Trần Văn Nhã dường như rất tự tin để Cố An Kỳ diễn nhân vật Hàn Lâm Nhi, thực tế khi nhìn cô diễn lại càng vừa lòng, cô nhẹ nhàng gật đầu, tiếp tục chủ đề vừa rồi: “Đối với ngoại hình của Hàn Lâm Nhi cô có ý tưởng gì không?” “Để Hàn Lâm Nhi tóc dài quá vai đi.” Cố An Kỳ nghĩ ngợi nói rồi liếc nhìn Dư Quả. Dư Quả gật đầu, có vẻ cũng không để ý lắm: “Sửa lại ngoại hình khi lên phim cũng không phải vấn đề gì lớn, cô cứ nói suy nghĩ của cô đi.” “Ừ, có vẻ hơi khó giải thích, tôi làm mẫu trước vậy.” Cố An Kỳ gật đầu. Cô túm hai bên tóc, dùng dây buộc lên, cuối cùng đeo thêm một bộ trang sức hoa xanh viền bạc: “Như thế nào?” “Được thì được nhưng hình như quá xinh đẹp rồi, nhân vật chính tuy rằng thông minh hoạt bát nhưng vẫn hướng nội nhiều hơn, cô ấy cũng không quá nữ tính như vẻ bề ngoài.” Trần Văn Nhã nhíu mày nói. Cố An Kỳ không vì đề nghị củaTrần Văn Nhã mà bị đả kích, ngược lại, cô ngồi xuống, đối diện với chính mình trong gương, lại tiếp tục suy nghĩ. Nói chung, kỳ thật lúc tạo hình nhân vật, phần lớn đều do stylist lựa chọn chứ không cần diễn viên quyết định, nhưng bộ phim này còn đang trong giai đoạn ấp ủ, chưa tìm được nhà tài trợ, trước hết chỉ có thể xoay sở được ít kinh phí để quay phim, tiết kiệm được khoản nào hay khoản đấy, đồng thời giúp diễn viên nắm chắc tạo hình nhân vật hơn. Với Cố An Kỳ mà nói đây là chuyện rất mới mẻ, cô cũng rất thích thú, không ngừng cân nhắc xem Hàn Lâm Nhi trong cảm nhận của cô nên trông như thế nào . Hàn Lâm Nhi, bề ngoài là cô gái hướng ngoại, không sợ trời không sợ đất, nhưng nội tâm lại rất yếu ớt, cô rốt cuộc sẽ như thế nào? Muốn trở thành Hàn Lâm Nhi trong câu chuyện, cô rốt cuộc phải làm gì? “Tóc hoa lê thì sao?” “Không được, mềm mại quá.” … Mọi người liên tục nói vài kiểu nhưng bị phủ quyết rất nhanh. Gần hết ngày vẫn chưa tìm được phương án thích hợp. “Ừm… Uốn đến ngang vai thì sao?” Cố An Kỳ híp mắt, xoay người hỏi, “Tóc quăn mang đến cảm giác xinh đẹp đáng yêu, không quá dài cũng không quá ngắn, trông rất tự nhiên. Ừm… Tóc mái thì không có hoặc dùng cặp gài lên. Tóm lại là để lộ cái trán ra, trông năng động và sáng sủa hơn.” “Ừ, cũng được đó.” Trần Văn Nhã không đoán được Cố An Kỳ sẽ mở miệng nói muốn cắt tóc, bình thường nữ nghệ sĩ chăm sóc tóc rất kỹ lưỡng, rất ít người muốn nói tới chuyện cắt ngắn. Nhìn mái tóc đen dài mượt mà kia của cô chắc bảo dưỡng đã lâu, vì vai diễn này mà cô hi sinh mái tóc sao? “Có bộ tóc giả nào như thế không, lấy cho chúng tôi xem.” Dư Quả nói. Cắt ngắn rất dễ, muốn cắt lúc nào thì cắt lúc đó, nhưng nếu tóc ngắn không hợp với hình tượng Hàn Lâm Nhi thì đợi đến bao giờ tóc Cố An Kỳ mới dài lại như cũ. “Được, xin chờ một lát.” Nhân viên cửa hàng nói, thẩm mỹ viện mở đã nhiều năm, đã tiếp đãi vô số loại khách hàng từ quần chúng nhân dân đến tai to mặt lớn, ở đây đã chuẩn bị rất nhiều tóc giả để khách thử trước, cảm thấy hài lòng thì mới làm, như vậy thì có thể giảm bớt khả năng khách hàng không hài lòng sau khi cắt. Chỉ chốc lát sau nhân viên cửa hàng đã tới, trong tay cầm một cái đầu người, bên trên phủ bộ tóc giả. Cố An Kỳ thuần thục buộc tóc lên sau đó đội tóc giả vào. “Cũng không tệ lắm, cắt như thế đi.” Cố An Kỳ tháo bộ tóc giả xuống rồi nói, Trần Văn Nhã cùng Dư Quả cũng không dị nghị gì. Khoảng hai đến ba tiếng sau, Cố An Kỳ đã có mái tóc mới. Mọi người nhìn tạo hình mới của cô gật đầu, hình tượng nhân vật Hàn Lâm Nhi xem như định. Sau đó bốn người cùng nhau ăn cơm, Chu Á Kiệt và Trần Văn Nhã trao đổi nhiều vấn đề về lần hợp tác lần này, còn Dư Quả và Cố An Kỳ yên lặng ăn cơm. Trước khi gặp mặt, Dư Quả đúng là không thích Cố An Kỳ, chẳng những vì cô khắp nơi dính scandal, mà còn vì cô bị đánh giá không tốt, luôn bị gọi là “Bình hoa” . 《Tình yêu cuối cùng 》 là tác phẩm cô tâm đắc nhất, cô không muốn bị hủy hoại trong tay Cố An Kỳ, nhưng hôm nay sau khi nhìn phần diễn của cô ấy, dường như cô có thể yên tâm để cô ấy diễn Hàn Lâm Nhi. Cơm nước xong, mọi người ai về nhà nấy. Mùa đông chưa qua, trời vẫn còn rất lạnh, gió rét khiến người ta lạnh đến thấu xương, Cố An Kỳ co người ôm áo khoác chặt hơn. Qua lần xây dựng hình tượng nhân vật này, trong lòng cô biết rõ sự thay đổi của Dư Quả, nhân vật Hàn Lâm Nhi có lẽ đã nắm chắc trong tay. Kỳ thật trong lòng cô cũng hiểu, buổi gặp mặt lần này bề ngoài là muốn xây dựng hình tượng cho nhân vật Hàn Lâm Nhi, thực tế nói trắng ra là muốn kiểm tra xem cô có tư cách diễn Hàn Lâm Nhi hay không, có lấy được sự đồng ý của Dư Quả không. Cô là người nắm rõ mọi chuyện nhưng không phải cái gì cũng nói ra. Tác phẩm của Trần Văn Nhã cô cũng đã tranh thủ mấy buổi tối xem qua mấy bộ, nhưng vẫn chưa xem hết, xem ra vẫn phải tìm thời gian xem xét góc độ quay phim của cô ấy. Cố An Kỳ day day huyệt thái dương, cảm thấy hơi mệt mỏi . Hôm nay sử dụng não hơi nhiều, tinh thần lại phấn khởi, nên tất nhiên là hơi mệt. Hôm đó về tới nhà đúng lúc đang chiếu 《 Bảo vệ cô bé lọ lem》, cô hiếm khi không đi ngủ luôn mà bớt chút thời gian xem lại, đang đến cảnh cô tát Diệp Y Dung. Cô mặt không chút thay đổi nhìn vào tivi, mắt không chớp, cảm xúc cũng không hề dao động. Quay phim là một chuyện, nhưng xem lại là một chuyện khác, có đôi khi lúc quay phim không thể nhìn ra được khuyết điểm của bản thân, nhưng lúc xem lại có lẽ lại lĩnh ngộ được. Cố An Kỳ nhìn mình trong phim không nhịn được nhíu mày, dường như không quá hài lòng. Nếu có thể sửa lại vài chi tiết, chỉnh lại vài góc độ thì tốt, cô thở dài, vô cùng không hài lòng với cảnh quay của mình lúc đó. Trên TV đang chiếu đến cảnh Diệp Y Dung véo tay cô, cô không tự giác nhẹ nhàng vuốt ve lòng bàn tay, im lặng thật lâu. Sự đau đớn lúc đó đến bây giờ cô vẫn còn nhớ, cảm giác đau đến tận xương cốt đó không dễ gì quên được. Cố An Kỳ lặng lẽ nhìn hai tay, cũng không biết suy nghĩ gì, cũng không xem phim nữa. Gần đây tinh thần của cô không được tốt, nếu trước khi trùng sinh cô mặc kệ nó thì bây giờ thói quen của cô là ngẩn người. Cũng không biết ngồi đó đã bao lâu, cũng không biết đã lãng phí mất bao nhiêu thời gian, cô mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ. Sáng hôm sau cô bị âm thanh ồn ào trong TV đánh thức, một khi đã tỉnh thì không thể ngủ lại được nữa nên cô đành rời giường. TV vẫn bật cả đêm đang phát tin tức gì đó, mới đầu đang rửa mặt nên cô không chú ý, nhưng sau đó cô nghe thấy tên mình. “Ngày hôm qua trong 《 Bảo vệ cô bé lọ lem》Ôn Bội Quân tát Lưu Chân Chân rất thật rất rung động khiến rất nhiều cư dân mạng bực mình, không ít người hoài nghi có phải Cố An Kỳ cố ý tát Diệp Y Dung hay không. Sau đó có người biết nội tình trong đoàn làm phim tiết lộ rằng, lúc đó Cố An Kỳ đúng là đã tát Diệp Y Dung một cái. Rốt cuộc lí do Cố An Kỳ tại sao lại đánh Diệp Y Dung vẫn là câu hỏi lớn, chúng tôi sẽ tiếp tục tìm hiểu.” Người biết nội tình ư? Ha ha, nói thẳng ra chỉ là một nhân vật ảo mà thôi. Thường thường những “Người biết nội tình” đều do người dẫn chương trình hoặc biên tập viên tạo ra, mà mục đích là để tăng sự tin tưởng của người xem, làm cho khán giả nghĩ tin tức đó là sự thật. Tin tức này vừa ra chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của nhiều người không rõ chân tướng, họ bắt đầu tin rằng cô —— mẹ kế của công chúa Bạch Tuyết bắt nạt cô bé lọ lem điềm đạm đáng yêu, dịu dàng lương thiện. Cố An Kỳ gần đây gặp phải không ít scandal, lần này lại còn vụ này nữa, xem ra sẽ gây nên phong ba không hề nhỏ, thanh danh vốn không được tốt của cô có lẽ lại càng thêm thối nát rồi. “Quả nhiên… như vậy sao?” Cố An Kỳ vô tình bĩu môi, cười lạnh. Kỳ thật từ lúc xuống tay hạ cái tát kia cô đã biết Diệp Y Dung sẽ không từ bỏ ý đồ, nhất định sẽ làm ra chuyện gì đó, nhằm đuổi cô ra khỏi giới giải trí. Tin tức lần này xuất hiện không thể nói khiến người ta ngoài ý muốn, có lẽ đã có suy tính từ bên trong. Ha, Diệp Y Dung ơi Diệp Y Dung, cô có phải quá khinh thường Cố An Kỳ tôi rồi hay không ? Nghĩ cô là người bị đánh cũng không đánh lại, bị mắng cũng không dám nói gì sao? Vẫn nghĩ cô yếu ớt như một con kiến không chịu nổi một cú đánh sao? Con thỏ nóng nảy còn cắn người, đạo lý này ai cũng biết, nhưng có vẻ Diệp Y Dung đến cái đơn giản đó cũng không biết. Diệp Y Dung liên tiếp khiêu khích cô, cô đã cho cô ta nhiều cơ hội nhưng cô ta chẳng những không quý trọng lại còn làm nghiêm trọng thêm, càng ngày càng quá đáng. Xem ra Diệp Y Dung đúng là rảnh rỗi quá mức, không còn cách nào khác đành quấn lấy cô, gây phiền phức cho cô. Cố An Kỳ không phải thiện nam tín nữ, cũng không cho mình là thánh mẫu, cô luôn có thù tất báo. Nay nếu cô ta đã tự nhảy vào họng súng của cô, vậy thì đừng trách cô không khách khí.