Trên xe. Diêm Như Tuyết ôm Tiểu Sư Tử, nhóc con giương đôi mắt to tròn hiếu kỳ nhìn người đang ôm mình, sau đó dụi mặt và ngực Diêm Như Tuyết, ngửi một lát hình như không phải mùi của mẹ nên quay người qua nhìn vú em. Chị vú tưởng Tiểu Sư tử muốn chị bế liền đưa tay ra, nhóc con lại quay người vào phía Diêm Như Tuyết. “Tiểu Sư Tử rất mến cô của nó.” Chị vú tay trống không, tự mình chữa thẹn. Trong lòng Diêm Như Tuyết có tâm sự, chỉ ừm một tiếng. Về tới nhà, bầu không khí trong nhà có chút ngột ngạt, nhưng mà để đón Tiểu Sư Tử, bà nội vẫn miễn cưỡng nở nụ cười, đưa tay ra bế nhóc con. “Hi hi...” Tiểu Sư Tử chưa được 4 tháng tuổi, vẫn chưa hiểu chuyện, chỉ cảm thấy cụ nội thân thiết nên cười hi hi, khiến bầu không khí trong nhà thoáng chốc tốt hơn nhiều. “May mà nhóc con vẫn chưa nhớ chuyện, nếu không đáng thương biết bao.” Bà Diêm nhìn cháu nội ngây thơ không kiềm được lẩm bẩm. Ông Diêm nhìn vợ, “Là mất tích chứ không phải có chuyện, có gì mà phải lo lắng chứ, lần trước chết cả 7 tháng cũng sống lại đó.” “Ông nói như vậy tôi cũng không còn gì để nói với ông nữa.? Tạ Quyên bực tức lườm chồng mình một cái, rồi cúi xuống nựng cháu nội. “Bà già ngốc.” Ông Diêm nói thầm một câu rồi đi vào phòng sách. Ông nội và Diêm Kim Khang đều có mặt. “Vẫn chưa có tin tức gì sao?” ông Diêm miệng thì an ủi vợ, trong lòng cũng lo lắng không yên. “Ba, anh hai, mọi người yên tâm, A Lệnh mệnh lớn, ở Srilanka còn bình an vô sự, làm sao có thể bị mấy tên sát thủ nhãi nhép đó giải quyết được.” Chú hai rất tự tin về cháu mình. “Tôi thì không lo cho nó, chủ yếu là lần này tiểu Lam cùng mất tích, nếu thật sự có chuyện ngoài ý muốn... haiz.” ông Diêm vừa nói vừa thở dài. “Anh yên tâm đi, a Lệnh sẽ bảo vệ tốt cho tiểu Lam.” Chú hai vỗ vai anh trai, là sự ăn ý được tích lũy lâu dài giữa hai người. “Ừm.” Ông Diêm gật đầu, có một số chuyện nếu rõ thì đã rõ rồi. ... Tối qua câu trả lời rất ngầu của Diêm Quân Lệnh bị đồn ra ngoài cuối cùng cũng tạm dừng. Nhưng ảnh hưởng của nó thì vẫn còn. Khúc Khải thấy trên mạng tối qua vẫn còn chửi rủa Diêm Quân Lệnh, giờ đây lại toàn là lời khen Diêm Quân Lệnh chuẩn man, nguyện vì Lâm lam mà cứu cả dải ngân hà, fan hâm mộ của Lâm Lam lại nói rằng thần tượng của mình cũng rất hoàn mỹ, hai người đúng là trời sinh một cặp. Cũng không biết phóng viên của báo lá cải nào, hình như là fan hâm mộ Diêm Quân Lệnh, trong màn đêm chụp được tấm hình cao ráo đẹp trai, giống như nam thần vậy, động tác bế Lâm Lam lên cũng thật đẹp. Một cảnh tượng trong sáng, ai nhìn cũng phải lặng yên. “Tịch Tịch, chúng ta không thể lại ngồi chờ chết, lần này không nhúng tay vào sau này muốn lật đổ Lâm Lam cũng rất khó, cô cũng nên nhìn ra Diêm tổng đối với cô ta rất đặc biệt.” Đỗ Tịch ở đây vốn không để xem tin tức xã hội, mà tin tức về Diêm quân Lệnh và Lâm Lam xảy ra chuyện dã lần lượt bị nói quá lên, nhưng Khúc Khải lại sớm đã ngửi thấy rồi. Ông ta kết oán sâu nặng với Lâm Lam, có cơ hội đạp Lâm Lam xuống như thế này làm sao có thể không trân trọng chứ. “Cha nuôi sẽ không làm đâu.” Đỗ Tịch nhìn ra cửa sổ nói thầm. “Sao lại không làm? Chẳng lẽ cô vẫn chưa hiểu Diêm tổng sao? Người phụ nữ bên cạnh anh ta trước cô có được nổi qua 3 tháng không? Cô khó khăn lắm mới trụ được qua một năm, có được địa vị như bây giờ, nếu như để Lâm Lam tùy tiện cướp đi, vậy có nghĩa là chúng ta rơi xuống vực từ đầu, cái nghề này có lợi thế như nào cô hiểu rõ hơn tôi.” Khúc Khải vì hiểu rõ quá trình thăng hạng của đỗ Tịch, càng hiểu rõ hơn cô trải qua những thứ cay đắng kia. Ngoài những người mẫu có gia thế hiển hách, mối quan hệ cao cấp, thì không có một người mẫu nhỏ nhoi nào có thể đi trên con đường người mẫu mà tay không nhúng chàm cả. Thậm chí cho dù xuất thân tốt, đến một cấp độ nhất định, có một vài nữ người mẫu vẫn phải tuân theo quy tắc trò chơi cảu nghề này. “Tôi hiểu.” Đỗ Tịch khẽ trả lời, trong đầu hiện lên những năm tháng bon chen, làm sao cô không hiểu Khúc Khải đang nói gì chứ. Càng hiểu rõ Khúc Khải đang là vì bản thân cũng là vì cô. nhưng cô thật sự phải làm như vậy sao? Thực ra Đỗ Tịch không lo lắng sự nghiệp người mẫu của mình, đi tới vị trí này chỉ cần không bị hãm hại, cô coi như không bị chết đói. Chỉ là cô không cam tâm, cô tận tâm mới ở lại bên cạnh Hoắc Quốc Bang, vậy mà người đàn ông đó cho rằng cô tham tiền, mối quan hệ và quyền lực của ông ấy, nhưng lại không biết cô thật lòng yêu ông. Trong cái nghề này nói chuyện yêu đương thì rất nực cười, nhưng cô yêu ông ấy thật rồi. Lớn hơn cô 25 tuổi thì có làm sao, là cha nuôi cô thì có làm sao? “Cô có từng nghĩ chỉ cần bám vào tin đồn giữa Lâm Lam và Tô Mộ Bạch, tới lúc đó Hoắc tổng sẽ ghi nhớ Lâm Lam, nhưng nghĩ tới sẽ ảnh hưởng tới cháu ngoại của ông ta, không biết chừng lại ra tay, cô nói xem?” Khúc Khải là người hiểu nỗi khổ tâm của đỗ Tịch nhất. “Được rồi.” Không biết bao lâu Đỗ Tịch cuối cùng cũng hạ quyết tâm, nhìn Khúc Khải nói câu được rồi. Nhưng lập tức bổ sung, “Không được để Hoắc tổng biết, anh hiểu ông ấy, ông không thích người khác làm loạn sau lưng.” Tôi hiểu rồi.” Khúc Khải đắc ý khuôn mặt không còn u ám nữa, nhìn Đỗ Tịch nói câu tôi hiểu rồi rất thoải mái. Nói xong Khúc khải lặng lẽ rời khỏi căn hộ của Đỗ Tịch. Những bình luận trên mạng liên quan tới Lâm Lam và Tô Mộ Bạch dần dần lắng xuống, ban tổ chức chương trình thực tế (Tình Yêu Đích thực) nhân cơ hội quảng cáo, còn clip quay Lâm Lam và Diêm Quân Lệnh ra. Tất cả xem ra đều đang đi đầu trào lưu, nhưng lại không biết sóng gió chỉ mới bắt đầu. Coco tối qua không ngừng liên lạc vớ Diêm Quân Lệnh và Lâm Lam, kết quả ngay cả Vương Đại và Lộc Tam hình như cũng tan biến khỏi thế giới này vậy. Bản tin chỉ ngắn gọn nhắc tới vụ tai nạn tối qua ở đường Trường An, hình như có đôi vợ chồng người mẫu nào đó, nhưng rất nhanh bị biến mất, đợi có người hỏi thì phát hiện hình ảnh bản tin đều rất mờ nhạt. Có người cố ý che giấu chuyện này, nhưng là ai? Ngay cả Coco cũng không thể xác định. “Chị Coco, boss đại và tiểu Lam rốt cuộc làm sao rồi? Không có cách nào để tìm hiểu sao?” Tăng Tuyết cũng rối lên, thậm chí còn định gọi cho Thẩm Hoằng đáng ghét kia nữa. Kết quả bên đó cũng ngạc nhiên hơn cô, không biết tin gì hết. Dương Nguyệt thấy scandal lắng xuống, cũng sốt ruột giống mọi người, sau đó Coco cũng bất lực chỉ có thể gọi điện đi hỏi Lý Húc. Lý Húc tối qua tuy không tới hiện trường, nhưng cũng cùng Khương Lôi xác nhận phía Diêm Quân Lệnh không tiết lộ nên anh cũng không có cách nào, chỉ có thể cắn chặt răng nói dối Coco. Coco vừa nghe Lý Húc ấp a ấp úng thì nổi cáu, “tên họ Lý kia, chuyện chết tiệt này cũng muốn giấu tôi? Anh coi bà đây lên giường miễn phí không lấy lãi hả?” “Hụ hụ... hụ...” Không đợi Lý Húc có phản ứng, Tăng Tuyết và Dương Nguyệt đồng thanh họ hụ hụ. Bọn cô cuối cùng cũng xác nhận được chuyện Coco và trợ lý Lý thật sự đã lên giường với nhau, nhưng mà... Tăng Tuyết bất giác nhìn sang Coco, lại suy nghĩ về phong cách của trợ lý Lý, có chút nghĩ không ra, hai người phong cách khác nhau mười tám vạn dặm làm sao lại ngủ cùng nhau được? Nhưng mà cơ thể Coco đẹp như vậy, trợ lý Lý cũng coi như không bị thiệt. “Cô... Cô có thể nói chuyện đàng haongf không?” Lý Húc cũng ngại vô cùng. “Vậy anh nói cho chúng tôi biết bọn họ đnag ở đâu?” Coco gặng hỏi. “Không tiện nói qua điện thoại, tối tôi tới nhà cô.” bỏ lại một câu rồi Lý Húc cúp máy, sợ Coco lại nói ra câu kinh thiên động địa gì đó. Coco ngây người, tên chết tiệt này lại muốn làm gì?