“Chủ tịch...” Lộc Tam cảm thấy tâm trạng ông chủ cực tệ, có chút lưỡng lự hỏi. “Tới Dạ Sắc.” “Này...” Đây là câu lạc bộ đêm của Thẩm Thiếu đầu tư, nổi tiếng về nhiều mỹ nữ. “Ừm?” Thấy Lộc Tam đang do dự, Diêm Quân Lệnh không hài lòng ừm một tiếng. “Vâng.” Diêm Quân Lệnh rút điện thoại, nhắn tin cho bọn Lý Húc tới Dạ Sắc uống rượu. Lôi Tử vừa hoàn thành xong nhiệm vụ, nghe ông chủ nói muốn đến Dạ Sắc, sốc tới nỗi cằm sắp rơi xuống đất, lập tức gọi điện cho Thẩm Hoằng “Sếp Diêm có chuyện gì thế?” “Tôi cũng không biết?” Thẩm Hoằng nhận được tin nhắn cũng một mặt kinh ngạc. Bên này Lôi Tử vừa cúp điện thoại, Tiêu Chấn Nhạc đã gọi điện tới “Chủ tịch với chị dâu thật sự ly hôn rồi sao?” “Đi mà hỏi Lý Tử, đừng hỏi tôi.” Thẩm Hoằng khó chịu, sao lại hỏi anh. Tiêu Chấn Nhạc thở dài một hơi “Lát nữa gặp.” Bốn người lần lượt tới Dạ Sắc, Diêm Quân Lệnh đã ngồi chờ sẵn trong phòng riêng, bên trong xếp hàng dài là những mỹ nữ chân dài, sẵn sàng phục vụ bất cứ lúc nào để dành được sự ưu ái của vị chủ tịch có tầm ảnh hưởng đến giới giải trí. “Ừm, chính là hai bọn họ.” Tiêu Chấn Nhạc và Lôi Tử vừa bước vào, liền nhìn thấy Diêm Quân Lệnh chỉ hai người trong số bọn họ, lúc này cơ miệng cơ giật, sinh thời lần đầu tiên nhìn thấy Diêm Quân Lệnh đi tìm thú vui của lạ. “Kích động rồi?” Tiêu Chấn Nhạc bước lên vỗ vỗ vai Diêm Quân Lệnh. Diêm Quân Lệnh không thèm để ý anh, quay mặt nói với quản lý Dạ Sắc “Sắp xếp cho bọn họ mỗi người hai người đẹp.” “Đừng, lão đại, Vũ Nhu đang mang thai, tôi sợ em ấy đánh tôi.” Lý Húc vừa ngồi xuống, nghe thấy lời Diêm Quân Lệnh, giật bắn mình đứng phắt dậy. Mấy người khác tò mò, Vũ Nhu là ai? Lý Húc đắc ý “Vũ Nhu là người phụ nữ của tôi.” Mặc dù Coco nói không thích người khác gọi tên tiếng trung của mình, nhưng Lý Húc cảm thấy cái tên Vũ Nhu này rất hay vừa n nhu vừa dịu dàng, mỗi lần anh gọi tên cô trong lòng đều thầm cầu nguyện, Coco nếu như cũng ôn nhu dịu dàng như cái tên này có phải tốt không. Còn về việc cô ấy có nguyện ý nói về quá khứ ngày xưa của mình không, Lý Húc không vội vàng, anh tin ở bên nhau dài lâu, sẽ có một ngày cô ấy sẽ nói tất cả với mình. “Xí.” Lôi Tử nhấc chân lên đạp Lý Húc “Không phải là Coco sao? Đừng tưởng tôi ngốc.” “Cậu biết sao?” Lý Húc ngạc nhiên, mỉm cười trước ánh mắt soi mói của Tiêu Chấn Nhạc. Thẩm Hoằng mới nghe thấy, một mặt kinh ngạc “Coco không phải là người chuyển giới sao? Có thể mang thai sao, không khoa học nha? Còn có Vũ Nhu? Tên của cái cô nương bạo lực đó sao, là Coco sao?” “Ai bạo lực? Vũ Nhu nhà tôi vốn dĩ là con gái, là con gái đó nha.” Lý Húc một mặt tự hào, đắc ý nói. “A?” Thẩm Hoằng chết lặng, vô thức nhìn Diêm Quân Lệnh “Diêm lão đại, anh nói là thật sao? Làm sao có thể? Cái người Coco chuyển giới kia làm sao lại là con gái rồi?” “Cút! Cậu mới là chuyển giới, cả nhà cậu mới là chuyển giới.” Lý Húc tức giận mắng. Diêm Quân Lệnh lườm hai người, thu lại ánh mắt rồi tiếp tục cúi đầu uống rượu. Hai cô gái kia biết Diêm Quân Lệnh, chỉ hận không thể dán nửa thân lên người Diêm Quân Lệnh, Diêm Quân Lệnh thấy vậy cũng không tỏ rõ ý kiến, lười biếng nghiêng người, rót rượu vào whisky vào nước đá, một ngụm uống xuống cổ họng. Lôi Tử nhìn thấy vậy, chặn lại cốc rượu của Diêm Quân Lệnh “Diêm lão đại, uống rượu không phải là uống thế này.” “Buông ra.” Diêm Quân Lệnh ngẩng đầu lên, trong đáy mắt đã hiện ra vẻ ngà ngà say. “Không phải chỉ là một người phụ nữ sao? Phụ nữ trong thiên hạ nhiều như vậy, cũng không phải chỉ có mỗi Lâm Lam.” Thẩm Hoằng cũng tiến lên khuyên bảo, đồng thời cũng dùng ánh mắt cảnh cáo hai người đẹp kia. Hai người đẹp sợ đến nỗi phải đứng dậy cách xa Diêm Quân Lệnh, không ngờ tới Diêm Quân Lệnh lại phát ra tiếng “Ngồi xuống.” “Đây... ông chủ...” Một trong số đó có ý thức rời đi, thừa lại một người không biết làm thế nào, khẩn trương nhìn Thẩm Hoằng. Dạ Sắc này là câu lạc bộ đêm của Thẩm Hoằng. “Ông chủ.” “Cùng tôi uống rượu, hôm nay không say không về!” Diêm Quân Lệnh vẫy tay nhìn người đẹp “Giúp chúng tôi rót rượu.” “Vâng, Diêm tổng.” Người đẹp kia rất biết điều, nhanh chóng rót rượu cho mọi người, dưới đáy mắt lóe một nụ cười đắc ý. Mấy người khác khác nhìn nhau, dù sao ông chủ cũng uống rồi, bọn họ cũng uống. “Tuân lệnh không bằng cung kính, lên nào!” Lý Húc biết rõ trong lòng ông chủ đang rất đau khổ, vậy nên trực tiếp mở rượu. Cuối cùng năm người lại chơi trò vô vị nhất, ai thua thì phải uống rượu. Vốn dĩ cho rằng người đầu tiên say xỉn là Diêm lão đại, ngờ đâu bốn người kia đều lảo đảo lắc lư, chỉ có Diêm Quân Lệnh vẫn ngồi cực kỳ ổn định. Nhưng người nhìn không say chút nào, thật ra đã sớm say bất tỉnh nhân sự rồi. “Lâm Lam, Lâm Lam...” Trước mặt hiện ra vô số hình bóng, nhưng cuối cùng đều biến thành một hình bóng. “Diêm tổng, Diêm tổng, ngài say rồi.” Người phụ nữ rót rượu lúc nãy đã chủ động rúc vào người Diêm Quân Lệnh, ngực cạ vào người đàn ông, thân hình cao lớn của đại Boss, khuôn mặt đẹp trai đều này ai nhìn vào cũng chịu không được, kẻ ngu ngốc Lâm Lam mới nhẫn tâm vứt bỏ đại Boss. “Lâm Lam, đừng đi mà...” “Em không đi, đâu em cũng không đi.” Người phụ nữ nói, móng tay đỏ chót bắt đầu cởi từng cúc áo sơ mi của người đàn ông, dưới lớp trang điểm dày đặc kia thật ra là một khuôn mặt mộc không xinh đẹp lắm. “Lâm Lam đừng đi, Lâm Lam...” Mơ hồ nghe thấy giọng nói phụ nữ, Diêm Quân Lệnh vươn tay ôm chặt thắt lưng cô vào lòng, sống chết dán trên người cô “Lâm Lam...” “Em ở đây, Diêm tổng.” Người phụ nữ cảm thấy eo mình sắp đứt đoạn rồi, nhưng nghĩ tới có thể ngủ cùng đại Boss, tương lai phía trước vinh hoa phú quý rộng mở, vậy nên tiếp tục chịu đựng cơn đau dán chặt lên người đàn ông, trêu ghẹo ham muốn của người đàn ông. Chỉ là lúc người phụ nữ cho rằng mình đã thành công, người đàn ông rõ ràng đang say rượu đến lợi hại như vậy bỗng dưng mở mắt, con người dài hẹp mang theo một tia máu đỏ, không một tia cảm xúc gầm lên “Cút!” “Diêm tổng...” “Cút!” Người phụ nữ bị dọa không nhẹ, có một loại ảo giác bị diêm vương nhìn chằm chằm vào mình, quay ngoài lăn vội ra ngoài, cơ thể không ngừng run rẩy vì sợ hãi. Mà người đàn ông đang lạnh lùng đáng sợ ấy, khoảng khắc tiếp theo lại nhắm chặt mắt lại. Trong đầu đều là hình bóng của người phụ nữ, cô vừa ngoan, vừa dịu dàng cũng lại rất tuyệt tình. “A a.” Có lẽ là say rồi, Diêm Quân Lệnh bỗng dưng cảm thấy dáng vẻ lạnh lùng của Lâm Lam cũng làm người khác đau lòng đến vậy. Mà bánh bao nhỏ của anh, ai cũng không thay thế được. Nghĩ tới đây Diêm Quân Lệnh lại uống một ngụm. Càng uống càng thanh tỉnh. Bên ngoài. Chạy ra ngoài hộp đêm, người phụ nữ với lớp trang điểm đậm và khuôn mặt hoảng loạn bỗng dưng hiện ra một mùi hương nguy hiểm, nhìn vào điện thoại trong tay, đắc ý cười. Vào phòng tắm để loại bỏ lớp trang điểm, đây mới phát hiện, vị công chúa này không phải là ai khác mà chính là Cố Nguyệt của Dr. ... Diêm Quân Lệnh lúc này đang say xỉn trong Dạ Sắc, căn hộ lúc này của Lâm Lam cũng chật kín các phóng viên, nhà báo. Nếu như chuyện lúc trước của cô và Tô Mộ Bạch là hoàn toàn bịa đặt, nhưng sau khi cuộc nói chuyện đêm nay bị lộ ra ngoài thì mọi chuyện không còn là bịa đặt nữa, tin tức về Tô Mộ Bạch và Lâm Lam đã trở thành từ khóa tìm kiếm hot nhất chỉ trong vòng một giờ, sau đó trở thành tin nóng nhất ở các trang chủ. Phóng viên bên ngoài căn hộ Lâm Lam chật cứng người, trên tầng ba dưới tầng ba đều chật kín phóng viên. Những người trên mạng mắng chửi cô, chỉ trong vòng một tiếng đồng hồ, Coco đã nhận được hơn chục cuộc gọi đề nghị hủy hợp tác. Gọi điện cho Lâm Lam, nhưng điện thoại của Lâm Lam không kết nối được, gọi điện cho Lý Húc, nghĩ muốn nhờ các mối quan hệ của Đỉnh Thành để giúp đỡ xoa dịu tình hình, kết quả không liên lạc được với Lý Húc, cũng không liên lạc được với Diêm Quân Lệnh. Coco nằm trên giường bệnh quay đi quay lại lo lắng, mà Tăng Tuyết lúc này nhìn thấy tin tức cũng phát ngốc, từ biệt thự lái xe tới căn hộ của Lâm Lam, nhưng xe còn chưa tới gần, nhìn thấy phía trước đều là phóng viên ký giả, bị dọa lại quay xe trở về. Lâm Lam ngồi trên tấm thảm căn hộ, trong lòng thầm cảm ơn, may mà lúc nãy cô không để Tô Mộ Bạch đưa cô về nhà, nếu không người phát ngốc trong nhà bây giờ không phải là cô rồi. “Xin lỗi.” Điện thoại kết nối, Lâm Lam ngoài xin lỗi, cũng chỉ biết xin lỗi. “Tôi không sao, cô thì sao? Cô phải làm sao?” Với sức mạnh của Tô gia, muốn tẩy trắng chuyện này là chuyện nhỏ, nhưng Lâm Lam là phụ nữ, lại còn bị đồn đại đã ngoại tình, mà ngày trước lại đắp nặn lên hình tượng được người khác yêu thương sủng nịnh, muốn tẩy trắng dường như là không có khả năng, trừ khi chứng minh bọn họ có mối quan hệ huyết thống ra, mà còn phải chính miệng Diêm Quân Lệnh nói ra, tất cả chỉ là hiểu nhầm. “Còn làm thế nào, tham gia cuộc thi người mẫu cuối cùng, rồi rời đi, tôi cũng muốn rời đi rồi.” Lâm Lam do dự rất lâu mới nói, cả cuộc đời cô chỉ đuổi theo ba thứ, ba mẹ khỏe mạnh, sống hạnh phúc cùng Diêm Quân Lệnh, và thực hiện được ước mơ người mẫu. Nhưng bây giờ đều tan biến rồi, đều tan biến rồi. “Rời đi?” “Ừm.” Lâm Lam ừm một tiếng, ngày trước cô còn ảo tưởng có thể gặp tiểu sư tử, nhưng sau khi chuyện này nổ ra, cô dựa vào cái gì để gặp tiểu sư tử, có một người mẹ như này không có còn hơn. A Viễn, mẹ xin lỗi con. “Chuyện này cũng không phải không có cách cứu vãn, Tiểu Lam...” “Em đã quyết định rồi.” Lâm Lam ngắt lời Tô Mộ Bạch, hy vọng duy nhất bây giờ của cô là vẫn đủ điều kiện tham gia cuộc thi người mẫu quốc tế tháng sau. “Này...” “Tôi mệt rồi, nghỉ ngơi đã.” Cổ họng Lâm Lam đau đến lợi hại, cũng không muốn nói gì nữa. Tô Mộ Bạch nghe thấy cô khó chịu, cũng chỉ đành lặng lẽ cúp máy. Lâm Lam ngã mình xuống đất, kết thúc rồi, đều kết thúc rồi... cũng tốt. Cũng không cần lưu luyến nữa. ...