Miệng Coco vừa hé thì thấy Lý Húc như con thiêu thân đi nhận kết quả kiểm tra, cô vừa buồn cười vừa xót xa, trong đầu nghĩ tới lời tỏ tình bất ngờ tự nhiên của anh ấy. “Cái gì mới quan trọng?” “Là anh yêu em, em cũng yêu anh.” Đây mới là điều quan trọng nhất trong lòng anh ấy sao? Cho dù là nam hay nữ, anh yêu cô mới là điều quan trọng? Coco bất giác nhếch mép mỉm cười. Cô đợi hồi lâu cũng không thấy Lý Húc cầm kết quả lại, thấy lạ liền đi theo vào, vẫn chưa vào tới nơi thì nghe thấy một bác sĩ nữ đang giáo huấn Lý Húc. “Em bé được 4 tuần rưỡi rồi, cậu là đàn ông mà cũng không kiềm chế được bản thân, động thai đấy hiểu không hả? Chuyện này tổn hại rất lớn tới phụ nữ, thanh niên có hồ đồ thì cũng không được mang sức khỏe ra đùa, mang con cái ra đùa, hiểu không?” bác sĩ kịch liệt dạy dỗ, không hề nể mặt. Lý Húc lại đứng một bên gật đầu lia lịa. Coco nhìn thấy ngạc nhiên, tên này thường ngày nhìn rất hiền, thực tế thì có thù ắt báo, hôm nay lại răm rắp nghe lời giáo huấn của bác sĩ, thật không dễ gì. “Cô là Tống Vũ Nhu?” Coco đang đứng xem trò hay, bỗng nhiên bị gọi tên, bất giác gật đầu. “Dáng dấp cũng khá được đấy.” Nữ bác sĩ nhận xét. Coco mặt căng ra, bác sĩ bây giờ ngay cả chuyện này cũng quản sao? “Gọi cô đi.” Lý Húc thấy vậy vội vàng kéo tay Coco. “Hả? Cô?” Coco ngây ra, bác sĩ sản khoa này là cô ruột của Lý Húc? “Hàng chuẩn giá thật.” Lý Húc nhún vai, anh vừa mới bước vào cũng là bị cô đuổi ra ngoài, chỉ là lúc đó căng thẳng nên Coco không nghe ra. “Cháu chào cô.” Coco vội vàng đáp lời. Trong lòng tự chửi mình, chưa cưới đã có thai, dùng cách này ra mắt cô của Lý Húc, thật mất mặt quá. “Cô nói cho cháu những điều đó phải hết sức chú ý, tuyệt đối không được nhất thời ham vui, ba mẹ cháu mong cháu nội không phải ngày một ngày hai đâu, bây giờ cô sắp xếp cho Vũ Nhu nhập viện.” Nói xong nữ bác sĩ liền kêu ya tá chuẩn bị phòng cho Coco. “Không nghiêm trọng vậy chứ?” Coco cảm thấy hơi đau một chút, vẫn chưa tới mức phải nằm viện. “Không được!”, “Không được!” Ai ngờ cô cháu Lý Húc hai giọng khác nhau đồng thanh nói không được, sau đó liền đưa Coco vào phòng bệnh Vip. Khi nằm trên giường bệnh, Coco có chút suy nghĩ ai oán, tin tức cô có thai nếu mà truyền ra ngoài, không biết sẽ làm mù bao nhiêu con mắt của đám phóng viên kia. “Vũ Nhu, em thấy đỡ hơn chút nào chưa?” Lý Húc đầu vẫn quấn băng vải bận bịu sắp xếp, vất vả lắm mới ngơi tay ngồi xuống, vô cùng dịu dàng hỏi han. Mặt Coco căng lên, “Nói rồi đừng gọi em bằng cái tên này!” “Tại sao? Anh thấy tên Vũ Nhu nghe rất hay mà.” Lý Húc thật không ngờ Coco lại có tên tiếng Trung nghe hay như vậy. Nào ngờ sắc mặt Coco vốn chưa tốt ngược lại còn sa sầm lại, hồi lâu mới nói, “Tống Vũ Nhu cũng là tên giả.” “Cái gì?” Lý Húc lại ngạc nhiên, người phụ nữ này rốt cuộc có bao nhiêu bí mật. Nhìn thấy biểu cảm khó hiểu của Lý Húc, Coco thở dài, “Tên thật của em là Tống Chiêu Đệ.” “Tống Chiêu Đệ? “Lý Húc nhỏ giọng lặp lại một lần. Coco cười khổ, “Nghe tên thì biết ý nghĩa là gì rồi chứ? Cũng biết vì sao em không thích tên đó, thậm chí không muốn nói với người khác rồi chứ?” Lý Húc gật đầu, nghe tên đồng âm khác nghĩa, đây có nghĩa là tên nghĩa thẳng nhất mà anh từng nghe. Chiêu Đệ, Chiêu Đệ... Nếu như Lý Húc vẫn chưa hiểu ý nghĩa của cái tên thì anh ngốc thật rồi. “Tống Vũ Nhu là tên lúc em mới vào công ty, nhưng mà sau này mọi người quen gọi em là Coco, em thích mọi người gọi như vây.” Coco dường như đắm chìm vào ký ức của mình, sắc mặt vốn vẫn chưa tốt. Lý Húc không dám lên tiếng, muốn nghe Coco từ từ nói. Nào ngờ Coco đột nhiên đổi ngữ điệu, “Cho nên sau này anh đừng gọi em là Vũ Nhu, mà gọi là Coco.” “Ừ, em có còn chuyện gì khác muốn nói không?” Lý Húc tưởng rằng cuối cùng anh cũng biết bí mật trưởng thành của Coco, đồng thời khai thác câu chuyện tại sao bị sư luận gọi là chuyển giới, nào ngờ lại chỉ là một câu nhắc nhở. “Em nên kể chuyện gì sao?” Coco nhíu mày hỏi lại, theo yêu cầu nghiêm khắc của bác sĩ, Coco sau khi tẩy trang nhìn mộc mạc hơn ngày thường trang điểm đậm nhiều, mặt mũi bớt phần diễm lệ nhưng nhiều phần nhã nhặn, nhìn cũng trẻ hơn vài tuổi. “Chuyện này... nếu em không muốn kể, thì chúng mình có thể bàn bạc một chút chuyện đám cưới.” Lý Húc vốn không muốn gặng hỏi, mà chuyển thẳng tới chủ đề đám cưới. “Hả?” “Có con rồi, lẽ nào em vẫn muốn từ chối?” thấy Coco phản ứng như vậy, Lý Húc rất không vui. “Cái này... đột ngột quá!” Coco nhớ là Lý Húc vẫn chưa cầu hôn cô. “Không đột ngột, bây giờ sắp tháng 7 rồi, chúng ta định ngày cưới vào tháng 9, tới lúc đó cái thai được 3 tháng rưỡi, thai nhi đã ổn định rồi, vẫn chưa lộ bụng, thời tiết lại mát mẻ, đến lúc đó em muốn đi trăng mật ở đâu anh có thể sắp xếp trước.” Ánh mắt cảu Lý Húc long lanh hạnh phúc, lên kế hoạch chu đáo tất cả mọi chuyện. Coco nghe vậy ngây người ra, “Em có đồng ý gả cho anh không?” “Gì cơ?” Lý Húc đơ người ra. Tung tung... “Mời vào.” Không nhìn phản ứng của Lý Húc, Coco lên tiếng. Lâm Lam xách đồ vào, nhìn thấy Coco nằm trên giường, và cả Lý Húc đang ngồi bên cạnh, khóe miệng chau lại một chút, “Thấy thế nào rồi?” “Không có gì nghiêm trọng.” Coco thuận miệng trả lời. Lâm lam đã không nhịn nổi nữa vội hỏi, “Cô có thai thật hả?” “Tôi...” “Đây còn có thể là giả sao? Là của tôi đấy.” Coco đang chuẩn bị trả lời, Lý Húc liền đổi phong cách đắc ý trả lời. Ôi trời ơi. Lâm Lam bất giác nuốt nước miếng, sau đó nhìn Lý Húc rồi giơ ngón tay cái ra hướng lên trời, “Lợi hại, quả thật là lợi hại.” Lâm Lam không ngờ rằng có ngày được nhìn thấy Coco mang thai. Có thể khiến người chuyển giới mang thai có lẽ cũng chỉ có thể là trợ lý Lý thôi. Lý Húc nghe lời khen này của Lâm Lam, có một cảm giác là lạ. “Bao lâu rồi?” không để ý tới phản ứng của Lý Húc, Lâm Lam bước lên có chút tò mò hỏi Coco, đôi mắt nhìn chằm chằm vào bụng của cô. Coco bó tay, “Bà đây là phụ nữ!” “Hụ hụ... hụ hụ..., Coco cô nói cái gì?” Lâm Lam nhất thời không khống chế được nước miếng của mình nên bị sặc, sau đó liền hỏi với vẻ không thể tin được. Bị hỏi ngược lại như vậy, ngược lại Coco không còn vẻ nghiêm túc lúc trước nữa, mà ngượng nghịu trả lời, “Bà đây là phụ nữ chính hiệu, ai là chuyển giới chứ!” “Nhưng... nhưng Diêm Quân Lệnh nói cô là...” “Hứ, cái tên có thù tất báo thù dai nhà mấy người đó, tôi chẳng qua là năm đó nhờ quan hệ mà từ tay anh ta lấy hai căn biệt thự của Đỉnh Thành Quốc Tế, liền ép tôi làm quản lý của cô, vẫn còn không quên chơi xấu tôi!” vừa nhắc đến đây Coco liền thấy rất bất mãn. Lâm Lam nghe thấy mấy chữ nhà mấy người, ánh mắt có chút đau đớn, sau đó nhớ tới Coco ở Tấn thị và Bắc Kinh đều có nhà, cũng ngoại trừ Diêm Quân Lệnh là chủ nhân duy nhất có hai căn biệt thự ở Đỉnh Thành Quốc Tế, nhưng không ngờ Coco mua nhà còn có câu chuyện như vậy, “Giá sàn thấp như nào?” “Cũng không thấp lắm, sáu ngàn vạn thôi.” Coco nhún vai. Lâm Lam kinh ngạc, “6000 vạn?” “Hai căn.” “Hả?” miệng Lâm Lam chữ o, theo cô được biết biệt thự Đỉnh Thành cho dù là ở Tấn thị hay ở Bắc Kinh, một căn đều hơn triệu tệ, cô ấy có 6000 vạn mà lấy được hai căn? Đừng nói là Diêm Quân Lệnh, ngay cả Lâm Lam trái tim cũng bị rỉ máu. Lý Húc lặng lẽ nhìn Coco giơ ngón tay cái ra, nhổ lông trên người gà trống sắt, còn nhổ đầy thau đầy chậu, đừng nói là làm quản lý của Lâm Lam, có làm người xấu cũng không quá đáng. “Có cần ngạc nhiên đến vậy không? Chẳng qua chỉ là hai căn nhà thôi mà.” Coco nhún vai, mặt đầy kiêu ngạo. Chỉ là hai căn nhà thôi sao? Lâm Lam liếm môi, hai căn nhà này cô làm việc miệt mài 10 năm cũng chưa chắc mua nổi. “Cô nói là Diêm Quân Lệnh... tung tin đồn cô là chuyển giới sao...?” nhắc tới tên của Diêm Quân Lệnh, cô hơi cau mày lại, đồng thời nghi hoặc cô nhớ là không chỉ một người nói Coco là chuyển giới, cũng vì vậy mà cô luôn tin tưởng mà không nghi ngờ gì. Coco trầm ngâm một lát, rồi thở dài, “Cũng không hẳn vậy, tin đồn là do tôi tung ra, Diêm Quân Lệnh chỉ phối hợp với tôi mà thôi.” Hả? Lâm Lam và Lý Húc đều nhìn về phía Coco, có điển cố. Chỉ là lúc hai người đang dỏng tai lên nghe thì cánh cửa phòng bệnh lại bị đẩy mở ra. Lâm Lam bất giác quay qua nhìn, liền bắt gặp đôi mắt sắc lẹm, toàn thân cứng đơ, nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo tới.