“Tối hôm qua ngủ không ngon à?” Tạ Huân đưa cho Tiếu Kỳ Thậm một chai nước, ngồi vào xe khởi động động cơ “Quay xong cậu còn có một chương trình nữa nha.” Tiếu Kỳ Thậm uống một hớp nước, nhắm mắt nói “Tôi biết rồi.” “Ai kêu chiều qua cậu đến trường quay phim gì đó làm chi, nên tôi chỉ có thể đem việc thu album của cậu kéo dài đến tối thôi.” Tạ Huân nhìn qua kính chiếu hậu thấy vẻ mặt hắn hơi ủ rũ, bất đắc dĩ thở dài, không nói gì thêm nữa. Hắn biết rõ chiều hôm qua Tiếu Kỳ Thậm cùng ai đến trường quay đóng phim. Làm người đại diện hẳn phải ngăn cản những hành động này của cậu ta mới đúng, nhưng hắn lại không thể làm như vậy được. Vì người này không chỉ là Tiếu Thiên vương trong giới giải trí, mà còn là cậu hai Tiếu Tử Mặc của Tiếu gia. Huống chi, hắn cùng với Tiếu Kỳ Thậm đã hợp tác bốn năm qua, ngoại trừ quan hệ về công việc, còn là bạn bè, phá hỏng chuyện tình cảm của bạn bè thì hắn làm không được. Khi Lạc Viêm Kiềm cùng Hạ Tây Xuyên chạy xe tới studio, đạo cụ, phim trường đã được chuẩn bị xong, nhân viên làm việc tại studio đi qua đi lại không ngớt, vô cùng náo nhiệt. Lạc Viêm Kiềm kéo kéo mép mũ lưỡi trai của mình, không hổ là đạo diễn lớn quốc tế, không khí của studio cùng với những chỗ quay những bộ phim điện ảnh nhỏ hoàn toàn khác biệt. Cũng không hỏi nhiều, cứ vậy theo một tiếp tân đến phòng nghỉ của đạo diễn. Phòng nghỉ của đạo diễn không có khóa cửa, cho nên lúc đến gần cửa, Lạc Viêm Kiềm có thể nghe loáng thoáng tiếng nói chuyện bên trong, nhân viên đó trực tiếp dẫn hai người đi vào. Năm nay Lý Nam gần bốn mươi, dáng người cũng không cao lớn, hơi béo, nhưng ánh mắt vẫn rất sắc bén, mái tóc lộn xộn thật phù hợp tính chất công việc của hắn. Sau khi Lạc Viêm Kiềm vào cửa hắn liền quan sát cả người một hồi, vẻ mặt bình thản nhìn về một cô gái trẻ tuổi ngồi đối diện mình “Cô Liêu, vị này chính là diễn viên vào vai trúc yêu mà biên kịch yêu cầu.” Liêu Nhiễm cười gật đầu “Tôi đã thấy cậu ấy trong một MV. Trong MV đó cậu ta đóng một nhạc sư rất phù hợp với hình tượng của trúc yêu.” Lý Nam nhìn Lạc Viêm Kiềm ăn mặc rất hợp thời trang, nói với một trợ lý bên cạnh “Cô dẫn cậu ta đi thay đồ diễn đi, casting thử xem.” “Đạo diễn Lý, tôi biết anh yêu cầu rất cao đối với diễn viên. Nhưng, lần này tôi tin mấy diễn viên này đều sẽ làm anh hài lòng.” Liêu Nhiễm nhìn Lạc Viêm Kiềm ra khỏi cửa “Cho dù là Lạc Viêm Kiềm hay là người mới Đan Á Đồng, còn về phần Tiếu Thiên vương thì tôi đương nhiên không cần nhiều lời rồi.” Hạ Tây Xuyên không đi theo Lạc Viêm Kiềm đến phòng hóa trang, khi hắn nghe được cái tên Đan Á Đồng, kinh ngạc nhìn về phía Liêu Nhiễm. Chẳng lẽ Đan Á Đồng cũng sẽ đóng phim này? Lý Nam trầm ngâm nói “Đối với vai diễn Thiên Trần này, Tiếu Kỳ Thậm thực sự có thể đủ khả năng để đảm nhiệm, chỉ là…” Hắn khẽ nhíu mày “Dù sao thì, tôi cần người mới đó casting thử trước, nếu như cậu ta không thích hợp, vậy tôi sẽ thay người.” “Đương nhiên rồi.” Liêu Nhiễm gật đầu “Anh là đạo diễn của phim này, đương nhiên là do anh làm chủ, ý kiến của tôi cũng chỉ là để tham khảo thêm thôi. Tôi cũng hy vọng Á Đồng sẽ làm anh hài lòng.” Lý Nam đối với cách nói chuyện này hiển nhiên cũng tương đối hài lòng, hắn nhìn sang Hạ Tây Xuyên đang ngồi ở một bên “Anh là đại diện của diễn viên kia?” Hạ Tây Xuyên mỉm cười nói “Vâng, tôi là đại diện của công ty Phi Ngu, xin chào Đạo diễn Lý.” Nói xong, đứng dậy cùng Lý Nam bắt tay “Có thể nhận được vai diễn này, tôi và Viêm Kiềm cũng bất ngờ và vui lắm, đồng thời cũng rất quý trọng cơ hội lần này, hy vọng biểu hiện của Viêm Kiềm có thể làm cho anh hài lòng.” Lý Nam lịch sự cười, từ chối cho ý kiến. Điều hắn quan tâm nhất trong phim này chính là cái hồn của nhân vật, người đóng vai Phong Vô. Phong Vô trong phim này là một vai vô cùng quan trọng, nếu Phong Vô trong phim bị miêu tả thất bại, như vậy có thể hơn phân nửa phim cũng thất bại. Đó là lý do hắn muốn nhìn một chút, xem diễn viên có thể đóng nhân vật khuynh thành, hồ yêu Phong Vô tự do tự tại trông như thế nào mà có thể làm cho biên kịch vàng trong giới đứng ra đề cử, thậm chí không có chọn người thứ hai nào khác. Đang muốn đi ra trước, thì chợt nghe bên ngoài cửa truyền tới tiếng bước chân của mấy người, một nhân viên bước vào nói “Đạo diễn Lý, anh Lộ Phàm đưa diễn viên của anh ấy đến đây.” Lộ Phàm là người đại diện nổi tiếng trong giới, Lý Nam và anh ngoài đời cũng có chút liên lạc qua lại, hắn giương mi lên nhìn, liền thấy Lộ Phàm vui vẻ bước vào. “Đại đạo diễn Lý, lâu rồi không gặp, gần đây anh tốt chứ?” Lộ Phàm cười hỏi. “Mọi người ở trong giới này cũng chỉ là luẩn quẩn kiếm miếng cơm thôi.” Lý Nam ha ha cười “Ngồi đi, hôm nay anh như thế nào có thời gian đến studio thế?” Nói xong, thuận tiện đảo mắt về thiếu niên ở phía sau “Dẫn người đến casting thử à?” “Vâng, đây là tân binh tôi mới bắt đầu dẫn dắt gần đây.” Lộ Phàm cũng không vội vàng giới thiệu, ngồi xuống ở một bên ghế sofa “Anh xem thử ngoại hình thế nào?” Giọng điệu nghiễm nhiên là một bộ dáng tú bà ở thanh lâu. Lý Nam lúc này mới quay đầu nghiêm túc quan sát thiếu niên này, cằm hơi nhọn, da trắng, đuôi mắt dài, ẩn trong đôi mắt đó là cảm giác đào hoa, vẻ mặt đối với sự quan sát của hắn cũng không có kinh hoảng vô thố, chỉ là mỉm cười thản nhiên. Dáng vẻ bình thản này làm cho Lý Nam có vài phần bất ngờ, hắn chưa từng gặp qua người nào mới nghề lại bình tĩnh như vậy. “Cũng có chút đặc biệt đấy.” Lý Nam gật đầu “Cậu đến thử vai nào?” Giọng điệu này, mười phần là dân làng chơi. Lộ Phàm nhận lấy tách trà do nhân viên đem đến, mỉm cười không nói, ngược lại Hạ Tây Xuyên ở bên cạnh nghiến răng nhận trà, trong lòng không ngừng rủa xả, bây giờ hắn là nhờ có người đại diện kim bài đến mới được uống ké một tách trà sao? “Chào đạo diễn Lý, em là Đan Á Đồng, hôm nay là tới thử vai Phong Vô.” Đan Á Đồng mỉm cười, nụ cười ôn hòa này như tháng ba mùa xuân. “Khụ!” Hạ Tây Xuyên bị sặc trà, hắn chỉ là cho rằng Đan Á Đồng tham gia đóng phim này, nhưng không nghĩ tới sẽ là nhân vật quan trọng như vậy. Nếu như casting thử thành công, như vậy cậu ta cùng với Viêm Kiềm… Công ty quyết định bắt Viêm Kiềm tham gia phim này nguyên nhân cũng là vì phim này quay ở địa phương tương đối nhiều, như vậy mấy tháng tới Viêm Kiềm và Đan Á Đồng sẽ không gặp mặt nhau, tình cảm dĩ nhiên là nhạt xuống. Nhưng theo tình cảnh bây giờ, xem ra tình hình dường như ngày càng phức tạp. Lý Nam nhíu mày, bộ dạng đã tính toán kỹ càng trước của Lộ Phàm khiến Lý Nam có chút tò mò về khả năng diễn xuất của thiếu niên này, hắn nói “Vậy bây giờ cậu đi thay đồ đi, lát nữa cậu cùng cậu Lạc…” “Lạc Viêm Kiềm.” Liêu Nhiễm suốt từ nãy chưa nói gì, cười tủm tỉm tiếp lời. “Ừ, casting thử cùng với Lạc Viêm Kiềm.” Lý Nam gật đầu. Khi Đan Á Đồng nhìn thấy Hạ Tây Xuyên, cũng đoán được Lạc Viêm Kiềm cũng tham gia bộ phim này. Nhìn tình huống hiện tại, nhân vật Lạc Viêm Kiềm hẳn là Trúc Yêu, một trúc yêu thầm yêu Phong Vô? Cậu mỉm cười đi theo nhân viên vào gian thay đồ, quan tâm cậu ta đóng vai nào chứ, chẳng qua chỉ là đóng phim thôi mà. Mất hơn gần một tiếng mới chuẩn bị tạo hình cho tốt, Lạc Viêm Kiềm theo nhân viên đến một tòa nhà cổ được dựng lên trong vườn. Khu vườn đã chuẩn bị xong vài cái camera, Lý Nam cũng đã ngồi sẵn ở trước màn hình giám thị, Hạ Tây Xuyên đi đến bên cạnh cậu nói “Chờ lát nữa cậu sẽ diễn cảnh này, cậu xem kịch bản trước đi.” nói xong, do dự nhìn cậu, nhưng lại không nói gì thêm. Cảnh này là Trúc Yêu ở trong vườn gặp được hồ yêu Phong Vô đang gảy đàn, trúc yêu trong lòng mang theo yêu thương mà nghe đàn, hồ yêu thì không biết cứ tiếp tục gảy đàn, dung mạo khuynh thành, tư thái ưu nhã, sau đó tiếng đàn ngừng hẳn, hai người mới nhìn nhau cười. Một câu đối thoại cũng không có, nhưng cũng bởi vì không có lời thoại, cảnh này càng khó có thể diễn, hết thảy chỉ có thể dựa vào động tác cùng ánh mắt, đây cũng cách để xem xét khả năng diễn xuất. Lạc Viêm Kiềm mắt nhìn Hạ Tây Xuyên muốn nói lại thôi, nhẹ gật đầu. “Ngoại hình cũng không tệ lắm.” Lý Nam nói với Liêu Nhiễm ở bên cạnh “Cũng không biết diễn xuất như thế nào.” Con mắt Liêu Nhiễm lóe sáng “Đạo diễn Lý, cậu ấy đứng trong giới này cũng đã hơn một năm, có đóng qua vài bộ phim, cũng là một nghệ sĩ nam có tiếng, diễn xuất sẽ không tệ đâu.” Lý Nam có chút khó hiểu nhìn tia sáng kì lạ trong mắt cô, vội ho một tiếng, không nói gì, là la hay là ngựa, phải đem ra dắt thử mới biết. Đan Á Đồng sửa sang lại trường bào màu trắng đẹp đẽ quý giá trên người (Tham khảo Sesshomaru), khi ra khỏi phòng hóa trang, thì tiếng hít hơi vào ở xung quanh liền nổi lên. “Mỹ thiếu niên à, mỹ thiếu niên.” “Yêu nghiệt à, yêu nghiệt “ Lộ Phàm chờ ở bên ngoài gật đầu hài lòng, nghênh đón nói “Chúng ta bây giờ qua quay thử.” Đan Á Đồng nhướng mày đi theo phía sau anh, cảnh này rốt cuộc là cảnh gì đây? “Đến đây, đến đây, thiếu niên xinh đẹp của tôi.” Giọng của Liêu Nhiễm tràn đầy kích động làm cho Lý Nam, còn cả Lạc Viêm Kiềm đang chờ một bên đều nhịn không được quay người lại nhìn, chỉ liếc một cái, Lạc Viêm Kiềm liền ngây dại. Rõ ràng là một thân bạch y, vì cái gì thiếu niên trong mắt cậu lại phát ra một cảm giác mê hoặc, cậu ngơ ngác nhìn người mới tới “Á Đồng…” Á Đồng chính là diễn viên đóng vai Phong Vô? Trong khoảnh khắc, cậu dường như có một cảm giác vui mừng khó có thể nói rõ, hóa ra là Á Đồng… sự không tự nguyện trong nội tâm liền bốc thành mây khói, cậu đột nhiên nở nụ cười, vậy mà là anh ấy. May mắn… May mắn bản thân không từ chối vai diễn này. “Viêm Kiềm.” Đan Á Đồng lịch sự gật đầu với Lạc Viêm Kiềm, đôi mắt như sao sáng mang nét cười mờ nhạt. Lý Nam không thể không thừa nhận ngoại hình thiếu niên này cực kỳ phù hợp với suy nghĩ về Phong Vô của hắn. Hắn lẳng lặng gật nhẹ đầu, nhìn đồng hồ nói “Hai cậu bây giờ chuẩn bị đi, lát nữa sẽ bắt đầu quay.” “Á Đồng, Viêm Kiềm, cố gắng lên, tôi rất thích các cậu đó.” Liêu Nhiễm ở một bên nhiệt tình vẫy tay. Đan Á Đồng cười cười dời tầm nhìn, che dấu khóe miệng có chút run rẩy của mình. Vì cái gì thấy ánh mắt kích động của Liêu Nhiễm, cậu lại có cảm giác bị một con sói nhìn chằm chằm? Lý Nam cũng có chút khó hiểu nhìn về phía Liêu Nhiễm “Cô Liêu, cô có vẻ rất thích diễn viên tên Đan Á Đồng đó?” “Đạo diễn Lý, anh không nhận ra đây là một cực phẩm nữ vương thụ sao. Là hủ nữ lâu năm tôi nói cho anh biết, đây tuyệt đối là ngàn dặm mới tìm được một người có khí chất nữ vương, phải bồi dưỡng thật tốt mới được.” Liêu Nhiễm kích động nói “Thực sự nữ vương thụ rất khó bồi dưỡng, không cẩn thận lại thành kiêu ngạo mất.” Lý Nam lần đầu tiên cảm thấy, hóa ra hắn cùng với thế giới này có một khoảng cách lớn không thể vượt qua, bởi hắn không biết nguyên lai đàn ông cũng có thể trở thành nữ vương, và hắn cũng không biết, hóa ra trên thế giới có loại sinh vật gọi là hủ nữ. Hắn cẩn thận quan sát Đan Á Đồng, xét về ngoại hình, rất khá. Tuy đẹp thật, nhưng nhìn thế nào cũng là một người đàn ông. Cho dù hơi nhỏ con tí, nhưng vẫn có thể làm cho người khác liếc cái là nhìn ra đàn ông, làm sao lại thành nữ vương rồi? Hắn vuốt cằm, nhìn biên kịch bên cạnh đang kích động, hay là nói, không phải hắn theo không kịp thời đại, mà là thế giới này biến hóa quá nhanh?