Siêu Thần Cơ Giới Sư
Chương 127 : Răng nanh của chủ nghĩa tư bản
Translator: Nguyetmai
Tờ mờ sáng, ánh nắng ban mai dần xuất hiện phía chân trời, nhiệt độ vào buổi sớm cũng mát mẻ và sảng khoái.
Hàn Tiêu lái một chiếc xe tải, so sánh tọa độ trên radar để đi về phía núi Đại Giác. Thức suốt một đêm để lái xe nhưng anh lại không hề thấy mệt mỏi, tối qua anh vừa lái xe vừa ngủ nên hiện giờ rất tỉnh táo.
Bản Open Beta đã bắt đầu được vài ngày, độ hot trên diễn đàn vẫn tăng cao, Hàn Tiêu đặc biệt chú ý tới khu vực Hải Lam Tinh. Thông qua các bài đăng của game thủ, anh biết được tình hình của các game thủ mới nên đã muốn tới tham gia trò vui từ lâu.
Thời điểm game thủ mới vừa xuất hiện cũng chính là lúc tốt nhất để tiếp xúc với họ.
Vừa hay hôm trước anh đã dùng quyền hạn của mình để lấy được một tin tức tình báo từ hệ thống của Mạng Ngầm, tin tức nói có một nhánh quân rút lui của Manh Nha tình cờ đi ngang qua núi Đại Giác, anh có thể tiện đường giải quyết cả thể, vậy nên anh quyết định đi tới núi Đại Giác xem sao.
Từ phía xa đã có thể nhìn thấy bóng dáng của khu dân cư núi Đại Giác, Hàn Tiêu thấy bên ngoài khu dân cư có vô số lều vải được dựng lên trông khá giống trại tị nạn, các game thủ đông nghìn nghịt đang hối hả ngược xuôi, vô cùng bận rộn.
Hàn Tiêu ngừng xe hàng trên một khoảng đất bằng, anh lập tức nhận được sự chú ý từ những game thủ khác.
Ngậm một điếu thuốc xuống xe, Hàn Tiêu tựa vào thùng xe nhả khói, dáng điệu này của anh cho game thủ một loại ảo giác rằng anh chính là một nhân vật có thể mở ra sự kiện nào đó.
Nói tới chuyện hiểu rõ game thủ thì đây quả là thế mạnh của Hàn Tiêu. Anh từng phân tích rằng hiện nay vừa Open Beta, tất cả các game thủ đều tràn đầy nhiệt huyết, bất kể là nhiệm vụ gì họ cũng sẽ thử hoàn thành, họ đang ở trong trạng thái "đói khát", đồng thời game thủ mới xuất hiện quá nhiều ở thôn tân thủ, chắc chắn sẽ có một số người không giành được nhiệm vụ do tình trạng sư nhiều thịt ít, sói nhiều cháo ít*.
*Câu đúng phải là "sư nhiều cháo ít, sói nhiều thịt ít".
Vậy nên Hàn Tiêu biết rằng ở giai đoạn này, "nhân vật cao cấp" như mình chỉ cần xuất hiện trước mắt game thủ thôi là nhất định sẽ khiến họ trở nên kích động. Mặc dù game thủ hiện nay đều là người mới, không có bất cứ điểm béo bở nào, thế nhưng ưu điểm là ở số lượng đông đảo, anh lại có trong tay phương pháp vơ vét hầu bao của đám người này, còn có thể thuận tiện thử nghiệm chức năng của NPC nữa.
Những người chơi đi qua đi lại kia chính là những túi tiền di động trong mắt Hàn Tiêu.
Tạo dáng một lúc, cuối cùng cũng có mười mấy game thủ tò mò bước tới, họ nhao nhao tìm hiểu thông tin của anh.
[Hắc U Linh - không biết] (tên vàng)
[Đẳng cấp - không biết]
[Thuộc tính - không biết]
[Độ nguy hiểm - nguy hiểm chết người]
"Đậu má, đây là một NPC cao cấp!"
"Lần đầu tiên tôi trông thấy đấy."
"Sao lại có nhân vật cao cấp thế này xuất hiện ở thôn tân thủ? Chẳng lẽ là Boss à?"
"Trông không giống đâu, hình như có thể đưa ra nhiệm vụ đấy."
Mười mấy game thủ này ngạc nhiên lại e dè không dám bước tới, do dự không biết có nên kiểm tra không.
Hàn Tiêu nhíu mày. Hiện giờ anh đang ở Level 40, ít cũng cao hơn game thủ ba mươi cấp trở lên, anh đã nhận ra sự dò xét của họ nên hắng giọng lên tiếng với giọng điệu mô phỏng NPC: "Trông các người có vẻ là những chàng trai tài giỏi, tôi đang cần một số người hỗ trợ."
Nói xong lời này, Hàn Tiêu bắt đầu tuyên bố nhiệm vụ mà mình đã thiết lập từ trước ra.
Mười mấy game thủ này tiếp nhận nhiệm vụ.
[Kẻ thần bí: Bạn tình cờ gặp được một NPC thần bí, hình như hắn có việc muốn giao cho bạn làm, cố gắng hết sức làm hắn vui lòng, bạn có thể nhận được một niềm vui bất ngờ.]
Yêu cầu nhiệm vụ là thu thập một loại thực vật có tên "cỏ độc xà", mấy game thủ nhận ra phần thưởng cho nhiệm vụ này nhiều hơn nhiệm vụ tân thủ của núi Đại Giác, lên tới 1000 điểm kinh nghiệm, vậy là họ vội vàng xác nhận nhiệm vụ ngay.
Cỏ độc xà là một loại thực vật dễ gặp, có thể thu thập được nó ở ngay khu vực xung quanh núi Đại Giác, hơn nữa bên trong khu dân cư cũng có bán, nó được dùng để chế tạo đầu mũi tên có độc. Lúc này có nhiều game thủ không mua nổi súng ống nên phải dùng tới vũ khí lạnh, Hàn Tiêu đặt ra nhiệm vụ này chủ yếu là để thí nghiệm, đồng thời cũng là để thuận tiện cho hành động tiếp theo.
"Hạn mức nhiệm vụ của mình đã cao hơn trước rất nhiều rồi, đạt tới nhiệm vụ cơ bản cấp D."
Nghĩ vậy, Hàn Tiêu ấn mở bảng thông tin, một loạt các số liệu tỉ mỉ xuất hiện:
[Hạn mức thưởng cao nhất: 36940 điểm kinh nghiệm]
[Tổng đẳng cấp Level 40: +12000 điểm kinh nghiệm] (lần đầu thăng cấp, mỗi cấp hạn mức +300)
[Cấp độ D: +10000 điểm kinh nghiệm]
[Trận doanh: Manh Nha (tử địch) +3000, Cục 13 (thân mật) +2130, Liên đoàn Huyết Khế (tôn kính) +3950, gia tộc Chesrode (thân mật) +1300, tập đoàn Farian (thân mật) +1200]
[Mức độ truyền thuyết: Hắc U Linh (Hải Lam Tinh) +5%, Số 0 thần bí (Hải Lam Tinh) +5%]
Hạn mức tăng thêm đơn lẻ của hai mức độ truyền thuyết là hình thức theo tỷ lệ phần trăm +10%, khu vực khác nhau thì gia tăng độ truyền thuyết cũng khác nhau, một mức độ truyền thuyết của hành tinh sẽ tăng 5% hạn mức đơn lẻ, khu vực càng lớn thì gia tăng càng nhiều, cứ thế suy ra.
Mức độ truyền thuyết chủ yếu là tăng thêm, nó nhằm vào tổng số liệu mỗi ngày, một điểm mức độ truyền thuyết sẽ tăng gấp đôi. Vốn dĩ tổng số liệu sẽ là gấp năm lần giá trị đơn lẻ lớn nhất, nhưng bây giờ đã gấp bảy, lên tới gần 260000 điểm kinh nghiệm.
Rất nhiều game thủ không nhận nhiệm vụ đứng vây quanh, họ tò mò nhìn Hàn Tiêu, khe khẽ thảo luận với nhau.
"Đây là nhân vật cấp cao à? Cứ thấy trông không khác gì chúng ta cả."
"Hắc U Linh, tên nghe nhà quê quá."
"Không biết hắn theo nghề nghiệp gì nữa."
À đúng, quên không nói, nghề nghiệp được người chơi lựa chọn nhiều nhất ở bản Open Beta hiện nay chính là hệ dị năng!
Lí do là vì bốn hệ khác đều cần kiến thức căn bản để chuyển nghề, còn hệ dị năng lại có thể dùng tiền mua ngay tại shop, đám nhà giàu chỉ cần "Bát Tiên quá hải, các hiển hầu bao*", tất nhiên dù các dị năng rất đa dạng nhưng gần như không có game thủ nào may mắn đến độ thức tỉnh được dị năng có tiềm lực cao, hơn nữa dị năng cần tiêu hao sức mạnh, với đẳng cấp của game thủ hiện nay thì họ không có cách nào để phát huy uy lực của bản thân cả, hiệu quả sử dụng rất thấp, đã thế cũng chỉ có thể duy trì tối đa mười mấy giây, điều này có nghĩa là họ vừa yếu lại vừa nhanh.
* Bát Tiên quá hải, các hiển hầu bao: Câu gốc là "Bát Tiên quá hải, các hiển thần thông" nói về việc tám vị tiên vượt biển, ai cũng phải tự thể hiện sự thần thông của mình ra để giải quyết vấn đề, ở đây main đã nói lái thành "các hiển hầu bao", ý chỉ những người chơi giàu có chỉ cần bỏ tiền ra là sẽ chuyển chức thành công.
Chẳng bao lâu, những game thủ làm nhiệm vụ đã ôm một đống cỏ độc xà về. Họ hoàn thành nhiệm vụ, nhìn kinh nghiệm tăng vọt thì thấy rất đắc ý, thế nhưng họ vẫn chưa thỏa mãn.
Hàn Tiêu thấy những người đứng ngoài quan sát cũng đông nên mắt anh sáng lên, nói: "Tôi sẽ ở lại đây thêm vài ngày, nếu như mọi người cần thì tôi có thể cung cấp một số vũ khí."
Nói xong, anh kéo cửa sổ buôn bán vật phẩm ra rồi mở ra cho tất cả game thủ. Hàn Tiêu chỉ đặt ra vài loại vũ khí theo thứ tự là dao gấp, súng ngắn phổ thông và súng tiểu liên, ngoài ra có một lượng lớn đạn dược và đạn đặc biệt, những máy móc khác anh không bán vì những game thủ mới này không có nhiều tiền đến vậy.
Nhưng Hàn Tiêu vẫn bày ra "Cánh tay máy động lực", nó được định giá với một số tiền mà game thủ mới không thể nào trả nổi. Đây chính là một mồi nhử, tác dụng cũng giống như việc treo một củ cà rốt trước mặt con lừa vậy. Hiện nay thì "Cánh tay máy động lực" đã chỉ có thể giúp đỡ anh một phần rất nhỏ, chủ yếu là do nó không đồng bộ với hình thức chiến đấu hiện nay. Hơn nữa bản thân nó cũng không phải một sản phẩm quý giá gì mà chỉ là một thứ máy móc cơ bản, trong tương lai sẽ có cơ giới sư khác nghiên cứu ra. Vậy nên, nếu bán sớm còn có thể lừa được một khoản tiền từ game thủ, chỉ mình anh có chứ không còn chỗ nào cung cấp nữa.
Có một vấn đề cần chú ý là Hàn Tiêu từng chế tạo dao gấp, cánh tay máy động lực và một số máy móc ở Tinh Long, việc này có khả năng tạo thành nguy cơ bại lộ, nhưng vấn đề trên thực tế lại không lớn, đầu tiên Tinh Long và anh không phải kẻ thù, tiếp theo là hành tung của anh rất khó nắm bắt, cho dù biết thân phận cũng chẳng sao, điểm quan trọng nhất là hiệu suất truyền tin tình báo giữa game thủ với các thế lực là rất thấp.
Vậy nên bày bán những máy móc này trong thời gian ngắn sẽ không có vấn đề gì, lợi ích từ thị trường game thủ đem lại là rất khổng lồ, anh sẽ không bỏ qua, còn về tương lai thì...
"Chờ mình đủ mạnh thì chẳng cần phải tiếp tục giữ bí mật thân phận nữa, sợ cái quái gì."
Không đề cập tới diễn biến tâm lý của Hàn Tiêu nữa, cứ nhìn tất cả những game thủ đang nhìn những món đồ bày bán ở cửa hàng mà xem, ai nấy đều bàng hoàng rồi hít sâu!
"Đây là một thương nhân thần bí!"
"Cánh tay máy động lực, trời đất ơi, thứ này chính là thần khí ở giai đoạn đầu!"
"Nhưng mà đắt quá, tận hai mươi nghìn Hải Lam tệ, ai mà mua được. Đã thế yêu cầu sử dụng là phải có hai mươi lăm điểm sức mạnh, hẳn là tối thiểu lên tới Level 10 mới có thể đạt tới thuộc tính như vậy."
"Nhưng súng ống rất rẻ, quả thực là giống cho không, một khẩu súng lục chỉ cần một nghìn rưỡi!"
Game thủ chen chúc tiến tới, họ sốt ruột gọi thêm bạn bè rồi bao vây Hàn Tiêu tới không còn một kẽ hở.
Súng ống là một thứ có lực hấp dẫn cao với game thủ mới, nó có ý nghĩa chẳng khác nào một chiếc máy vi tính không bao giờ treo đối với một tác giả thường xuyên làm mất bản thảo. Hiện nay đa phần game thủ đều dùng vũ khí lạnh, bình thường phải mười mấy người mới có khả năng đánh chết một con dã thú nhỏ yếu, mà ở núi Đại Giác thì súng ống đắt chết đi được, đạn dược cũng tốn tiền nữa, game thủ mới hoàn toàn không dùng nổi.
Hiện nay, chi phí để Hàn Tiêu chế tạo súng ngắn là khoảng 800 tệ, anh định giá gấp đôi như vậy là đã rất có lương tâm rồi, không thể nào tìm ra súng ngắn giá rẻ hơn những thứ mà anh đang bán. Hơn nữa, sản phẩm của anh được chế tạo cẩn thận, anh Tiêu là một cơ giới sư có tâm, tiền kiếm được toàn là tiền lương tâm hết.
Số lượng súng có hạn nên game thủ vội vàng kiếm tiền mua sắm, người mua được thì vui mừng hớn hở, vẻ mặt háo hức, người không mua được thì mặt ủ mày chau.
Game thủ bản thử nghiệm nội bộ cũng kéo tới, hội trưởng công hội Sát Thiên Hạ là Chém Thành Mười Tám Mảnh đã mua một khẩu súng của Hàn Tiêu, hắn nhận ra chất lượng khẩu súng này tốt hơn vô số lần so với súng mà những thương nhân bản địa ở núi Đại Giác bán. Lòng hắn thầm hối hận vô cùng, biết thế thì đã không mua súng ở núi Đại Giác rồi.
Hàng hóa trên xe đã được bán sạch, Hàn Tiêu lời tới hơn 300000 tệ. Tài chính của mỗi game thủ có hạn nhưng ở núi Đại Giác này ít nhất cũng phải có hơn mười nghìn người, đúng là góp gió thành bão. Xe tải này được mô phỏng theo Đại Hắc ngày trước, sau khi bán xong súng ống, Hàn Tiêu có thể dùng xưởng máy móc cỡ nhỏ bên trong thùng xe để chế tạo súng ống và đạn dược mới.
Lợi ích thực sự của việc buôn bán súng ống đến từ đạn dược, những game thủ mua súng đều không thể không mua đạn, đây gọi là bán combo, là nhu cầu tất yếu, điều này anh đã học được ở kiếp trước, vào một lần mua phải gói mì ăn liền không có gia vị từ một gánh hàng rong trên phố.
Những người mua được súng đều yêu thích không rời tay, có người nhắm vào cây cối phía xa rồi bắn, sức giật làm cho cổ tay họ rung lên, đạn cũng không biết đã lạc đi đâu mất.
Không biết kỹ năng xạ kích là không thể phát huy sức mạnh của súng được, có khá nhiều game thủ nhận ra điều này, họ lập tức chuyển trạng thái từ hưng phấn thành buồn rầu.
Đây chính là combo thứ hai mà Hàn Tiêu đã chuẩn bị xong từ sớm, phục vụ hậu mãi!
Hàn Tiêu thầm cười hì hì, anh thiết lập cửa sổ học tập kỹ năng nhưng không tuyên bố thẳng với game thủ mà để yêu cầu là phải có năm điểm thiện cảm mới có thể học tập được.
Các game thủ nhận ra chức năng này ngay lập tức.
"Có thể học kỹ năng từ Hắc U Linh này!"
"Nhiều chức năng thật đấy."
"Phải có năm điểm thiện cảm mới được học kỹ năng, phải làm thế nào để tăng thiện cảm?"
"Tôi nhận ra rồi, cứ mỗi lần tiêu phí năm trăm Hải Lam tệ là độ thiện cảm của Hắc U Linh sẽ tăng thêm một! Từ từ đã, đưa tiền luôn cũng được này!"
"Nhưng mà đắt quá!"
Hiện nay, mỗi game thủ chỉ có nhiều nhất là một tới hai nghìn tệ, hơn nữa đây là con số tiết kiệm được từ việc làm nhiệm vụ, Hàn Tiêu hiểu rất rõ về ví tiền của họ, dù sao anh cũng từng trải qua thời kỳ tân thủ, hành động lần này của anh chính là để cho game thủ cảm thấy học được kỹ năng là một việc rất khó.
Loài người chính là động vật như vậy đấy, đặt sẵn vào tay thì không biết quý trọng, phải là thứ không thể lấy được mới thấy thứ đó thật ghê gớm. Đây cũng là tính toán của Hàn Tiêu để tăng địa vị của mình trong lòng game thủ, phải đầu tư vào anh thì họ mới có thể bồi dưỡng được quan hệ. Nguyên lý cụ thể cũng giống như game thủ bình thường có cơ sở thiện cảm với một nhân vật trong game, như vậy cũng đồng thời gia tăng thiện cảm của NPC với họ. Đương nhiên mục đích chủ yếu của kỹ sư Hàn chính là kiếm bộn một phen.
Game thủ nhọc nhằn khổ sở lắm mới tiết kiệm được chút tiền, mình không lừa của họ thì có còn là người không?!
Liên tục sáng tạo nhu cầu cho khách hàng, khiến họ bắt buộc phải mua sản phẩm, đây chính là thủ đoạn của những nhà tư bản hút máu. Hàn Tiêu sờ cằm, cảm khái không thôi: "Ôi, nếu năm xưa mà mình kinh doanh thì làm gì còn đất diễn cho tên hành tây* gì đó nữa."
* 撕葱 – Wang Sicong: Vương Tư Thông, con trai chủ tịch Wanda, còn gọi là hành tây xắt nhỏ.
Truyện khác cùng thể loại
53 chương
197 chương
45 chương
40 chương
528 chương
24 chương