Siêu Thần Cơ Giới Sư

Chương 137 : Hắc U Linh gây rối (1)

Translator: Nguyetmai Ngay lập tức máy tính của Hàn Tiêu đã nhận được cảnh báo của Nhện Số Một, anh nhảy lên ghế lái xe tải rồi gọi Cuồng Đao Nộ Kiếm bên cạnh, hai ngày chờ đợi này hắn chưa từng logout, Hàn Tiêu nhớ là cabin trò chơi thời này vẫn chưa hoàn thiện chức năng kiểm tra thân thể và duy trì dinh dưỡng. Không hổ là game thủ chuyên nghiệp, thận tốt thật đấy. "Xuất phát." Hàn Tiêu nói. "À..." Cuồng Đao Nộ Kiếm không hiểu gì cả, cũng không biết rốt cuộc muốn làm gì, nhưng cứ đi theo Hàn Tiêu chắc chắn sẽ không sai. Xe tải màu đen được phủ thêm một lớp phản radar thăm dò SUI, đây là thứ Hàn Tiêu chế tạo thông qua "Cảm biến diện rộng cơ bản", hiệu quả không tệ, có thể giảm bớt tỷ lệ bị radar phát hiện. Một khi Tinh Long và lính bộ của Manh Nha gặp mặt thì chẳng khác nào Trái Đất va phải sao Hỏa, khi đó chính là cơ hội tốt cho việc đục nước béo cò. Đầu tiên phải tìm được địa điểm thích hợp với việc bắn tỉa mà không cần tới quá gần chiến trường, Hàn Tiêu đã chọn xong chỗ từ lâu, tại một sườn núi trong thung lũng Vân Hiệp vừa hay có khoảng đất trống ngay sau rừng cây, khi quân Manh Nha ra khỏi rừng thì khẩu súng đói khát của anh sẽ có dịp thể hiện rồi. Vấn đề duy nhất là mình phải vòng đến sườn núi kia trước mà còn phải làm sao để radar của quân đội không phát hiện ra, lớp phủ phản radar không thể chắc chắn 100%, vẫn có khả năng bị lộ, nhưng anh không nghĩ nhiều thế được. Đợi khi Manh Nha tiếp cận thì quân đội trong thung lũng cũng không rảnh quan tâm tới anh. Xe tải lao như bay vào rừng cây trong thung lũng. ... "Chỉ huy Hoàng! Radar phát hiện mục tiêu đáng ngờ!" Trong lều chỉ huy của trận địa Tinh Long, một binh sĩ hô lớn, Hoàng Thu Minh chạy vụt tới trước màn hình radar, chỉ thấy một điểm sáng đang tiến vào phạm vi thung lũng Vân Hiệp, tín hiệu đứt quãng, dường như có năng lực phản radar nhất định, có điều lần này quân đội Tinh Long mang theo loại radar quân dụng với công suất cực mạnh. "Chỉ có một mục tiêu sao?" Hoàng Thu Minh cau mày, ông ta cảm thấy đây là lính trinh sát bước đầu của Manh Nha nhưng radar thể hiện vị trí mục tiêu đi tới lại không cùng tuyến đường với quân Manh Nha, còn cách nhau rất xa nữa. "Bất kể là gì trước tiên cứ giải quyết nó đi." Hoàng Thu Minh không muốn bất cứ thứ gì ngoài ý muốn ảnh hưởng tới kế hoạch đã định sẵn, ông ta đang định lệnh cho binh lính tấn công nhưng đúng lúc này tất cả các màn hình radar đều đen thui! "Xảy ra chuyện gì?!" Hoàng Thu Minh quát lớn. Bọn lính điên cuồng điều chỉnh nhưng không hề có tác dụng. "Báo cáo thủ trưởng, radar bị điện từ phóng xạ cực mạnh làm tê liệt, hướng tấn công là tuyến đường đi tới của quân Manh Nha. Ba phút trước chúng ta đã tra xét được tung tích của chúng, sơ bộ xác định được chúng có trang bị phá hủy radar tiên tiến nào đó!" "Chúng muốn biến ta thành kẻ mù đây mà, khởi động radar dự phòng, thực thi phương án điện tử yên lặng, cứ mỗi năm đến mười hai giây lại ngẫu nhiên mở ra một lần." Hoàng Thu Minh bình tĩnh chỉ huy, còn mục tiêu đáng ngờ lúc trước thì chỉ có thể để yên đó, quan trọng nhất vẫn là đội quân Manh Nha đang tới kìa. Vù vù vù... đột nhiên không trung vang lên tiếng rít đang tới rất gần. Mười mấy phát tên lửa tầm trung kéo theo cái đuôi dài bay tới trận địa của Tinh Long, đột nhiên chúng vỡ ra ngay trên không, tạo thành vô số đầu đạn, đây là bom bi, chúng nhanh chóng rớt xuống đất. ... Cùng lúc đó đoàn xe Manh Nha vừa mới phóng xong tên lửa rốt cuộc tiến vào khu vực rừng rậm bên ngoài thung lũng Vân Hiệp. Sắc mặt Urgal hết sức nặng nề, đoàn xe mang theo một thiết bị thử nghiệm phản radar do Manh Nha nghiên cứu ra, có thể phát hiện radar thăm dò, sau đó phóng ra điện từ phóng xạ cực mạnh để phá hủy các radar đang hoạt động từ xa, còn xuất ngược ra vị trí của radar địch. Gã cho rằng đó là trận địa địch nên lệnh cho mấy chiếc xe gắn tên lửa đạn đạo tấn công, bắn ra tên lửa mẹ con tách rời, đây là vũ khí đã vượt qua giai đoạn thử nghiệm tính ổn định. Gã không biết rằng, phá hủy radar của Tinh Long cũng đã gián tiếp giúp đỡ Hàn Tiêu. Cách này chắc chắn không thể nào gây tổn thất cho quân đội Tinh Long, quả nhiên, từ rất xa Urgal đã thấy dàn súng máy càn quét đánh chặn trên bầu trời, bắn vỡ tên lửa mẹ con tách rời ngay trên không. Hai bên đều đã chuẩn bị sẵn sàng, giờ chỉ xem bên nào hoàn thiện hơn mà thôi! "Kẻ địch chẳng mấy chốc sẽ khởi động lại radar, thời gian của chúng ta không có nhiều, nhanh chóng tiến lên!" Urgal nghiêm túc ra lệnh: "Xe dò mìn, lên đi!" Chiếc xe được trang bị máy dò mìn dẫn đường phía trước, rất nhanh đã dò ra phạm vi Tinh Long chôn bẫy mìn, sau đó sử dụng súng máy kích hoạt kíp nổ trước, đoàn xe Manh Nha đi tới mà không hề có gì trở ngại. Thế nhưng thiết bị phản radar lại một lần nữa phát hiện bị do thám, lần này Tinh Long sử dụng chiến thuật điện tử yên lặng, nhanh chóng khởi động rồi trước khi trang bị phản radar của Manh Nha hoạt động lại tắt đi, tránh tình trạng bị phá hủy lần thứ hai, Urgal biết cuộc chiến thật sự đã bắt đầu rồi. Trên trời vang lên tiếng cánh quạt của máy bay trực thăng dấy lên những trận gió to, trực thăng tiếp cận ở vị trí khá thấp. Giây tiếp theo, tiếng pháo tự động rền vang, tấn công đoàn xe Manh Nha từ trên cao, bọn chúng chỉ có thể mặc lửa đạn lao lên phía trước, tình thế vô cùng nguy hiểm. Trong tiếng lửa đạn, Urgal tức giận ra lệnh: "Ném bom than chì!" Mười mấy trái bom than chì loại nhỏ phóng lên cao rồi phát nổ ngay cạnh máy bay trực thăng, rất nhiều trực thăng bắt đầu bay tán loạn, bom than chì có thể gây đoản mạch trong phạm vi nhất định, đội trực thăng của Tinh Long bị tổn thất, súng tự động cũng vì thế dần thưa thớt. "Mihawk, khi chúng ta lao ra rừng cây, anh lập tức dẫn quân tấn công, đánh sâu vào trận địa địch, chấp hành nhiệm vụ tiêu diệt! Nhiệm vụ của anh rất quan trọng, ít nhất phải lôi kéo được sự chú ý của kẻ địch!" Urgal trầm giọng hạ lệnh qua bộ đàm. Trong một chiếc xe chở lính khác, Mihawk to con chỉ thản nhiên ừ một tiếng coi như trả lời, hắn là cán bộ quản lý đi theo lính bộ Manh Nha, tiếng ác đã truyền xa, hơn nữa còn là một võ đạo giả cực mạnh, nhiệm vụ của hắn là dẫn mấy đội lính tinh nhuệ mang theo bom tấn công trận địa của địch. Với sự dũng mãnh của võ đạo giả và áo chống đạn trên người, hắn có thể dễ dàng xông qua mưa bom bão đạn. Tác dụng của siêu năng giả trên chiến trường nói chung đều là tấn công và tiêu diệt là chính. Bên phía trận địa Tinh Long, Hoàng Thu Minh bình tĩnh nhìn đội quân Manh Nha nhanh chóng tiến lên phía trước, ông ta nói: "Đội tên lửa chuẩn bị, đội xe tăng đợi lệnh, còn có tiểu đội tinh nhuệ, tất cả sẵn sàng chuẩn bị đối đầu với đội quân xung kích của kẻ địch!" Tiểu đội tinh nhuệ của Tinh Long là những người mạnh nhất trong quân đội, là binh lính tinh nhuệ nhất, trong đó cũng có cả siêu năng giả. Trên chiến trường, siêu năng giả có đủ khả năng tiêu diệt, thế nên Tinh Long cũng đã chuẩn bị sẵn sàng cho trường hợp này, chỉ còn chờ lúc xuất phát. Cảnh tượng chiến tranh quy mô lớn khiến ba người Tận Cùng Mặt Trăng, Cơm Chiên Tia Chớp và Giang Vũ Lạc ở đội hậu cần bị chấn động rất lớn, không khí căng thẳng, mùi khói thuốc súng, tiếng lửa đạn rền vang, nhìn thôi cũng biết tầm cấp bậc như họ không có năng lực chen vào được. "Vừa rồi tên lửa phóng tới tôi còn tưởng sắp chết rồi cơ." Cơm Chiên Tia Chớp vuốt ngực, sắc mặt vẫn chưa hết hốt hoảng. Tận Cùng Mặt Trăng cười khổ: "Ngoan ngoãn vận chuyển vật tư đi, chúng ta không làm nổi mấy nhiệm vụ chiến đấu kia đâu." Vẻ mặt Giang Vũ Lạc vẫn lạnh băng, giọng điệu vẫn rất kiên quyết: "Tôi muốn thử xem." "Chúng ta chỉ có mấy khẩu súng lục, có thể làm gì chứ?" "Tôi muốn thử xem." "Hay là thôi đi, chúng ta qua đó cũng chỉ chịu chết thôi." "Tôi muốn thử xem." Tận Cùng Mặt Trăng và Cơm Chiên Tia Chớp nhìn nhau, bất đắc dĩ lên tiếng: "Rồi rồi, cô đẹp cô có quyền, cùng đi nào." Sắc mặt Giang Vũ Lạc không hề thay đổi, sau khi hai người kia đồng ý thì lập tức quay người bước đi như sấm rền gió cuốn, họ chỉ đành nối gót theo sau. ... Bên kia đánh tới sướng tay, còn bên này Hàn Tiêu vẫn lái xe đến khu vực đã chọn, vùng đồi núi này có tầm nhìn khá rộng, từ xa có thể thấy được ánh lửa từ trận nổ dữ dội trong rừng. Một số máy thăm dò hình nhện nấp trong rừng cây đã bị đạn lạc phá hủy, số còn lại vẫn trung thành báo cáo tình hình chiến đấu mới nhất về cho Hàn Tiêu. Nhìn từ vị trí này thì không bao lâu nữa đoàn xe Manh Nha có thể lao ra rừng cây và tiến vào địa hình bằng phẳng. Trên sông Tedamila ở nơi xa cũng đã có ánh lửa bốc lên. Hàn Tiêu lấy kính viễn vọng ra, qua ống kính có thể thấy đội tàu Manh Nha bị tấn công trên sông. Trận chiến bên đó trông còn kịch liệt hơn hẳn thung lũng bên này nữa. Đội tàu Manh Nha vẫn chưa tới được cửa sông đã bị đội máy bay chiến đấu oanh tạc, tên lửa rơi như mưa, đội súng máy trên tàu thậm chí không thể ngừng hoạt động dù chỉ một giây, mưa đạn màu đỏ cam nóng rực quét ngang bầu trời đêm, trên trời nở rộ vô số đóa hoa bằng lửa, nếu không biết tình hình cụ thể khéo còn tưởng ở đây người ta đang phóng pháo hoa không chừng. "Nên chuẩn bị thôi." Nghĩ thế, Hàn Tiêu lấy ra mấy cái đĩa pháo đài gấp loại nhỏ, anh ngẫm một chút rồi tạo ra một nhiệm vụ có phần thưởng khá khẩm, sau đó ném sang cho Cuồng Đao Nộ Kiếm. Mấy việc như bố trí bẫy rập thế này đương nhiên phải để tốt... game thủ làm rồi. Thừa dịp Cuồng Đao Nộ Kiếm vui vẻ đi bố trí bẫy rập, Hàn Tiêu lấy ra một loại máy móc trông như thiết bị bảo vệ gáy rồi đặt nó vào sau cổ, vị trí tiếp xúc là một lớp đệm không rõ chất liệu, sau đó anh mở chốt, cảm giác tê dại như điện giật từ sau gáy tràn lên não, người Hàn Tiêu run lên, lập tức anh trở nên phấn chấn như thể vừa được hít một loại thuốc nâng cao tinh thần vậy. [Bạn đạt được trạng thái "Hưng phấn", tất cả các thuộc tính +5%, duy trì liên tục trong 20 phút!] Loại máy này là "Thiết bị điều hòa xung điện từ", là một trang bị đặc biệt dùng sóng điện từ điều hòa sinh vật, sau khi sử dụng có thể làm gia tăng trạng thái, trong một lần dung hợp Hàn Tiêu bất ngờ có được bản vẽ này. Nhanh chóng chuẩn bị thỏa đáng, mở ra tất cả các trạng thái cần thiết, anh ôm súng bắn tỉa Gauss "U Linh" nằm sấp xuống, bên cạnh đặt súng bắn tỉa Xích Chuẩn, ánh mắt sắc bén như chim ưng, nhìn chằm chằm những thay đổi trong trận chiến. "Ầm!" Cả một phiến rừng bị thổi bay, cuối cùng đoàn xe Manh Nha cũng lao ra khỏi rừng cây. "Đến đây nào bé cưng." Hàn Tiêu nheo mắt.