Siêu mẫu hàng đầu
Chương 327
Nghe xong lời Tăng Tuyết, Lâm Lam vừa buồn cười vừa thương xót “Có gì đáng khóc chứ, chỉ là bị xấu đi chút thôi mà.”
Lâm Lam trên miệng nói vậy, nhưng trong lòng vẫn có tắc nghẹn, nghĩ tới đôi mất chân thành ngây thơ của phóng viên, bất giác thở dài.
“Chị chỉ là không hiểu, rõ ràng lúc phỏng vấn nhiều tốt như vậy, còn cái gì tôi sẽ thành người hâm mộ trung thành của cô, vừa quay người là biến thành người khác rồi.” Tăng Tuyết ngừng khóc, phẫn nộ nói.
“Biết người biết mặt không biết lòng.” Lâm Lam còn cho rằng đây là một cuộc phỏng vấn vui vẻ, không ngờ phỏng vấn này lại lôi điểm xấu của cô ra, phân biệt người mới không nói, còn ngang ngược, phía sau có kim chủ chống lưng, cướp vai người khác, ngay cả cô là mồ coi mẹ cũng trở thành điểm xấu được.
“Tiểu Lâm, em đừng buồn, ngày mai chúng ta đi kiện anh ta!” Tăng Tuyết buồn là vì sợ Lâm Lam đau lòng.
“Nếu như người người mắng em, chị sẽ đi kiện. Mệt rồi, nghỉ ngơi chút đi, ngày mai còn có công việc.” Lâm Lam cúp máy, bản thân mình cũng cảm thấy mệt mỏi quay lại nhào vào vòng tay ấm áp của Diêm Quân Lệnh.
Trong giây phút vừa nãy, cô cảm thấy thật khó khăn.
“Mệt rồi thì ngoan ngoãn ngủ đi.” Diêm Quân Lệnh vỗ nhẹ vào lưng cô, khàn khàn giọng dỗ dành cô.
Lâm Lam vâng một tiếng, rồi không nói gì nữa.
Chờ người trong lòng ngủ say, Diêm Quân Lệnh mới cẩn cẩn dực dực ôm cô lên giường, nhét cô vào chăn ấm, rồi lặng lẽ đi ra phòng ngủ.
Nhận điện thoại của Lí Húc “Giúp tôi điều tra động hướng của ngành giải trí ngôi sao này là ai nhúng tay vào, tôi không muốn nhìn thấy nó nữa.”
“Vâng.” Lí Húc khó hiểu, Lão đại gần đây thứ không muốn nhìn thấy càng ngày càng nhiều rồi, có khi nào có một ngày không nhìn thấy mặt trời nữa bắt anh đi phong ấn không?
Thở dài một hơi, lập tức đi điều tra, phát hiện ông chủ bên in ấn và Khúc Khúc bên kia có quan hệ hợp tác, đột nhiên hiểu ra mười vạn văn bản nóng kia ngày hôm nay từ đâu mà tới.
Mặc dù được tạp chí được giải quyết ổn thỏa, nhưng ảnh hưởng đối với Lâm Lam vẫn còn. Ngày hôm sau Khúc Khải liền mượn cớ để Lâm Lam tự kiểm điểm bản thân, thông cáo của một tuần đều bị hủy bỏ.
Lâm Lam đi tới trước mặt Tiểu Hồng, vừa tức vừa buồn cười, cái người này thật là biết tự biên tự diễn nha.
Nhưng một tuần không có công việc, cô cũng lười đi đấu tranh, cô cũng không muốn bị đám phóng viên vây quanh. Lập tức về nhà làm bữa trưa, làm bữa ăn tình yêu cho người đàn ông nào đó.
Tăng Tuyết biết tin này, hận vì đã không đấu tranh tới cùng, nhưng cuối cùng nghĩ vẫn nên để cục diện rắm cho đại Boss giải quyết, đến lúc đó mọi việc có thể ổn thỏa rồi.
Lâm Lam kiêu ngạo heng một tiếng, cô tại sao phải đi làm hài lòng ông chủ lớn chứ? Cô chỉ là đang bồi thường cho chồng mình thôi, thuận tiện dọn dẹp hoa cỏ đang vây quanh bên ngoài.
Nhận được tin Diêm Quân Lệnh tâm tình tốt đang mở cuộc họp bỗng dưng mặt ngốc lại, ban giám đốc điều hành Đỉnh Thành bị dọa tới mức đều đánh được mùi nguy hiểm, không hiểu chủ tịch đây là ma quỷ gì? Lẽ nào bị trúng gió sao?
Lí Húc nhìn mọi người, cũng bát quát lắm chuyện quá.
Không dễ dàng mới mọi người mới chấp nhận được chuyện ngốc nghếch này là sự thật, bỗng dưng điện thoại reng lên, mọi người lại sững một trận, chủ tịch không phải là mệnh lệnh lúc họp không được mở chuông điện thoại sao? Sau đó chủ tịch nắm chặt điện thoại nhẹ nhàng ấn xuống, một âm thanh ôn nhu nhẹ nhàng suýt nữa dọa chết mọi người ở đây “Tới rồi?”
“Đang ở bãi đậu xe.” Lâm Lam nhìn xuống, cái phát hiện thang máy riêng của Diêm Quân Lệnh cũng cần mật khẩu.
“Lí Húc, xuống đón em ấy.” Diêm Quân Lệnh ngay lập tức ra lệnh cho Lí Húc.
Lí Húc quay người đón Lâm Lam, trong lòng trộm nôn mửa, đây là có phải ông chủ đẹp trai, lạnh lùng, nghiêm khắc của bọn họ không? Quả nhiên chỉ số IQ của một người đàn ông đang yêu bằng không.
Lâm Lam được Lí Húc đón vào phòn làm việc, Diêm Quân Lệnh thông báo tan họp. Mấy giám đốc điều hành Đỉnh Thành đều tò mò, người trong phòng làm việc của đại Boss là ai? Tưởng Nam Tường người tối qua đã được nhìn Lâm Lam một mặt ra cái vẻ bí ẩn, làm không ít người đều tò mò hỏi anh, nhưng anh chỉ nghiêng người ngịch ngịch cây lan bên cạnh trả lời một “Bí mật không thể tiết lộ.”
Sau đó đi soải bước dáng đi người mẫu trở về phòng làm việc của mình, nhưng trong lòng cũng cảm thấy king ngạc, cái vị Lâm tiểu thư này thật có tài, thuần hóa được một tên trùm hung dữ thành ngoan ngoãn đáng yêu như vậy.
Lâm Lam không biết sự xuất hiện của cô lại gây ra tò mò lớn như vậy cho các vị giám đốc hàng đầu của Đỉnh Thành, uống một cốc cà phê nhờ Linda đem đến, uể oải lười biếng chờ người đàn ông này, nếu như không phải cảnh tượng ngượng ngùng ngày hôm qua cô sẽ cảm thấy phòng làm việc này rất đẹp nha.
“Không cho uống.” Lâm Lam vừa muốn uống thêm một ngụm cà phê, cảm thấy cà phê ở Đỉnh Thành so với bên ngoài hương vị thơm và nồng đậm hơn nữa, Diêm Quân Lệnh vừa bước vào liền cướp lấy ly cà phê trong tay cô, sắc mặt không vui nhìn Linda “Đổi cho em ấy cốc sữa.”
“Em không thích uống sữa.” Lâm Lam phản đối.
“Uống sữa tốt cho sức khỏe, em bây giờ đang mang thai, không được uống cà phê.” Giọng điệu Diêm Quân Lệnh cương quyết, Lâm Lam bất bình nhìn anh, kết quả vẫn là để người đàn ông cứng rắn này nhờ Linda đổi sữa cho cô.
Cực kỳ bất bình.
“Được rồi, nếu như em thích, anh về nhà pha cho em.” Diêm Quân Lệnh cũng bất lực.
Linda bước vào đổi sữa cho Lâm Lam mới biết, thì ra ông chủ của cô có thể pha cà phê, bước lên đưa cốc sữa cho Lâm Lam “Phủ nhân, sữa cũng rất thơm, không tin phu nhân nếm thử.”
“Ồ, cảm ơn.” Lâm Lam ở nhà đã bị thím Vương bón no sữa tới mức muốn nôn rồi.
Diêm Quân Lệnh nhìn thấy ánh mắt ghét bỏ của bánh bao nhỏ nhà mình, hất tắc bảo Linda ra ngoài “Mấy ngày nay không có việc gì, vậy theo anh đi làm.”
“Vâng.” Lâm Lam không từ chối, mỗi ngày đều được ở cùng người đàn ông đẹp trai trong văn phòng rộng rãi tươi sáng này, so với đến công ty còn tuyệt vời hơn nhiều.
Cô đến được Đỉnh Thành, tin tức về cạnh tranh cô và cô gái tên Đỗ Tịch của Tân Trí được đẩy tìm kiếm hot nhất, còn cách cạnh tranh của cô như thế làm thế nào để đạp lên Đỗ Tịch và Trần Văn để lên vị trí này. Nếu là người khác thì có lẽ đã không chịu nổi cái tin tức này rồi.
Càng làm Lâm Lam lạnh tâm hơn là, Tần Sâm đối với chuyện ngày hôm nay không có phản ứng gì. Lâm Lam cũng không vội, để cô xem sự tình này có thể phát triển đến mức độ nào, Tân Trí có phải thực sự muốn vứt bỏ cô.
Vẫn chưa hiểu sự tình thực hư thế nào, Lâm Lam không dám làm bậy.
“Hôm nay ngoan vậy.” Diêm Quân Lệnh vuốt vuốt đầu cô, tâm tình cũng tốt lên nhiều.
“Em ngày trước không ngoan sao?” Lâm Lam hỏi ngược lại.
“Không ngoan.” Diêm Quân Lệnh một mặt rất nghiêm túc trả lời.
Lâm Lam phẫn nộ “Vậy thì anh ngoan hả?”
“Anh đương nhiên ngoan rồi, anh vẫn luôn là đứa trẻ ngoan ngoan của em.” Diêm Quân Lệnh mặt dày.
Lâm Lam nuốt một ngụm xuống, làm sao cô muốn nôn rồi?
Pa!
“Biểu tình gì vậy.” Diêm Quân Lệnh bị biểu tình của người phụ nữ nhỏ làm cho tổn thương, rất không khách khí đánh nhẹ cô một đánh.
Lâm Lam một mặt bát quát tò mò nhìn người đàn ông nay “Anh có phải là làm việc gì không phải với em rồi?”
“A.” Lời nói tốt đẹp bị hiểu nhầm thành như vậy, Diêm Quân Lệnh đau lòng chết rồi.
“Ho... ho...” Lí Húc cảm thấy nhịn không nổi cái bầu không khí này rồi, nhịn không được muốn ói rồi, đứa trẻ ngoan ngoãn. Chúa ơi, ông trơi ơi!
“Ai cho cậu đi vào?” Diêm Quân Lệnh giật mình một trận, cái người này ở đâu tới đây.
“Tôi vẫn luôn ở đây.” Lí Húc tổn thương nhìn Diêm Quân Lệnh, Diêm Quân Lệnh trừng mắt nhìn người này, Lí Húc tiếp tục nói “Bên điện ảnh đã bắt đầu khởi quanh rồi, thị trưởng Tấn Thị muốn anh đích thân đến cắt băng khánh thành.”
“Được, cậu sắp xếp đi.” Diêm Quân lệnh nói xong ánh mắt lại nhìn lâm Lam, bánh bao nhỏ khó khăn lắm mới đến với anh, làm sao có thể lạnh nhạt với em ấy.
Lí Húc lặng lẽ rời đi, nghĩ tới cuốn sáng ký nhận mấy ngày trước “Làm thế nào để nữ nhân càng nhanh chóng yêu mình hơn”, lại nghĩ tới câu đứa trẻ ngoan ngoãn lúc nãy của ông chủ, nổi cả da gà.
Cứu mạng a! Anh có thể không cùng người đàn ông đang yêu đương điên cuồng này làm việc chung không? Cửa thang máy mở ra, một đôi giày cao gót bước ra.
Lí Húc sững người, cái nữ quái Coco làm sao lại tới đây?
Truyện khác cùng thể loại
156 chương
165 chương
14 chương
120 chương
27 chương
38 chương
102 chương