Siêu Thần Cơ Giới Sư

Chương 278 : Thùng máy móc của Hắc U Linh (3)

Editor: Nguyetmai Có người rút một, cũng có người rút một lúc mười thùng, thế nhưng chẳng có bất cứ sự khác biệt nào, Hàn Tiêu chỉ khống chế tổng chi phí của một nhóm thùng, còn việc cụ thể sau khi bán đi thì anh mặc kệ, tất cả phải dựa vào may mắn chứ hoàn toàn không tồn tại thao tác ngầm, anh muốn để game thủ có cảm giác ấm áp như được về nhà. Nếu như rút liền mười lần mà đảm bảo không thấp hơn mức cực tiểu thì sẽ hấp dẫn được nhiều game thủ rút liên tục hơn, thế nhưng anh chọn hình thức hạn chế, mỗi một nhóm sẽ chỉ có từng đấy thùng, chắc chắn sẽ bán hết, dù có rút liên tiếp cũng không kiếm được nhiều hơn, ngược lại chi phí còn dội lên. Điều kiện tiên quyết của việc hạn chế là phải giữ vốn gốc, có thể sẽ có công hội giàu có mua số lượng nhiều, dùng tài nguyên để chèn ép game thủ bình thường, như vậy sẽ không tốt. Trong nhóm người đầu tiên, chỉ có Bích Không Du Du là có trang bị tím và cũng chỉ có thùng đó là được Hàn Tiêu động tay, bảo đảm sẽ khiến cho game thủ hào hứng, những thùng khác thì anh mặc kệ, ngoại trừ các linh kiện bỏ đi thì còn có mấy trang bị lam và mười mấy trang bị lục cùng một số linh kiện cũng như vật liệu hữu dụng. Game thủ có thể chấp nhận được tỷ lệ rớt đồ này, có người vui có kẻ buồn. Nhóm đầu tiên có hơn bảy trăm thùng, có hàng nghìn hàng vạn người trên quảng trường nhưng chỉ có một số ít là mua được, những người khác thì đứng ngoài quan sát."Sau khi xử lý xong chỗ hàng tồn đọng này thì về sau tôi sẽ định kỳ thanh lý nhà kho." Hàn Tiêu lên tiếng."Hết rồi hả?"Các game thủ chưa thỏa mãn, họ còn ngứa ngáy khó chịu lắm. Còn muốn nữa cũng vô dụng, đám game thủ chỉ có thể trông mong nhìn theo Hàn Tiêu lái xe đi. Người có thu hoạch thì vui mừng ồn ã, Nửa Điếu Thuốc Cô Đơn rất hâm mộ, nhưng vừa sờ vào túi tiền y lại do dự không thôi."Một thùng ba nghìn tệ cơ, quá đắt, số mình chắc chắn là không rút được đồ tốt đâu, có nên mua không..."..."Mỗi thùng ba nghìn tệ, chuyến này bán hơn bảy trăm thùng, đại khái là... rất nhiều rất nhiều tiền." Hàn Tiêu vừa lái xe vừa thầm tính toán. Tiền lãi trừ đi chi phí, ước chừng anh có được mấy trăm nghìn lãi ròng, giúp cho mắt xích tài chính tuần hoàn không ngừng, cứ một vào một ra, hoàn toàn có thể chèo chống được chi tiêu để mua vật liệu và máy móc, thậm chí còn ổn định hơn cả bán thương phẩm, đã thế lãi lại nhiều. Hàn Tiêu đặt những trang bị phẩm chất cao, phù hợp với đẳng cấp của game thủ vào trong thùng nên sẽ không thể cho ra những vật phẩm quá cao. Hoạt động mở rương lần đầu tiên đã khiến cho game thủ của khu tị nạn thảo luận rầm rộ, họ đều cảm thấy hứng thú, Hàn Tiêu tranh thủ cơ hội, qua vài ngày nữa anh sẽ lại bắt đầu hoạt động mở rương lần tiếp theo. Sau bốn lần liên tục, cuối cùng game thủ ở khu tị nạn đã bắt đầu quen với hoạt động định kỳ này, cứ tới một thời điểm nhất định là họ lại đợi trên quảng trường, chờ Hàn Tiêu lái xe đến, họ xoa xoa tay, vẻ mặt nôn nóng. Mỗi một lần đều có mấy trăm thùng, ban đầu phải mất hai mươi phút mới bán xong nhưng đến lần thứ tư thì chỉ mất vỏn vẹn có sáu phút là sạch bách, điều này cho thấy trình độ tiếp nhận và yêu thích của game thủ với hoạt động này chính là nước lên thì thuyền lên. Mục tiêu tổ chức hoạt động này của Hàn Tiêu đã thành công bước đầu. Diễn đàn khu vực Hải Lam Tinh đã truyền bá tin tức này, game thủ chưa bao giờ gặp được trang bị tím, cũng không biết phải làm thế nào mới có được, vậy mà nó đã xuất hiện trong lần hoạt động mở rương của Hàn Tiêu, đây chính là con đường để có được trang bị tím duy nhất ở thời điểm hiện tại, vì vậy mà nó đạt được sự chú ý lớn, ảnh hưởng của nó cũng mỗi lúc một tăng. Hàn Tiêu thấy trên diễn đàn rất sôi nổi, mấy game thủ rút được trang bị tím đều viết bài khoe khoang, vênh váo tự đắc, phần bình luận thì toàn là ước ao, ghen tị."Bái kiến đại lão trang bị tím.""Hít!""Krypton cũng không bay được, điều huyền diệu cũng không đủ đổi mệnh, đám châu Âu ăn thịt hết người khổng lồ châu Phi rồi.""Một lần mười thùng liên tiếp nữa đi! Đừng cản tôi, tôi không điên! Lần này chắc chắn là ra tím! Trực giác của tôi không sai đâu!""Vốn tưởng trò chơi này khác với những đồ yêu diễm đê tiện kia, chẳng ngờ tên mày rậm mắt to kia cũng đã phản bội cách mạng!""Trời ơi, người châu Phi cuối cùng đã nhớ lại sợ hãi bị chi phối vì huyết thống...""Nội dung gây khó chịu đến nứt cả tường, đã báo cáo!""BGM: chúng ta không giống nhau, không giống nhau"* BGM: back ground music, nhạc nền."Mười phát liền không giữ được gốc, rút đơn phát lại ra kỳ tích, có thêm kiến thức rồi, bắn súng, bắn súng...""Công hội Thần Tộc thu mua trang bị tím, giá cả thương lượng, chat riêng, cầu inbox.""Thiên Không Lĩnh Vực thu mua trang bị tím, giá cả cao hơn Thần Tộc, chat riêng.""Chín lần rút toàn đen hết, yên lặng nhìn chủ post làm màu.""Mười ba lần rút toàn là màu đen bay qua, cười sờ đầu chó tầng trên.""Mười tám lần rút được người da đen, đã phát điên, mẹ nó, ngày mai đi cướp kho của Hắc U Linh!""Dâng lên kính ý cao nhất cho người anh em tầng trên, anh là chiến sĩ giải phóng, anh là khói lửa cách mạng, vợ con anh tôi sẽ nuôi dưỡng, yên tâm mà đi đi, lên đường bình an, xin gửi tới anh lòng kính ngưỡng cao nhất, cúi chào!""Cúi chào +1! Tầng dưới phải giữ vững đội hình""Cúi chào +2!""Cúi chào +2333!"Đủ loại game thủ ồn ào không dứt, vô cùng náo nhiệt, họ đã tự phát đặt tên cho phần thưởng rút thăm của Hàn Tiêu mấy chữ: Thùng máy móc của Hắc U Linh. Từ đầu tới cuối anh luôn là kẻ dẫn đầu trào lưu, chưa bao giờ bị vượt mặt.... Một khoản tiền lớn vào tay, Hàn Tiêu chẳng thèm quan tâm đến giá, anh mua một đống nguyên vật liệu và linh kiện mới, hơn nửa thời gian anh đều vùi đầu trong xưởng, liên tục chế tạo máy móc, chuyển Hải Lam tệ thành những vật liệu và máy móc có giá trị, đồng thời cũng nhận được không ít kinh nghiệm chế tạo. Anh còn tiện tay chế tạo thêm trang bị tím cấp thấp để làm phần thưởng, anh dẫn trước game thủ quá nhiều, những máy móc anh không cần tới thì với game thủ lại là trang bị quý giá, không uổng công anh trưởng thành đến mức này, giờ đã đến mùa thu hoạch rồi. Khu tị nạn đã đi vào quỹ đạo, những việc lặt vặt có Hoàng Dự quan tâm, Hàn Tiêu chỉ cần phê duyệt quyết sách, ký tên vào giấy tờ là xong. Hella và Aurora đang thực hiện huấn luyện khôi phục, Cuồng Đao, Phong Nguyệt, Bánh Bao, Hạo Thiên ngày ngày đều nhận được khá nhiều phần thưởng cho nhiệm vụ chơi đùa cùng Aurora, Hàn đại kỹ sư tạm thời áp dụng hình thức nửa nuôi thả với họ. Đồng thời, anh cũng không quên theo dõi chiều hướng chiến tranh, tình thế của sáu nước rất tốt, Manh Nha đã bước vào trạng thái sụp đổ, anh đoán chừng chỉ một thời gian ngắn nữa thôi là Manh Nha sẽ vui vẻ đánh ra GG, hoàn toàn kết thúc chiến tranh, toàn bộ Hải Lam Tinh sẽ được giải phóng khỏi bóng tối chiến tranh. Lần trước xem được tình báo của Mạng Ngầm, kẻ lang thang đã ít hơn 20 – 30% so với trước khi chiến đấu, họ gia nhập các thế lực để tìm kiếm sự che chở, điều này làm Hàn Tiêu thấy rất lạ, dường như chiến tranh đã làm cho trật tự được thành lập, những "người tự do" sống ở dã ngoại sẽ quay về với vòng tay của giai cấp thống trị do sợ hãi. Cục diện phát triển theo chiều hướng tốt, thế nhưng Hàn Tiêu tin vào định luật Murphy, trước khi tất cả ngã ngũ, anh không muốn quan tâm tới chiến cuộc quá nhiều để tránh xảy ra việc ngoài ý muốn, dù sao anh đã làm hết những gì nên làm, tin tình báo là anh cung cấp, chiến lực chính là cán bộ chấp hành của Manh Nha cũng đã bị anh giải quyết một đống, sáu nước chiếm ưu thế về quân lực và tình báo, nếu còn không thắng được nữa thì sáu nước có thể đi chết luôn được rồi. Hàn đại kỹ sư tạm thời tập trung vào kế hoạch dựng chủ thành, game thủ là một thành phần quan trọng, anh rất coi trọng họ. Hôm nay, hàn Tiêu lại mang một xe toàn thùng tới, game thủ cũng đồng loạt nhào lên. Mỗi lần có hoạt động "Thùng máy móc của Hắc U Linh", Vua Rút Thưởng Đơn vẫn luôn không ra tay, người này rất kiên nhẫn, y hệt như một thợ săn đang quan sát, ghi chép kết quả của những game thủ khác, tính toán tỷ lệ rớt đồ, vì có ảnh hưởng của y nên xung quanh y giờ cũng được bao vây bởi một vòng người, họ sôi nổi học theo y. Lúc này, một giọng nói tràn đầy tin tưởng đã vang lên trong đám người."Cho tôi một trăm thùng!"Đám người kinh hoàng như gặp được người trời, họ nhìn về phía giọng nói, thấy một ID là Nghèo Đến Chỉ Còn Tiền đang nghênh ngang đi tới."Nghèo đến chỉ còn tiền, thổ hào thật là đây sao?!""Một trăm thùng tương đương với ba trăm nghìn Hải Lam tệ đấy, đậu má, giá trên trời!""Hóa ra là giàu thật! Kết bạn cái nào!""Một khoản to, trước kia chỉ có công hội lớn mới dám rút liên tục, lần nhiều nhất cũng chỉ là mười lăm thùng, một trăm thùng là quá mạnh, chưa bao giờ thấy luôn!"Hàn Tiêu nhíu mày, một ID ngông cuồng thế này chẳng khác nào một cây hẹ đang đi tới đi lui trước mắt.