - -)!]
Hitomi chỉ suy nghĩ đến hai từ như vậy, cánh trái cậu, một bóng người bỗng hiện lên. Yamata chớp lấy thời cơ Hitomi lỡ đòn, lập tức nhân cơ hội tấn công cậu ngay.
“Vô Ảnh Cước!”
Yamata gầm lên, cả người búng lên cao, xoay tròn tựa lốc xoáy, chân trái gập lại, chân phải duỗi thẳng, hai tay kéo căng hình vòng cung, bắng thẳng tới Hitomi.
Chói chang dưới ánh nắng, thân ảnh của Yamata dường như hòa cùng ánh sáng làm một.
Oanh!
Mạnh mẽ lực đẩy khiến Hitomi bị trượt một đoàn dài, hai tay chắp trước ngực làm tư thế phòng thủ, áo da ngoài đã có nhiều chỗ rách nát.
“Tốt lắm, hôm nay đến đây thôi…!”
Trụ trì Yakumo bỗng nhiên phi thân chặn ngang cuộc đấu của hai người, mỉm cười ra hiệu ngừng lại.
Hitomi vẻ mặt bình thản, hơi cúi đầu hướng Yamata hành lễ, nhìn đối phương mệt mỏi thần sắc và thở hồng hộc dáng vẻ, trong đầu chợt vang lên ý nghĩ…
[Tình cảnh này, nó ngược ngược sao ấy nhỉ….(0.0)!?]
Giao thủ thời gian không hề dài, có thể nói là khá ngắn, Hitomi cũng chưa đánh trả dính bất kì đòn nào, toàn là bị động tấn công.
Vậy mà, người mệt vẫn là Yamata.
Tạm thời không nói trước đó vị tăng lữ này đã phải đánh với trụ trì Kokonoe Yakumo một lần, lại gặp thêm biến thái đối thủ như Hitomi, quả thật xui xẻo.
Bản thân cậu sức mạnh duy trì ở tầm LV1+7 xấp xỉ trên dưới, tuy nhiên thể lực cùng khả năng phòng ngự vẫn là LV3 trở lên, thử hỏi làm sao mà Yamata có thể đánh thắng được chứ. Mệt là đúng thôi!
Yakumo trụ trì, híp mắt nhìn Hitomi đầy thâm ý, sau đó bảo mọi người thu dọn sân bãi rồi đi vào ăn sáng.
[Đến lúc kiểm tra lại thông số mình ghi ùi…(- -)!]
Hitomi vừa đi vừa suy tính, cậu âm thầm vận dụng dị năng mở ra bảng số liệu. Nhưng mới nhìn vào mà Hitomi đã trợn tròn con mắt.
Tựa hồ, năng lực của cậu, đã được Nguyên Điểm thăng cấp rồi!
Figure (nhân vật): Kizari Hitomi
Race (chủng tộc): Nhân loại
Level (Đẳng cấp) 3 +4
STR (lực lượng): Lv 3 +4
VIT (bền bỉ): Lv 3 +4
AGI (nhanh nhẹn): Lv 3 +4
INT (thần bí): Lv 1 +7
*Skills
1. Rokushiki (Lục thức): LV3 (0%)
2. Firudo (Hải hổ bạo phá quyền): LV3 (10%)
3. Upper (biến hình)
4. S- Revitalize (Sinh mệnh quy hồi): LV3 (Hai chiều)
Energy: 1200
Thêm ra cũng nhiều, mà rút bớt cũng chẳng ít.
Từ ngắn ngủn, cụt lủn thông số, giờ lắc mình biến hóa trở nên chi tiết đến khó tin.
Đặc biệt là các chỉ số của Hitomi được phân loại ra thành từng khía cạnh riêng biệt.
Trong đó, STR quyết định thân thể lực lượng.
VIT quyết định năng lực chịu đựng.
AGI quyết định nhanh nhẹn tính năng.
INT thì quyết định thần bí phương diện thiên phú, tức hết thảy kì tích chi lực hành sử khả năng cùng trình độ.
Thông tin được ưu hóa, nhưng kỹ năng cũng đồng thời bị giảm mạnh. Rokushiki lục thức nay không nghi ngờ đã bị gộp làm một.
Tạm thời, Hitomi chưa biết điều đó là tốt hay xấu.
Điểm Energy lấy tốc độ hồi sáu trăm mỗi ngày. Hôm kia mới chỉ là 0 điểm năng lượng, giờ đã nhảy lên một ngàn hai trăm, quả thật nhanh đến chóng mặt.
Cơ mà Hitomi biết nó sẽ còn tăng nhanh nữa, bởi vì cậu còn chưa tác động gì lớn lao đến thế giới này mà đã đạt được Nguyên Điểm từng đó. Khả năng thu thập không thể không nói là hiệu suất cao.
Tạm dừng phân tích bản thân, Hitomi quay sang tra xét dữ liệu của mấy vị tăng lữ còn lại…
Figure (nhân vật): Yamata
Race (chủng tộc): Nhân loại
LV (đẳng cấp) 1+5
Skills: Ninjutsu (Lv 1+6), Mahouka (Ma pháp)?
[Ma pháp…Thứ gì…(0.0)?!]
Một người khác…
Figure (nhân vật): Kokonoe Yakumo
Race (chủng tộc): Nhân loại
LV (đẳng cấp) 1+7
Skills: Ninjutsu (Lv 2+4), Mahouka (Ma pháp)?
Tất cả tăng lữ ở đây, ngoại trừ kinh người thể thuật cùng với Ninjutsu, còn sở hữu thêm một năng lực mà Hitomi lần đầu tiên nghe nói tới.
Mahouka – Ma pháp!!!
[Ai cũng có được…Nghĩa là, thứ này rất phổ biến ở đây…(-.-)!]
Hitomi cực nhanh đưa ra phán đoán của bản thân.
Bởi vì ma pháp loại này đặc biệt đồ vật, Hitomi chưa hề tiếp xúc bao giờ, cho nên là, trên bảng năng lực hiển thị thông tin, dĩ nhiên cũng không thể phân tích ra được cấp độ từng người.
Có điều, dù không biết chi tiết về ma pháp, coi như là thuần thể chất cùng kĩ năng loại hình, mấy vị sư phụ cũng làm cho Hitomi phải cảm khái.
Ninjutsu, theo lời giải thích của Yamata, là một cái lấy nhẫn thuật của ninja là chủ yếu, phối hợp với thể thuật (Taijutsu) làm phụ. Đấy là một skill chỉ có thể dùng thông qua khắc khổ rèn luyện.
Vậy mà, trụ trì Kokonoe Yakumo, trông trẻ măng thế lại đạt đến LV2+4, nếu xét theo hạng đánh giá của giới anh hùng, thầy ấy thậm chí có thể lọt vào top ba mươi tới bốn mươi, chưa kể đến ma pháp của bản thân.
[Có lẽ…Cơ hội gia tăng thực lực của chính mình, tựu nằm ở chỗ này…Ma pháp a…Ta sẽ vạch trần bí mật của ngươi… ರ_ರ ]
To be continued…
Truyện khác cùng thể loại
32 chương
158 chương
72 chương
215 chương
98 chương