Siêu Thần Cơ Giới Sư
Chương 190 : Chủ tuyến ẩn giấu (1)
Editor: Nguyetmai
"Đôi bên đánh nhau chỉ là ngoài ý muốn thôi, ông hiểu tôi mà, tôi sẽ không đi trả thù đâu." Hannes lắc đầu.
Grian chen lời: "Để tôi đoán xem nào, đấy chính là Hắc U Linh mà dạo gần đây đang hoạt động rất tích cực phải không, người mới trong tổ chức các ông chỉ có mỗi mình tên đó là có số có má thôi."
Hannes sững sờ, ông ta nói như có điều suy nghĩ: "Ra là Hắc U Linh, dù tôi đã về hưu, không quan tâm tới người mới nhưng vẫn có người đề cập tên cậu ta với tôi, thằng nhóc này không đơn giản đâu. Bennett, lần này ông lại có thêm một tướng tài đắc lực rồi."
Bennett chỉ cười không nói, giống như những gì Hannes nói vậy, đúng là ông đã nhặt được một báu vật.
Khi Bennett lần đầu tiên gặp mặt Hắc U Linh, thời đó danh hiệu của cậu ta còn là Hắc tiên sinh, là một sát thủ cấp Bọ Cạp, thực lực dù không tệ nhưng còn cách rất xa với thực lực của một sát thủ hàng đầu. Cậu ta tỏ ra như mình là một fan hâm mộ của ông, tặng cho ông những món quà rất ưng ý, vậy nên Bennett mới hướng dẫn cậu ta một chút, cũng chỉ là tiện tay mà làm chứ không hề coi trọng Hàn Tiêu.
Nhưng chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, Hàn Tiêu đã dùng chiến tích của mình để làm chấn động thế giới ngầm, nhảy thẳng lên mười vị trí đầu của bảng xếp hạng sát thủ, hoàn toàn xứng đáng trở thành át chủ bài của Liên đoàn Huyết Khế. Anh đột ngột tiến bộ nhanh chóng như vậy khiến Bennett vô cùng kinh ngạc.
Dù không đối chiến qua nhưng Bennett cũng dần nhận ra khoảng cách thực lực giữa mình và Hàn Tiêu đã dần được thu nhỏ lại.
Với tiềm lực của Hắc U Linh, cậu ta chẳng mấy chốc sẽ trở thành một phụ tá đắc lực, mình sẽ không còn phải một mình gánh vác mọi việc nữa, sự hợp tác của Hắc U Linh và Mạng Ngầm đang trong thời kỳ gắn bó, vậy nên Bennett vô cùng trọng thị việc này.
"Cậu ta đã là người của ông thì tôi cũng muốn cậu ta qua giúp bọn tôi làm chút việc." Hannes nói.
Bennett từ chối: "Hắc U Linh với tôi không có quan hệ phụ thuộc, tôi không thể nào ra lệnh cho cậu ta, cùng lắm là tôi có thể hỏi thử giúp ông thôi, còn phải xem ý cậu ta thế nào đã."
Hannes trầm ngâm: "Thôi được, tôi hi vọng mình có thể trò chuyện trực tiếp với cậu ta."
"Việc này không thành vấn đề."
Cuộc điện thoại kết thúc.
Verina kinh ngạc nói: "Ông muốn để một kẻ xa lạ gia nhập à? Mặc dù cậu ta lợi hại đấy nhưng chúng ta hoàn toàn không biết gì về cậu ta cả."
"Tên đó rất mạnh, thêm một sự giúp đỡ thì không có gì là không tốt, hơn nữa chuyện chúng ta cần làm cũng không phải giữ bí mật."
Grian là người đề xuất hành động, ông ta rất đồng ý với quyết định của Hannes nên khẽ nói: "Bí mật mà lần này chúng ta phải mở có vẻ lớn đấy, ba người chúng ta là không đủ, tôi đã gom góp tin tình báo trong rất nhiều năm mới có thể tìm được đầu mối, dù gì đi nữa cũng phải làm."
Hannes nói lời thấm thía: "Sớm muộn gì ông cũng chết vì hiếu kỳ cho mà xem."
...
Trời tờ mờ sáng, Hàn Tiêu trở lại căn nhà của mạng ngầm, Kim Hồ Ly và Quỷ Nhận thức trắng đêm không ngủ, thấy anh về, Kim Hồ Ly mới thở phào.
"Nhiệm vụ hoàn thành?"
Quỷ Nhận nghi ngờ hỏi: "Anh làm theo kế hoạch của tôi à?"
"Kế hoạch của anh không ổn."
Hàn Tiêu lắc đầu rồi kể tóm tắt quá trình đột nhập cùng những khó khăn một lượt, tình báo của Quỷ Nhận đã bỏ sót một số chi tiết, mà những chi tiết này lại cực kỳ quan trọng.
Sau khi nghe Hàn Tiêu nói, Quỷ Nhận mới phát hiện ra vẫn có những sai sót và lỗ thủng tồn tại, vậy mà y lại tự cho rằng mình đã thu thập được tin tức cặn kẽ nhất. Những chi tiết bị bỏ sót này đều bị Hàn Tiêu chỉ ra khiến y cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Quỷ Nhận vốn rất tự tin với kế hoạch tinh vi mà mình vạch ra, thế nhưng y nhận thấy nếu dựa theo kế hoạch thì không thể nào ứng phó với những tình huống đột ngột phát sinh, mà Hàn Tiêu lại có thể ứng phó được, thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, biểu hiện đến độ đơn giản nhẹ nhàng như chỉ đang tiện tay làm một chuyện nhỏ mà thôi.
Sự chênh lệch này khiến Quỷ Nhận cảm thấy thất bại và xấu hổ.
Thế nhưng y thấy Hàn Tiêu không hề trách cứ hoặc có ý đả kích mình, cũng chẳng thèm quan tâm tới việc mình nghĩ thế nào, từ đầu tới cuối anh vẫn không hề nhìn y, sự thật này khiến Quỷ Nhận như bị vỗ mặt, y cảm thấy khó chịu, cứ như Hắc U Linh chẳng thèm để ý tới suy nghĩ của y vậy.
"Khiêu khích cũng được, tôn trọng cũng được, anh ta không hề quan tâm việc mình nghĩ gì."
Quỷ Nhận uất ức, cảm giác này giống như y khiêu khích một người nhưng đối phương lại coi mình như không khí, thậm chí còn chẳng thèm nhìn mình một lần, hệt như đấm tay vào gối bông vậy. Cộng thêm sự chênh lệch về địa vị và thực lực, tất cả những việc này khiến Quỷ Nhận thấy hành vi nông nổi của mình thật buồn cười, y bỗng thấy mình trở nên thấp hơn người ta một cái đầu.
Cảm giác bị phớt lờ là một cảm giác vô cùng khó chịu, Quỷ Nhận cảm thấy mình giống như một kẻ dư thừa, thật sự buồn phiền.
Dù không biết diễn biến tâm lý của Quỷ Nhận nhưng Hàn Tiêu cũng có thể đại khái đoán được một, hai phần, đơn giản là không phục, tự đại sau đó nhận ra sự thật đã vả cho mình một phát nên cảm thấy khó coi thôi. Với việc này, nội tâm Hàn Tiêu hoàn toàn không hề gợn sóng.
Nội tâm mỗi người đều là sở hữu của riêng họ, ngây thơ hay điên cuồng, cái gì cũng có, ai cũng có những suy nghĩ vượt ngoài khuôn khổ, chỉ cần không biến nó thành hành động thì những suy nghĩ ấy mãi mãi sẽ là bí mật, vậy nên kỹ sư Hàn chẳng thèm quan tâm tới cảm xúc nhất thời và suy nghĩ của người ngoài, việc đó còn vô nghĩa hơn cả cái kính mắt không có tròng nữa.
Quỷ Nhận không phục anh cũng được, sùng bái anh cũng thế, tâm thái của Hàn Tiêu chẳng có bất cứ sự biến hóa nào. Nếu phải dùng một câu để nói về quy tắc hành xử của kỹ sư Hàn thì chẳng có gì thích hợp hơn câu "Làm theo ý mình".
Đây chính là khí thế vững chãi trong truyền thuyết.
Đôi môi đỏ mọng của Kim Hồ Ly mấp máy, nội tâm cô cũng rất phức tạp.
Lần đầu tiên Kim Hồ Ly gặp Hắc U Linh là ở nhiệm vụ bảo vệ trang viên mấy tháng trước, vào lúc đó, Hắc U Linh vẫn chỉ là một sát thủ cấp Bọ Cạp, thấp hơn một cấp so với cô, thế nhưng chỉ vài tháng sau, cô vẫn giậm chân tại chỗ còn Hắc U Linh đã bật lên, chỉ trong một thời gian ngắn mà trở thành át chủ bài của Liên đoàn Huyết Khế, hơn nữa còn có quan hệ với cao tầng của tổ chức Mạng Ngầm nữa.
Kim Hồ Ly rất hâm mộ địa vị của Hắc U Linh nhưng cô biết mình không có thực lực ấy.
Nếu có thể hi sinh nhan sắc, tìm Hắc U Linh làm chỗ dựa thì Kim Hồ Ly cũng sẵn sàng, đáng tiếc người ta không có hứng với cô.
Nhưng cô hiểu được mà, đàn ông biến thái một chút thì có lỗi gì đâu?
Mặc kệ Kim Hồ Ly đang trăm mối tơ lòng ở một bên, Hàn Tiêu mở két an toàn, lấy trang bị được cất giữ ra. Nhiệm vụ đã làm xong thì không cần phải ở lại Hồng Phong nữa, anh vốn định rời đi ngay, thế nhưng vào lúc này, điện thoại reo vang, là Bennett gọi tới.
Hàn Tiêu nghe máy.
"Việc mà ông nhờ tôi đã giải quyết xong rồi, mặc dù có chút chuyện ngoài ý muốn nhưng tôi rất ổn."
"Tôi biết cậu sẽ không thất thủ, tôi có một chuyện khác muốn tìm cậu." Bennett nói: "Hình như trong khi làm nhiệm vụ, kẻ địch mà cậu gặp phải lại chính là bạn tôi, có lẽ cậu đã nghe qua tên họ, Hannes và Verina, họ đều là người cùng thời với tôi."
Hàn Tiêu làm ra vẻ kinh ngạc: "Ồ, thật là trùng hợp."
"Vậy mà cậu lại không thua, khi tôi vừa gặp cậu, cậu chưa mạnh tới như vậy." Bennett rất ngạc nhiên: "Tốc độ tiến bộ của cậu vượt qua hiểu biết của tôi đấy."
"Ông chỉ gọi tới để khen ngợi tôi thôi hả?" Hàn Tiêu nói: "Tiếp tục đi, đừng ngừng lại, tôi còn chịu được."
"..."
Bennett hít sâu một hơi, chế ngự lại cõi lòng đang nổi sóng: "Hannes nhờ tôi chuyển lời cho cậu, ông ta muốn xin cậu giúp một tay, xung đột trước đó chỉ là hiểu lầm thôi."
"Muốn tôi hỗ trợ à?"
Mắt Hàn Tiêu sáng lên, anh hiểu ra, vậy là người ta chủ động dâng nhiệm vụ lên miệng mình!
Nếu nói một cách khách quan thì anh đã đạt tới yêu cầu để mở ra nội dung cốt truyện này, có độ truyền thuyết, độ thân thiết với tổ chức Mạng Ngầm đủ cao, là bạn của Bennett, level đạt tới tiêu chuẩn, chính vì vậy mà nội dung cốt truyện ẩn đã tự tìm tới.
Độ truyền thuyết và quan hệ trận doanh có một tác dụng hay, đó chính là đôi khi sẽ có NPC tìm tới vì ngưỡng mộ, sẽ nhờ game thủ làm nhiệm vụ, hơn nữa thường sẽ là các nhiệm vụ độ khó tương đối cao và phần thưởng khá.
Nhiệm vụ đã chủ động tìm tới, việc này hoàn toàn là một đãi ngộ khác với đám game thủ khốn khổ chạy khắp nơi để kích hoạt nhiệm vụ, cũng giống như sự khác biệt giữa nhờ vả người khác và được người khác nhờ vả vậy.
Vậy nên game thủ đều rất ưu ái độ truyền thuyết, đây là một thể nghiệm rất thú vị.
"Không phải không thể giúp, nhưng tôi muốn tìm hiểu cụ thể tình hình." Hàn Tiêu đảo mắt, anh nói thêm một câu: "Nếu bọn họ đã là bạn ông thì cũng sẽ là bạn tôi, chút xung đột nhỏ kia coi như bỏ qua."
Lời này khiến Bennett cảm thấy rất dễ chịu, ông cười một cách "nghiêm trang" nhưng không thể giấu được sự sảng khoái, nếu Hàn Tiêu đã nể tình như vậy thì ông cũng có qua có lại: "Lần này coi như tôi thiếu nợ ân tình của cậu, ồ, có vẻ như tôi thiếu cậu rất nhiều nợ ân tình đấy."
Truyện khác cùng thể loại
1327 chương
89 chương
905 chương
15 chương
37 chương
36 chương
4 chương